13
Park Dohyeon khó khăn tắt máy, gã mệt mỏi ngả lưng ra phía sau ghế. Hôm nay cũng là một ngày đi làm cực khổ, nhìn đồng hồ đó là mười hai giờ đêm, quán xá có lẽ chẳng còn nhiều, vốn định lấp đầy bụng đói trước khi trở về nhà thì huấn luyện viên lại gọi gã lại, dặn dò đôi ba điều.
Cũng không biết là dặn dò điều gì, gã cũng không để trong đầu, chỉ biết xong xuôi mọi chuyện thì đã là một giờ sáng. Ba ngày nghỉ hiếm hoi đã mất đi hơn một ngày, trở về ký túc xá cũng chẳng yên ổn được bao lâu, hay là về nhà đội trưởng để ngủ qua đêm?
Park Dohyeon cũng có tới vài lần, vì hai người có sở thích chung là nhậu nhẹt, tửu lượng của gã khá tốt nên gã sẽ là người thu dọn tàn cuộc hộ người anh của mình. Han Wangho cũng thuộc dạng người dễ tính nếu thân thiết, nên mật khẩu, mọi ngóc ngách trong nhà hắn, thần tiễn của HLE đều biết rõ trong lòng bàn tay.
Ghé qua cửa hàng tiện lợi mua rượu cùng đồ nhắm, gã cứ nghĩ cũng như mọi ngày, Park Dohyeon chi tiền, còn người phụ trách nấu nướng là Han Wangho. Nhưng đến trước cửa thì bấm chuông không ai ra mở, gã gọi điện nhắn tin đối phương cũng không phản hồi, chẳng lẽ là bận việc rồi?
Đợi một lúc cũng nóng ruột, gã bấm mật khẩu bước vào. Căn nhà rộng lớn vẫn bật điện bên ngoài phòng khách, đặc biệt là nhà hắn có cửa kính hướng ra ngoài thành phố. Điều mà gã thích nhất đó là vừa ngồi ngắm ánh đèn rực rỡ của Seoul, vừa nhâm nhi vài ba ly rượu.
"Bình thường Wangho hyung đâu có để điện nhỉ?"
Gã ngồi thụp xuống sofa, tự mình mở một chai rượu rồi uống sạch, đôi bàn tay thoăn thoắt bấm điều khiển mở nhạc vừa đủ. Cồn từ từ ngấm vào trong người làm gã thấy nóng nực và kích thích, tửu lượng có thể tốt, nhưng cảm giác phấn khích khi được nhấm nháp vị cay nồng pha chút đắng đặc trưng của rượu thì không thể chịu được
Âm nhạc và cồn, sau một ngày làm việc mệt mỏi thì nó thật tuyệt vời làm sao!
Ánh đèn lung linh từ bên ngoài hắt vào đôi mắt gã, thành phố rộng lớn thật bức bối nhưng cũng thật xinh đẹp.
"Không biết bao giờ Wangho hyung về nhỉ?"
Gã lại uống thêm một chai, nhìn vào túi rượu bản thân vừa mua cảm giác vẫn chưa đủ, một mình gã phải thêm vài chai nữa mới gọi là ổn với một người tửu lượng tốt như Park Dohyeon gã. Dù sao mai cũng được nghỉ, uống nhiều một chút cũng chẳng có vấn đề gì quá to tát, ngoại trừ có việc đột xuất.
Park Dohyeon cởi áo khoác đặt lên ghế, bước tới phòng bếp tìm kiếm thêm chất cồn, nhưng tủ lạnh chỉ có vài món ăn nhanh chờ được hâm nóng lại, còn cả tờ giấy ghi chú trên đó.
"Sanghyeokie, đồ ăn em mua sẵn rồi, dậy thì hâm lại ăn nhé?"
Gã cầm lên đọc, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên nụ cười nhàn nhạt, bảo sao đèn lại không tắt, hoá ra là có một bé mèo cưng ở đây. Gã đặt tờ giấy xuống, đôi bàn chân như được gắn mô tơ vào, chạy tới phòng ngủ của vị đối trưởng đáng kính. Đứng trước cửa phòng một hồi, lỡ như gã vào đột ngột như vậy, liệu em có sợ hãi mà co ro vào một góc không.
Nhưng người có cồn trong người, làm gì nghĩ nhiều được như thế?
Gã mở cửa, không ngoài dự đoán, quả thật là có một chú mèo nhỏ đang ngủ trên giường. Dáng vẻ im ắng có lẽ ngủ rất say nên tiếng bước chân có lớn cỡ nào thì em vẫn không tỉnh dậy.
Park Dohyeon tiền lại gần, nhìn cơ thể nửa kín nửa hở dưới lớp áo tắm, ánh đèn ngủ mờ mờ ảo ảo khiến làm da em trở nên căng mịn. Đầu óc gã vì rượu nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì căng như dây đàn, ánh mắt rạo rực ngồi xuống bên cạnh em, đôi bàn tay thon dài chạm lên cơ thể em vuốt ve.
"Báu vật xinh đẹp của em ơi, có trách thì trách Wangho hyung để anh một mình ở đây."
Gã là người lý trí và kỷ luật, nhưng ở trước món ăn ngon miệng tuyệt vời thế này, tới cậu em cất kỹ dưới lớp quần tây cũng phải đứng dậy chào thua.
Gã chen vào giữa hai chân em, nắm lấy đùi kéo hông em lại gần mình, con cặc ở hạ thân khó chịu được chủ nhân giải phóng cọ vào lỗ nhỏ mềm mại. Bằng một cách thần kỳ nào đó, mèo nhỏ dù bị cọ tới mức khó chịu, dâm dịch từ bên trong chảy ra mà em vẫn không tỉnh lại khiến Park Dohyeon càng thêm phấn khích.
Chịch một người đang ngủ say đúng thật là đầy tội lỗi, nhưng gã không ngu mà bỏ qua dễ dàng như thế.
"Chắc là anh cũng bị Han Wangho thịt rồi đúng không?"
"Ưm...a..."
Khó khăn lắm gã mới đút được vào bên trong, lỗ huyệt siết chặt tới mức cậu em của gã muốn gãy làm đôi. Gã đỡ lấy hông em, điều chỉnh lại tư thế sao cho dễ đâm vào nhất.
Em mơ màng cảm giác phía dưới bị dị vật xâm nhập, nhưng em thấy mệt quá nên lười mở mắt ra xem. Cho tới khi gã đã đút hết vào bên trong, bắt đầu mạnh bạo di chuyển thì em mình bừng tỉnh.
"Ô...ưm...Dohyeon à...sao lại thế này rồi...hức!"
"Cuối cùng mèo cưng cũng chịu tỉnh dậy hả? Em cứ nghĩ anh ngủ say lắm cơ..."
Em muốn đẩy gã ra, nhưng không có cách nào làm lại được cơ thể to lớn của đối phương. Hai tay bấu chặt lấy ga giường, Park Dohyeon như một con thú nắm chặt lấy hông em mà nhấp thật mạnh.
Rượu là chất xúc tác kích thích con quỷ trong cơ thể của gã. Gã chẳng còn nhận thức được điều gì nữa, đầu óc giờ này chỉ còn lại khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng của em, miệng nhỏ không ngừng rên rỉ cầu xin gã tha cho em.
Biết sớm là có em ở đây gã đã vào tìm em lâu rồi!
Con cặc cương cứng tham lam khám phá vách thịt mềm mại ẩm ướt, từng nhịp từng nhịp như muốn nuốt trọn mèo nhỏ ở dưới thân. Park Dohyeon cúi đầu, hôn lên cần cổ trắng nõn, rồi trượt dài tới xương quai xanh, gã há miệng cắn một ngụm, làn da mỏng manh lập tức bật máu, vị tanh nồng lan khắp khoang miệng, lý trí hoàn toàn bị dục vọng xâm chiếm.
"Hức...em nhẹ một chút..."
"Anh đã ở dưới thân bao thằng rồi? Ha! Sao lại sướng thế này...!"
Gã kéo em ngồi lên người mình, để tay em vòng qua cổ, đầu tựa vào bờ vai rộng lớn của gã. Tư thế khiến con cặc được nước tiến sâu vào bên trong, dường như chạm tới điểm nhạy cảm của em, gã thừa thắng xông lên, cứ liên tục đâm mạnh vào điểm đó, mèo nhỏ chỉ biết dùng móng tay bấu vào da thịt gã, rên rỉ bên tay.
Em mơ hồ ngửi thấy mùi rượu trên cơ thể của đối phương. Tửu lượng em cũng tốt, mà tại sao chỉ cần ngửi mùi trên cơ thể gã, đầu óc em lại choáng váng thế này?
Tưởng chừng như gã sắp bắn vào bên trong, em định cong người siết chặt lấy con cặc của gã, thì đột nhiên gã lại rút ra. Cồn kích thích não bộ, gã dùng toàn bộ sức lực kéo vác em lên vai, đưa ra phòng khách.
"Dohyeon à...như thế này sẽ có người thấy mất..."
"Vậy tắt điện đi là xong thôi mà..."
Gã đè em lên cửa kính, cơ thể mềm mại áp lên, em hoảng hốt quay đầu nhìn gã lắc đầu tỏ ý không muốn. Nhưng Park Dohyeon tính toán cả rồi, thay vì thịt mèo ở trong phòng kín, chi bằng mình vừa làm vừa ngắm thành phố có phải tuyệt hơn không?
Gã với tay tắt đèn, cả căn phòng chỉ còn lại một chút ánh sáng hiu hắt từ phía ngoài chiếu vòng trong. Gã giữ chặt hai tay em, con cặc vẫn giữ nguyên phong độ đâm thẳng vào lỗ nhỏ đang rỉ nước chảy dọc đùi non.
Em giật mình cắn chặt môi để không phát ra âm thanh kỳ lạ đầy ái muội. Gã chỉ cao hơn mèo cưng một chút, nhưng cảm giác có thể ôm gọn em vào lòng, đầu hơi cúi cắn lên bả vai em rồi lại hôn lên đó, hông đưa đẩy từng nhịp mạnh mẽ như muốn xé toạc đối phương ra.
"Ư...hức..."
"Siết thế này là muốn sữa của em rồi phải không?"
Gã bật cười, một tay giữ hông, một tay kéo mặt em quay lại đối diện mình. Gã há miệng tham lam cắn mút đôi môi ngọt ngào của em, chiếc lưỡi ranh ma tìm kiếm bạn đời đang ngại ngùng tránh né gã.
Mèo nhỏ vừa bị hôn tới thiếu dưỡng khí, hai tai đỏ bừng, vừa bị con cặc của đối phương liên tục đâm vào bên trong không ngừng. Em đâu nghĩ rằng, có một ngày em lại bị đám người xấu xa này đè ra thịt không tha vậy đâu.
"Mèo ơi, bắn vào trong rất hại anh, vậy nên dùng miệng trên nhé?"
Gã lưu luyến hôn lên tai em, cảm giác phía dưới như muốn trào ra, nhưng gã vẫn cố nhìn lại. Park Dohyeon muốn thấy khuôn mặt xinh đẹp này, khuôn miệng nhỏ nhắn này được lấp đầy bằng tinh dịch của gã.
Làm theo lời hắn nói đi, nuốt trọn từng giọt tinh hoa mà hắn cho ngươi đi...!
Giờ đây, mèo cưng đầu óc trống rỗng làm theo lời của đối phương, em xoay người, quỳ rạp xuống, mặt đối mặt với hạ bộ của gã. Miệng xinh khẽ há, ngậm lấy con cặc nóng hổi của gã vào trong, chiếc lưỡi liếm nhẹ đỉnh đầu rồi lại trượt dần xuống phần thân.
"Miệng trên miệng dưới thành thục như thế này...ha!"
Gã nắm lấy tóc em, ấn mạnh con cặc vào khoang miệng, đỉnh đầu chạm cuống họng làm em thấy khó thở, gã thoả mãn đem toàn bộ tinh dịch tích tụ bấy lâu bắn thẳng vào trong, cho tới khi gã rút ra vẫn còn một chút bắn lên trên khuôn mặt của em.
"Ưm..."
"Mèo cưng ngoan quá, em thưởng cho anh nhé?"
Vị tanh nồng nơi đầu lưỡi, em khó khăn nuốt vào trong. Park Dohyeon vui vẻ bế em dậy, hôn lên gò má em rồi lại đặt em nằm sấp lên sofa.
Gã nắm lấy hông em kéo về phía hạ bộ mình, con cặc mới được giải phóng nay lại cương cứng to lớn trong chốc lát, gã thuần thục nhắm thẳng lỗ nhỏ đang co rút rỉ nước dâm mà đâm mạnh vào.
Còn Sanghyeok thì chẳng phản kháng, lưỡi nhỏ khẽ liếm tinh dịch còn xót lại đang chảy xuống nơi khoé môi, em chống tay lên thành ghế, cơ thể cũng tự động đưa đẩy theo nhịp cùng gã.
Âm nhạc hoà cùng với hơi thở tình dục đầy ngọt ngào và quyến rũ. Park Dohyeon tham lam ngấu nghiến nuốt trọn em vào trong bụng, thoả mãn được con thú dữ đã ngủ yên bấy lâu.
Tinh dịch, máu và mồ hôi kích thích lẫn nhau, em rên rỉ dưới thân người đàn ông ấy chẳng biết bao lần, cảm giác sung sướng tột độ mà gã mang lại dần in sâu vào tâm trí em, biến em thành một con quỷ nhỏ tinh nghịch thèm khát được làm tình.
Con quỷ của Asmodeus...
---
Đếm sơ sơ nhiều anh quá, vẫn chưa được 1 nửa số người được lên sàn nữa...
Cho ai chưa hình dung được cái phòng khách như nào thì ảnh minh hoạ như này nha mấy sốp ơi!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro