Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap1


Xin lỗi mọi người vì đã lâu ko ra chap mới. Thôi ko dài dòng nữa, vào truyện thôi

-"..." : lời nói

'Hm' : suy nghĩ

Rầm : tiếng động

______________- v-________________

Trong căn phòng sang trọng mà khiến cho người khác ấm áp kia có một người con trai. Người ấy có một mái tóc nâu bồng bềnh không trọng lực, đôi mắt to tròn của người con trai ấy đang nhìn ra ngoài cửa sổ. Tựa như để ngắm nhìn một thứ gì đó. Người con trai ấy chính là Sawada Tsunayoshi-Vongola Boss. Khẽ cất tiếng thở dài và ngắm nhìn bầu trời âm u kia. Trong lòng vị boss lúc này đây đang cảm giác là sẽ có một điều gì đó không hay sẽ xảy ra.

-" Không biết có chuyện gì không nữa. Mình cảm thấy lo quá!" siêu trực giác lúc này đây đang réo lên liên tục để cố gắng khiến cho chủ nhân của mình nhận ra là sẽ có một điều gì đó tồi tệ sẽ xảy đến với người, nhưng chưa kịp để người nhận ra thì...

RẦM!!!

Cánh cửa bị mở ra một cách thô bạo và người mở nó chính là vị gia sư của cậu-Reborn. Và theo sau chính là những người bảo vệ kèm theo một hình bóng quen thuộc mà cậu đã từng ... Chưa kịp dứt suy nghĩ thì Gokudera- người bạn đầu tiên kiêm cánh tay phải của cậu quát lên

-"Hãy nhìn đi! Tất cả tội ác mà ngươi đã làm từ trước đến nay đã được phơi bày. Xin hãy nhìn cho kĩ vô thưa Juudaime đáng kính!"

Sau đó ném thật mạnh sấp giấy tờ trong lên trên bàn và quay mặt đi để che dấu sự khinh bỉ trong mắt mình. Những người khác im lặng không nói gì nhưng họ không thể nào che dấu sự khinh thường và chán ghét trong mắt của họ. Cậu tiến lại gần và cầm sấp giấy lên đọc, sau khi đọc xong thì một loạt cảm xúc phức tạp hiện ra trong mắt cậu.

-" Chả lẽ các cậu ấy thà tin và đống giấy giả này còn hơn là tin vào mình sao? "

Nghĩ lại thì cũng đúng thôi, từ khi người đó đến thì tất cả mọi thứ đều thay đổi, từ cách xưng hô cho đến lúc làm nhiệm vụ về họ hầu như chỉ gặp cậu được một chút thôi là lại đi tìm người ấy, bỏ mặt cậu lại cô đơn một mình cùng với bốn góc tường và một đống giấy tờ mà thôi. Họ có bao giờ nghĩ cậu đã cô đơn như thế nào, buồn như thế nào khi nghe tiếng cười của họ không. Không, có lẽ họ chưa từng nghĩ đến việc ấy dù chỉ một lần. Thoát khỏi suy nghĩ của mình, cậu nói:

_" Nếu đã như vậy, từng nay trở đi, Vongola, duyên nợ của chúng ta chấm dứt,ta và các ngươi sẽ không còn liên quan gì với nhau nữa, vĩnh biệt ! "

Tsunayoshi nói một cách đầy dịu dàng,cho dù họ coi cậu như kẻ phản bội nhưng cậu vẫn không hề trách mắng hay làm gì cả. Cậu vẫn bao dung rộng lượng với mọi người dù họ có làm gì đi chăng nữa. Vừa nói cậu vừa tháo chiếc nhẫn đã theo cậu suốt bao nhiêu năm và cởi luôn cả những thứ thuộc về Vongola trên người cậu,chỉ còn lại chiếc áo sơ mi trắng và quần tây đen càng khiến thân hình cậu nhỏ bé thêm, rồi không đợi tất cả mọi người phản ứng, cậu tan biến vào hư vô.

-"Hừ, đúng là kẻ phản bội, cậu ta chạy nhanh thiệt, may là Elise đã nhanh chóng thông báo cho chúng ta biết, nếu không thì không biết cậu ta còn định lừa dối chúng ta đến bao giờ nữa"_ vị hitman nào đó đã nhanh chóng khôi phục lại ý thức sau những chuyện vừa rồi. Con ngươi nhanh chóng hiện lên cảm xúc xem thường lẫn khinh bỉ.

Khi nghe thấy vậy, những người khác cũng nhanh chóng lấy lại ý thức và bắt đầu khinh bỉ

-"Tên phản bội ... hừ!!!"_ Gokudera nói

-"Haha..."_Yamamoto dù miệng cười nhưng trong mắt thì không hề có ý cười xíu nào

-"Lambo ghét tên phản bội đó,hừ!"_ Lambo nói lớn

"..."_Chrome thì im lặng không nói gì

-"Kufufu... Mafia quả nhiên rất dơ bẩn!"_ Mukuro nói

-"Động vật máu lạnh! Hn! "_Hibari hừ lạnh

"..." Ryohei cũng giống như Chrome, anh im lặng, không hề nói bất cứ thứ gì. Khác với những người còn lại ( trừ Chrome ra) trong mắt anh không hề có sự khinh bỉ hay chán ghét nào khác mà chỉ có sự thất vọng mà thôi.

.

.

.

.

.

" Hic hic, mọi người,xin mọi người đừng ghét anh Tsuna, cho dù anh ấy có làm nhiều việc xấu đi chăng nữa thì em mong mọi người hãy bỏ qua cho anh ấy "_ Elise thút thít nói với đôi mắt rưng rưng nước mắt, tưởng chừng nếu còn tiếp tục, thì ngay lập tức sẽ có hai hàng nước mắt chảy dài xuống khuôn mặt của cô.

-" Tại sao cô lại nói giúp cho kẻ phản bội đó chứ ? Hắn ta đã làm rất nhiều điều khiến người khác ghê tởm!"_ Reborn nói, trong giọng nói của vị hitman tràn ngập sự khinh bỉ và chán ghét

-" Đúng đó,tại sao lại phải nói giúp hắn trong khi hắn đã làm nhiều điều xấu như vậy chứ, Elise-san"_ Gokudera và những người bảo vệ khác thay nhau an ủi cô ( trừ Chrome và Ryohei ra vì họ đã sớm rời khỏi căn phòng )

....v.v... ( xin được phép lược qua khúc này nhé mina-san. Tui mắc ói quá rùi)

Và như thế, cuộc trò chuyện giữa những người bảo vệ và Elise đã dần lạc trôi đến những chủ đề khác,họ dần dần quên đi người con trai với mái tóc nâu không trọng lực và đôi mắt dịu dàng như ánh hoàng hôn, che lấp sự cô đơn của mình dưới sự dịu dàng ấy.

---------- Tui là dãy phân cách đầy giận dữ ---------

Tại một khu rừng nào đó mà ngay cả tui cũng không biết tên, đột nhiên một thân hình nhỏ bé với chiếc áo sơ mi trắng đơn giản và chiếc quần tây đen xuất hiện. Không sai, đó chính là vị boss thứ mười của Vongola- Sawada Tsunayoshi, à không, cậu bây giờ không còn là boss hay là ông chủ của một nhà mafia hùng mạnh, cậu... chỉ đơn giản là Sawada Tsunayoshi 'tầm thường' mà thôi ! _ Tsunayoshi thầm chế giễu bản thâm mình.

Sau đó, cậu chậm rãi đi về một góc cây cổ thụ thoạt nhìn hơn trăm tuổi, dừng lại ở trước cái cây to lớn, cậu đi vòng xung quanh nó rồi dừng lại ở hướng Đông của cái cây. Điều kỳ lạ ở đây là ở giữa trời đất đang dần dần chuyển từ thu sang đông mà cây vẫn xanh tươi, không hề có một tí xíu nào là héo rũ hay bị sâu mọt đụt rỗng thân cây cả. Và nếu một người bình thường nhìn thấy cảnh này thì hình ảnh họ nhìn thấy được chỉ là một cái cây héo rũ và mục nát theo tháng năm mà thôi.

Cây thần thụ này chỉ có thể được nhìn thấy bởi những người có ngọn lửa bầu trời mà thôi. Nhưng đó vẫn chưa đủ đâu, họ có thể tìm và nhìn thấy được cái cây nhưng họ sẽ không được bước vào " Thế giới trong Cây". Còn nếu bước vô được thì xin chúc mừng, họ là những con người mang trong người ngọn lửa bầu trời có thể khiến cho thần thụ lay động tâm hồn. Tương truyền rằng chỉ có vị Arcobaleno bầu trời đầu tiên ( tức là bà ngoại của Uni á ) và hai vị thủ lĩnh đời thứ nhất và thứ tám của nhà Vongola là có thể vào được " Thế giới trong Cây " mà thôi.

Nhưng sau khi Vongola rơi vào tay đệ nhị ( lâu rồi mình không coi phim nên có gì không đúng thì mn cứ góp ý cho mình), Primo đã nhìn thấu sự khát máu sâu trong bản chất của ông nên đã âm thầm ghi chép lại bí mật này và giấu nó ở một ngăn tủ bí mật dưới cái bàn gỗ của ông, còn về phần mà họ có tìm ra được bí mật này để khám phá nó hay không thì phải tuy vào duyên phận của họ rồi, ông chỉ làm được đến đây thôi.

Sau đó cái bàn cứ như vậy mà được lưu truyền dần qua tay các đời thủ lĩnh Vongola mà họ không hề hay biết gì cả. Đến đời của vị thủ lĩnh thứ tám của Vongola, bà là một người phụ nữ rất thích khám phá và tìm hiểu ra những bí mật bị vùi lấp theo thời gian . Và cứ thế, bà khám phá ra bí mật mà Primo để lại. Tuy bà nắm quyền không lâu nhưng bà cũng hiểu được tai họa mà điều này sẽ gây ra nếu bị truyền bá ra ngoài nên bà đã âm thầm ghi nhớ đường đi rồi để lại cuốn sổ ghi chép vào ngăn tủ rồi bố trí và thay thế các cơ quan đã cũ kĩ. Sau đó liền một mình âm thầm lặng lẽ tìm đến thần thụ và sau khi qua được các thử thách của thần thụ thì bà vào được " Thế giới trong cây".

Nhớ lại những tư liệu đỏ mà mình vô tình tìm thấy khi quét dọn thư phòng và các ngăn tủ, cậu cũng hiểu được tầm quan trọng của những thông tin này nên đã làm theo ngài Hachidaime đã từng làm.

-- Còn tiếp --

______________________________________

Tui viết phần đối thoại giữa các nhân vậy hơi nhạt vì bản thân mình là một người không giỏi giao tiếp nên mong mina thông cảm. Tui mong mọi người sẽ tiếp tục ủng hộ tui nha, iu nhiều nha 😘😘😘❤❤❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro