Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[Hiên Trừng] Tri nam nhi thượng •Phiên ngoại• Mứt quả

Tác giả: 翩翩公子

---------

Đã bắt đầu vào đông, người dân Lan Lăng ra đường đều phủ thêm áo choàng trắng, dù là ai đều có thể cảm thấy được một loại duyên dáng sang trọng khí độ. Trên đường phố đông đúc, trẻ con đùa giỡn vui cười, người bán hàng rong âm thanh hét to, không nơi nào ở đường phố Lan Lăng không náo nhiệt phồn hoa.

"A Trừng, bánh ngọt Tuyết Mai đã mua xong rồi, muốn trở về không?"

Giang Trừng nhìn Kim Tử Hiên đi tới, có chút hoảng hốt, câu nói này hắn đã từng nghe qua. Trước kia Giang Phong Miên mang theo Ngụy Vô Tiện cùng hắn đi ra ngoài, mua cho Ngụy Vô Tiện rất nhiều đồ ăn ngon, còn mình muốn một cây mứt quả cũng không dám mở miệng.

"Trở về thôi."

Kim Tử Hiên kéo tay Giang Trừng, vì hắn mà cẩn thận lau đi bông tuyết trên áo.

"Có tâm sự?"

Cũng không biết Kim Tử Hiên này mấy năm nay cùng ai học hỏi, bản lĩnh nhìn mặt mà nói chuyện không khỏi làm Giang Trừng bội phục.

"Muốn ăn mứt quả." Giang Trừng cũng không giống như trước kia đồng dạng xụ mặt nói một câu 'không có việc gì.' , "Đáng tiếc, cho tới bây giờ không có ai mua cho ta......"

Kim Tử Hiên tùy ý lôi kéo hắn đi, xuyên qua đám người.

"Lão bản, làm phiền cho ta mười chuỗi hồ lô đường."

Không ai ở Lan Lăng không biết Kim Tông chủ, người bán hàng tranh thủ thời gian gói nhiều mười chuỗi.

"Kim Tông chủ, mấy xâu loại nhỏ này xem như đưa cho hai vị tiểu công tử, hi vọng ngài không chê."

"Tiểu ca khách khí.". Bất quá mứt quả này cũng không tới lượt hai cái tiểu hài tử kia.

Mứt quả của người bán hàng này, mỗi viên đều to tròn như nhau, đường phủ bóng loáng óng ánh, không khỏi khiến người khác muốn ăn.

"Về sau, mỗi ngày ta đều mua cho ngươi, có được hay không?"

Giang Trừng cần thận nhận lấy chuỗi mứt quả Kim Tử Hiên đưa tới, đem một viên mận bắc cắn một nữa, âm thanh vỏ bọc đường vỡ vụn bị tiếng bước chân người qua đường bao phủ.

"A,... Bên trong là gạo nếp, ngươi nếm thử xem."

Kim Tử Hiên nuốt xuống viên mận bắc bị Giang Trừng cắn một nữa.

"Này! Trong tay ngươi không phải có rất nhiều sao, cướp của ta làm gì!"

Kim Tử Hiên giở trò xấu, liếm liếm chút đường không cẩn thận dính vào khóe môi.

"Phu nhân nếm quá, càng ngọt."

Giang Trừng tức giận trừng mắt liếc hắn một cái, Kim Tử Hiên này càng ngày càng biết đùa giỡn hắn.

"Kim Tử Hiên! Lão tử đánh gãy chân của ngươi!"

Bách tính Lan Lăng nghe được câu này, cười hì hì nhường đường cho Kim Tông chủ của bọn hắn chạy.

"Tông chủ, chạy chậm chút, mặt đất trơn trượt, cẩn thận đừng để phu nhân ngã."

Có người gan lớn, vẫn không quên trêu chọc hai câu.

Tử Điện như du long quấn lấy eo Kim Tử Hiên, còn chưa mở miệng, hai vị tiểu tổ tông nhà mình đã tới.

"Phụ thân, các ngươi đi chơi cũng không mang ta cùng ca ca! " Kim Như Sanh liếc mắt liền nhìn thấy mứt quả trên tay Kim Tử Hiên.

"Phụ thân thật tốt! Còn mua cho Như Sanh mứt quả."

Kim Tử Hiên tùy tiện tránh thoát khỏi ma trảo của Kim Như Sanh, đem mứt quả hướng Giang Trừng tay nhét vào.

"Đều là của a cha ngươi, không có phần của ngươi."

Kim Như Tiêu thành thói quen bỏ tiền mua hai cây, mặt đầy ủy khuất lôi kéo Kim Như Sanh rời khỏi tầm mắt hai người.

------

Ừa hết rồi 。◕‿◕。 . Vì đây là phiên ngoại nên tương đối ngắn, nhưng mà chính văn thì mình tìm không ra. Khi nào ra thì xác định nhà mình thầu luôn bộ này nheee.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro