Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 58

Sắc mặt Kim Lice cực kỳ tĩnh lặng, “Lisa, theo ta được biết thì mẹ nuôi của con cũng hi vọng con nhận lấy quyền nắm giữ cổ phần, ta cũng quen biết với cô ấy nhiều năm, tâm nguyện của cô ấy sao con có thể không hoàn thành chứ, hơn nữa ta cũng đã nói chuyện với cô ấy, cô ấy cũng đã đồng ý để con tiếp tục lưu lại trong nước, đồng thời Jisoo và Jennie cũng đến sống cùng với ta, biệt thự của ta vẫn luôn mở rộng cửa chờ các con … Ta hi vọng sau này có các con ở bên cạnh làm bạn, vun đắp tình cảm mẹ con đã xao nhãng nhiều năm nay, cũng thuận tiện củng cố tình cảm giữa chị em các con, huống hồ bây giờ các con cũng đã sở hữu cổ phần của tập đoàn Kim, là đại cổ đông của Kim, cứ coi như là ở bên cạnh mẹ để tìm hiểu về hoạt động của công ty, con sẽ không phản đối chứ?” Kim Lice cố tình cường điệu hai chữ “mẹ nuôi”.

Ánh mắt Lisa chẫm rãi rơi trên người Chaeyoung đang đứng cách đó không xa, Chaeyoung đang cúi đầu nhìn đồ uống bị đổ, tay nàng nắm chặt làn váy, giống như một thiếu nữ ngây ngô.

“ Jisoo và Jennie cũng đến sống cùng ta…” Như vậy nàng sẽ ở đâu, nàng nhất định cũng sẽ cùng bọn họ chuyển đến biệt thự, cô hung hăng quay mặt đi không nhìn tới nàng, thế nhưng lại vì câu nói ấy mà động lòng…

Thấy cô không nói lời nào, Kim Lice tự động lý giải đó là một loại cam chịu.

Chaey nhìn thấy ba cô cùng nhau châm ngọn nến trên bánh sinh nhật, cầu nguyện… Cảnh tượng này dù cho là nằm mơ nàng cũng không dám nghĩ tới , từ lúc vừa mới bắt đầu giữa bọn họ đã giương cung bạt kiếm, nàng chưa bao giờ nghĩ tới ba người bọn họ sẽ có một ngày ở cùng một chỗ cùng nhau tổ chức sinh nhật.

Hơn nữa nàng có thể cảm giác được cả ba người đều không được tự nhiên, nhưng trên khuôn mặt của bọn họ vẫn luôn duy trì mỉm cười.

“Quần áo của em bị ướt rồi” một giọng nói trầm thấp khêu gợi vang lên bên tai nàng, nàng hoảng sợ, cấp tốc ngẩng đầu, tiếp xúc với hai tròng mắt hẹp dài thâm thúy của Kim Lice.

“A, vừa mới không cẩn thận làm đổ đồ uống lên” bởi vì khẩn trương mà thanh âm của nàng có chút đứt quãng.

“Cô bé xinh đẹp như vậy làm sao có thể mặc quần áo dơ bẩn chứ, cho phép ta mang vị tiểu thư xinh đẹp này đi thay trang phục được không?” mắt bà ta không chớp nhìn vào nàng.

“Ngồi ở chỗ này đừng nhúc nhích, một lát nữa chúng tôi sẽ quay lại” giọng nói của Jennie vẵn văng vẳng bên tai nàng, thế nhưng nhìn thấy đôi mắt quen thuộc kia nàng không thể nói ra lời cự tuyệt, huống hồ bà từng là người cô mà nàng kính yêu nhất, từ trước đến giờ nàng chưa bao giờ cãi lời bà…

Bà ta mang nàng đi xuyên qua đám người, đi vào một gian phòng lớn trên lầu hai, cánh tay bà ta nhẹ nhàng choàng qua nàng, như có như không đụng vào da thịt nàng, nàng khẩn trương bối rối lưng thẳng tắp, nàng cứ như rơi vào cõi thần tiên mơ mơ hồ hồ đi theo bà ta vào trong phòng.

Đó là mộ căn phòng ngủ của nữ, rất lớn cũng rất đẹp, Kim Lice mở cửa tủ quần áo, trong tủ treo rất nhiều quần áo của phụ nữ, bà ta lấy ra một bộ lễ phục dạ hội màu bạc đưa cho nàng.

“Cái này rất hợp với em, mặc thử xem?” bà ta đưa cho nàng, nhẹ nhàng đóng lại cửa phòng, không quên nói cho nàng biết, “Mười phút sau tôi sẽ trở lại.”

Chaeyoung nhìn mình trong gương, váy dài màu bạc, tóc dài đen như mực cuốn khúc làm cho xương quai xanh mỹ lệ của nàng như ẩn như hiện. Nàng bỗng nhiên từ một nữ sinh đơn thuần biến thành một cô gái trưởng thành phong tình vạn chủng, bộ váy màu bạc này đem vẻ quyến rũ và thành thục của nàng biểu lộ ra ngoài vô cùng nhuần nhuyễn.

Khi nàng đang ngẩn ngơ giữa phòng, cửa mở ra, nàng xoay người lại, Kim Lice đứng ở cửa vừa nhìn thấy nàng cũng ngẩn ra, sâu trong ánh mắt là sự thưởng thức.

“Giống như tôi đoán, thực sự rất đẹp, nhưng mà hình như thiếu cái gì đó” Bà ta đến gần nàng, từ trong túi lấy ra một chuỗi vong ngọc trai đeo lên cổ nàng.

Hai cánh tay của bà ta vòng qua, nhẹ nhàng đẩy mái tóc dài của nàng ra, mặt nàng bị ép gần kề lồng ngực bà ta, nàng có thể nghe thấy mùi thuốc lá nhàn nhạt dễ ngửi toát ra từ trên người bà.

Hai tay bà ta ôm lấy bả vai của nàng nhìn kỹ, trên mặt lộ ra biểu tình hài lòng “Như vậy rất tốt”

“Cám ơn… cô giáo” ở trước mặt bà nàng có chút ngượng ngùng mở miệng.

“Muốn một lần nữa nghe được tiếng cô giáo của em, lại để cho tôi đợi mười sáu năm” con mắt đen nặng nề nhìn nàng, sau đó mở cửa đem nàng ra ngoài.

Ba cô gái cùng nhau cắt bánh ngọt, đặt vào cái đĩa tinh xảo, không thể nào nhìn ra bọn họ trước đây từng có ân oán, hóa ra ba cô vừa mới tròn mười sáu tuổi này cũng đã học được cách diễn trò.

Jennie híp mắt liếc về khu vực khách khứa đang đứng, liền cứng người lại “Cô đâu”, Jisoo nghe vậy nhìn sang, cô bỏ dao cắt hoa quả xuống chạy như bay xuống đài, Jennie cũng cấp tốc chạy theo.

Jisoo dừng lại trước cầu thang tròn dẫn lên lầu, bởi vì cô nhìn thấy mẹ của mình cùng Chaeyoung mặc một bộ váy dài màu bạc hoàn toàn mới đang đi xuống.

Tay Kim Lice khoác trên vai nàng, nàng một thân toàn quần áo mới cười vui vẻ nhìn về phía bà ta, một cơn tức giận cuộn lên trong suy nghĩ của cô làm cho đầu cô muốn nổ tung, sắc mặt cô lạnh lùng nghiêm nghị nhìn bọn họ.

Jennie cũng lộ vẻ không vui, gò má tối tăm đầy vẻ lo lắng.

Mặt Chaeyoung lập tức cứng đờ, nàng đẩy tay Kim Lice ra, mà Kim Lice lại bất động thanh sắc, một lần nữa vòng trở về.

“Mọi người đều ở ngoài kia chúc mừng, tại sao hai đứa lại chạy đến chỗ này?” Kim Lice nhàn nhạt hỏi.

Chaeyoung khẩn trương nắm chặt tay, không dám nhìn tới hai cô đang đứng dưới lầu.

“Chúng tôi đột nhiên phát hiện ra cô giáo đơn thuần của mình biến mất, còn tưởng rằng cô bị tên bất lương nào bắt mất, nên mới đi tìm một chút” sắc mặt Jisoo khôi phục tĩnh lặng, lạnh nhạt nói.

“Nếu lo lắng đến điều đó, hẳn là phải đi ra ngoài phòng khách nhìn chứ” Kim Lice nhíu mày nói “Được rồi, váy Chaeyoung bị bẩn ta mang cô ấy đi thay bộ khác, xuống lầu đi, không nên để khách khứa chờ lâu.”

Jisoo nhìn Chaeyoung liếc mắt một cái, cái nhìn lợi hại kia làm cho Chaeyoung muốn lập tức chạy trốn, cô vươn tay ra với nàng, khóe môi mím chặt không nói lời nào.

Trong mắt Kim Lice hiện lên vẻ không hài lòng, bà ta vẫn choàng qua vai Chaeyoung, hai mẹ con ở trên cầu thang giằng co.

Chaeyoung tránh khỏi tay Kim Lice đưa tay ra đặt trong lòng bàn tay của Jisoo, Jisoo cầm thật chặt, dùng sức kéo mạnh một cái, thân thể Chaeyoung ngã vào trong ngực cô, cánh tay dài của cô ôm chặt nàng, không thèm liếc mắt nhìn Kim Lice thẳng đi xuống lầu.

“Mẹ, cô giáo rất đơn thuần, cô không phải loại người mà ngài thích, vì thế mong mẹ buông tha cho cô đi” Jennie bỏ lại một câu, cũng chạy nhanh xuống cầu thang.

Kim Lice nắm chặt tay vịn cầu thang, nhưng chỉ vài phút sau đã khôi phục biểu tình bình thản ung dung, bà ta cũng chậm rãi xuống lầu, vẫn phong độ như cũ.

“A ~” thân thể Chaeyoung bị đẩy mạnh vào trên mặt tường bóng loáng trong phòng vệ sinh, hai cô đè lại bả vai của nàng, nhìn nàng đầy đe dọa.

“Không phải đã bảo cô ngoan ngoãn ngồi một chỗ chờ chúng tôi sao, cô giáo sao lại không nghe lời như thế?” Jennie hỏi.

“Cô và bà ta đã làm cái gì?” Jisoo đè nén tức giận, con mắt đen nhìn chằm chằm vào bộ váy mới trên người nàng.

“Quần áo của tôi bị bẩn, là cô giáo có lòng tốt mang tôi đi thay bộ khác, nếu không sẽ rất xấu mặt…”

“Cô giáo chỉ có mới có mười mấy tuổi sao, có biết người phụ nữ đơn thuần sẽ chết như thế nào không?” Jennie nheo mắt lại nói.

“Quần áo bị bẩn thì có có thể liền đi theo kẻ khác sao, hả?”giọng nói của Jisoo bỗng nhiên rất chói tai, nàng bị dọa quay đầu né tránh.

Hai cô đã áp sát vào người nàng, nàng không ngờ bọn họ sẽ tức giận như vậy.

“Cô ở trước mặt bà ta thay quần áo ư , bà ta đã thấy chỗ nào của cô rồi, có phải bà ta đã nhìn thấy hết không xót một cái gì rồi hay không, sau khi cô cởi quần áo bà ta với cô đã làm cái gì?” Jennie nói.

“Đây là cái gì!” Jisoo kéo lấy dây chuyền trên cổ nàng dùng lực kéo , xôn xao một tiếng, dây chuyền đứt đoạn, những hạt ngọc trai quý giá rơi loảng xoảng xuống mặt đất.

“A ~” Chaeyoung kinh hô một tiếng “Các cô thật quá đáng, cô giáo chỉ là mang tôi đi thay quần áo, chúng tôi. . . Giữa chúng tô chỉ có quan hệ cô trò, bà ấy là người cô mà tôi kính trọng nhất, các cô đừng áp đặt những suy nghĩ xấu xa lên người bà ấy như vậy…”

“Cô còn thay bà ta nói tốt” Jisoo vươn tay ra bóp cổ nàng, Jennie tiến lên giật tay cô ra “Chị, chị hãy bình tĩnh một chút.”

Thân thể Chaeyoung dán chặt vào tường, sắc mặt hoảng sợ nhìn cô đang không thể khống chế được mình. Jisoo nhìn chằm chằm nàng, biểu tình âm lãnh “Những chuyện xảy ra hôm nay chúng ta rất khó tiêu hóa, đặc biệt là chuyện cô quen biết với bà già, vì thế xin cô hãy khiêm tốn một chút, nếu không cô có thể bị chết rất khó coi hay không tôi cũng không đảm bảo được.”

“Đúng vậy, nếu như không muốn khiêu chiến cực hạn của chúng ta, tốt nhất nên ngoan ngoãn không nên tùy tiện cùng kẻ khác bắt chuyện, cho dù người đàn bà kia là cô giáo của cô là mẹ của chúng tôi cũng không được, đừng cho là tính tình của tôi rất tốt, tôi hiện tại cũng hận không thể bóp chết cô, cô bây giờ còn không bị bóp chết bởi vì nguyên nhân là tôi có tính nhẫn nại hơn chị trai, biết không? ”

Chaeyoung nhẹ thở gấp, nói không ra lời, Jennie kéo lấy nàng ôm chặt vào ngực “Bộ quần áo này nhìn qua rất khó chịu, nhưng mà bây giờ cũng không thể lột sạch cô được, vì thế ngoan ngoãn đừng có chọc giận tôi với chị nữa” cô hôn xuống cánh môi lạnh lẽo của nàng.

Hai người mang nàng ra khỏi phòng vệ sinh, bọn họ vừa xuất hiện , mọi người trong đại sảnh liền đưa mắt nhìn qua.

Yến hội cuối cùng cũng kết thúc, lúc đoàn người cuối cùng tốp năm tốp ba đi ra hết, Jisoo cùng Jennie cũng kéo nàng đi về xe thể thao, Jisoo mở xe, đem nàng nhét vào, đang chuẩn bị lên xe.

Kim Lice lại xuất hiện ở đại sảnh “Các con đi đâu?”

“Về nhà, hẹn gặp lại Kim tổng giám đốc” Jennie ở trong xe phất tay một cái.

“Đừng quên chuyện mà các con đã đồng ý, sau này sẽ trở về sống ở đại trạch cùng ta” Kim Lice không nhanh không chậm nói.

“Chúng tôi cũng không có đáp ứng, chỉ là ngài tự mình tưởng tượng mà thôi” Jisoo đạm nhiên trả lời “Từ nhỏ đã không cùng tổng giám đốc đại nhân cùng nhau sống, vì thế bây giờ cũng không có thói quen này.”

“Tất cả đều là lỗi của ta, trước đây bởi vì bận việc ở công ty vì thế sơ sót chuyên giao lưu tình cảm mẹ con, bây giờ ta muốn bồi thường cho các con, vì thế xin các con hãy cho người mẹ như ta một cơ hội, huống hồ trong di chúc của mẹ con đã nói, trước khi các con vào công ty, nhất định phải bồi dưỡng các kiến thức về kinh doanh của công ty cho các con, vì vậy biện pháp tốt nhất là để cho các con ở bên cạnh ta, ta có thể tùy thời hướng dẫn các con về mấy thứ này, mẹ của con còn đặc biệt căn dặn, nếu như các con trước khi vào công ty phạm phải bất cứ sai lầm gì, người mẹ là ta cũng có thể thu hồi lại cổ phần trong tay các con, nhưng mà ta và các con đều không muốn chuyện này phát sinh , không phải sao?”

Câu trước là kích thích, câu phía sau mới là quan trọng.

Jisoo cùng Jennie đều dừng tay lái, bọn họ mang theo một biểu cảm kỳ quái ngã người lên cửa xe.

Di chúc của mẹ quả thật có nội dung này, nói cách khác khi bọ họ tròn mười sáu tuổi, Jisoo được quyền nắm phần lớn cổ phần nhưng mà phải chờ đến sau khi tốt nghiệp chân chính tiến vào công ty, còn trước đó kinh tế đều phải bị mẹ khống chế, nói cách khác bọn họ không thể không tạm thời kiềm chế dã tính trên người mình.

Kim Lice đến gần xe thể thao màu hồng mở cửa xe ra “Chaeyoung, tôi đại diện cho cả nhà trịnh trọng mời em ở lại, giúp tôi quản lý mọi chuyện trong nhà, mặt khác có thể tiếp tục làm gia sư cho Jisoo, Jennie và Lisa , mong em sẽ đồng ý” bà ta hướng nàng vươn tay.

Chaeyoung nhìn nhìn Jisoo cùng Jennie, hai cô đều mím chặt đôi môi quay đầu qua một bên, nàng chỉ do dự trong chốc lát liền đặt tay mình vào trong lòng bàn tay của bà ta, lòng bàn tay của bà ta rất ấm áp, bà ta nhẹ nhàng kéo nàng xuống khỏi xe thể thao.

Lúc nàng vừa bước xuống, tình cờ đối diện với ánh mắt của Lisa vừa xuất hiện ở cửa, cô xa cách lạnh lùng đứng ở nơi đó, ánh mắt như bầu trời thu hoang vắng, lòng nàng đau nhói một chút liền lập tức xoay đầu đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro