[Amechina/OE] Vì Tình
China:gã
Ame:hắn
Văn thơ còn kì, đậm chất quê hương, mộc mạc chân chất
còn j thắc mắc nói với toi🤗
và tùm lum nên đọc đi, làm biếng ghi lắm:)
Thì truyện tôi có hơi logic tí nhé:D
Thông cảm vì đây là hàng tự đẻ để nhai🥰
__________________
China- nhà thám hiểm nổi tiếng với nhiều phát hiện bậc nhất. Gã là một đại gia, diễn viên nổi đình nổi đám trên mạng xã hội. Gã còn là đại diện cho sự trọn vẹn. Tiền không thiếu, tài sắc vẹn toàn. Nhưng gã chỉ thiếu một mảnh tình vắt vai thôi. 27 tuổi đầu mà vẫn chống ề. Không phải là không có, mà là không chịu có.
_Bố mày đéo cần_
Sống vật vã một thân một mình trong cái xã hội này gần mười năm trời, thứ gã cần là một sự nghiệp vững chắc để sống nên chưa bao giờ gã có ý định tìm định mệnh của đời mình.
Hôm nay, gã vẫn đang say sưa cào phím để hoàn thành bản tài liệu cho cuộc họp sắp tới. Đột nhiên, gã dừng lại và..
_Xong rồi... _
Ừ thì xong rồi nên gã dừng lại. Ngồi ngẫm nghĩ một lát, gã đi vào nhà vệ sinh rồi đứng truớc gương. Gã ngơ ra một lát
...Vì bất ngờ.
Bất ngờ vì mình quá lạ lẫm
Bất ngờ vì mình vẫn còn sống
Giờ mới nhớ, từ trước đến nay, ngoài mấy lần đi làm, đi họp hay đi bàn giao thì gã chưa bao giờ đặt chân ra khỏi nhà, dù là mở cửa cũng chưa có. Gã vẫn luôn trong nhà, trong phòng, trên cái ghế đen và luôn ôm bàn làm việc cùng máy tính mỗi ngày, ăn thì bữa có bữa không, tùy vào số luợng công việc cả. Nay nhìn lại bản thân, gã thấy có lỗi cho mình quá.
Quay lại bàn làm việc, gã lướt điện thoại một chút để tập cơ tay thì vô tình lướt trúng một bài đăng về một ngôi làng bí ẩn nằm sâu trong một cái hang động tối tăm, nguy hiểm.
Người ta gọi nó là "Ngôi Làng Hoa" bởi nó được xây dựng trên một cánh đồng hoa. Ngôi làng được đồn đại là chứa một lời nguyền " Một đi không trở lại", không ai dám đến. Nhưng gã không sợ cho lắm, vì đã có việc gì gã chưa làm được đâu? Nên vì tính cứng đầu cũng như tò mò, gã quyết định rằng sẽ thử thám hiểm "ngôi làng cánh đồng hoa" đó. Gã bình luận vào bài đăng rằng bản thân sẽ khám phá nó rồi chuẩn bị những thứ cần thiết để khám phá, bỏ lại hàng ngàn câu khuyên ngăn gã không nên đi.
...
Gã đã tìm thấy thứ mình cần. Đúng thật là có một ngôi làng trên cánh đồng hoa tươi xanh bát ngát.
Gã đến ngôi làng vào một buổi chiều tà. Khung cảnh trước mắt đẹp đến mê hồn: những cánh đồng hoa trải dài đến tận chân trời, hương thơm ngọt ngào lan tỏa khắp không gian. Mọi thứ trong làng đều dường như hoàn hảo, từ những ngôi nhà nhỏ xinh được phủ đầy dây leo, đến ánh nắng dịu nhẹ chiếu qua tán cây. Nhưng không khí lại mang theo một cảm giác kỳ lạ, như thể có thứ gì đó đang ẩn nấp trong vẻ đẹp hoàn mỹ này?
_Chào mỹ nhân_
Gã đang mãi ngắm nhìn thì bắt gặp hắn-một chàng trai với vẻ đẹp tựa như sóng biển và ánh mắt sâu thẳm như mặt hồ. Hắn xuất hiện bất ngờ, chào đón gã bằng một nụ cười dịu dàng.
_Tôi không phải NỮ! -A-ah... Anh là ai? _
_America, rất vui được làm quen_
Hắn kể rằng mình đã sống trong làng từ rất lâu, và mời gã ở lại để khám phá thêm về nơi này. Gã, bị cuốn hút bởi vẻ đẹp của hắn, đồng ý mà không chút do dự.
Những ngày sau đó, gã dành thời gian cùng hắn dạo chơi qua các cánh đồng hoa, lắng nghe cô kể về câu chuyện và những điều kỳ bí của ngôi làng. Mỗi khoảnh khắc bên hắn, gã càng cảm thấy một cảm giác lạ lẫm: trái tim dường như bị ràng buộc bởi ánh mắt và giọng nói của hắn. Gã không biết rằng, đằng sau sự dịu dàng ấy, hắn là hiện thân của lời nguyền ngôi làng Hoa - một thực thể cổ xưa có nhiệm vụ giữ chân tất cả những người đến đây.
Dần dần, gã nhận thấy có điều gì đó không đúng. Thời gian ở làng trôi qua mà không để lại bất kỳ dấu hiệu nào của ngày hay đêm. Những người làng luôn mỉm cười nhưng ánh mắt lại trống rỗng, như thể họ chỉ là những con rối vô hồn. Gã bắt đầu nghi ngờ, nhưng mỗi khi nhìn thấy hắn, những nghi ngờ ấy lại tan biến. Thực chất, gã đang bị thôi miên bởi một sức mạnh mà chính mình không hay biết.
Một đêm, gã vô tình tìm thấy một quyển sách cũ trong một căn nhà bỏ hoang ở rìa làng. Quyển sách kể về lời nguyền của ngôi làng Hoa: bất kỳ ai đặt chân đến đây sẽ bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của làng và trở thành một phần của nó mãi mãi. Hắn, thực chất, không phải con người. Hắn là linh hồn được sinh ra từ lời nguyền, và tình yêu của hắn chính là chiếc bẫy để giữ chân gã.
Nhận ra sự thật, gã cố gắng rời khỏi làng. Nhưng mỗi lần tìm cách thoát, hắn lại xuất hiện, dịu dàng nắm lấy tay gã và thì thầm những lời yêu thương. Gã bị giằng xé giữa lý trí và trái tim. Lời nguyền không chỉ trói buộc cơ thể mà còn làm lu mờ ý chí của gã.
Vào ngày cuối cùng của chuyến thám hiểm, gã quyết định đối mặt với hắn. Dưới ánh hoàng hôn đỏ rực, gã nói với hắn rằng, dù trái tim có rung động, nhưng linh hồn của gã thuộc về thế giới bên ngoài, không thể mãi ở lại nơi này. Hắn lặng lẽ nhìn gã, ánh mắt buồn bã.
_Nếu em rời đi, ngôi làng sẽ sụp đổ, và anh sẽ biến mất mãi mãi_
Hắn nói, giọng nói chất chứa nỗi đau.
Gã đứng lặng người. Lựa chọn giữa tự do và tình yêu không còn là điều dễ dàng.Không để gã kịp trả lời, hắn hôn nhẹ lên mái tóc đen mượt mà.
_Em không phải lo cho anh, em xứng đáng được tự do, cứ đi nếu em muố-_
_E-em... Sẽ ở lại với anh... _
"Kẻ cắp gặp bà già"
Mắc bẫy rồi, gã lại một lần nữa mắc vào lưới tình đầy xảo quyệt của hắn. Hắn cười, tiến lại gã rồi ôm vào lòng.
_Ngoan lắm."Yêu Em"_
...
_tin mới! Nhà thám hiểm nổi tiếng:China đã mất tích một cách bí ẩn sau khi thám hiểm "Ngôi Làng Hoa", chúng tôi cũng phát hiện ra hang động dẫn đến cánh đồng hoa đã bị vùi lấp bởi đất đá, biến mất không một dấu vết... #₫_-:"&_##... _
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro