Peahends 1.1
Wangho như phát điên, ném anh xuống giường lớn, Siwoo biết là lời nói của mình lúc nãy của mình đã làm cho Wangho như rớt từ trên cao xuống nhưng bản thân vẫn cứng miệng nói ra, Wangho thì mặt dày giả vờ không nghe không thấy, cũng nhanh chóng hạ người xuống nằm áp sát anh, bắt đầu màn xơi thịt.
Nếu cậu chỉ vì lời nói của người kia mà thả người, thì cậu đã không dụng tâm đến mức phải cất công dựng lên cái bẫy công phu như ngày hôm nay để lừa anh vào tròng rồi.
Wangho đưa tay nới lỏng thắt lưng áo sơ mi, tự giúp mình phóng thích bản thân, phần ngực áo theo hành động đó của cậu mà trễ nãi xuống một nửa, vô tình hay cố ý để lộ phần thân trên rắn chắc
" Thư ký Son, giờ mày muốn tao làm gì mày đây?"
Cậu nằm nghiêng một tay chống lên đầu, tay còn lại háo sắc miết nhẹ từ môi anh cho đến vạt quần lót rồi hãm, thao tác này lặp đi lặp lại lên xuống vài lần như cố tình cố ý khiến anh phải sởn gai óc, nhẹ nhàng như không nhưng gợi dục đến run người, đoạn dừng lại ở đầu ti còn vẽ vài vòng tròn ngoáy ngoáy, làm đối phương dần mất đi nghị lực mà kêu lên vài tiếng rêи ɾỉ trong cuống họng
" Mày muốn...ha...làm gì thì làm nhanh đi...mày chỉ cần chịch được tao...ức...là được chứ gì?""
"Chỉ có mày là hiểu tao thôi"
Siwoo bị Wangho bắt ép đến không thể động đậy, mỗi cái giằng của anh chỉ khiến phần dây rút siết chặt thêm hơn, cạnh dây bén ngót còn cứa vào cổ tay anh đến sắp sửa rướm máu.
Nhất cử nhất động của Siwoo làm sao thoát được khỏi ưng nhãn của Wangho, thấy anh sắp làm bản thân mình bị thương, lúc này cậu mới tức giận ngồi thẳng người dậy, dùng tay bắt lấy phần cổ tay đã đỏ ửng lên một mảng của anh nén chặt cố thủ, không để người kia động đậy thêm nữa, lớn tiếng quát mắng.
" Đừng nóng vội như vậy"
Cậu vừa nói vừa dùng tay sờ soạng khắp người anh để kíck thích, đúng như cậu đoán, hai chân anh vùng vẫy một hồi cũng bất lực buông lỏng, bắt đầu chuyển động theo từng hồi ma sát của hắn
" Chỗ này có phải không?"
Cậu lên tiếng thăm dò, những ngón tay xảo hoạt mân mê điểm hồng trước ngực anh. Nhìn thấy anh cong người mím môi, biết được đây là điểm khoái cảm của khỉ con, Wangho một lần nữa mạnh dạn sờ nắn phần hồng anh đang chuyển hoá từ mềm sang cứng.
" Mày...ức...mau làm nhanh rồi thả tao ra đi địt mẹ...ahh"
" Phải làm theo đúng trình tự như trước kia chứ, có vậy mày mới có thể nhớ ra ai là người làm mày nứng đến gào lên "
Buông lỏng phần đang kềm cặp bên dưới thân Siwoo, cậu một tay vẫn xoa nắn, tay còn lại nhóm lên đầu giường vơ lấy chỗ bánh kem mở hộp gói ra.
Siwoo đưa mắt nhìn theo hướng cậu, không biết là cậu lại tính bày trò gì nữa, đột nhiên hoang mang la lối.
" Mày định làm gì tao? thằng khốn nạn"
"Bán kem đã mua rồi không dùng thì tiếc lắm"
Siwoo thầm nghĩ thằng này điên con mẹ nó rồi.
Vừa đúng lúc cậu mở xong hộp giấy, chiếc bánh ra đặt trên giường cạnh chỗ anh đang nằm, dùng tay quệt một chỗ bông kem lớn đưa vào miệng
"Bánh kem này rất ngọt, nhưng ăn theo kiểu bình thường thì lại mất ngon"
Siwoo thẫn thờ ra vài giây trước hành động này của Wangho, trong đầu còn nghĩ rằng cậu là thần kinh có vấn đề có phải không? Có ai vừa làm tình, vừa có thể dừng lại để ăn bánh kem cơ chứ?
Nhưng mà...nhưng mà chẳng phải như thế thì cậu sẽ thôi chú ý đến anh? Đáng lẽ ra anh nên vui mừng cơ chứ, ngược lại sao có phần hụt hẫng như thế này?
Nhưng suy nghĩ còn chưa kịp định hình định dạng, Siwoo đã biết mình hoàn toàn sai, còn lại là một cú lầm to, anh ước gì mình có thể rút lại được một chút suy nghĩ tốt đẹp về Wangho trong đầu anh vừa xuất hiện vài giây trước.
Cậu chùi chỗ bông kem dính trên mép, sau đó lại tiếp tục quệt thêm một chỗ khác có phần nhỉnh hơn, đung đưa ngón tay ám muội trước mặt anh
" Mày có biết ăn bánh kem kiểu nào là ngon nhất không?"
Cậu hỏi anh, khoé môi cong lên đầy thích thú, còn có phần như ma như quỷ.
" Đừng....đừng nói là mày định...má nó"
" Mày thông minh đấy?"
Wangho vừa nói vừa dùng ngón tay dính đầy chất trắng quệt thành một đường thẳng lên người anh, chạy dài từ yết hầu cho đến thắt lưng, đưa tay lấy thêm một ít nữa bôi lên hai điểm hồng kiêu hãnh trước ngực, xong xuôi liền dời ra một chút để ngắm lấy thành quả của mình.
" Nếu không biết thì để tao nói cho mày biết, ăn bánh kem như thế này mới là cách ăn ngon nhất đấy!"
" Mày...."
Cậu lúc này đã nằm đè lên anh, dùng chiếc lưỡi xảo hoạt ngậm mút phần bông kem trên yết hầu của anh, rít từng câu từng chữ bên tai
"Mày có biết không, lúc ở kí túc xá, là tao biết rõ người nằm ngủ trên giường là mày, tao thật sự tò mò làm với con trai là cảm giác thế nào, mày đừng trách tao khốn nạn, mà mày nên trách bản thân mày, trách cơ thể mày sinh ra đã khác người, tao chỉ là bị mày mê hoặc thôi"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro