Kì Nghỉ (Phần 2)
_______
Trường Trung Học Namimori
Lâu lắm rồi mới nhìn lại, thật hoài niệm làm sao.
Nơi đây chứa rất nhiều kỷ niệm với cậu, buồn có, vui có, hạnh phúc hay đau khổ cũng có.
Nhưng chỉ cần có mọi người ở bên....
Stop! Dừng lại.
Thứ nhất, Tsuna ta đây hoàn toàn khỏe và rất khỏe, không yếu đến mức cần người khác làm vệ sĩ kè kè theo như công chúa vậy.
Thứ hai, Tsuna là Tsuna, đừng có hở tí là tranh giành "của tôi, của ta...và vô vàn nhân xưng khác"
Do đó, Tsuna rất không thích người khác ở bên cạnh, trừ những lúc "chắc là họp" hay là hẹn hò và bữa ăn.
Ừ bạn không nghe nhầm đâu, hẹn hò đó.
Mà đã đang đi nghỉ ngơi xả hơi, sao tự nhiên nói mấy cái này gì, đang định hồi tưởng những kí ức đẹp thời học sinh cơ mà?
Mặc dù thời học sinh thì cũng chỉ quanh quẩn mấy người kia, còn lại toàn là những điều tồi tệ cả.
Cậu thở dài, mở cánh cửa lớp.
Mọi người nhìn cậu, vẫn như vậy không khác xưa.
-A! Vừa nhắc tới xong, Dame-Tsuna đến rồi kìa!
Tsuna quen cách gọi này rồi, nên là đối với cậu nó rất bình thường.
-Xin chào! Mọi người vẫn khỏe chứ?
-Tất nhiên rồi! 3 năm không gặp mà cậu vẫn lùn vậy sao Dame?
-Haha, hay cậu vô dụng đến nỗi không thể cao hơn được nữa vậy.
Tsuna không phủ nhận, đó có thể là một nguyên nhân.
-Aha...có lẽ vậy....
Cậu thật sự tự ti về chiều cao của mình, tuy Reborn bảo nó ổn nhưng thật sự nó càng không ổn khi câu đó từ chính vị gia sư lùn tịt của mình, và giờ sau khi giải lời nguyền của Arcobanelo, Tsuna càng tự ti hơn.
Thi thoảng Arcobanelo cũng trở về hình dạng bé xíu, có lẽ là họ muốn an ủi cậu....
-Tsuna-kun, lâu rồi không gặp!
-Kyoko-chan! Cậu xinh hơn hẳn đấy, tớ không nhận ra luôn!
Kyoko thực sự rất xinh và ra dáng nữ tính hơn nhiều, chả bù cho ai đó như đúc 14 tuổi....
Cô giờ cũng là một quản lý một thương hiệu làm bánh khá nổi tiếng cùng với Haru, nói chung là công việc ổn định, khá an nhàn và lương cao, cũng chả bù cho ai đó suốt ngày bục mặt ra kí giấy tờ mà chả được thêm lại còn mất tiền sửa nhà sửa cửa.
Tsuna từng thắc mắc, sao Vongola ngày nào cũng một đống giấy tờ sửa nhà đền bù thiệt hại các thứ mà tiền vẫn nhiều thế nhỉ?
Thì Mafia làm Mafia chứ làm cái gì nữa, không ai nói cụ thể ra cả, muốn thì tự mà tìm hiểu, thô thiển học.
Reborn nói thế với cậu, cậu cũng ngơ ngợ ra xíu nhưng sự thật thì khác xa nhiều.
-Ủa? Đợt này về Nhật cậu không đi cùng mọi người à?
-Tớ trốn việc đi đấy, ngay nào cũng nhìn bản mặt họ thấy chán chả muốn nói, cái lũ phá hoại này....
-Xem ra làm thủ lĩnh vất vả quá nhỉ!
-Tất nhiên rồi, aaa...tớ mong ai đó có thể hiểu được nỗi lòng này...
Chuyện cậu làm boss Vongola, chỉ có mình Kyoko mới biết thôi, vì anh trai cô cũng là một hộ vệ của cậu mà.
-Kyoko đúng là đáng ngưỡng mộ thật nha....Thế còn Dame-Tsuna, giờ cậu làm công việc gì?
-Chán òm à, không có gì đáng kể đâu.
-Haha, cứ kể đi xem nào? Công việc có nhàn hạ không, có gì cho tụi này ké với!
-Cái gì? Mày định làm cùng Dame-Tsuna á, không được đâu, công việc ấy chắc chắn chỉ dành cho riêng "người đặc biệt" thôi, bọn mình làm gì có cửa...
Cái thằng bên cạnh như đang xỉa xói cậu ấy nhỉ, mà cũng đúng là cái này chỉ mình cậu mới làm được thôi.
-Như tao đây này, công việc vất vả mệt nhọc lắm, suốt ngay phải đếm tiền thôi! Haha...
Gì, nghe giống Mammon thế, đồng nghiệp à?
-Thôi nào, đừng trêu nó nữa Tetsuya! Dame-Tsuna cũng có công việc riêng của cậu ấy đấy, nhưng tớ nói thật với cậu nè, có khó khăn gì cứ nói ra, tôi sẽ giúp đỡ cậu hết mình với tư cách một người bạn.
Ừ, nếu giúp cậu trốn được khỏi bọn họ thì thật sự cảm kích đấy.
-Haha! Kazuki giờ là một giám đốc công ty lớn đấy, cậu không phải ngại đâu Dame-Tsuna, bạn bè với nhau cứ ới một tiếng, cậu ấy sẽ giúp đỡ hết mình mà.
-Nếu là công việc thì bọn tớ còn thừa mấy chỗ nhân viên với bảo vệ đấy! Thế nào Tsuna?
Nghe hay đấy, cậu muốn đổi gió một tý, thay vì cứ cắm mặt vào cái bàn thì cái này nghe hay hơn nhiều.
Mỗi tội, cậu không thể để cậu ta bị phá sản oan vì mình mất, nên thôi đành từ chối vậy.
Tsuna là một người tốt bụng.
Và hình như Kazuki cũng là người chi tiền ra tổ chức họp lớp hay sao ấy.
-À đúng rồi! Dame-Tsuna, thế cậu biết Takeshi với Hayato giờ làm gì không?
Tâm trạng Tsuna đang vui vẻ bình thường, nghe tên cái xíu rớt xuống địa ngục 19 tầng mây.
-Cậu chơi thân với họ mà đúng không, tớ định liên lạc mời họp lớp nhưng mà lại mất liên lạc với hai cậu ấy...
Tất nhiên rồi, lũ đó sáng trưa chiều tối chỉ biết đập phá, biết họp lớp mới là lạ.
-Mà không biết hai cậu ấy làm gì nhỉ? Tớ nghĩ Takeshi sẽ kế thừa cửa hàng sushi của cha cậu ấy, còn Hayato thì....
-Chắc chắn là phải làm một thứ gì đó rất ngầu rồi phải không nào! Aa, tớ muốn gặp cậu ấy quá!!!
Bọn họ mà biết hai người đó thật sự làm gì chắc sốc tâm lý quá...
Cuộc họp lớp vẫn diễn ra bình thường.
Hoặc có lẽ vậy.
__________
-Thế nào? Tra được lịch trình của cậu ta chưa?
-Chưa, cứ từ từ xem nào.
-Nhanh lên, không ta cắn chết ngươi giờ.
-Hai ngày mà không tìm nổi người, các ngươi ăn hại đến thế sao?
-Thằng nhóc Fran chết tiệt, dám lừa ta....
-Ngu thì bị lừa, kêu ca cái gì.
-Các ngươi ồn quá, có im đi không hả?!!
.....
-Bọn họ tính sao? Có nên nói không, kora?
-Kệ đám hộ vệ ngu ngốc ấy đi, tám người chúng ta đi thôi.
-Đúng là Verde có khác! Tìm ra ngay lập tức!
-Im ngay đầy tớ, ta không muốn nghe câu đấy từ kẻ vô dụng như ngươi!
-Haizz....họ thật mất kiên nhẫn mà...
-Tsuna-san chắc chỉ ở gần đây thôi, bản đồ đây chú Reborn.
-Cảm ơn Uni, yên tâm vụ này tôi sẽ làm rõ khoai rõ ngô, cứ đợi đấy.
-Tiền mà ta không đòi lại, ta sẽ không làm người nữa, kể cả có phải phản lại Varia!
__________
End P2
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro