Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 6

31.

Nó giống như một giấc mơ...

Yasunari Kawabata nhìn vào đám cưới trong mơ của mình.

– Anh ấy và Dazai Osamu.

Từ góc nhìn của một người ngoài cuộc, anh đã chứng kiến toàn bộ quá trình anh và Dazai Osamu gặp gỡ, quen nhau, yêu nhau và thậm chí là kết hôn. Kawabata Yasunari dửng dưng nhìn chính mình dường như đang hạnh phúc vì được kết hôn với người mình yêu trong một không gian song song, hơi cúi đầu để mái tóc mùa đông che đi đôi mắt mỉa mai, và một nụ cười lạnh lùng cong lên trên khóe môi, thì thầm....

"Anh xem, trên thực tế, chúng ta, vốn ghét bỏ lẫn nhau, lại trở thành tri kỷ trong một không gian không ai biết, trở thành những người thân thiết nhất không thể tách rời."

– Mây nào khuyết, trăng nào khuyết.

32.

Kawabata Yasunari nghĩ về điều mình vừa tâm sự, và không hiểu sao anh cảm thấy khá khó chịu. Kawabata Yasunari cau mày, chẳng lẽ vừa rồi Dazai Osamu quấy rầy anh sao?

Tôi càng nghĩ về nó, tôi càng cảm thấy đau đầu, và những cảnh tượng trước mắt tôi bắt đầu mờ đi, khiến Yasunari Kawabata cảm thấy như thể mình đang ở rất xa.

Dần dần, một mùi thơm tràn ngập không khí. Cơn đau đầu của Kawabata Yasunari tạm thời ngừng lại, mí mắt của Kawabata Yasunari nặng trĩu, trong vài giây cuối cùng khi nhắm mắt lại, anh nghĩ đến.

– "Hoa đào này... Thơm quá."

33.

Vừa cõng Kawabata Yasunari sau lưng, Dazai Osamu vừa lẩm bẩm: "Khi tôi về nhất định phải đòi cô thư ký tăng tiền gấp đôi. Người này nặng như vậy, to như vậy, sao lúc nãy không bị đâm chết đi cho rồi?" Ngay cả Dazai Osamu cũng nói như vậy, bàn tay đang nắm Kawabata Yasunari không hề nới lỏng, thậm chí còn có xu hướng siết chặt hơn.

"Chậc chậc, lão già, anh hiện tại nợ tôi mạng sống. Nếu trở về thư viện lại cãi nhau, tôi lấy chuyện này uy hiếp anh. Hơn nữa, còn có giải thưởng Akutagawa! Hừ, xem anh có dám làm càng hay không."

Khi Kawabata Yasunari tỉnh dậy lần nữa, anh nhìn thấy mái tóc đỏ như lửa của Dazai Osamu, sau đó anh nhận ra rằng mình đang nằm trên lưng Dazai Osamu, và mùi thơm mà anh vừa ngửi được là từ cơ thể của Dazai Osamu.

Kawabata Yasunari có chút ghen tị nghĩ, sẽ thật tuyệt nếu chúng ta có một mối quan hệ như trong mơ, nhưng khoảng cách tiêu cực đó chỉ tồn tại trong giấc mơ mà thôi... Đang nghĩ ngợi nửa chừng, Kawabata Yasunari suýt chút nữa đã nghe thấy tiếng của Dazai Osamu. Giọng điệu khiếu nại đan xen một chút làm nũng, khóe miệng nở nụ cười, trong mắt hiện lên một tia ý cười, càng ngày càng cảm thấy bản thân mình thay đổi.

Giống như, khi bạn gặp Dazai, bạn sẽ vô thức hạnh phúc, ngay cả trong nghịch cảnh, bạn cũng có thể bộc phát dũng khí bất khuất.

(Tinh thần thượng nghĩa, anh hùng cứu mỹ nhân chăng? (. ❛ ᴗ ❛.)).

Sự quyến rũ của Dazai Osamu là ngay cả khi đối mặt với vận rủi, anh vẫn có thể kêu gọi lòng dũng cảm của bạn.

Kawabata Yasunari cười nhẹ, rồi nó biến thành một tiếng ho ngắt quãng, được Dazai đang bế anh nghe thấy.

"Này, lão già, anh phải cố lên."

"Tôi không thể chết..."

"Anh nợ tôi mạng sống, anh phải hỗ trợ tôi."

"Ùm."

Hai người họ trở lại thư viện dưới sự phàn nàn của Dazai trên đường đi.

34.

Thư ký rất ngạc nhiên khi thấy thầy Kawabata Yasunari gần đây có gì đó không ổn, thầy và Dazai Osamu ít cãi nhau hơn?!

Thư ký:??? Tôi đã thấy nó sai sai.

Để giúp đỡ các giáo viên tốt hơn, Thư ký đã đặc biệt nói chuyện với Yasunari Kawabata. Kết quả là sau khi trò chuyện, thư ký chỉ cảm thấy rằng thế giới thật ooc. (〜 ̄△ ̄)〜

Cô nhớ rằng thầy Kawabata đã nói: "Dazai Osamu, cậu ấy là một mặt trời khác chạy trên thế giới."

Được rồi, thư ký hiểu rồi.

Đối thủ +1.

35.

"Để tăng tình bạn giữa các giáo viên của chúng tôi, tôi quyết định tổ chức một trò chơi! Tôi có thể đáp ứng một yêu cầu cho người chiến thắng cuối cùng!"

Thư ký đang cầm loa trong thư viện và phát như thế này.

Dazai Osamu: "Cái gì cũng được?"

Thư ký: "Cái gì cũng được."

Các giáo viên khác: "Vậy thì bắt đầu đi."

Thư ký: "không hỏi tôi trò chơi gì?"

Các giáo viên khác: "Không cần."

Ohhh, những người đàn ông, mấy người sẽ hối tiếc nó, hehe.

Cô thư ký vô tình liếc nhìn Shimazaki Fujimura, sau đó nhìn quanh vòng giáo viên và suy nghĩ.

"Chà, chúng ta hãy để cho chủ nhật tuần tới."

"Được."

Thư ký đang chuẩn bị rời đi đột nhiên quay đầu lại chớp chớp mắt: "À, đúng rồi, trước khi trận đấu bắt đầu, chúng ta sẽ bốc thăm để cùng khiêu vũ một chọi một. Mấy thầy bốc thăm trường phái nào thì tùy. Hãy hợp tác với giáo viên của trường phái đó. Đừng bội ước. Hãy bốc thăm. Nếu vậy, mấy giáo viên hãy mau làm điều đó."

Nói xong, Bí thư để lại cho các giáo viên một tấm lưng bảnh bao.

Các giáo viên vừa hứa ngoan bỗng thấy ớn lạnh.

Họ có thể tiếp tục không tham gia sự kiện này không?

36.

Thế giới này chắc là hư ảo, thư ký nhìn cảnh tượng trước mặt.

– Mushanokoji Saneatsu đang nắm tay Dazai Osamu, trò chuyện vui vẻ với anh ấy, và Dazai Osamu có ánh hoàng hôn trên khuôn mặt, giống như một cô bé.

Thư ký bước vào một chút, và nghe thấy.

"Dazai, đừng bận tâm, Shiga là như vậy, vì anh đã bị thu hút để hợp tác với một người trong phe Shirakaba của chúng tôi, và anh không thích Shiga, hãy nghĩ về tôi."

Thư ký...

Thầy thực sự không sao chứ, thầy Musha?

Nhưng thầy à, thầy đào tường thế này, tình bạn của thầy với Shiga-sensei thì sao đây? Này, Shiga-sensei sẽ khóc mất.

Chiến binh Mushanokoji Saneatsu: So với vật thể, ai nhẹ hơn và ai nặng hơn?!

Trắng, chiến binh, cắt, đường nhỏ, đen, đặc.

Đừng nghĩ rằng tôi không biết tại sao thầy Dazai lại về Trường phái Shirakaba thay vì Trường phái Tư tưởng Mới hay Trường phái Bất hảo hay các trường phái văn học khác. Tôi biết tất cả về các hoạt động bí mật của thầy và thầy Shiga.

Nhưng...

Thư ký thản nhiên dùng ngón trỏ gõ gõ môi, liếc nhìn những giáo viên khác đang phục kích xung quanh mình.

– Trong cuộc chiến không khói thuốc súng này, ai thắng ai thua còn chưa phân định đâu, ba mươi chưa phải là tết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro