Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3

“Thủ lĩnh, Dazai sao rồi?”

Chuuya? Hiện giờ mình đang trong Port Mafia?

Dazai Osamu đột nhiên trở nên lo lắng, ngón tay út khẽ run lên, có thể giấu được với Yosano, nhưng giấu không được với ông Mori, một con cáo già. Điều đó là không thể...

Mori Ougai nhìn Dazai Osamu trên giường bệnh và nhắm mắt lại, “Thật kinh khủng. Chảy máu dạ dày, hạ đường huyết và không ăn gì trừ khi cần thiết, và có một vết đâm trên bụng chưa được xử lý. Tuy lâu như vậy, nhưng may mắn là không bị viêm và nhiễm trùng, và có những vết thương thâm đen khác nhau trên khắp cơ thể... ”

Đây có phải là sự lựa chọn của cậu? Dazai... Đôi mắt của Mori Ougai tối sầm lại.

Chuuya nghe vậy cũng càng ngày càng nhíu mày, nghiến răng nghiến lợi.

Không phải Dazai thường rất tốt sao? Làm thế nào có thể khiến cho bản thân như thế này chỉ trong một vài năm! Cá thu chết tiệt! Và cơ quan thám tử đó, thậm chí không thể hỗ trợ Dazai...

“Dazai, bây giờ cậu đã tỉnh, cậu có gì muốn giải thích với chúng tôi không?” Mori Ougai mỉm cười, nhưng thực sự không rõ bao nhiêu phần trăm.

Mori Ougai có chút tức giận, gã biết không nên như vậy, nhưng Dazai là đứa trẻ đã lớn lên trong tầm mắt gã, gã tự viện cớ cho mình, Mori Ougai nghĩ, gã sẽ kiềm chế bản thân và sẽ không tiến thêm nữa.

Dazai Osamu sững người, và buộc mình phải thư giãn trở lại.

“Cái gì, ông Mori? Chà, ông Mori lại có quầng thâm dưới mắt nữa!! Nếu cứ thức cả đêm như thế này, ông Mori sẽ bị hói mất!” Chào Mori Ougai.

“Thằng khốn cá thu kia, trước kia không phải mày rất tốt sao? Sao lại biến mình thành yêu ma quỷ quái như vậy!” Chuuya thấy Dazai đã tỉnh, nghiến răng xông tới, nắm lấy cổ áo Dazai, nghĩ đến vết thương của anh lại nới lỏng ra sức mạnh của mình.

“À, vừa rồi tôi chưa nhìn thấy Chuuya. Quả nhiên, một sinh vật như sên chỉ có thể nhìn thấy bằng kính hiển vi, nhưng con chó lại có thể quan tâm đến chủ nhân. Tôi rất cảm động trước lòng tốt của thú cưng.” Dazai trả lời theo bản năng.

Anh nghĩ mình nên xử lý ông Mori và Chuuya lập tức và rời đi ngay sau đó. Chắc hẳn Chuuya đã thông báo cho Kunikida và những người khác, sau đó chỉ cần kiếm cớ để đối phó với họ.

Nhưng bộ não thường chạy với tốc độ cao bây giờ lại giống như một sợi dây xích rỉ sét, hỗn loạn và bế tắc.

Dazai Osamu đột nhiên không thể làm gì, cũng không muốn làm gì, nhưng anh rõ ràng biết phải làm gì bây giờ.

Tôi đã rất vô dụng rồi sao? Một ý nghĩ vụt Dazai Osamu vô thức nắm chặt tay, móng qua, tay cắm sâu vào lòng bàn tay.

“Đồ cá thu!” Nakahara Chuuya tức giận gia tăng sức mạnh của mình, nhưng kiểm soát sức mạnh để không làm Dazai bị thương.

Dazai không trả lời.

“Dazai?” Nakahara Chuuya lo lắng hỏi, và buông tay khỏi cổ áo anh.

Dazai Osamu đột nhiên cảm thấy mệt mỏi, không phải bây giờ mà cảm xúc tiêu cực về sự mệt mỏi vẫn luôn tồn tại, nhưng nó đột ngột lên đến đỉnh điểm.

Dazai buông tay.

Tôi rất mệt mỏi... Odasaku... Tôi rất mệt mỏi ngay bây giờ... Tôi quá mệt mỏi để trở thành một người tốt... Tại sao... Tôi thực sự muốn ngủ như thế này mãi mãi và không bao giờ thức dậy lên nữa...

Cạch! Cửa phòng bệnh đột nhiên bị mở ra.

“Dazai! Tại sao anh không nói là anh bị thương?!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro