Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Karik x Binz |Envy (2)

🔞🔞

" Anh muốn tôi "

" Tôi ... không muốn cậu "

Trung Đan nói dối, anh cố muốn rời đi nhưng Hoàng Khoa lại nhanh hơn khi hắn nghiêng đầu hôn lên xương quai xanh của anh, bàn tay cũng siết chặt lấy cự vật từ phía ngoài, khóe môi khẽ nhếch lên khi nhìn thấy anh đang run rẩy kìm nén tiếng rên rỉ của mình, hắn biết ... anh luôn muốn hắn

Hai người lần nữa cuốn mình vào một nụ hôn sâu, chiếc áo sơmi của anh cũng bị kéo xuống hơn nửa mà phơi bày da thịt trong gió lạnh, trong con hẻm tối với ánh đèn đường mờ ảo càng khiến không gian trở nên nóng bỏng hơn bao giờ hết

Trung Đan đưa tay chạm vào hạ bộ hắn, cảm nhận hắn đang gầm gừ khi phải kiềm nén ham muốn cầm thú trong người mình lại thì mỉm cười, điều này khiến Hoàng Khoa tức giận cắn mạnh lên cổ anh một cái thật đau, theo đó là một dấu Hickey đầy chủ quyền

Trung Đan ưỡn người rên rỉ, đôi mắt lại có chút sợ sệt nhìn ngó xung quanh, tình cảnh thế này khiến anh vừa muốn dừng lại vừa muốn tiếp tục. Thắt lưng nhanh chóng được tháo, quần tây cũng bị kéo một ống quần ra ngoài, Hoàng Khoa khụy xuống nhanh chóng tháo luôn chiếc quần lót màu đen của anh, bây giờ thì trước mặt hắn chính là cự vật to lớn đang bị kích thích của anh

Trung Đan thấy nhịp tim mình tăng nhanh khi Hoàng Khoa nắm lấy một chân anh đặt lên vai hắn, hắn khẽ nhếch môi mà xấu xa thổi nhẹ vào nó một cái

" N-Này, c-chúng ta nên dừng lại, ai đó s-sẽ thấy m-mất "

Trung Đan sợ sệt lắp bắp, hắn cười thầm sau đó lại trực tiếp hôn lên đỉnh đầu cự vật một cái trước sự kinh ngạc của anh

" Tốt. Chúng ta có thể mở một show đặc biệt ở đây "

Không lãng phí thêm thời gian, cự vật to lớn kia được hắn ngậm lấy, chậm rãi trêu đùa anh. Trung Đan bật ra một tiếng rên rỉ, anh cắn môi gồng mình kiểm soát bản thân, đã rất lâu rồi anh không được thỏa mãn bởi ai đó ngoài chính bản thân mình, đặc biệt người đó lại là kẻ điêu luyện như Hoàng Khoa

Anh nhìn hắn, vừa vặn thấy được hắn đang nhìn anh mà mỉm cười, tất cả điểm yếu của anh hắn đều biết và biết rất rõ ràng

Chiếc lưỡi điêu luyện liếm nhẹ nơi đỉnh đầu khất, hắn còn ác ý dùng răng cắn nhẹ lên đó, sau đó lại ngậm sâu hơn khiến anh phải rùng mình vì sự ẩm ướt bên trong cổ họng hắn, thân thể anh run lên từng đợt, hậu huyệt cũng bị kích thích mà chảy nước, bên trong càng co giật mạnh hơn khi ngón tay hắn ác ý đi vào khuấy động

Trung Đan nắm chặt tóc hắn, anh cong lưng đẩy người về phía hắn như muốn được tiếp xúc chặt chẽ hơn, ngón tay hắn càng lúc càng cắm vào sâu vào, nhẹ nhàng đẩy vách thịt căng mịn ra, đổi lại tường thịt bên trong càng hút chặt lấy ngón tay đang làm loạn kia, cự vật cũng liên tục bị hắn ngậm lút cán, hơi thở nóng rực phả vào làn da ở bụng dưới khiến tiếng rên rỉ cứ thể thoát ra mất kiềm soát, tốc độ hắn cũng được hắn kiểm soát rất ổn định. Trung Đan trợn mắt vì sự kích thích vượt xa mức bình thường của anh, sự khoái cảm này anh đã không có được nó trong thời gian dài, và chỉ có mỗi hắn mới có thể mang đến cho anh, chỉ có hắn

Tuy nhiên, trước khi anh có thể đạt đến cao trào thì hắn dừng lại. Anh trừng mắt nhìn khi hắn dần dần đứng dậy cùng với nụ cười tự mãn trên môi

" Tại sao cậ------ "

" Anh đã nói gì về lưỡi của Thanh Tuấn? Nó có thể khiến anh sung sướng đến phát điên lên? "

Hắn mỉa mai, điều này khiến anh tức giận. Tất cả việc hắn làm nãy giờ chỉ để chọc tức anh!

" Ít nhất Tuấn sẽ không dừng giữa chừng và hoàn thành nó một cách hoàn hảo nhất! "

Trung Đan thấy trong mắt Hoàng Khoa dấy lên tia giận dữ, nó càng khiến anh muốn khiêu khích hắn

" Sao? Hay là cậu ghen tị khi có người khác chạm vào tôi? "

" Tôi không có! "

" Nếu không tại sao cậu lại cố chứng minh rằng mình tốt hơn vài phút trước? "

" Anh thừa nhận tôi tốt hơn? "

" Tôi không có nói vậy "

Trung Đan quay mặt đi khi nhận thấy Hoàng Khoa đang nhếch môi kiêu ngạo, hắn dựa gần vào anh đến khi mũi họ chạm nhau, bàn tay hư hỏng siết chặt lấy mông anh đẩy anh sát lại để anh có thể cảm nhận thấy thứ to lớn đang bị giam cầm bên trong chiếc quần của hắn

" Tôi lại nghĩ như vậy. Nói cho tôi biết tôi tốt hơn cậu ấy và rồi tôi sẽ khiến anh sung sướng hơn cả cậu ấy có thể làm! "

Trung Đan hít sâu một hơi kìm nén sự phấn khích trong lòng, bên dưới anh đang khao khát được lắp đầy, vì thế anh dựa mình vào ngực hắn nhỏ giọng

" Fuck me và rồi tôi sẽ đánh giá ai giỏi hơn?! "

" Ai nói tôi sẽ chơi anh? "

Hắn nhếch môi đắc ý, anh nhìn hắn, bàn tay khẽ sượt qua nơi đang phồng to giữa hai chân, anh thì thầm

" Cậu đang muốn lừa ai? "

Trung Đan cười ma mị, anh thuần thục tháo bỏ thắt lưng rồi kéo quần hắn xuống đến mắt cá chăn, đôi mắt mang theo sự thèm thuồng khi nhìn thấy cự vật to lớn đang dựng đứng trước mặt mình. Hoàng Khoa hít sâu một hơi khi cự vật lạnh lẽo trong gió đêm nhưng lại ngạc nhiên đầy thú vị khi bàn tay ấm áp của anh che lại ngay sau đó

" Cậu rõ ràng là muốn tôi! Sao? Lỗ nhỏ của Thiện không đủ thỏa mãn cậu à? "

Hoàng Khoa gầm gừ, hắn mất đi sự bình tĩnh cuối cùng mà nâng một chân anh cao hơn, Trung Đan theo phản xạ quấn chân quanh hông hắn, cự vật trượt đến cửa hậu huyệt để cảm nhận độ nóng bỏng ẩm ướt từ nó, điều này khiến bản thân anh càng muốn dùng lực kéo hắn lại sát hơn

Nụ hôn vội vàng chu du khắp cần cổ anh, mỗi một nơi đi qua đều như có ngọn lửa thiếu đốt làn da đầy tính nghệ thuật của anh. Hai ngón tay hư hỏng kẹp lấy một bên vú miết mạnh, bên còn lại cũng được hắn chăm sóc bằng cách ngậm lấy, anh ưỡn lưng sung sướng rên rỉ, điều này càng tạo tư thế thuận lợi hơn cho hắn

Anh có thể cảm thấy đầu cự vật của hắn đang chọc vào vách thịt mềm mại, và mỗi khi anh nghĩ hắn sẽ đâm vào thì hắn lại rút ra. Trung Đan không hề thích sự trêu chọc này tí nào!

" Fuck me, now! "

Anh nắm lấy tóc hắn và yêu cầu, hầu như không thấy được sự do dự trong mắt hắn trước khi anh hôn hắn, với hơi thở hỗn loạn trên môi, anh thì thầm

" Tại sao lại ngập ngừng? "

" Không có bao "

Trung Đan khẽ nhíu mày, anh biết hắn lo cho anh nhưng hiện tại đó không phải là điều hắn nên bận tâm đến

" Tôi không quan tâm! "

Chỉ vừa dứt câu hắn liền cắm toàn bộ chiều dài vào sâu bên trong anh, cả hai đều bật ra tiếng rên rỉ sung sướng, tường thịt ấm nóng bao bọc lấy cự vật đầy gân guốc khiến hắn phải giữ yên nó vài giây vì hắn biết chỉ cần anh di chuyển một chút hắn sẽ lặp tức xuất ra

Trung Đan không được thỏa mãn nên lắc hông di chuyển như muốn cầu xin hắn cho anh nhiều hơn, nghiến răng, hắn giữ chặt lấy hông anh buộc anh đứng yên

" Chết tiệt, anh đừng có động! Nó không dễ đến thế đâu! "

Hắn thở hắc ra, giọng điệu mang theo chút càu nhàu khi gục trên vai anh, Trung Đan nhếch môi, anh lên tiếng trêu chọc

" Đến giới hạn rồi? Thiện làm cậu trở nên yếu đuối vậy s--- .... Aaa ... ưm ... "

Câu nói bị gián đoạn khi Hoàng Khoa rút ra rồi lại đâm sầm vào bên trong lần nữa, Trung Đan kêu lên, tay bịt miệng che đi tiếng rên rỉ của mình. Hắn nhìn anh chằm chằm và thì thầm

" Muốn thêm lần nữa? "

Trước khi anh có thể trả lời, hắn lại rút ra và đâm lại vào lần nữa. Lần này chậm lại theo cách trừng phạt nên anh có thể cảm nhận rõ ràng được cự vật của hắn đang cọ vào tường thịt mềm mại bên trong anh. Trung Đan cắn môi cầu xin anh tăng tốc với âm thanh lí nhí trong miệng

" Tôi không nghe, babe muốn nói gì? "

" K-Không ... ch-chỉ tiếp tục "

Trung Đan lắc đầu, cơ thể dựa sát vào hắn như muốn được ma sát nhiều hơn, Hoàng Khoa nắm lấy tóc anh, bên dưới vẫn duy trì tốc độ trừng phạt khi nãy

" Cầu xin tôi, tôi muốn nghe cái giọng điệu dâm đãng của anh! "

" L-Làm ơn, Khoa, l-làm ơn chơi anh theo cách em m-muốn "

" Ngoan lắm! "

Hoàng Khoa hôn lên má anh tán thưởng, sau đó lại đâm mạnh vào anh lần nữa, tường thịt quấn chặt lấy hắn, tốc độ của hắn tăng dần lên khi cảm nhận được độ ma sát đầy nóng bỏng này. Tiếng bành bạch của da thịt va chạm vào nhau vang dội, hắn giải phóng tất cả những kìm nén nhiều tuần lên người anh và anh đã vui vì điều đó. Tiếng rên rỉ ngày một lớn hơn và hắn đã phải thay anh nuốt những tiếng rên rỉ ấy trong một nụ hôn cuồng dã khác

Với một cú thúc mạnh tận sâu đến điểm nhạy cảm, anh lặp tức bắn ra, cơ thể run lên vì khoái cảm nhưng sau đó lại chao đảo vì mất thăng bằng

Hắn giúp anh đứng thẳng, nhìn anh bình ổn nhịp thở mà bật cười

" Nó ...N-Nó thật sự ... amazing "

" Anh nghĩ chúng ta kết thúc rồi? "

Trung Đan ngước nhìn hắn và bắt gặp cái nhếch mép quen thuộc lúc xưa, trong trí nhớ của anh, mỗi khi hắn duy trì nó trên môi thì chuyện xảy ra tiếp theo không có gì tốt đẹp

Và đúng dự đoán, đôi mắt anh chợt mở to khi nhìn thấy cự vật dính đầy dâm thủy của anh vẫn cương cứng sừng sững ở đó

" Quay lại! "

Hắn ra lệnh và không đủ kiên nhẫn để đợi anh tuân lệnh phục tùng khi hắn mạnh bạo xoay anh lại ép chặt anh vào bức tường gạch lạnh toát phía sau, bờ mông đầy đặn được chổng lên trong không khí để hắn nắm chặt lấy và thúc mạnh vào anh lần nữa

" Chết tiệt! Thả lỏng ra! "

Trung Đan cong người run rẩy những vẫn cố ghì chặt vách thịt bên trong mình nhằm khiến hắn câm miệng, và nó đã thành công khi hắn điên cuồng luân động mà không nói bất cứ lời nào, anh có thể cảm thấy một cơn khoái cảm khác sắp ập đến với mình

" Ư ... ưm ... s-sắp ... "

Anh rên rỉ lắp bắp, anh biết anh sắp đến giới hạn, một lần nữa. Hắn đánh mạnh lên cánh mông anh, tốc độ lặp tức chậm lại

" Kh-Khoa, tại sao lại dừng? "

" Nói cho tôi biết, ai là người làm cho anh sung sướng? Tôi muốn anh hét to tên tôi, không phải cậu ta! Ai? Ai là người chơi anh giỏi nhất? "

Hoàng Khoa lớn tiếng hỏi, cổ họng gầm gừ như kìm nén lại toàn bộ sức mạnh, Trung Đan quay mặt về phía hắn, anh thủ thỉ

" Là em, Phạm Hoàng Khoa. Chỉ có em, không ai khác, làm ơn, fuck me, now! "

Hoàng Khoa nghiến răng, hắn nắm chặt lấy tay anh, cự vật nóng bỏng liên tục phá nát bên trong đến khi cả hai cùng nhau đạt đến đỉnh điểm của cơn khoái cảm

Trung Đan thở dài đầy thỏa mãn bởi sự sung sướng anh vừa trải qua, Hoàng Khoa đã kịp rút ra vài giây trước đó để giải phòng toàn bộ tinh dịch của hắn lên mông anh, tuy việc bắn vào anh rất kích thích hắn nhưng hắn vẫn có thể kìm chế được, ít nhất là bây giờ. Vuốt nhẹ cự vật của mình trước khi hắn đổ dồn bản thân về phía anh, cả hai đều dựa vào tường, mồ hôi nhễ nhại và nhớp nháp sau cuộc làm tình nóng bỏng vừa rồi. Một nụ hôn dịu dàng được hắn đặt lên cổ anh, thanh ầm trầm khàn vang lên

" Trung Đan "

" Hửm? "

" Em yêu anh! "

Trung Đan choáng váng bởi Hoàng Khoa rốt cuộc cũng nói lên câu mà anh luôn muốn nghe, chỉ là thời gian dành cho câu nói chết tiệt ấy quá dài

" Tên khốn kiếp nhà cậu! "


End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro