RhyCap - Muộn
"Duy ơi xong chưa, vừa mới có thêm một phòng vip mà thiếu người, mày ra phụ giúp anh cái."
Đức Duy ló đầu ra từ cửa phòng thay đồ, hô vâng một tiếng. Em vừa tiếp xong 3 phòng vip liên tục, đôi chân nhỏ vẫn còn run rẩy không thôi, nhưng vì tiền em chỉ đành cắn răng vệ sinh qua loa, dặm lên lớp trang điểm dày để che đi vẻ tiều tụy và hốc hác. Duy mở cửa bước ra ngoài, đầu em vẫn còn hơi choáng, bước chân xiêu vẹo phải bám vào tường mới đi nổi. Thấy thế, anh Hùng đồng nghiệp đỡ tay em.
"Tao nói mày tự lượng sức mình đi, có ngày nằm ra đó thì phải làm sao?"
"Cứ kệ em đi. Sắp đến hạn đóng học phí rồi, em không đóng kịp thì thằng Long bị đuổi mất."
Nhắc đến Long, Hùng lại lắc đầu tỏ vẻ bất lực, chỉ thương cho thằng em của anh, miệt mài bán đi tấm thân vì kế sinh nhai.
"Phòng vip 183 trên tầng đó, mày đi được không?"
"Em đi được. Anh đi đi quản lý gọi kìa."
Tạm biệt Hùng ở góc rẽ hành lang, Đức Duy chỉnh trang lại quần áo một chút. Bộ đồ con thỏ bó sát ngắn cũn cỡn lộ hết một nửa bờ mông vểnh và cặp chân dài nuột trắng nõn. Trên đầu em còn cài tai thỏ, một con thỏ đen quyến rũ với bước đi uyển chuyển mê hoặc. Lúc trước em không quen đi giày cai gót nhưng từ lúc vào làm, em là bà cố nội giày cao gót. Vóc dáng xinh đẹp của em cùng đôi loiboutin đế đỏ huyền thoại sẵn sàng đánh gục bất kỳ vị khách nào. Nghiễm nhiên em cũng là người đắt show nhất ở đây.
Đức Duy kéo váy lên cao một chút rồi mới đến trước cửa phòng 183, bên trong truyền ra một vài giọng nói hỗn tạp đan xen, duy chỉ có một giọng nói làm em thoáng giật mình trong chốc lát, bàn tay mở cửa cũng khẽ khựng lại.
"Chắc là không phải đâu." Em thầm nghĩ, tay vặn cửa mở.
Quan sát một vòng phòng bar dưới ánh sáng lập loè mờ ảo, ánh mắt em dừng lại trước bóng dáng quen thuộc nơi góc phòng. Cơ thể em bỗng chốc căng cứng, cảm xúc mãnh liệt thôi thúc em bỏ chạy cuộn lên trong người. Em quay đầu muốn bỏ đi nhưng một người trong phòng đã để ý thấy em, hắn buông cái micro chạy đến nắm tay em kéo vào trong.
"Tới rồi tới rồi. Mọi người nhìn xem, hàng hiếm của chỗ này đó haha. Tôi phải mất rất nhiều công sức mới đặt được người đẹp này đến "mua vui" cho chúng ta đêm nay đó."
Hắn nói xong một tràng thì phá lên cười phớ lớ. Những người ở dưới cũng hào hứng vỗ tay khen tới tấp. Em chỉ đành ngại ngùng cười.
"Nào, xoay một vòng cho bọn anh xem thử đi."
Vì tính chất công việc, em chỉ đành thuận theo. Đức Duy từ từ xoay người, động tác uyển chuyển như một nàng công chúa thu hút bao nhiêu ánh nhìn thèm muốn của người khác khi bờ mông căng tròn hút mắt lộ ra lúc em đưa chân lên cao. Tên chủ tiệc nuốt nước miếng khan một cái, vỗ vào mông em xoa bóp. Đức Duy hơi giật mình nhưng vẫn để yên, em cần tiền từ những người này.
Bên dưới có người trông thấy tên chủ tiệc sơ múi trước, không cam lòng mắng chửi hắn vài câu tạo không khí, hắn không nói gì chỉ cười trừ giả vờ xin lỗi. Em ra hiệu cho hắn bắt đầu công việc rồi đi đến cây cột giữa phòng. Suốt quá trình em đều cảm nhận được một ánh mắt dõi theo mình.
Em bước đến vịn vào cột, bắt đầu màn múa cột của mình. Thân thể dẻo dai của em uốn lượn trên cột như một con rắn tinh. Ánh mắt của mấy tên nhà giàu đưa theo mũi giày em như bị thôi miên, họ nhìn chằm chằm vào những lúc em ưỡn ngực, hẩy mông, không giống nổi sự thèm khát từ sâu thẳm bên trong. Đức Duy đã quen với những ánh mắt đầy dục vọng đó nhưng bây giờ lại có một ánh mắt khác làm em cảm thấy rợn người. Trong lúc phân tâm, em tuột tay rơi xuống đất. Nén cơn đau ở đầu gối, em linh hoạt biên đạo luôn bài nhảy sexy dance, kết thúc bằng cái nháy mắt quyến rũ trong tư thế bọ cạp.
"Hay quá hay quá! Đúng là cực phẩm, anh Thành quả nhiên là rất hiểu ý."
"Cảm ơn đã quá khen haha nhưng mà còn phải xem ông chủ Quang Anh cảm thấy thế nào đã."
Tên chủ tiệc nắm vai em thân mật. Nói thật làm nghề này em phải chịu chứ em cũng có đạo đức thẩm mỹ lắm. Em có hơi khó chịu với người như tên chủ tịch này. Nhưng bây giờ chỉ có hắn mới giúp em tránh đi tầm mắt của Quang Anh thôi nên em chủ động dựa sát một chút sau lưng hắn. Đức Duy bình thường không làm gì đã rất dụ người, khi em e thẹn như lúc này lại đặc biệt rất rất rất dụ người. Tên chủ tiệc lén lút ở góc khuất không ai chú ý liền trở tay sờ soạng đùi trong, chạm khẽ vào nơi tư mật em.
"Cũng được. Không ngờ ở đây lại có một con yêu tinh dụ người đến vậy, tôi sẽ xem xét về đề nghị hợp đồng của anh."
Quang Anh nhàn nhã nhấp một ngụm rượu, ánh mắt hờ hững khép hờ vẫn luôn đặt trên người Đức Duy, thu vào đáy mắt toàn bộ biểu cảm. Thành chủ tiệc nghe đến hợp đồng cười tít cả mắt, hắn đẩy em về phía Quang Anh, bảo em đi phục vụ gã. Em có chút kháng cự nhưng lại không thể thể hiện ra mặt, chỉ đành giả vờ yếu đuối, thuận thế làm nũng.
"Không chịu đâu. Em thích anh cơ, cho em được gần anh được không, baby?!"
Em bám lấy cánh tay hắn, giọng nói nũng nịu của em gãi vào tai hắn, khiến hắn sướng run, bên dưới đã muốn chui ra. Mọi người thấy vậy không cam lòng cũng muốn dành mỹ nhân về mình, đặc biệt là khi thấy em vểnh mông lúc lắc và giọng nói mềm mại. 7 8 người đàn ông bên dưới đổ xô chạy lên trên, kẻ nào cũng muốn giành giật em về mình, thi nhau động chạm, lời ra tiếng vào. Nhân lúc hỗn loạn, em nhanh chân lùi ra cửa chạy đi mất.
"Hầy may quá. Kiểu này chắc lại bị trừ lương. Mà thôi kệ còn hơn là gặp lại hắn ta."
"Gặp lại người bị em đá vì nghèo khó trong bộ dạng này xấu hổ lắm sao, hả Đức Duy?"
Thở phào chưa được bao lâu, giọng nói quen thuộc vang lên sau lưng khiến em cứng cả người, câu cuối còn đặc biệt kéo dài, nhấn mạnh, như phát ra từ âm trì địa ngục. Đức Duy cố gắng giữ bình tĩnh mặt đối mặt với Quang Anh.
"Đúng thì sao mà không thì sao?"
"Thiếu gia Hoàng từ khi nào mà trở nên sa sút thế này. Chấp nhận làm con điếm vì tiền à, tôi nhớ ngày xưa em thanh cao lắm cơ mà. Sao hôm nay lại lỡ vận thế."
"Nói lắm quá. Cần anh quản chuyện của tôi à. Không làm gì thì cút đi đi. Ngày xưa tôi đá anh một lần rồi không sợ có lần hai đâu."
Quang Anh im lặng không nói gì. Nhìn người trước mắt vừa quen lại vừa lạ, nhất thời Quang Anh còn nghĩ Đức Duy bị chiếm xác. Trong trí nhớ của gã, Đức Duy là thiếu gia ăn chơi có tiếng, quần áo lúc nào cũng là hàng hiệu. Đức Duy luôn đứng đầu các buổi tụ tập chứ không phải là kẻ bị tiêu khiển trong những buổi tụ tập.
Đức Duy không thấy Quang Anh nói gì liền xổ thêm một tràng dài để đuổi người.
"Này anh nên cút khỏi đây ngay đi. Cái đồ nghèo hèn thì dù có khoác lên mình đồ hiệu vẫn như đồ chợ thôi. Đừng có cố gắng ở đây làm ông này bà nọ nữa, chướng mắt tôi lắm. Năm xưa coi như là tôi mù nên vớ phải thằng như anh, tôi chơi chán rồi nên vứt bỏ anh, thế thôi. Không có gì phải đứng ở đây để hỏi rồi giả bộ thân thiết làm gì. Cút đi giùm tôi."
Đức Duy toan quay người đi mất, Quang Anh đã chạy lên nắm tay em áp vào tường, môi kề môi.
"Ưm?"
Quang Anh điên cuồng hôn em, mút mát bờ môi căng mọng tô son kỹ càng. Cái lưỡi Quang Anh cạy mở hàm răng em, luồn vào trong sục sạo khoang miệng. Đức Duy giãy dụa muốn thoát ra nhưng dù là quá khứ hay hiện tại, em vẫn không địch lại sức lực của gã. Quang Anh được đà làm tới, hôn đến khi em hết dưỡng khí mới tách ra.
Chát.
Đức Duy thở hồng hộc tát Quang Anh một cái vang trời. Ánh mắt em toát ra lửa giận căm phẫn nhìn gã. Ngược lại, Quang Anh cảm thấy thích thú nhếch môi cười nhạt. Gã lần nữa ép sát em vào tường, chen chân vào giữa hai đùi, ghé sát tai em thì thầm.
"Đức Duy à, mày giờ không còn như xưa nữa đâu. Mày muốn kiếm tiền? Tao cho mày tiền. Một con đĩ thì chỉ nên nằm dưới thân người khác mà rên rỉ cầu xin thôi. Những gì mày làm với tao trong quá khứ, tao sẽ trả lại bằng hết."
"Mày điên rồi à Quang Anh? Mày buông tao ra không tao hét lên đó."
Quang Anh thực sự buông Đức Duy nhưng gã lại phá lên cười, điệu cười pha chút điên dại vang vọng khắp hành lang dài khiến em nổi cả da gà.
"Mày, là đứa cần tiền, không phải tao. Để hôm nay tao sẽ cho mày tiền."
"Cái đéo.."
Chưa nói hết câu, Đức Duy đã bị Quang Anh xách lên gọn ghẽ như xách một con gà. Lực tay của hắn mạnh đến mức da thịt em bị nắm đến đau nhức, nước mắt vô thức trào ra.
Quang Anh tiện tay mở một phòng, ném em lên cái giường lớn bên trong. Sự vô tình làm lưng em đáp xuống đau điếng, chưa kịp nhăn này thì cơ thể Quang Anh đã đổ xuống, đè em dưới thân. Gã cứ như một con sói đói, ngấu nghiến cắn vào cần cổ xinh đẹp và bờ vai em, để lại trên đó dấu răng đỏ chói bắt mắt.
"Aa mẹ mày cái thằng điên. Thả tao ra!!"
Đức Duy hét lên, cố gắng dồn chút sức lực về hai tay, đẩy Quang Anh ra khỏi người. Nhân lúc Quang Anh mất đà, Đức Duy bật dậy lồm cồm chạy ra cửa. Nhưng Quang Anh nắm được cổ chân em kéo về, gã giật tóc em nắm ngược ra sau, ép em ngẩng đầu nhìn gã. Sự tê dại trên da đầu khiến em khóc không thành tiếng.
"Nhớ cho rõ, đêm nay mày rên rỉ dưới thân ai."
"Đau..má con chó điên."
"Con chó điên này sắp đụ mày phát khóc đây."
Quang Anh nắm đầu em ấn xuống giường, bản thân thì ngồi lên trên chặn đường thoát. Gã nới lỏng cà vạt và cúc sơ mi, bàn tay vuốt dọc sống lưng em. Bộ đồ bó sát tôn lên đường cong mềm mại và quyến rũ, Quang Anh không nỡ phá hỏng bộ đồ nhưng nó vướng víu vô cùng. Vì vậy cuối cùng nó vẫn phải chịu số phận nát bươm. Cơ thể Đức Duy vốn nhạy cảm, qua bao năm làm việc lại càng tăng cấp độ hơn, chỉ vài cái chạm nhẹ vào lưng, eo đã khiến em mềm nhũn người.
Trên người em giờ chỉ còn độc chiếc vớ đen, nổi bần bật trên nền da trắng nõn. Quang Anh nuốt nước miếng, gã lật người em nằm ngửa, gác đôi chân lên vai mình, không dạo đầu, không bôi trơn, trực tiếp cắm hai ngón tay vào lỗ nhỏ.
"Aaa!! Mày có biết làm tình không vậy..đau quá.."
"Cái lỗ của mày tự động chảy nước rồi con điếm nhỏ. Tao vẫn còn thấy đọng lại tinh dịch của những thằng trước đây."
Đức Duy không thể phản bác, lúc nãy em không kịp vệ sinh kỹ nên chắc chắn vẫn còn sót lại tinh trùng của ai đó. Ngón tay Quang Anh đâm rút trong lỗ đít em, em đã quen với những kích thước đa dạng vì vậy hai ngón tay chỉ như là con muỗi mà thôi. Lửa dục đã bốc lên, Đức Duy cảm thấy ngứa ngáy và khó chịu vô cùng. Em uốn éo hông, muốn Quang Anh động chạm bên trong nhiều hơn nữa.
"Ah ah..đúng rồi..là chỗ đó ưmm."
Quang Anh đen mặt nhìn em ngọ nguậy tìm lửa tình như con chó cái đến mùa động dục. Gã theo lời em móc hai ngón tay, giờ là ba, chà xát vào điểm nhô bên trong. Đức Duy ưỡn người, cảm nhận khoái cảm đến từ phía dưới, theo bản năng muốn được ôm nhưng tay đến không trung đã bị Quang Anh tránh né, em chỉ đành nắm chặt ga giường, rên rỉ như con chó nhỏ.
"Ưm hah ahh..sướng quá..anh à..ưm chơi em có..ah sướng không?"
Đức Duy theo thói quen dùng giọng điệu nỉ non chảy nước hỏi han đối tác. Lúc nhận ra lỡ lời thì đã không kịp, em dứt khoát lơ luôn biểu cảm đơ cứng trên mặt ai đó, tiếp tục hưởng thụ.
Quang Anh nhiệt tình móc sò, cuối cùng Đức Duy đã bắn ra chỉ với ba ngón tay. Gã rút tay ra đưa lên mắt quan sát rồi lại nhìn em đang đê mê vì tình phía dưới. Gã dí ngó tay vào miệng em, không cần lời nào, em chủ động ngậm ngón tay hắn, xem đó như con cặc mà bú mút, mút sạch tinh dịch và nước dâm.
"Ha, xem con đĩ này dâm đãng chưa kìa. Tao thật sự không còn nhận ra mày của ngày xưa nữa rồi."
"Ưm..ha..."
Em không nói, nhưng bờ mi em khẽ nhíu. Đức Duy ngồi quỳ trên giường, em lúc lắc mông hướng về phía Quang Anh.
"Ai quan tâm quá khứ chứ? Không phải muốn đụ tao à, lại đây chà đạp tao đi."
"Ồ, thật sự là loại lăng loàn đến thế."
"Nói nhiều quá, có cần tao bú cu cho không. Con cặc mày to quá rồi."
Quang Anh đổi vị trí dựa người vào thành giường, ra hiệu cho Đức Duy muốn làm gì thì làm. Em hớn hở kéo khoá quần gã, con cặc to lớn nhanh chóng bật ra, Đức Duy liếm môi thích thú. Sau đó, em cúi xuống, ngậm con cặc vào trong miệng.
"Ưm..o oá.."
Con cặc chỉ đút vào được 2 phần 3, em từ từ nhấp nhả, bú mút sồn sột như ăn một que kem. Đầu lưỡi em linh hoạt trêu đùa đầu cặc, không quên dùng răng kích thích những sợi gân bên trên. Quanh Anh rên rỉ thoải mái, tay vô thức ấn đầu em vào ngày càng sâu.
"Ưm..ưm.."
Quang Anh chịu hết nổi, xem cái miệng em như chỗ đễ chứa tinh, nhè vào đó mà đâm ra đút vào. Mỗi lần đâm sâu đều nghẹn cứng trong cổ họng. Đức Duy không thể thoát, cố gắng chiều theo ý muốn Quang Anh, cơ miệng hoạt động nhiều nhất có thể để thoả mãn con cặc với kích thước lớn. Không lâu sau, Quang Anh gầm lên một tiếng, phóng thẳng hết vài bên trong. Đức Duy nuốt không kịp, bị sặc nôn ra vài miếng.
"Ụa ưm..hah hahh.."
Không để em nghỉ ngơi, Quang Anh lật người em xuống tư thế doggy, mạnh mẽ đút con cặc vào bên trong.
"A..ah hahh..từ từ..hah."
Quang Anh xem lời Đức Duy là gió thoảng, không nói lời nào cứ thế đâm chọt vào trong. Đã biết vị trí điểm G từ trước, Quang Anh cứ thế nhắm vào đó mà giã liên tục. Tiếng bạch bạch khi da thịt tiếp xúc vang lên khắp phòng. Đức Duy mau chóng bắt kịp tốc độ, em nâng mông lên cao hơn, muốn đón nhận nhiều khoái cảm hơn.
"Ưm ahh..Quang Anh..ah.. ahh mạnh lên..ưm chỗ đó..ha hah sướng."
"Không được gọi tên tao."
Quang Anh ác lắm, dạo đầu còn thăm dò từ từ, đến khi đã xác định em theo kịp thì lại mạnh bạo đến nỗi bên trong em rỉ ra cả máu. Tinh dịch trộn lẫn với máu tươi tanh kinh khủng. Đức Duy nhận ra mình bị chơi một vố, em cố gắng chịu đứng sự đau rát khi con cặc chà xát vào vách thịt rướm máu.
"ah đau..Quang Anh..chảy máu..ahh chậm lại chút."
"Sao thế? Hàng hiếm mà không chịu nổi à. Một ngày phục vụ bao nhiêu người, mới có tí đã không nhịn được rồi?"
"Mày...hah.."
"Nhịn thì có tiền, không thì đéo."
Em nhẫn nhục nuốt nước mắt vào trong, cảm giác tủi thân và xấu hổ không cho phép em gục ngã. Mỗi cú thúc của Quang Anh đều khiến Đức Duy tê dại, vừa đau vừa sướng đến mức cơ thể căng cứng. Cú giã mạnh bạo lôi ra vài ký ức vụn vặt từ quá khứ mà em chôn sâu, bất giác nước mắt đã giàn dụa khắp mặt. Em theo thói quen muốn quay đầu tìm kiếm vòng tay ai đó nhưng chợt nhận ra tay người nọ đang nắm chặt hông em mà hành hạ. Vẫn là người và cảnh đó nhưng hành động đã không còn như trước. Quang Anh vẫn thúc liên tục vào mông em, tựa hồ muốn xé đôi người em ra. Đức Duy rên la đến mệt lả người, lúc Quang Anh bắn ra cũng là lúc em ngất đi trong mệt mỏi.
- -
Chưa tính release fic này đâu nhưng mà tui cũng nôn viết phần tiếp của oneshot này lắm gòy
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro