Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Touliver x Binz |Punishment (2)

Cả hai ngồi đối diện nhau trên xe đầy khó xử, Touliver hoàn toàn dán chặt cặp mắt mình vào cửa kính xe, gã nắm tay thành đấm và để cố định ở đầu gối, Trung Đan dù muốn lên tiếng giải thích nhưng cũng phải dè dặt dưới cơn giận từ gã

Đây là hiểu lầm, và lỗi của anh là tạo ra sự hiểu lầm đó ...

Xe dừng lại tại biệt thự riêng của họ, Touliver nhanh chóng đi về phòng ngủ mà không ngoảnh đầu nhìn lại, Trung Đan cũng vội vàng chạy theo gã vào phòng. Anh biết cả hai sắp có một cuộc cãi vã, vì vậy anh đã chuẩn bị tâm lý cho mình và những lời nói giải thích đầy thuyết phục nhưng điều anh không mong đợi là gã lại tắt hết đèn đi, chỉ bật mỗi chiếc đèn mờ nơi đầu giường

Trung Đan đứng ở giữa phòng, không biết phải bắt đầu như thế nào hay phải nói gì khi gã đang đi đi lại lại. Touliver cởi áo vest ngoài và vứt nó trên ghế sofa bên cạnh trước khi thô bạo nới rộng khuy áo sơ mi. Anh cúi đầu, bên tai văng vẳng tiếng bước chân của gã, tim không tự chủ lại đập nhanh hơn bình thường

" E--- "

" Cởi! "

Đây không phải là một câu hỏi, dĩ nhiên

Trung Đan giật mình vì giọng nói của Touliver chợt vang lên, gã đang đứng trước mặt anh, cổ áo xộc xệch, đầu tóc có chút rối, áo sơ mi sắn cao đến khuỷu tay và chân để trần. Hai tay gã khoanh trước ngực và lông mày đang nhíu lại như đang chứng tỏ rằng gã vẫn đang rất tức giận

Anh thở ra thật sâu rồi quay lưng về phía gã để đối mặt với chiếc giường lớn của họ. Từng mảnh quần áo từ từ bị cởi bỏ, tất cả, chỉ còn lại mỗi sợi dây chuyền và chiếc quần lót đen đắt tiền, anh chợt dừng và hỏi nhỏ khi tay chạm vào sợi dây chuyền

" Anh có muốn giúp một chút không? "

Trung Đan suýt chút nữa đã nghĩ rằng Touliver sẽ tàn nhẫn từ chối anh nhưng đó vốn không phải là bản tính của gã. Gã bước đến gần đủ để anh có thể cảm nhận được sức nóng và sự tức giận đang tỏa ra khi gã giữ chặt móc khóa nối, thô bạo kéo đứt nó và ném đi. Touliver đá đống quần áo của Trung Đan ra xa, đôi bàn tay lạnh giá của gã lướt trên làn da đầy tính nghệ thuật của anh, để lại sự rùng mình khi gã thì thầm

" Tối nay em hoàn toàn biến thành một anh chàng hư hỏng bé cưng à "

Trung Đan luôn là một badboy, always! 

Giọng gã gan góc và trầm ấm, bàn tay chậm rãi di chuyển đến từng nơi mẫn cảm trên làn da anh, Trung Đan mím môi khi tay gã di chuyển đến vùng trần trụi giữa ngực anh, và dù có chút cứng đầu nhưng anh vẫn nhỏ giọng

" Em xin lỗi "

" Xin lỗi? Cái gì? "

Touliver hỏi, tay siết chặt lấy cổ anh, hơi thở của anh dần khó khăn hơn vì tay gã thêm lực bóp chặt, nửa đau đớn nửa lại thêm phần kích thích

" Em xin lỗi, daddy "

" Cúi xuống "

Touliver thả tay rồi đẩy Trung Đan xuống giường, anh lững thững ngã xuống tấm lụa trên chiếc giường chung của họ, đầu ngực vểnh lên vì cái lạnh bất ngờ từ điều hòa. Anh cong lưng, dang rộng hai chân, chống đỡ bằng khuỷu tay và đôi chân đang mang vớ của mình. Khẽ liếc nhìn, anh thấy mắt gã bị thu hút về phía mông anh, hay đúng hơn là hậu huyệt đang được che chắn bởi chiếc quần lót mong manh bằng việc gã đang nhào nắn nó bằng tay mình

Tiếng rên rỉ vang lên giữa những tiếng thở hổn hển, anh dí sát mông vào gã để mong có thêm ma sát, nhưng gã lại nhanh chóng rút tay lại, thay vào đó chọn cách kéo quần lót của anh xuống đến mắt cá chân

" Ẩm ướt rồi "

Gã cười thầm trong bóng tối và anh cảm thấy gã đang quỳ xuống sau lưng anh. Một nụ hôn mạnh mẽ, cẩu thả được đặt lên cánh mông, Trung Đan cắn môi, anh khó chịu di chuyển hông cầu xin

" Bé cưng thích như vậy? "

Trung Đan xấu hổ gật đầu

" Anh không nghe thấy câu trả lời "

Nụ hôn lần nữa rơi xuống, anh vặn vẹo người và rên rỉ

" Daddy, em thích nó! "

Nụ cười hài lòng dần xuất hiện trên môi gã khi gã khụy một chân trên giường, cúi người nắm lấy tóc anh lên giọng

" Em không xứng đáng với sự sung sướng đó. Có biết vì sao không? "

" Bởi vì em là một chàng trai hư hỏng "

" Đúng vậy. Và em có đoán được điều gì sẽ xảy ra với anh chàng hư hỏng đó không? "

Trung Đan ầm ừ, gương mặt đỏ ửng một màu khi bàn tay to lớn của Touliver thô bạo bóp chặt lấy một bên mông đầy đặn của anh

" S-Sẽ bị trừng phạt "

Touliver luôn là kẻ thống trị và có xu hướng mạnh bạo trong tình dục hơn là nhẹ nhàng chậm rãi. Họ đã cùng nhau trải qua rất nhiều đêm mặn nồng trong nhiều năm chung sống, nhưng chưa điều gì khiến gã trở nên như ngày hôm nay. Việc thô bạo khi làm tình không hẳn là xấu nếu biết cách biến sự đau đớn trở thành sự kích thích, Trung Đan nhận ra điều đó thông qua những đêm gã trở nên cáu kỉnh bất chợt, dù ít dù nhiều thì nó cũng đã ảnh hưởng đến anh, đến mức anh có phần kích thích với hình phạt hơn là cảm giác sợ hãi, chỉ là ...

" Anh muốn em đếm "

Touliver nhỏ giọng, Trung Đan nhíu mày muốn hỏi anh phải đếm gì thì một tiếng động vang lên cùng với sự va chạm mạnh bạo của bàn tay gã trên mông anh đã thay anh giải đáp

" Ah! .. "

Trung Đan hét lên một tiếng rồi ngã xuống giường, cơn đau nhanh chóng xâm chiếm cơ thể anh

" Đó không phải là đếm bé cưng à "

Touliver trầm giọng cảnh cáo, Trung Đan nằm im, hai tay bấu chặt ga giường, mắt mở to như chưa dám tin chuyện gì đang xảy ra

" Một ... Ah .. "

Chát

Vừa dứt lời, bàn tay to lớn không do dự của gã vụt một cú đánh khác vào mông anh. Anh hét lên vì đau, tay càng nắm chặt lấy ga giường, cơ thể vừa nhúc nhích đã bị gã kẹp chặt lại

" Đếm! "

" Hai "

Chát

Gã không dừng lại, gương mặt lạnh lùng vung tay lên cao rồi tiếp tục quật mạnh vào mông anh

" Tiếp tục "

" Ba ... ư .. "

Lại thêm một cái, Trung Đan thật sự đau đến sắp chảy nước mắt, anh biết tay gã cũng sẽ có cảm giác không khác gì anh, hình phạt này không phải quá sức với anh nhưng cũng là lần đầu tiên anh nhận nó

" B-Bốn "

Gã giữ chặt cơ thể anh, tiếp tục đánh thêm một cái, gã nghe thấy tiếng anh nghẹn ứ lại, khóe mắt anh đã rơi xuống một giọt lệ trong suốt. Touliver khựng lại quay sang chiếm lấy môi anh, và trong vài giây ngắn ngủi mắt chạm mắt, Trung Đan nhìn thấy được một tia yếu lòng từ gã

" Dùng mã đi bé cưng. Em thế nào rồi? "

Xanh lá

Trung Đan dùng sự im lặng và ánh mắt ghét bỏ để trả lời, sử dụng chính sự quật cường của mình đối đầu lại với gã, gã làm anh thoải mái đổi lại anh sẽ khéo léo đánh thức sự thống trị từ gã và Touliver phải công nhận anh rất thành công trong việc đó. Không chỉ là thống trị, tức giận, chiếm hữu hay giáo huấn, cảm xúc của gã đều bị chính sự quật cường đó ảnh hưởng

" Em giỏi lắm! "

Gã gầm gừ trên môi anh rồi lại đè anh xuống tiếp tục vung tay đánh vào mông. Ít nhất cũng phải 30 phút trôi qua, Trung Đan đoán vậy, đầu tóc anh trở nên rối loạn, đầu óc chẳng còn gì ngoài những con số cứ tiếp tục nhảy, giọng nói anh gần như nghẹn lại, nước mắt lăn dài không điểm ngừng, Touliver đã cố gắng để không tuột mất chiếc áo sơ mi của mình, bàn tay đau nhức của gã lần xuống da thịt đỏ hồng của anh, quần gã căng phồng và dục vọng to lớn đang cố tìm đường thoát ra

" B-Ba m-mươi "

Trung Đan nức nở, cơ thể run lên bần bật, nước bọt từ miệng chảy ra thấm đẫm lớp lụa xám của những chiếc gối bên dưới anh. Những giọt nước mắt nóng hổi lăn dài dính bệt vào mái tóc rối bời

" Hức ... em xin lỗi ... em xin lỗi! "

" Em xin lỗi vì điều gì? "

Touliver nặng nề hỏi, hai má gã đỏ bừng trước cảnh tượng đầy cám dỗ trước mặt. Vợ gã khỏa thân, làn da ửng hồng, cặp mông đỏ ửng và tiểu huyệt không ngừng co giật, đôi mắt mờ đi vì sự đau đớn lẫn sung sướng. Đây là hình phạt dành cho anh, cũng là một cực hình dành cho gã

Touliver cũng chẳng hiểu tại sao bản thân lại nghĩ ra hình phạt này, ban đầu chỉ là muốn thử nghiệm một cách mới, ai ngờ hai cánh mông mềm mại lại săn chắc kia cứ như hút chặt bàn tay gã, mời gọi gã đánh cho nó sưng lên. 

" Em x-xin lỗi .. "

Trung Đan mấp máy xin lỗi, anh cảm nhận một ít chất lỏng đang chảy ra, uốn lượn theo khe mông mà chảy xuống bắp đùi. Dục vọng phía trước không biết xấu hổ mà cứng lên, cảm giác nóng rực từ bên trong người tỏa ra khiến anh như muốn phát điên.

Thịt mông vốn lành lặn trắng nõn nay lại đỏ au hằn lên dấu tay khiến lòng người không khỏi đau lòng. Da thịt bị đánh không ngừng bị gió thổi qua mà hơi hơi run rẩy, tựa hồ như uỷ khuất mà cầu xin thương xót mong người đang thi hành hình phạt kia nhẹ tay một chút

Touliver vẫn kiên nhẫn đợi Trung Đan tiếp tục nói lỗi sai của mình, bàn tay đau nhức của gã tiếp tục đánh lên bên mông bỏng rát của anh. Từng cú đánh rất chậm và chuẩn xác, lực vừa đủ để cơn đau thấm sâu vào da thịt, Trung Đan chỉ vừa muốn mở miệng nói thì bàn tay gã lại đánh vào, lời muốn cất lên đành hóa thành tiếng nấc nghẹn

" X-Xin lỗi vì đã không nghe lời anh, daddy "

" Xin lỗi vì em đã nhảy với một người đàn ông khác? Xin lỗi vì đã để cậu ta chạm vào người của anh? "

" Hức ... em x-xin lỗi .. Ah~ "

Touliver gằn giọng, gã bất ngờ đem hai ngón tay đâm sâu vào bên trong tiểu huyệt đang run rẩy, cẩn thận khuếch trương đôi chút nhưng cũng mạnh mẽ trừu sáp khiến bên trong tiết ra nhiều dịch ái, vách thịt cũng co giật vì nhạy cảm

" Ưm ... ư ... đ-đủ rồi "

Trung Đan lắc đầu, chân cũng vô thức khép dần lại khi Touliver đem ngón tay thứ tư đẩy vào trong, ép huyệt khẩu vốn muốn khép lại mở rộng ra lần nữa, bụng dưới anh thắt chặt, dục vọng mỗi lúc một phình to, run rẩy muốn được giải phóng

" Nói, cái miệng nhỏ chết tiệt này thuộc về ai hả badboy Binz? "

" Touliver! L-Làm ơn đi, daddy! Chỉ mình daddy thôi! "

Trung Đan nức nở, hông anh di chuyển cùng lúc với nhịp điệu của ngón tay gã.
Touliver nghiến chặt răng khi nghe câu trả lời, gã vội vàng thu ngón tay lại và nhanh chóng tháo đi chiếc thắt lưng nạm kim cương của mình, những nụ hôn gấp gáp trải dọc sống lưng anh khi quy đầu đỏ sậm của gã đặt bên ngoài cửa huyệt

" Ư ... ưm ... "

Huyệt khẩu trải qua một phen kích nay lại bị gã không báo trước đâm vào, dù có thể miễn cưỡng giãn nở nhưng không trải qua khuếch trương kĩ càng thì vẫn là đau không thở được. Trung Đan nắm chặt ga giường, cảm giác lắp đầy bất ngờ khiến bên trong anh liên tục co giật thích ứng, chân anh bị gã thô lỗ tách ra khi dục vọng kia một lần nữa đâm sầm vào anh. Lần này gã kiên định đẩy vào cho đến hết, gốc dương vật tiếp xúc thân mật với bên dưới anh tạo nên niềm thỏa mãn vô tận trong lòng gã

" Chết tiệt! "

Touliver lầm bầm, bên trong anh vẫn mê người như thế khiến gã không thể khống chế nổi thú tính trong người mình. Cự vật đâm rút vài cái lại tiếp tục tìm đến điểm mẫn cảm quen thuộc ở sâu bên trong thân thể anh mà nhiệt tình ma sát, đè ép nó, khiến người dưới thân bất giác cũng di chuyển người phối hợp

Hạ bộ của gã không ngừng mà đánh liên tiếp vào cái mông đã sưng đỏ đến đau lòng của anh, khiến đau đớn lẫn khoái cảm lại càng lao tới như sóng triều. Cứ một đợt đâm vào, gã lại tàn nhẫn đánh mạnh vào mông anh một cái, gã muốn anh phải đau đến mức tỉnh táo mà nhìn nhận lỗi sai của mình

Khoái cảm cùng đau đớn cứ hoà trộn làm một, càng lúc càng mãnh liệt khiến Trung Đan không thể nhận thức được xung quanh nữa. Đôi tay bấu chặt lớp tấm vải lụa, miệng không ngừng rên rỉ

" Đ-Đừng đánh nữa, ... hức ... ưm ... em không được, ... không chịu nổi nữa ... Daddy, làm ơn! "

" Làm ơn cái gì? "

" D-Dừng lại, .. không ... ch-chậm ... ưm "

Touliver bật cười, lồng ngực gã phập phồng khi nắm chặt tóc anh và di chuyển hông nhanh hơn nữa

" Bé cưng muốn dừng lại? "

" Nó ---- ... ưm ... ư ... "

Trung Đan lắc gật đầu lung tung, anh thậm chí không đủ tỉnh táo để hiểu rõ cảm xúc hiện tại của mình khi gã điên cuồng đâm rút, muốn dục vọng của bản thân chôn sâu vào anh

Trung Đan thở gấp, đôi mắt ngập nước nhìn gã xin tha, ngược lại càng khiến Touliver như phát điên. Gã hôn lên môi anh, hấp tấp cắn chặt lấy đầu lưỡi đang run rẩy, hơi thở nóng rực cùng mùi vị của riêng anh quấn lấy gã khiến bụng dưới gã nóng rực lên. Gã vùi tay vào tóc anh, tay còn lại siết chặt hông liên tục đưa đẩy. Trung Đan cúi đầu hít một hơi khó khăn, anh sắp đến, sắp bùng nổ và muốn được xuất tinh, anh thật sự không chịu được rồi ...

" Ư ... Ah! "

Touliver cắn mạnh xuống bắp tay Trung Đan để ngăn mình không xuất tinh, gã nhìn thấy những giọt nước mắt và sự ủy khuất từ anh, mặc dù có chút cứng đầu nhưng hôm nay anh thật sự rất ngoan ngoãn mà chịu phạt

Nụ hôn dịu dàng rơi trên tấm lưng thấm đẫm mồ hôi, gã dịu giọng

" Ngoan, một chút nữa "

" Daddy, sắp rồi ... ưm ... "

" Thêm một chút nữa, thả lỏng ra "

Yêu cầu của gã không được đáp ứng khi bên trong anh không ngừng cắn chặt lấy gã, Trung Đan run rẩy cắn chặt môi không để tiếng rên rỉ của mình tiếp tục kích thích gã, nếu còn tiếp tục, có khi gã sẽ trừng phạt anh đến ngất mới thôi

Touliver liên tục trấn an anh bằng những nụ hôn dịu dàng khắp cơ thể, nhưng đối với gã dỗ dành không đồng nghĩa với việc mềm lòng mà bỏ lỡ trừng phạt. Dù công hay tư đều rạch ròi, sủng ái là sủng ái, yêu thương là yêu thương mà phạt thì phải làm đến nơi đến chốn.

Kịch liệt tiến công, bấu chặt hông không ngừng lôi lôi kéo kéo, thỉnh thoảng còn dùng tay vỗ vỗ lên mông ép buộc anh di chuyển cùng gã. Huyệt khẩu không ngừng bị kéo dãn rồi lại bị thô bạo mở rộng, mị thịt cứ theo hướng côn thịt mà bị lôi ra rồi nhét vào liên tục. Đến khi gã hài lòng mà phóng xuất thì mông anh lại đỏ thêm một phần. Một dòng tinh dịch nóng hổi cứ thế phóng sâu vào bên trong, làm cả cơ thể anh đều run rẩy. Trung Đan đổ ập xuống nệm, sau khi gã đến anh cũng bắn đầy trên lớp lụa dưới thân mình, anh mệt mỏi nhắm mặt lại và từ từ rơi vào khoảng không tối tăm

" Bé cưng, dậy đi "

Touliver thì thầm, Trung Đan chỉ còn biết mỉm cười đáp lại rồi lại im lặng. Đến khi anh mở mắt ra thì bản thân đang chìm trong làn nước nóng, mùi hương của hoa oải hương làm say lòng các giác quan của anh

Trung Đan chìm vào sự thoải mái của làn nước, dòng nước nóng hổi làm đau rát mông anh và đồng thời cũng làm tê liệt cơn đau. Anh lại nhắm mắt, cảm nhận sự bình yên và ấm áp trong lòng Touliver

" Touliver? "

Trung Đan lên tiếng khi gã buông tay anh ra, gã nhẹ nhàng dùng khăn ấm giúp anh lau người, tay kia luồng qua hông kéo anh dính chặt vào mình

" Suỵt, anh ở đây "

" Em thật tuyệt vời, anh rất hài lòng với thái độ chịu phạt của em "

Nụ hôn yêu thương được Touliver hôn lên trán, Trung Đan mỉm cười dựa vào gã, anh nhắm mắt lại thì thầm

" Ngủ ngon. À ... Thành, vợ Gonzo "

Điều cuối cùng Trung Đan nghe thấy là tiếng bật cười của Touliver trước khi hoàn toàn bất tỉnh trong vòng tay gã với sự mệt mỏi. Gã ôm lấy anh, thanh âm trầm ấm vang lên qua mái tóc ngã tím

" Ngủ ngon. Đến khi tỉnh dậy, anh mong em sẽ đón nhận thêm hình phạt mới khi dám gọi tên người khác một cách thân mật trước mặt anh "

Không lời đáp lại, chỉ còn tiếng nước chảy nhè nhẹ cùng hình ảnh hai người ôm nhau mờ ảo giữa màn hơi nước dày đặc

Hình phạt hả? Để sau đi ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro