hieudomic ;
note.
couple : trần minh hiếu x trần đăng dương.
hieudomic.
lowercase, ooc.
_____
trần đăng dương đáng yêu lắm bởi em nhỏ hay cười vì những điều vô bổ nhất.
trần minh hiếu thương đăng dương lắm vì em nhỏ hay chịu nhiều thiệt thòi, nhất khi làm người yêu của anh.
mềm mại.
từ ngữ dùng để miêu tả hàng tá thứ đồ vật có ở thế gian. ví dụ như chiếc bánh bông lan đàn hồi đầy núng nính, một chiếc giường êm ái để sử dụng. ngụ ý hơn nữa cũng thể làn da mỗi con người, mỗi cá nhân chăng ?
tuy thế, hãy đơn giản hoá việc này ra, thì đó có thể chính tính cách mềm mại dịu dàng vượt mức quy định. và đa số đều những kẻ sống nội tâm, lại chăm sóc cả thế giới rộng lớn kia. tất nhiên trần đăng dương tương tự vậy - theo cách trần minh hiếu thấy, cảm nhận.
' em thật mềm mại và đáng yêu đấy trần đăng dương của anh '
' vầng, em cảm ơn bạn hiếu của em nhá ! '
mít ướt - cười yêu.
phải nói lại, em bống nhà hiếu cũng hay khóc nhè. tự ôm mọi nỗi đau, cái buồn nằm sẵn ở một trái tim. tạo thành vỏ bọc không ai chạm đến, dù rách rưới tàn tạ cũng không chui ra. sợ rằng thế giới ruồng bỏ - chửi mắng sự hiện diện khiến bạn nhỏ càng lún sâu trong mặc cảm tự ti.
những câu chuyện nhỏ nhặt bình thường với cả xã hội, lại đủ làm đăng dương cười mãi. đấy như thể thần kinh cách nhìn khách quan của mọi người, nhưng đối với minh hiếu giống vậy vui lắm. mong người yêu nhỏ cười xinh thế, không buồn, không khóc, cũng không làm đau bản thân.
' nay không được khóc thì anh hiếu mới mua gà rán cho bống '
' hì hì, em hứa ạaa '
ngày bệnh.
mỗi khi đăng dương sốt minh hiếu lo, minh hiếu càng thương đăng dương hơn.
gương mặt đỏ bừng, cơn sốt triền miên, ký ức theo đuổi sượt qua đôi mắt. mở đầu mối quan hệ bằng tình cờ, lời mật ngọt. cách anh đối xử em rất nhiệt tình, săn sóc tỉ mỉ chẳng vết xước. cảnh vật lần nữa chuyển đổi, đăng dương thấy bản thân ngồi trong lòng bạn lớn khóc thút thít, từng câu chữ ngắt quãng khó nghe. ánh nhìn lo lắng pha chút tự trách loanh quanh xuất hiện ở đôi mắt đó, gương mặt đó.
như cuộn băng cũ, buồn tủi - hạnh phúc cứ chồng chất lẫn nhau, muốn chi phối tâm trạng đăng dương, chiếu từng nụ cười tít mắt, hành động ngọt ngào hay chửi rủa cay nghiệt, đánh đập thậm tệ.
một trần đăng dương tựa một con người lạc vào cơn mưa vô tận, tìm lối ra mà tìm hoài tìm mãi tìm đến già đến chết vẫn không thấy. một hố đen sâu hoắm dần nuốt chửng, mắc kẹt ở cái tình cảm kia. đã từng khóc lóc kêu ca rất lâu nhưng rồi lại thôi.
mèo nhỏ bừng tỉnh khỏi giấc mộng. người run lẩy bẩy, nơi khoé mắt đọng nước. đôi tay ôm chặt mèo lớn.
' nào cục bông ngủ đi, không việc gì phải rơi lệ, có anh đây và vẫn luôn bên em, cứ chìm vào giấc mộng ngọt ngào chỉ hai ta nhé ? '
' ...vâng ạ '
_____
end.
hjhj, tớ yêu cp này.
=)).
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro