Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1

*Lưu ý
- Tôi đã xin phép tác giả là DinhXuanNam0

- Ý tưởng cũng là của tác giả @DinhXuanNam0 nhưng tôi sẽ cố gắng làm khác đi

TBOAH: Khi Choi Han đánh Cale và cả nhóm anh ta đang trên đường đến thủ đô

TCF: Nhóm Cale đã đánh bại được Ngôi Sao Trắng( White Start )

⚠️: Tôi có ship Cale x White Start nên đừng có hỏi gì hết( Chắc mỗi tôi là có OTP độc lạ Bình Dương này rồi )
--------------------------------------------------

Nhóm Choi Han tiếp tục cuộc hành trình đến thủ đô của họ.

Bọn họ nghỉ chân ở ngôi làng giáp với lãnh địa Henituse - nơi được cai trị bởi Tử Tước.

Chính vào lúc ấy

"Rosa-"

Đó là tiếng hét của Choi Han.

Nhưng tiếng của anh đã nhanh chóng bị nuốt mất bởi một cột sáng rực rỡ.

Trên khắp các nơi từ Tây sang Đông đại lục này cũng xảy ra những điều tương tự.

Ngay khi ánh sáng biến mất thế giới chìm trong bóng tối.

Mọi thứ ngừng chuyển động.

Thời gian ngừng trôi.

( Lấy phần đầu của tác giả @DinhXuanNam0 )

---------------

Khi tất cả mở mắt ra thì họ phát hiện mình đã đến một nơi xa lạ như thể đây không phải thế giới của họ vậy.

Phản ứng đầu tiên của Choi Han là anh ngay lập tức cầm chặt lấy chuôi kiếm bên hông mình.

Nhưng anh khựng lại vì thấy một con vật đang nằm ở trên bàn ghế và nó đang nhìn mọi người như thể nó đã nằm đây chờ đợi họ vậy.

"Xin chào các bạn, tôi biết là các bạn đang hoang mang tại sao mình lại ở đây và tôi sẽ nói cho các bạn biết"

Tất cả mọi người ở đây đều hoang mang và có phần lo lắng tại sao mình lại ở đây và có phần không tin tưởng về lời nói của con vật đang nằm trên bàn.

"Bạn là ai?"

Cage là người bình tĩnh lại vì cô cảm thấy con vật này có gì đó liên quan đến các vị thần.

"Tôi là sứ giả của thần sự thật và Tôi tên là SO"

Con vật ngoe nguẩy cái đuôi của mình và nói tiếp

"Thần sự thật đã bắt tay với một vị thần bí mật và ngài ấy muốn cho mọi người xem thế giới khác của mọi người"

"Thế giới khác?"

Eruhaben, con rồng sống hơn 1000 năm qua, có cảm giác tò mò muốn biết về thế giới khác...

"Bây giờ, tôi sẽ cho mọi người biết về thế giới khác và các thông tin quan trọng nữa"

'Các vị thần cũng có lúc rảnh rỗi như vậy sao?'

White Start, kẻ đã sống 1000 năm qua lần đầu tiên hắn thấy các vị thần lại cho con người xem tương lai.

[Chương 18: Nhìn thấy rồng(1)

"...Ngài nói rồng ạ"

"Ừ"

"Tôi đã thấy thứ tương tự"]

"Họ đang nói về rồng?"

"Hai người đấy là ai vậy?"

Lock, anh chàng tộc sói tò mò hỏi con vật đang nằm trên bàn.

Con vật nhìn anh chàng tộc sói phì cười vì thấy anh chàng này rất dễ thương.

"Là Choi Han và Cale Henituse ở thế giới đấy"

"!!!!!"

Tất cả mọi người ngạc nhiên.

"Tại sao tôi lại nói chuyện với thứ rác rưởi đấy chứ!?"

Choi Han cắn răng, lườm văn bản trên.

Con vật thở dài ngao ngán nhìn Choi Han với suy nghĩ rằng anh ta khó mà theo đuổi được Cale đây mà.

[Thứ tương tự. Cale biết thứ tương tự mà Cho Han nhắc tới là gì.

Cậu ta đang nói tới những Quái Thú với hình dạng kì dị ở sâu trong Dạ Lâm.

Trong số đó có một sự tồn tại giữa Rồng và Thằn Lằn.

Choi Han đã giết loại Quái Thú giống rồng khi đang đẩy Hắc Vô Kiếm Kĩ của mình lên giai đoạn cuối.
"Thấy rồi hả? Trông thế nào?"]

"Choi Han, anh thấy rồng rồi hả!?"

Rosalyn nhìn Choi Han bằng ánh mắt ghen tị, cô cũng muốn được gặp rồng.

Choi Han chỉ gật đầu và bắt đầu im lặng.

[Nhưng Cale giả vờ không biết điều này và hỏi Choi Han. Hiện tại trong phòng Cale chỉ có Choi Han.

"...giống quái vật"]

'Cậu ta chưa gặp rồng'

Những con rồng và người hiểu biết rồng bắt đầu nhíu mày lại.

'Choi Han chưa gặp rồng nhưng sao trên văn bản anh ấy lại nói là gặp rồi?'

Rosalyn mặt đầy nghi vấn nhìn Choi Han.

["Ở điểm nào?"

"Quái vật ở chỗ ngoại hình dị dạng và sự độc ác."

"Thế à?"

Cale gật đầu qua loa rồi tiếp lời. Một lời nói trái ngược với hành động.

"Vậy thì ngươi chưa thấy Rồng rồi"]

Những con rồng gật đầu đồng tình với Cale.

["Vâng?"

"Rồng cũng giống như con người"]

"Có vẻ như cậu ta biết chúng ta rất rõ thì phải"

Eruhaben chống cầm suy nghĩ rồi mới nói ra.

[Cạch.

Cale đặt ly nước xuống bàn, giờ đây cậu đã có thể cảm nhận được cả vị ngọt theo sau vị chua của ly nước chanh. Trước gương mặt tò mò của Choi Han, Cale giải đáp.

"Rồng, Nhân Thú, Dwarf, Elf, và Con Người, tất cả đều giống nhau. Bởi vì tất cả đều có cuộc sống và cảm xúc."]

Những tộc khác cảm thấy hơi ấm lòng với câu nói của Cale và họ gật đầu đồng ý với câu nói của cậu. Chủng tộc Dark Elf có phần giật mình vì họ không nghĩ rằng có một người lại coi họ như con người vậy và họ rất xúc động với điều đấy.

'Không ngờ, có người lại coi Dark Elf là một con người bình thường như vậy'

Alberu vừa chống cầm lên suy nghĩ vừa có phần vui vẻ.

[Những điều này với Cale không phải là phần quan trọng. Từ giờ, cậu mới vào phần chính.

"Nhưng có điều"

Có vẻ Choi Han đã nhận ra bầu không khí quanh Cale đã thay đổi. Cậu ta chỉnh tư thế ngồi thẳng và chăm chú nhìn Cale.

"Sự tồn tại ấy từ khi sinh ra, vẫn chưa biết mình là ai mà đã bị cầm tù trong bóng tối. Chưa từng biết được ánh mặt trời là gì, trong bóng tối ấy chỉ biết tồn tại nhờ vào ánh sáng từ đốm lửa. Ngươi có biết sự tồn tại ấy rồi sẽ ra sao không?"]

Lúc này, mọi người nhíu mày lại. Các con rồng bắt đầu có cảm giác không lành và họ thấy có phần tức giận và buồn bã ở đâu đấy trong cảm xúc của họ.

[Thốc. Cale gõ ngón trỏ vào bàn.

"Rồi sẽ buộc nó trở thành một sự tồn tại mất lý tính"]

"CÁI GÌ!?"

Rasheel hét lớn và nổi gân lên khi nhìn dòng chữ xuất hiện trên văn bản, điều đó chứng tỏ rằng bây giờ anh đang rất tức giận.

[Thốc. Cậu lại gõ một lần nữa.

"Không gia đình, không thể mong chờ vào điều gì, mà luôn phải chống chọi lại sự cô độc"]

Cô nàng trong bộ quần áo và mũ đen đang nhìn chằm chằm vào chữ CÔ ĐỘC. Cô cảm thấy rằng có một sinh vật rất giống mình.

[Thốc. Mỗi lần gõ lên bàn là ánh mắt Choi Han lại càng trở nên lạnh lẽo hơn. Bàn tay đang đặt lên đùi ở dưới bàn của cậu ta siết chặt, mạch máu nổi phình lên. Cale không biết được điều này và nói tiếp.

"Mỗi ngày bị ngược đãi và tra tấn đến mức chỉ chừa cho nó có thể thở mà sống tiếp."]

Choi Han đen mặt nhìn từng chữ một trên văn bản, tay của anh đặt trên thanh kiếm bên hông của mình như thể anh muốn rút kiếm ra vậy.

[Choi Han đanh mặt lại, sự phẫn nộ xuất hiện trong ánh mắt cậu ta. Cale đã biết trước đều này. Một kẻ nhân hậu như Choi Han không lý nào lại không thấy phẫn nộ trước câu chuyện này và cậu ta chắc phần nào nhận ra tại sao Cale lại nhắc đến Rồng trước đó.

Cale uống thêm một ngụm nước chanh và mở lời kết thúc câu chuyện.

"Và sự tồn tại ấy đang ở gần đây"]

"Nó ở đâu!?"

Rasheel nhìn con vật đang nằm ung dung nhìn cảm xúc của mọi người xung quanh đây.

Con vật không nói gì cả, nó đang muốn đi ngủ. Hôm qua, vị thần của nó giao cho nó đống giấy tờ cho nó còn vị thần đấy lại đi chơi với vị thần tình yêu rồi. Giờ nó đang mong chỉ muốn ngủ một cách bình yên thôi.

Thấy con vật không nói gì, Rasheel chỉ lặng lẽ cho cảm xúc tức giận đấy vào trong lòng. Và trong lòng anh đang ngồi trù ẻo con vật nào đó.

[Bầu không gian trở nên tĩnh lặng. Đang nhìn ra phía cửa sổ, Cale lẳng lặng quay đầu lại và quan sát Choi Han. Không biết đang nghĩ điều gì và sát khí man rợ bao trùm quanh cậu ta.

Vì là kẻ nhân hậu nên đang phẫn nộ trước câu chuyện ngược đãi sao? Khác với dự cảm của Cale, Choi Han đang nhìn lại quãng thời gian hàng chục năm mà cậu ta phải một mình sống thoi thóp trong Dạ Lâm.

Bởi vậy mà cậu ta im lặng, rồi để kết thúc sự im lặng ấy Choi Han nhìn thẳng vào mắt Cale. Cậu ta hỏi Cale.

"Ngài sẽ cứu rồi nhốt nó lại sao?"]

Những con rồng cảm thấy câu hỏi của Choi Han mang tính trêu đùa nhưng họ cũng có phần không yên vì họ cũng muốn xem Cale sẽ trả lời như thế nào.

["Điên hả?"

"Vâng?"

Cale phát hoảng trước lời Choi Han và bật lại theo phản xạ. Và trước câu hỏi 'điên hả' ấy Choi Han cũng hỏi lại với gương mặt ngạc nhiên.

"Nhốt gì mà nhốt!"

Cale hết nói nổi rồi khuẩy khuẩy tay.]

Tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm.

'Tất nhiên điều đấy là không thể, vì loài rồng chúng tôi không thể bị thuần hoá được'

Những con rồng đắc ý và có phần kiêu ngạo ở đâu đấy.

[Một con rồng lớn lên trong sự ngược đãi của con người, sẽ hoan hỉ mà nói hãy giam tôi lại đi, được hả? Ngược lại sẽ trở nên căm thù và mất lòng tin ở thứ được gọi là con người. Cho dù đó là kẻ đã cứu nó.

Vốn dĩ, Rồng luôn cho mình là kẻ đứng trên tất cả các sinh vật sống kể cả con người. Đây là bản năng của chúng, cho dù không được dạy thì cũng sẽ tự mình nhận ra được.

Bởi thế mà Rồng không thể sống dưới trướng của con người được. Cũng vì vậy mà việc tra tấn và ngược đãi không thể nào thuần hóa được rồng mà ngược lại việc đấy chỉ khiến Rồng mất đi lý tính mà thôi.

'Rồng bẩm sinh là giống loài ngạo mạn. Và, quan trọng hơn, là nếu mà nuôi rồng thì...']

"Mẹ ơi, cậu ta biết nhiều về chúng ta thật đấy"

Dodori lấy tay với với tay mẹ mình, Mila.

"Đúng vậy đấy, con trai"

Mila vừa cười vừa cầm tay Dodori.

[Không hiểu sao cậu có một dự cảm. Một dự cảm là mình sắp vấp phải một tai nạn phiền phức.

Đông, Tây Đại Lục gộp lại cũng chỉ có khoảng 20 cá thể Rồng. Bắt nhốt một trong số đó? Cái này chẳng khác gì cho rằng 'ta là trung tâm của mọi thứ diễn ra trên toàn đại lục'.

Vả lại con Rồng ấy vốn dĩ phải chết. Nếu được thì nên để cho nó ra ngoài, sống thế giới của riêng mình như bao con Rồng khác.

Dù sao thì Cale cũng kiên quyết khước từ. Chỉ cần tháo đạo cụ loại bỏ mana ở cổ ra thì nó còn sống tốt hơn Cale nhiều. Chẳng phải Rồng được gọi là Vua của thiên nhiên đó hay sao.

"Vậy thì?"

"Cái gì mà vậy thì. Sao cứ hỏi mấy điều hiển nhiên thế"

Cale cười mệt mỏi trước câu hỏi vô nghĩa của Choi Han đang nhìn mình chằm chằm ấy.

"Phải để cho nó sống tự do, thoải mái chứ. Không phải Rồng nên sống theo cách của Rồng sao?"]

Những con rồng gật đầu và họ có một chút gì đấy chú ý tới Cale.

["...ra là vậy"

Bàn tay đang siết chặt dưới bàn của Choi Han nới lỏng ra.

"Vậy thì chúng ta sẽ cứu con Rồng ấy sao?"

"Ờ. Nên là hãy giúp ta"

"Bất cứ điều gì. Tôi sẽ làm bất cứ điều gì ngài bảo"

Cale e ngại sự việc bị xé ra to bởi vẻ nhiệt tình của Choi Han, cậu chậm rãi lắc đầu.

"Bất cứ điều gì à. Cũng không cần thiết phải như thế. Nếu được thì ta không muốn giết ai cả. Hãy làm mọi việc một cách lặng lẽ nhất"]

"Cậu ấy đúng là một chàng trai tốt"

Litana cảm thấy có phần ngưỡng mộ Cale vì cậu giúp đỡ một sinh vật mà mình chưa từng quen biết. Cô cũng cảm thấy có phần tò mò vì sao cậu nhóc tóc đen kia lại nói cậu ấy là Rác Rưởi.

Con vật như biết được cô nghĩ gì, nó cũng nói ra sự thật.

"Cale không phải là rác rưởi, cậu ta làm vậy vì không muốn làm Lãnh Chúa và cũng một phần là sự lạnh nhạt của cha cậu ấy. Với cả Cale chỉ diễn vai làm rác rưởi thôi. Lúc mà Cale uống rượu vất chai rượu đi, đấy không phải là cậu ta vất chai rượu trong tình trạng không tỉnh táo mà là cậu ấy vất chai rượu trong sự tỉnh táo đấy"

"Cale hồi con nhỏ vì bị lạm dụng và thiếu tình yêu thương của cha nên cậu ta muốn vào vai diễn rác rưởi đấy thôi"

Tất cả mọi người bất ngờ.

Thông tin Cale mà con vật nói ra đã khiến cho cậu trai tóc đen nào đất bối rối và mở to mắt ra.

Con vật nhìn biểu cảm và cảm xúc của họ mà ngán ngẩm, nó thề nó sẽ không nói ra là biểu cảm của họ làm nó chán chết đi được...

Tự nhiên trong đầu nó suy nghĩ là mình có lên tua chương cho nhanh không nhỉ? Đằng nào cũng sát giờ chuẩn bị ăn trưa rồi.

"Ta sẽ tua chương đến đoạn Cale và Choi Han chuẩn bị lên đường cứu rồng nhỏ đây"

Những con người ở đấy bất giác gật đầu.

"Biểu cảm của các ngươi thật là làm cho ta chán chết đi được"

Con vật vừa nói vừa lấy tay tua đến đoạn mà nó vừa mới nói xong.

[Nét mặt cậu trở nên cứng nhắc trước câu trả lời của Ron, nhưng rồi sau khi nhìn hai kẻ kia rời đi, cậu bí mật chỉ thị cho Choi Han.

"Hãy lặng lẽ đến phòng ta bằng cửa sổ"

Choi Han không hỏi gì thêm mà gật đầu rồi theo hai người kia ra ngoài và đóng cửa.

Nyannn---

"Chúng ta bắt đầu bây giờ sao?"]

"Họ bắt đầu rồi"

Cage, cô vừa nhìn văn bản vừa lấy tay cầm cốc bia lên.

[Cale gật đầu trước câu hỏi của On và Hong đang bám lấy cậu. Rồi lập tức mở cái hộp ra. Cách. Ma thuật khóa được mở và Cale lấy một bộ đồ ra từ trong đó. Sau khi cậu đã thay xong đồ thì Choi Han bước vào từ cửa sổ. Cậu ta trợn mắt lên.

"Cale-nim?"

Trước khi Cale đeo mặt nạ đen vào thì cậu ném cho Choi Han một bộ đồ.

"Ngươi cũng mặc đi"

Nhờ thiết bị ma thuật hôm qua chôn ở núi thì các thiết bị ghi hình ma thuật sẽ bị ngừng hoạt động. Nhưng như vậy vẫn chưa đủ. Cale không muốn bị lộ. Bởi vậy mà cậu đã uống rượu từ lúc trời còn sáng và chuẩn bị cả những bộ đồ này.

"Đây là gì vậy ạ?"

Bộ đồ màu đen, ở phần trên, gần ngực có một biểu tượng mà trung tâm là ngôi sao đỏ với 5 ngôi sao trắng xung quanh.]

Tất cả mọi người bắt đầu cau mày lại với nhau.

['Cái gì ư? Đồng phục của 'Tổ chức Bí Ẩn' chứ gì nữa']

"Có vẻ như cậu chủ nhỏ của tôi hiểu biết về tổ chức bí ẩn thì phải"

Ron, ông vừa cười vừa nói rất bình thường. Nếu như ta không thấy ông đang cầm một con dao sắc bén như chuẩn bị giết ai đó đến nơi vậy.

Mọi người( trừ vài người ) rùng mình và cố gắng giả mù, giả điếc tạm thời.

[Trong {LỖI DỮ LIỆU} thì đồng phục của 'Tổ chức Bí Ẩn' đã đụng độ với Choi Han trong sự kiện này đến sự kiện khác, được miêu tả rất chi tiết. Lấy đó làm mẫu, Cale đã đặc biệt thiết kế ra bộ đồ này. Để đề phòng thì bộ đồ được đặt làm riêng còn phần biểu tượng thì do chính tay Cale làm. Nếu nhìn gần thì sẽ nhận ra đường may tạp nham nhưng nếu nhìn từ xa thì trông giống hệt hàng thật.]

"Lỗi dữ liệu là sao?"

Lily, cô em gái có phần hoang mang muốn biết vì sao họ lại không thể đọc được chữ trong cụm từ {LỖI DỮ LIỆU}

Con vật nhìn cô em gái đấy, im lặng suy nghĩ có nên nói không nhỉ?

Nhưng mà nó quyết định không nói cho cô bé biết, nó trả lời một câu rất tự nhiên.

"Đấy là những thông tin cá nhân của Cale trong thế giới khác nên nó sẽ không được xuất hiện"

Mọi người gật đầu coi như đã hiểu.

[Những kẻ thấy bộ đồ này sẽ không thấy được sự tạp nham ấy mà chỉ nhớ được là 'Bộ đồ đen với 5 ngôi sao trắng và 1 ngôi sao đỏ'. Khác với Hầu Tước mà đã trực tiếp gặp 'Tổ Chức Bí Ẩn' thì với một kẻ chỉ mới được nghe qua như Venion thì bản báo cáo của tên thuộc hạ đã chứng kiến thấy bộ đồ này chắc sẽ khiến hắn đau đầu nhức óc và phẫn nộ.

"...làm chuyện xấu sao?"

Cale không trả lời nên Choi Han hỏi lại một lần nữa. Dáng vẻ của Cale sau khi đã đeo mặt nạ đen vào, chẳng khác gì kẻ xấu.

"Ờ, làm chuyện xấu đấy"]

"Cậu ta bảo đấy là chuyện xấu ư?"

Litana, cô không biết là lên bất ngờ hay khó hiểu vì câu nói của cậu.

[Phần duy nhất lộ ra khi đeo mặt nạ, mắt Cale nheo lại. Cậu đang nở một nụ cười nham hiểm.

"Làm chuyện xấu xa đối với tên khốn Venion"]

Lúc này, mọi người cũng biết được ai là người làm ra một chuyện kinh khủng đó với một con rồng con.

Pendrick đang cảm thấy tức giận, anh nhất định sẽ không tha cho tên khốn đã tra tấn con rồng con đấy.

["Ah"

Choi Han thốt lên, rồi cậu chìa tay hướng đến một mặt nạ khác mà Cale đang cầm.

"Hãy đưa cho tôi ạ"

Cho dù là một người hiền lành đến mức nào thì cũng có kẻ mà họ ghét và muốn dạy cho một bài học. Huống hồ còn là người đã sống một mình hàng chục năm và đến tận bây giờ mới được tiếp xúc với thế giới bên ngoài, đến tận bây giờ mới thoát ra khỏi độ tuổi 17.

"Ah, với lại đây là mấy đứa trẻ Miêu Tộc. là Nhân Thú đấy"]

'Oh, dưới trướng cậu ta có Miêu Tộc à?'

Alberu hất cằm lên suy nghĩ nghiêm túc.

[Cale thản nhiên giới thiệu với Choi Han về On và Hong. Và họ cũng thản nhiên gật đầu chào hỏi nhau mà không nói lời nào. Những đứa trẻ Miêu Tộc rất nhạy bén trong việc nắm bắt con người thật của kẻ khác nên cũng đã lờ mờ nhận ra năng lực thực sự của Choi Han. Và trong suốt hành trình, Choi Han cũng đã để ý được là chúng không phải những con mèo bình thường.

"Tên này là Choi Han. Nhóc này là On. Nhóc kia là Hong. Giới thiệu xong. Mọi người chuẩn bị ngay đi"

Sau khi cho một khoảng thời gian ngắn chuẩn bị, Cale nhìn Choi Han mặc bồ đồ và đeo mặt nạ giống mình vừa bước ra từ phòng tắm và ra lệnh.

"Đi thôi"

Rồi cậu đứng trước cửa sổ tầng hai và nói thêm.

"Khi nhảy xuống hãy cõng ta theo với. Ta không biết kỹ thuật tiếp đất" (*)
Lần đầu tiên Choi Han thở dài trước mặt Cale. On và Hong lại gần Choi Han và dùng chân trước vỗ nhẹ vào người cậu ta. Lúc ấy Cale nói với bọn họ.

"Nhanh đi nào"

Các thành viên an toàn rời khỏi nhà trọ và hướng tới ngọn núi có điền trang của Tử Tước và nơi Rồng bị ngược đãi.]

Reng Reng!!!!

Mọi người giật mình nhìn xung quanh phát ra âm thanh đấy.

"Hết giờ rồi, 30 phút nữa chúng ta sẽ xem tiếp nhé?"

Con vật nhìn xung quanh.

Mọi người không nói gì nhưng họ cũng gật đầu, đằng nào bây giờ họ cũng đang đói.

[30 phút nghỉ ngơi]
----------------------------------

Tôi thay đổi câu nói và tôi cũng sẽ lấy ý tưởng của tác giả DinhXuanNam0

Lịch ra truyện: Không cố định

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro