Chap 17
Xin lỗi vì sự lười biếng này:'((
*...* suy nghĩ
/.../ hành động
(...) biểu cảm
Oki, zô trịn thoii
----------------------------------------------------------
Sako :" tôi tên Sako.."
Ziana :" hửm? Chẳng phải là đứa hay bắt nạt người khác lúc ở cô nhi viện sao?"
Sako :"c-cô biết t-tôi?!"
Ziana :" phải, ta là Ziana, nghe tên có thấy quen không " (cười)
Sako :" c-cô là e-em họ c-của thằng.. t-tên Hanbin... Đúng chứ..?"
Ziana :"Exactly! " (mỉm cười)
*Dịch : 'Chính xát!"*
---
(có thể có người hiểu nhưng tôi vẫn dịch:v)
---
Sako :"v-vậy cô mua t-tôi ₫-để trả thù ư?!"
Ziana :" không! Tôi mua cô về việc khác cơ" (mỉm cười)
Ziana :"hm.... Vậy còn.. Ngươi?"
/chỉ tay vào nô lệ nam/
Seayung :" a!.. Tôi tên Seayung ạ.."
Ziana :" Seang yung.. Ok"
Hongar :" xong chưa, xong rồi thì vào nhà đi, lề mà lề mề"
2 nô lệ :" v-vâng ạ..!"
Bọn họ đi vào nhà. ả, cô ta ngồi trên ghế còn 2 nô lệ thì đứng gần ghế.
Ziana :"được rồi, có công việc nhẹ cho các ngươi đây"
Ziana :" 2 ngươi, mỗi người một việc nhà. Ai biết nấu ăn thì đi nấu"
2 nô lệ :" v-vâng ạ"
---
-Phía cậu-
Cậu đang đi dạo trên hàng lang bệnh viện, do lâu ngày không vận động nên đi có chút khó khăn.
Kế bên là cô, Zuji
Hanbin :" không khí ở đây thoải mái hơn trong phòng nhiều!"
Zuji :"ừm"
Zuji :" mày đói chưa? Tao đi mua cháo cho mày"
Hanbin :" cũng được "
Zuji :"ừm, về phòng trước đi!"
---
Hai người đi về phòng
Đang đi thì bỗng đầu cậu đau nhức đến nỗi ngất đi. Cô thấy cậu bị ngất liền hoảng hốt, ôm người cậu la lớn cầu cứu.
Lúc này có một y tá đi ngang qua, nghe thấy tiếng la của cô liền chạy đến.
Y tá nữ :" c-có chuyện gì vậy?!"
Zuji :" c-cậu ấy"
Y tá :" ₫-đợi tôi! Tôu sẽ đu tùm bác sĩ!"
Y tá đó nói xong liền chạy đi, cô lúc này chỉ biết trông chờ vào cô y tá đó. Vì sức cô yếu, không thể bế cậu lên được.
---
Phải.. Một lần nữa, không biết vì lí do gì mà cậu lại bị bất tỉnh 1 lần nữa..
---
-Trong tâm trí của cậu-
Cậu cảm nhận thấy xung quang có màu đen.. Rồi từ từ có màu trắng..
Cậu đang đứng trong 1 khoảng không vô tận ư?
Bỗng lúc này một tiếng nói quen thuộc vang lên..
Ngọc Hưng :"bé mèo con đây rồi~"(mỉm cười)
Vâng, là gã ta
Nghe thấy giọng nói đó, cậu rợn cả tóc gáy. Ôi cái giọng đấy, có cần phải khiến người khác khinh bủy vậy không?!
Hanbin : /quay ra sau mình/
Cậu đang tính quay lại chứi gã một trận thì thấy gã đã đứng ngay trước mặt mình làm cậu giật hết cả mình.
Hanbin : "n-này! S-sao ngươi lại đứng trước mặt ta?!"
Ngọc Hưng :" Why not?" (mỉm cười)
*dịch : Tại sao không?*
Hanbin : "khụ.. Ta bị ngất là do ngươi đúng không?!" /lảng sang việc khác/
Ngọc Hưng :" Right" (mỉm cười)
*dịch : Phải*
Hanbin :" tại sao?!!"
Ngọc Hưng :" Nhớ bé" (mỉm cười)
Hanbin :" bé cái đầu ngươi ấy!"
Ngọc Hưng :" vậy thì.. Gọi là em yêu nhé?"
Hanbin :"tks, damned!
*dịch : cheets tiệt*
Ngọc Hưng :" ây za! Trẻ con không nên chửi tục đâu nha!" (mỉm cười)
Hanbin :"ngươi có cho ta về hiện thực ngay không hả?!!"
Ngọc Hưng :"được thôi.. Nhưng mà babe phải chấp nhận một điều kiện" (mỉm cười)
Hanbin :" được, nhưng mà đừng gọi tôi là babe"/ánh nhìn khinh bủy/
Ngọc Hưng :" haha"
Ngọc Hưng :"điều kiện là ngươi phải cho ta cùng ngươi tỉnh dậy"
Hanbin :" vậy ngươi sẽ là gì??"
Ngọc Hưng :" tôi sẽ làm hồn ma, nhưng nếu muốn cũng có thể biến thành dạng người"
Hanbin :"hmmm... Nhưng làm thế nào để ngươi tỉnh dậy cùng ta được?!"
Ngọc Hưng :"hôn nhau"
Hanbin :"hả?!!"
Hanbin :"lúc trước ngươi khiến ta tỉnh dậy đâu cần phải vậy đâu?! Chỉ cần ngươi búng tay 1 cái là được mà?!"
Ngọc Hưng :"thì đúng, nhưng muốn tôi tỉnh dậy cùng nữa thì phải hôn nhau.. Tầm.. 2 phút?"
(Thật ra là chỉ cần tiếp súc cơ thể như nắm tay và búng tay thôi là được rồi nhưng anh thanh niên này bốc phét:))
Hanbin :" gì mà lâu vậy?!"
Ngọc Hưng :" vậy là ít rồi đó"
Ngọc Hưng :"làm luôn không?"
Hanbin :"ờm... Đ-được"
Gã vừa nghe xong câu trả lời đúng ý mình liền tiến lại gần cậu. Hai tay gã nhẹ nhạng đặt tay lên mặt cậu
Gã tiến đến, để môi mình chạm lên bờ môi căng mọng của cậu..
Gã đưa chiếc lưỡi ranh ma của mình vào miệng cậu, muốn tách hai hàm răng ra. Nhưng cậu nào có cho, cứ cắn chặt răng. Gã thấy vậy liền cắn nhẹ vào môi dưới của cậu. Cậu thấy đau liền thả lỏng hàm.
Đó chính là điều gã muốn
Gã tách hai hàm rang của cậu ra. Nhẹ nhàng khuấy đảo bên trong chiếc miệng xinh xắn
Gã tham lam hút hết mật ngọt bên trong miệng cậu, chiếc lưỡi cáo già của gã nhắm đến chiếc lưỡi rụt rè của cậu. Hai chiếc lưỡi cứ thế quấn lấy nhau..
*nhóp nhép nhóp nhép*
1p
2p
3p
...
Cuối cùng gã cũng búng tay để hai người cùng tỉnh dậy
-hết-
--------------------------------------------------------
Thứ sáu ngày 26/5/2023
Đây là lần đầu tiên tôi tự viết ra cảnh hôn đó;-;
Có gì mn thông cảm nha😅
À quên, góc giải thíck
(Lí do Sako bán thân:v)
---
Sau khi cô ta được nhận nuôi thì Sako cũng được nhận nuôi, nhưng gia đình không khá giả, chỉ là người thường.
Cô ta cứ như thế có 1 cuộc sống bình dị suốt 3 năm, nhưng đến một ngày.. Bố mẹ nuôi của cô ta bị tai nạn, để lại cho co ta một món nợ khổng lồ. Từ đó cuộc sống của cô ta chỉ suốt ngày chỉ có làm việc và làm việc
Đến cái ngày cô ta hết tiền để trả nợ, cô ta phải bán thân. Nhưng những thằng mua cô thay vì bắt cô làm việc lại bán cô cho tên ở chợ đấu giá của các người giàu. Từ đó có một đống tiền , gấp 3, gấp 4 lần số tiền để mua cô ta.
Cô ta như một món đồ mà bị truyền tay này đến tay kia..
---
Còn nô lệ nam được mua cùng cô (Seayung) thì tự nguyện bán thân.
---
Cảm ơn bạn đã ủng hộ truyện, chúc một ngày tốt lành
Hết rùi, bái baii
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro