Luca x Andrew
___________________________________
🔞sextoy🔞
🔞 Blow Job🔞
(ngắn)
___________________________________
"Nnngh... Chết tiệt, Luca...
Andrew lặng lẽ nguyền rủa chính mình khi anh ta cố gắng hết sức để giải máy mã hóa. Hôm nay họ có trận ở xưởng Vũ khí. Trò chơi diễn ra khá tốt. Vera đã kite Thợ săn trong một thời gian dài. Thật không may, cô ấy đã bị Hunter bắt và bị đưa trở lại trang viên. Hiện tại chỉ có Jose, Luca và Andrew trong trò chơi. Andrew dự kiến rằng trận đấu sẽ kết thúc bằng một trận hòa nhưng không phải là anh ấy phàn nàn về điều đó. Một trận hòa có nghĩa là không có phân số nào sẽ thua, nhưng... Anh ấy muốn ra khỏi đây càng sớm càng tốt. Anh ấy không thể chịu đựng được khi ở trong trò chơi này khi anh ấy cảm thấy những rung động thú vị ở khu vực giữa đùi của anh ấy. Anh ấy gần như không thể đứng trên hai chân của mình khi anh ấy run rẩy vì sự phấn khích mà anh không thể thoát khỏi.
Luca có một ý tưởng tuyệt vời về việc đặt một số "đồ chơi" vào lỗ của Andrew. Andrew, như một thằng ngốc đã tin tưởng nhà phát minh quá nhiều, háo hức để anh là đối tượng thử nghiệm của mình. Cậu đã không nói với anh những gì nó có thể làm, vì vậy Andrew đã bối rối cho đến khi trận đấu bắt đầu. Nó bắt đầu khi anh ấy giải cứu lần đầu tiên... những rung động chết tiệt đó.
Đôi khi nó dừng lại, đôi khi nó có thể chịu đựng được... nhưng đôi khi nó mạnh mẽ và điên cuồng đến mức anh ấy nghĩ rằng anh ấy sẽ gục ngã ngay ở đó . Anh chỉ có thể để món " đồ chơi" chết tiệt phá hủy tuyến tiền liệt của mình. Andrew tự hứa với bản thân rằng nếu họ rời khỏi trò chơi này thì anh sẽ đích thân giết Luca và chôn anh ta dưới 10 tấc đất. Anh ấy thậm chí không thể làm một điều đơn giản như giải mã thứ "đồ chơi" bắt đầu rung tâm trí anh dường như trống rỗng đến khi tia lửa điện bắn ra từ máy anh mới tập trung lại được. Anh không bao giờ giỏi giải mã nhưng những thứ rác rưởi của Balsa đã giúp nó tệ hơn . Anh tiếp tục tập trung vào máy mã hóa. May mắn thay, chỉ còn một máy còn lại nên có khả năng Luca sẽ dụ Hunter trong một thời gian để Jose có thể hoàn thành máy cuối cùng. Andrew dựa vào máy mật mã khi anh ấy đang nắm chặt nó bằng tất cả sức mạnh của mình.
"Haah.. "
anh ấy không thể ngăn được những tiếng rên rỉ và tiếng thút thít đã rời khỏi miệng anh ấy trong khoảnh khắc đó. Cảm ơn chúa không có Người sống sót hoặc - thậm chí tệ hơn - một Thợ săn đã nhìn thấy anh ta trong tình trạng như vậy. Anh ấy sẽ mãi mãi cảm thấy xấu hổ nếu tình huống đó xảy ra. Khi Andrew về cơ bản không thể chịu đựng được nữa và anh ấy cảm thấy như mình sẽ lên... Đỉnh ngay lập tức . Anh ta rên rỉ, rõ ràng là không hài lòng. Thứ đồ này chỉ đơn giản là chơi với anh . Luca có đang kiểm soát điều đó không? Nhưng bằng cách nào? Anh ấy không thể tìm thấy câu trả lời cho câu hỏi của mình, nhưng những lời cầu nguyện của anh ấy đã được trả lời.
Anh ấy nghe thấy âm thanh quen thuộc của còi báo động. Anh ta nhanh chóng chạy đến một trong những cánh cổng gần và bắt đầu mở nó bằng mật mã. Thỉnh thoảng anh ấy quay đầu lại để xem có ai ở gần anh ấy không. Ngay cả khi anh ta có một thị lực khủng khiếp, anh nhận thấy Jose đang chạy về phía anh ta. Anh ấy cảm thấy hạnh phúc khi nhìn thấy anh ấy nhưng chỉ trong một khoảnh khắc kể từ khi... Anh ấy cảm thấy những rung động chết tiệt đó một lần nữa và khoái cảm trở lại một lần nữa. Mặt anh đỏ lên khi anh rên rỉ lặng lẽ, cắn môi. Khi cánh cổng mở ra, anh nhanh chóng bỏ chạy không cần nói chuyện với Jose. Khi jose đến gần cổng và nhìn xung quanh, cậu ấy khá ngạc nhiên. Cậu có thể thề rằng người giữ mộ chỉ ở đây. Anh ấy đã rất vội vàng đến nỗi nó khá kỳ lạ. Anh vừa định thoát ra thì nhận thấy Luca cũng đang đến gần cổng.
"Luca?" Jose không thể che giấu cú sốc của mình. "Bạn đang làm gì ở đây vậy? Không phải bạn đang dụ Hunter sao? Hắn có để bạn đi không? "
"Không hề đâu! Hắn vừa dịch chuyển đến nhầm cổng. Nó đã cho tôi đủ thời gian để đến đây."
"Ồ. Vì vậy, bạn đã khá may mắn,"
Jose nói, ấn tượng. Biểu cảm của anh ấy đột nhiên biến thành một cái cau mày.
"Tôi cũng muốn hỏi bạn điều gì đó. Andrew đã hành động kỳ lạ trong suốt trận đấu. Bạn cũng nhận thấy điều đó à? "
"Mm, vâng tôi đã làm, "
Luca gật đầu khi anh ấy suy ngẫm.
"Nhưng tôi nghĩ anh ấy chỉ cảm thấy không ổn. Hôm nay anh ấy bị buộc phải chơi lại. Tuy nhiên, tôi không chắc đó có phải là vấn đề hay không."
"Tôi hiểu rồi. Hy vọng mọi thứ sẽ ổn."
Jose lẩm bẩm khi anh quay lại và bỏ đi về phía lối ra, để lại Luca một mình. Trong khi đó Luca đang loay hoay với một số điều khiển từ xa rồi anh ấy đang cười khúc khích với chính mình.
"Ồ vâng, anh ấy gần như phát ra tiếng rừ rừ. "Tôi khá chắc chắn rằng anh ấy ổn.
******
"Chỉ cần nhìn vào chính mình... "
Luca nói khi cậu đang nhìn Andrew, người đăng đỏ bừng và run rẩy trên giường. Khi Luca trở về từ trận đấu, Cậu đã nhìn thấy anh trong tình trạng nhếch nhác như vậy. Khuôn mặt anh ấy hoàn toàn đỏ lên khi anh ấy rên rỉ và nắm chặt tấm chăn. biết rằng cậu có thể khiến Andrew hoàn toàn căng thẳng nhưng cậu không mong đợi... Điều này. Cậu không chắc liệu cậu có tiếp tục kiên nhẫn chỉ bằng cách nhìn anh ấy trong trạng thái này hay không. Cậu cần phải dừng lại. Tuy nhiên chơi với điều khiển từ xa đó rất thú vị.
"anh thật dễ thương. Có lẽ rất khó để chịu đựng tất cả những điều đó trong một trận đấu, hm? "
"i.. Im đi... Im đi... Aah! "
Andrew rên rỉ một lần nữa, không thể kết thúc câu nói của mình. Luca làm cho những rung động yếu đi , Andrew một lần nữa không hài lòng.
"Luca!!"
"Tsk, tsk. Tôi đã nói gì về việc tử tế hơn với tôi? "
Luca thở dài khi anh ấy nhìn vào điều khiển từ xa.
"Nếu anh muốn tôi lấy nó ra thì bạn phải nói gì nào~"
"Haaah... LÀM ƠN! "
Luca nhận thấy khi Andrew về cơ bản đang túm chặt chăn. Khi Andrew nói những lời cậu muốn nghe, cậu nhanh chóng bắt đầu cởi quần áo cho anh . Cậu đã làm điều đó một cách chậm rãi nhưng đó không phải là cậu cố gắng chọc giận người khác. Khi cậu nhìn thấy người yêu khỏa thân,cậu không thể không bối rối và hạnh phúc khi Andrew chọn cậu trong số tất cả mọi người từ trang viên. Cậu cũng khá chắc chắn rằng Andrew sắp ra nên cậu đã chỉnh những rung động mức thấp nhất mà anh hầu như không thể cảm nhận được.
Trong một thời gian Andrew chỉ mặc đồ lót của anh ấy. Luca chỉ đơn giản mỉm cười với khung cảnh này và hôn những nụ hôn rời rạc lên đùi người yêu của mình. Andrew chỉ phát ra những âm thanh của sự khó chịu vì anh đang trở nên khá thiếu kiên nhẫn. Luca sau đó cẩn thận nâng hông lên khi cậu loại bỏ món đồ duy nhất mà Andrew đang mặc. Cậu lấy thiết bị ra khỏi người yêu của mình khi anh ấy rên rỉ. Cậu đặt nó ở một nơi khác khi Andrew ngày càng mất kiên nhẫn trong khi Luca tiếp tục nhìn chằm chằm vào anh ấy và không làm gì cả. Nhưng sự im lặng không kéo dài lâu khi Luca đến gần dương vật của Andrew hơn.
"Luca...? Ngươi làm gì... NGHH!!" Luca đặt cả hai tay lên đùi Andrew khi cậu đang liếm cự vật của anh. Khi anh ấy nghe thấy âm thanh mà cậu đang tìm kiếm,cậu tiếp tục liếm. Cậu cũng bắt đầu vuốt ve trục của mình. Andrew liên tục rên rỉ cậu tiếp tục nhìn vào khuôn mặt của người giữ mộ và đơn giản là cậu không thể rời mắt khỏi anh . Andrew nhìn cậu, nhưng anh rõ ràng bối rối khi biết rằng Luca đang theo dõi anh .Luca mỉm cười và nhìn anh ta khi anh ta ngừng liếm.
"Kéo tóc tôi nếu bạn muốn. Nhân tiện, tôi thích nó."
"Bạn làm gì tôi... AH! Anh ấy không thể hoàn thành câu nói của mình khi Luca đưa toàn bộ dương vật của mình vào miệng. Anh trông khá to lớn nhưng dường như thứ bên dưới này lại rất dễ thương nên luca có thể nuốt đc hết trong một lần. Anh vẫn làm điều đó khi lắc đầu. Andrew không biết liệu anh có nên nắm tóc cậu ấy hay không. Cậu đã nói với anh ,nhưng anh sợ nó sẽ làm tổn thương cậu ấy .Nhưng khoái cảm và cảm giác của Luca khi sử dụng miệng trên dương vật của anh . Anh ấy bắt đầu kéo tóc của cậu, làm rối tóc của cậu trong quá trình này. Luca rên rỉ vài tiếng khi anh kéo tóc, gửi những rung động dễ chịu. Anh ấy cảm thấy mình đang dần tiến gần đến cao trào. Anh ấy đang cầu nguyện rằng anh ấy sẽ không ra vào miệng Luca nhưng Luca không muốn buông tan chút nào.
"L... Luca... Tôi sắp...!! "
Andrew nhắm mắt lại khi anh ấy bắn vào miệng Luca. Luca sau khi cậu chắc chắn rằng anh ấy đã bắn hết vào miệng cậu,cuối cùng cậu buông tha dương vật của anh bằng một tiếng ướt át
"Bạn có hương vị hoàn hảo Andrew"
"Luca... Đừng trêu chọc... "
Andrew thì thầm, thở nặng nề sau khi đạt cực khoái.
"Tôi đang nói sự thật. "
Luca cũng mỉm cười khi cởi quần áo của mình, ném chúng xuống đất. Anh ấy không bận tâm lắm vì anh ấy chưa bao giờ cảm thấy phải dọn dẹp phòng của mình đúng cách. Miễn là bàn làm việc của anh ấy được sử dụng để làm việc sạch sẽ thì anh ấy không quan tâm. Quần áo chỉ đơn giản là rơi xuống sàn, ghế và đồ lót của anh ấy rơi xuống khung giường.
Andrew chỉ lắc đầu trước màn này của đối tác của mình về cơ bản cho thấy cậu ấy lộn xộn như thế nào. Anh ấy không có cùng quan điểm với Luca và anh ấy không thích sự lộn xộn. Tuy nhiên, đó không phải là phòng của anh ấy, vì vậy không có nhiều điều để nói. Anh chỉ có thể phàn nàn, nhưng không giống như Luca đã từng lắng nghe những lời phàn nàn của anh . Cạu chỉ cười nhạo nó. Luca đột nhiên tách chân anh ra. Andrew nhìn cậu khi Luca từ từ đâm vào hậu huyệt đầy dịch của anh . Anh thở hổn hển. Đó là một cảnh tượng tuyệt đẹp đối với Luca người yêu của anh ấy với mái trắng sứ hơi dài xõa xuống.... Anh đơn giản là xinh đẹp.
"Chết tiệt... tại sao bạn lại to như vậy?"
"Tôi xin lỗi... "
Luca nói khẽ, rõ ràng là xấu hổ.
"Ôi , không có gì để xin lỗi cả"
Andrew thực sự cười khúc khích.
"Nó tốt hơn cho tôi... Đó là tất cả cho tôi...
Luca bắt đầu di chuyển đâm sâu vào trong Andrew. Bàn tay của Luca ép chặp đùi Andrew, giữ chúng lên cao khi anh ở bên trong. Cả hai đều rên rỉ khi Luca đang đâm vào anh , chiếc giường ọp ẹp với mỗi chuyển động. Khi Luca tiếp tục nhấp từng nhịp vào trong anh, cậu hơi nghiêng người và hôn lên môi Andrew, mỉm cười. Grave Keeper thậm chí còn bối rối hơn.
"Đánh dấu tôi, giống như tôi đã đánh dấu bạn.
"Luca... Ah...bạn có chắc là bạn muốn cái này không? Andrew hỏi vì anh ấy hầu như không thể trả lời.
"umk, vâng... Làm đi, hah... Andrew đưa mặt sát cổ người kia. Anh ấy bắt đầu hôn những vun vặt trên cổ cậu, anh đã để lại một số dấu ấn. Tay kia của anh ấy chạm vào dương vật của bản thân khi anh cũng bắt đầu từ từ vuốt ve nó, theo cùng nhịp với lực đẩy của Cậu . "Luca... Ngghhh...
Andrew cuối cùng cũng bắn nhưng cậu không ngừng di chuyển. Luca vẫn chưa ra. lúc sau Luca cảm thấy cảm giác quen thuộc khi cậu đâm thúc vào người yêu mình. Andrew rên rỉ, cảm thấy một sự ấm áp dễ chịu bên trong anh , cậu lăn sang phía bên kia, thở hổn hển. Có sự im lặng giữa họ cho đến khi Luca bắt đầu vuốt ve khuôn mặt của Andrew, mỉm cười khi hơi thở của anh ấy từ từ bình tĩnh lại. Andrew trông vẫn còn bối rối.
"Tôi sẽ không tha thứ cho bạn sau trò chơi. "
Andrew thì thầm.
"Tôi không hối tiếc bất cứ điều gì... "
Luca ngân nga vui vẻ trong khi anh ấy vòng tay quanh người giữ mộ.
"Tất nhiên là bạn không... Đồ biến thái! "
Andrew tức hằn với Luca, người đã cố tỏ ra ngây thơ. "Và bạn sử dụng khoa học cho... cho những trò hề như vậy!
"Nhưng nó chỉ vui thôi! Luca cười khúc khích khi anh hôn lên má Andrew.
"Chắc chắn rồi... Tôi nghĩ định nghĩa về niềm vui khác với bạn... Andrew thở dài nhưng anh ấy vẫn hôn lên trán đối tác của mình, vì anh ấy không thể thực sự tức giận với anh ấy.
(au:tui mất Nick Identity rồi 🥲)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro