Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

eyes stinging from cigarette smoke


sakura x takiishi

_______

lần đầu tiên trong cuộc đời, sakura hiểu thế nào là cám dỗ của người trưởng thành.

*


thức giấc giữa văn phòng làm việc lúc chín giờ sáng chưa bao giờ là điều đúng đắn. sakura ngả người ra ghế, thở dài một hơi cáu gắt vì phần cổ nhói lên đau điếng của mình.

trước mắt là cái máy tính đã tắt và một đống tài liệu bày bừa, lấn hẳn sang bàn của đồng nghiệp bên cạnh. cậu day day phần trán có hơi choáng của mình. lúc này mới nhớ ra đêm qua cậu đã bỏ lỡ buổi hẹn nhậu nhẹt cùng hội bạn để ở lại văn phòng tăng ca. cả đêm cậu chống chọi với những con số đến hai giờ sáng và ba cốc cà phê nóng đã cứu cậu nhiều hơn cậu tưởng.

hậu quả của việc dành cả đêm cống hiến đó chính là thức giấc vào chín giờ sáng, trễ hơn một tiếng so với giờ làm việc chính thức. chưa kể đến việc mắt thì mỏi, đầu thì nhức và cơ thể thì bốc mùi. sakura vò mái tóc đã lộn xộn của mình, cậu sẽ nộp hết đống của nợ này và xin nghỉ phép ngày hôm nay.

tuổi trẻ không nên cống hiến quá. đêm qua vậy là đủ rồi.

sakura mở máy tính, cậu cần phải in cái đống này ra và quẳng lên phòng của giám đốc chết tiệt thân yêu. cậu di chuột, mở sẵn máy in. miệng ngân nga yêu đời, sakura sẽ dành cả buổi sáng hôm nay để ngủ và đêm nay sẽ tụ tập lũ bạn ở bar, tối thứ bảy chỉ cần như thế thôi.

đó là trước khi cậu bàng hoàng nhận ra trước mắt trống không, chính xác là đống số liệu mà cậu phải sống chết trên excel tối qua lại trống trơn, không một thứ gì tồn tại. sakura mở cả mấy trang khác. bài báo cáo dài mười trang giấy và xấp tài liệu thuyết trình của sakura cứ thế không cánh mà bay.

"không thể nào..."

lúc này sakura mới thấm thía được câu nói, ác mộng của dân văn phòng phụ thuộc vào hệ thống điện của công ty.

hình như đêm qua lúc làm xong hết tất cả, sakura đã mừng đến mức nằm vật xuống bàn mà ngủ, hoàn toàn không nhấn lưu bất cứ thứ gì. ơ nhưng tại sao máy tính của cậu lại tắt? chẳng phải đã nói với bảo vệ đừng ngắt cầu dao rồi sao?

sakura khóc không thành tiếng, cậu giờ chỉ muốn nộp đơn xin nghỉ và về nhà uống rượu. cớ gì lại phải hành hạ nhau đến mức này? lần đầu tiên trong đời, nhân viên gương mẫu sakura muốn nằm vật xuống sàn và ăn vạ cho cả công ty nghe.

đúng lúc đó cậu nghe tiếng bàn bên cạnh tám chuyện.

"tối qua anh E ở phòng thiết kế tăng ca làm việc, đến gần 3 giờ sáng thì công ty bị cúp điện, may sao ảnh lưu kịp"

"hên thế cơ á!? vậy mới nói làm đến đâu lưu đến đó rất là quan trọng"

ừ, rất là vô nghĩa. sakura cần đi vệ sinh. cậu phải rửa mặt để tỉnh táo khỏi cơn ác mộng này, cuộc đời thế là hết, thật là vô nghĩa. cậu muốn nghỉ làm.

đúng lúc thất thần bước vào nhà vệ sinh, sakura va trúng một người khác cũng đang muốn vào. cậu vội vàng gật đầu xin lỗi. thầm nghĩ hôm nay có trúng ngày gì không mà sao bản thân liên tục gặp chuyện gì đâu.

sakura bực dọc mở vòi nước, tạt liên tục lên mặt.

tạt xong thì nhận ra khăn giấy để ở đó hết.

ngày chó má gì vậy?

mặt mũi ướt nhem, sakura khó chịu thở dài, xài áo sơ mi lau luôn cũng được. mà trước lúc cậu định làm thế thì người bên cạnh đã ngăn lại. sakura mắt mở mắt nhắm nhìn người ta.

à, là trưởng phòng marketing. anh ta đưa cho cậu cái khăn tay mỏng.

đúng là ở hiền thì gặp người tốt.

vậy ra người mà ban nãy sakura va trúng là anh ta à? cậu nhận lấy cái khăn tay, niềm nở nói cảm ơn rồi cật lực lau mặt. khăn tay này có mùi thơm ghê. như mùi nước hoa của con gái ý. bất ngờ ghê.

vì sao á? vì trưởng phòng marketing là một nerd thực thụ. takiishi chika, anh ta trông lầm lì ít nói, đeo cặp kính to gần nửa cái mặt và mái tóc đen hơi bù xù. lúc nào cũng làm bộ mặt lạnh tanh, người như vậy mà cũng chăm chút xài nước hoa à? hay đó là mùi nước hoa của bạn gái anh ta? đúng là bất ngờ thú vị đó. người đàn ông này thu hút được lũ con gái nhờ năng lực nào thế?

"à, để em giặt sạch rồi trả anh nhé?"

"vứt đi" takiishi bình thản nói. anh ta còn không thèm liếc nhìn cậu một cái.

đang lúc sakura còn đang đứng hình thì takiishi đột ngột nhìn cậu. "cái tài liệu thuyết trình, cậu làm xong chưa? sếp của cậu bảo đưa cho tôi"

à, giờ mà sakura bảo em chưa làm được chữ nào thì có bị đuổi việc luôn không ta? vậy cũng tốt, cậu muốn đi chết quá rồi.

"anh bình tĩnh nghe em nói"

"cậu chưa làm?" takiishi nhíu mày.

"em làm rồi! em thề! đêm qua em ở lại làm đến sáng rồi đột nhiên công ty mình cúp điện, toàn bộ đi tong rồi anh ạ"

takiishi đang tiếp thu những gì cậu nói. trông anh ta không vui vẻ chút nào. rồi thôi xong, tạm biệt công việc, sakura chính thức sắp bị sa thải.

trưởng phòng takiishi nhìn cậu, ánh mắt phán xét thấy rõ. "cơ hội cuối cho cậu, cố mà làm lại cho xong hết, trước 5 giờ chiều nay tôi muốn thấy tài liệu thuyết trình ở ngay trên bàn tôi"

ác quỷ, sakura có nên đấm trưởng phòng một cái rồi nghỉ việc luôn không? anh ta không biết là ngoài cái xấp tài liệu ngu ngốc của anh ta ra thì sakura còn phải làm cho xong cả đống công việc khác quan trọng hơn hả? đúng là tư bản ác quỷ, trưởng phòng thôi mà tưởng hay lắm hả?

"ý kiến gì?" takiishi nhướng mày.

"dạ không, em sẽ cố gắng ạ, cảm ơn trưởng phòng đã cho em cơ hội thứ hai"

dù gì cũng là việc kiếm cơm. lương ở đây ngon lắm. cố lên sakura, khổ cũng được, có tiền rủng rỉnh mỗi tháng là được.

sakura quay trở lại bàn làm việc địa ngục, cậu ghim trong đầu tên trưởng phòng marketing chết tiệt đó rồi đấy. trông bộ dạng đã không vừa mắt mà còn thêm cái tính cách hách dịch đó nữa, nerd thì cứ ở nhà mà vùi mặt vào sách đi, sao còn đến công ty làm khổ người khác. đúng là không ưa nổi. chết tiệt!


**


"chuyện là vậy đó"

"thế mày đã làm xong hết rồi à?"

"xong! 200% công lực của tao dồn cả vào hôm nay rồi"

sakura ngả người lên ghế sofa, trước ánh đèn nhấp nháy xanh đỏ của quán bar. chưa bao giờ cậu cảm thấy thanh thản như thế, sao nơi này lúc nào cũng chữa lành vậy ta? thích quá đi mất, uống rượu cả đời cũng được.

suou ở bên cạnh chỉ cười cho có lệ. không thật sự để ý đến nỗi khổ tâm của bạn mình lắm.

"mày biết tại sao tao dành cả ngày mệt mỏi ở công ty rồi mà giờ lại còn đến bar không?" sakura uống thêm một cốc, mơ màng nói.

"tao không" suou mỉm cười.

"vì chỉ có nằm với gái mới chữa lành được tâm hồn chai sạn của tao"

tao bảo không muốn biết cơ mà? suou chán nản thở dài, nếu không phải hôm nay sakura năn nỉ nó đi uống thì nó cũng cóc thèm đến đâu. hôm qua vừa cùng lũ kia uống một trận no nê rồi vậy mà hôm nay còn phải đi nữa.

mà lí do cũng chỉ để làm bao cát cho tên khờ sakura than thở.

suou nâng ly rượu, liếc sakura bằng nửa con mắt "thằng trai tơ như mày đến việc nói chuyện với gái còn không dám mà đòi nằm cái gì"

"sao mày biết tao không dám?"

"vậy mày thử đi cho tao xem?"

sakura đứng lên, đi thì đi. địa ngục nào cậu cũng đã trải qua cả rồi, không lẽ lại không vượt qua rào cản giao tiếp với người khác? đúng là nhảm nhí.

"em tóc đỏ ngồi một mình ở quầy kìa, lại bắt chuyện tao xem" suou vẫn giữ nụ cười thiên thần. sakura cười nhạt một tiếng rồi cũng lên đường.

vừa đi vừa nhìn gương mặt đắc thắng của suou ở sau lưng, sao thằng đó lại vui thế nhỉ? cứ có cảm giác cậu bị lừa vậy, nó vô nghĩ thế nào ấy... nhưng lời đã nói không thể rút lại, chỉ là làm quen thôi mà, sakura sẽ làm được thôi.

cậu nuốt nước bọt, có hơi run nhưng mà phải giữ thái độ chuyên nghiệp.

sakura bước đến ngồi cạnh người đó, mà người ta chỉ liếc cậu một cái rồi thôi.

khó vậy...

"xin chào...ừm..chị..ủa..e..em đi một mình à?"

rồi thôi xong, sakura tự nguyền rủa mình. cậu muốn đi chết, lần thứ hai trong ngày rồi đó.

người nọ lúc này mới bật cười khe khẽ, xoay lại nhìn sakura. đúng chuẩn mỹ nhân rồi, sakura nhìn đến mức không chớp được mắt. nhưng sao cảm thấy gương mặt này có chút quen quen. cả mùi nước hoa hình như cũng ngửi thấy ở đâu đó rồi.

người ta kéo cà vạt của cậu lại gần rồi thổi một hơi đầy khói thuốc lá lên mặt cậu.

sakura bị sặc, cậu vội che miệng lại để ho. sao mà gái này bạo vậy?

người đó bật cười, giọng nói như rót mật vào tai. tự nhiên sakura thấy cũng đáng lắm, nếu mà được trải qua một đêm với người này thì gì cậu cũng chịu.

gái xinh tự nhiên ôm lấy cổ cậu, kéo sát lại gần, suou ở đằng xa nhìn mà ho sắp rớt phổi ra ngoài. thằng bạn trai tơ vậy mà thật sự cua được gái á!?

người đó nâng cằm cậu lên "nhân viên sakura chăm chỉ quá, vẫn còn sức đến bar chơi à?"

ủa khoan?

"cậu làm xong hết việc chưa?"

ê từ từ.

"tôi nhận được tài liệu thuyết trình rồi, cảm ơn"

"anh..takiishi?"

"gọi là chika đi"

tâm trí sakura trôi dạt đến tận vũ trụ nào đó. mỹ nhân trước mắt là con trai, là sếp, là trưởng phòng marketing ác quỷ, là tên nerd lầm lì mặt mày, quần áo luộm thuộm?

sao mà khác quá? giọng nói này thì đúng rồi, có điều so với mái tóc đen rối bù ở công ty thì giờ là mái tóc mềm mượt xõa dài nhuộm đỏ, đuôi tóc vàng. lại gần thậm chí còn ngửi được thoang thoảng mùi nước hoa giống trong khăn tay sáng nay. gương mặt ẩn sau cái kính cận to tướng lại trông xinh đẹp, quyến rũ đến mức tưởng như không thuộc về thế giới này. sakura sốc đến mức không nói nên lời, ngoài việc trơ mắt ra nhìn thì không biết làm gì khác.

"trai tơ hả?" takiishi nói, anh ta cởi cà vạt của cậu ra.

sakura còn đang lơ lửng ở chốn nào, nhất thời chưa thể hiểu chuyện gì đang xảy ra.

"t..trưởng phòng"

"tôi muốn ở cùng với cậu sakura, cậu sẽ từ chối tôi hả?"

hả? còn lâu. ngại thì vẫn ngại nhưng cậu không để người này thoát dễ dàng đâu, sakura ôm lấy eo người nọ, trán chạm trán với takiishi.

"em muốn trưởng phòng"

"trưởng phòng là ai vậy?" takiishi cười thích thú.

"anh muốn takiishi chika"

giỏi. takiishi cắn lấy khóe môi của sakura.

cám dỗ của người trưởng thành khó mà cưỡng lại được, sakura thầm nghĩ.
















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro