[Nhân Mã x Bạch Dương x Kim Ngưu] Cảm giác chiếm hữu H+ (Boylove)
Bạch Dương - một sinh viên năm nhất, là cậu trai với khuôn mặt ngây thơ, thân hình mảnh mai nhưng quyến rũ đến lạ kỳ. Với tính cách sôi nổi, cậu dễ dàng thu hút ánh nhìn ở bất cứ đâu. Một ngày, trong cơn buồn bã vì áp lực học tập, Bạch Dương bị bạn bè kéo đến một quán bar để giải tỏa. Cậu không biết rằng, tại đây, số phận sẽ khiến cậu gặp lại hai người đàn anh năm ba vừa quen nhưng luôn gây khó hiểu - Nhân Mã và Kim Ngưu.
Nhân Mã, con trai của chủ quán bar, là người mang dáng vẻ lạc quan, nụ cười sáng như nắng nhưng lại có chút nóng nảy và dễ ghen. Còn Kim Ngưu, bạn thân của Nhân Mã, lại mang nét điềm tĩnh, quyền uy với ánh mắt sắc bén và khí chất lạnh lùng. Cả hai đều là sinh viên năm ba với dáng vẻ cao ráo, cơ bắp cuồn cuộn, hoàn toàn trái ngược với dáng vẻ nhỏ nhắn và trẻ trung của Bạch Dương.
----
Tối hôm đó, Nhân Mã và Kim Ngưu đến quán bar sau giờ luyện tập, vốn chỉ định kiểm tra xem quán của nhà Nhân Mã hoạt động thế nào. Nhưng không ngờ, ánh mắt Nhân Mã lập tức dừng lại khi thấy một bóng dáng quen thuộc đang ngồi trong góc khuất, cười nói với một người đàn ông lạ.
Bạch Dương, trong men say, thoải mái cười đùa. Người đàn ông bên cạnh không ngừng tìm cơ hội đụng chạm vào người cậu. Bất ngờ, Nhân Mã tiến đến, ánh mắt bốc lửa. Kim Ngưu chậm rãi theo sau, vẻ mặt lạnh lùng nhưng ẩn chứa sự khó chịu.
"Em đang làm gì ở đây, Bạch Dương?" - Giọng Nhân Mã trầm thấp, nhưng sự tức giận hiện rõ.
Bạch Dương ngẩng đầu, đôi mắt mơ màng vì men rượu: "Ơ... Anh Nhân Mã? Anh Kim Ngưu? Hai người sao lại ở đây?"
"Chúng tôi hỏi trước." - Kim Ngưu ngồi xuống ghế, ánh mắt sắc như dao nhìn chằm chằm vào người đàn ông bên cạnh Bạch Dương. "Còn cậu ta là ai?"
Người đàn ông lắp bắp: "Chúng tôi chỉ trò chuyện..."
Không đợi người đàn ông nói thêm, Nhân Mã nắm lấy tay Bạch Dương, bế cậu lên vai một cách dứt khoát: "Về phòng tôi có chút chuyện cần nói."
Kim Ngưu đứng dậy, chỉnh lại cổ tay áo rồi đi theo, không quên để lại cho người đàn ông ánh mắt sắc bén như lời cảnh cáo, làm người đàn ông kia bối rối tột độ.
---
Trong phòng riêng:
Bạch Dương bị ép ngồi trên đùi Kim Ngưu, cậu cố giãy giụa nhưng bị đôi tay rắn chắc giữ chặt. Kim Ngưu áp sát, hơi thở nóng bỏng phả lên cổ cậu, tay nhẹ nhàng vuốt ve làn da mềm mại.
"Cừu nhỏ của tôi, em nghĩ mình đang làm gì ngoài kia, hả?" - Nhân Mã đứng trước mặt, đôi mắt sáng rực trong ánh đèn mờ. "Cười đùa với người khác mà không nghĩ đến chúng tôi, đến cảm giác của tôi và Kim Ngưu à?"
"Em đâu có..." - Bạch Dương lúng túng, mặt đỏ bừng vì hơi rượu và cảm giác áp bức từ hai người đàn anh.
Nhân Mã cúi xuống, bất ngờ khóa môi cậu trong một nụ hôn sâu, mạnh mẽ đến mức cậu không thể chống cự. Kim Ngưu siết chặt vòng tay quanh eo Bạch Dương, thì thầm bên tai: "Em phải hiểu... Chúng tôi không cho phép bất kỳ ai khác lại gần em."
Bạch Dương run rẩy trong vòng tay của cả hai người. Cậu không hiểu vì sao mọi chuyện lại đi xa đến thế, nhưng cảm giác trái tim mình đập loạn nhịp vì cả Nhân Mã và Kim Ngưu khiến cậu càng thêm bối rối.
Nhân Mã dứt nụ hôn, đôi mắt cháy rực như ngọn lửa nhìn thẳng vào Bạch Dương, khiến cậu không dám đối diện. Nhân Mã nghiến răng, giọng khàn đặc:
"Em có biết khi nhìn thấy em cười với người khác, tôi muốn làm gì không? Muốn lôi em ra khỏi đó ngay lập tức, muốn nói với cả thế giới rằng em chỉ thuộc về tôi."
Bạch Dương run lên, nhưng chưa kịp đáp, cậu cảm nhận được bàn tay của Kim Ngưu nhẹ nhàng đặt trên eo mình, giọng nói trầm thấp của anh vang lên ngay bên tai:
- "Nhân Mã, bớt nóng. Cậu sẽ dọa em ấy sợ."
Kim Ngưu cúi đầu, hơi thở nóng bỏng phả lên tai Bạch Dương. Tay anh vuốt dọc sống lưng cậu, khiến Bạch Dương co rúm lại, cả người mềm nhũn trong vòng tay Kim Ngưu.
"Nhưng Bạch Dương à..." Kim Ngưu siết chặt tay hơn, mắt lạnh lùng nhưng giọng nói dịu dàng lạ thường. "Em phải giải thích. Tại sao lại để người khác chạm vào mình như thế?"
Bạch Dương đỏ mặt, hơi rượu khiến đầu óc cậu choáng váng, không biết trả lời thế nào. Cậu lắp bắp:
- "Em... em chỉ... tụi em là bạn thôi, em không nghĩ anh ấy có ý gì..."
Nhân Mã đập mạnh tay xuống bàn, tiếng động làm Bạch Dương giật mình. Hắn cúi xuống, gằn giọng:
- "Bạn? Bạn kiểu đó sao? Em cười đùa để hắn ta lợi dụng, chạm vào em ngay trước mặt tôi?"
Kim Ngưu khẽ nhếch môi, kéo Bạch Dương dựa sát vào ngực mình, tay siết chặt eo cậu hơn.
- "Bạch Dương, em quá ngây thơ hay cố tình không hiểu? Em không thấy ánh mắt hắn nhìn em ra sao à?"
"Em..." - Bạch Dương yếu ớt đáp, cảm giác bị kẹp giữa hai người khiến cậu không biết làm gì ngoài cúi gằm mặt.
Nhân Mã ngồi xuống, đưa tay nâng cằm Bạch Dương lên, buộc cậu nhìn thẳng vào mắt hắn. Ánh mắt hắn vừa tức giận, vừa ghen tuông:
"Em định để chúng tôi phát điên vì ghen sao? Bạch Dương, em làm tôi không chịu nổi nữa rồi."
Cùng lúc đó, Kim Ngưu chậm rãi di chuyển bàn tay từ eo lên cổ cậu, ngón tay vuốt ve đường nét mềm mại. Giọng anh trầm ấm nhưng mang đầy uy quyền:
"Nhân Mã, cậu nói đúng. Nếu chúng ta không nghiêm túc với em ấy, sẽ có kẻ khác cướp em đi mất. Và điều đó, tôi sẽ không bao giờ để xảy ra."
Nhân Mã nhìn qua Kim Ngưu, hắn nhếch môi cười rồi cúi xuống lần nữa khóa môi Bạch Dương trong một nụ hôn sâu, nhưng lần này là sự kết hợp giữa sự tức giận, đam mê và cả nỗi sợ mất đi người mình quan tâm. Bạch Dương hoàn toàn không chống cự, chỉ biết run rẩy dưới sự chiếm hữu của hắn.
Kim Ngưu khẽ cười, tay vuốt dọc cổ cậu, giọng nói như mệnh lệnh:
"Nhân Mã, đừng khiến em ấy ngạt thở. Tôi cũng muốn em ấy hiểu rõ... chúng ta không phải người dễ dãi."
Nhân Mã dừng lại, ánh mắt lóe lên vẻ bất mãn nhưng vẫn buông Bạch Dương ra. Kim Ngưu lập tức nghiêng người, xoay mặt Bạch Dương lại nhìn anh, môi anh chạm nhẹ lên trán Bạch Dương, như một lời trấn an.
Bạch Dương thở hổn hển, ánh mắt ngơ ngác nhìn hai người đàn anh đang áp sát mình. Cậu không biết cảm xúc trong lòng là gì - sợ hãi, bối rối, hay một chút rung động?
---
Kim Ngưu từ từ tháo bỏ chiếc quần của mình, ánh mắt nghiêm nghị nhưng tràn ngập sự cương quyết. Cơ thể cường tráng của anh áp sát vào Bạch Dương, khiến cậu cảm nhận rõ sức nóng từ anh.
Đặt Bạch Dương ngồi lại trên đùi Kim Ngưu, cơ thể nhỏ bé dường như lạc lõng giữa hai người đàn ông đầy uy lực. Cậu không dám nhìn thẳng vào họ, chỉ có thể cúi đầu, bám chặt vào tay ghế như tìm kiếm một chút an toàn.
Kim Ngưu siết chặt vòng tay quanh eo Bạch Dương, giữ cậu ngồi yên trên đùi mình. "Em nghĩ tụi tôi không đáng để em đặt niềm tin sao?" Giọng nói trầm khàn vang lên, mang theo sự chiếm hữu rõ rệt.
Nhân Mã chậm rãi tháo từng chiếc cúc áo sơ mi của mình, để lộ bờ vai rộng và cơ bụng săn chắc. Hắn cúi xuống, đôi mắt nghiêm nghị nhìn thẳng vào Bạch Dương, như thể muốn giam cậu trong thế giới của mình.
"Nhưng tại sao em lại vui vẻ với những kẻ khác ở nơi thế này?" Nhân Mã tiếp tục, giọng nói không lớn, nhưng từng chữ như lưỡi dao cắt vào không khí.
Bạch Dương cúi gằm mặt, hai tay nắm chặt lấy áo Kim Ngưu, giọng cậu run rẩy: "Em không... không có ý đó... Ưm..."
Tiếng rên nhỏ bật ra khi Kim Ngưu cử động sâu hơn, hơi ấm từ cơ thể anh khiến Bạch Dương không thể ngừng run. Cậu bối rối cố gắng né tránh, nhưng không gian bị thu hẹp bởi hai người đàn ông đang ghen tuông và bảo vệ cậu quá mức.
Nhân Mã cúi người thấp hơn, bàn tay vuốt ve dương vật của Bạch Dương một cách chậm rãi. "Nhìn tôi đi.". Hắn thì thầm, giọng nói khàn đặc như tràn đầy cảm xúc. "Cả tôi và Kim Ngưu đều không thua kém ai, từ cơ bắp cho đến..." Hắn dừng lại, đôi môi khẽ nhếch lên một nụ cười bí ẩn.
Kim Ngưu bật cười nhẹ, ánh mắt sắc sảo nhưng đầy dịu dàng. "Cả hai chúng tôi đều có đủ, nhưng sao em không chịu hiểu?"
Bạch Dương ngẩng đầu lên, đôi mắt ngấn nước, gương mặt đỏ bừng. Cậu khẽ rên, tiếng "Ưm... ah..." thoát ra mà không thể kìm nén. Những ngón tay của Nhân Mã vẫn nhẹ nhàng di chuyển lên xuống, mang đến cảm giác vừa xấu hổ vừa bị khuất phục.
"Chỉ có thế này thôi sao, sao dương vật của cừu nhỏ bé quá thì phải, đo vội được 10cm không hửm?" Nhân Mã thì thầm, giọng điệu có chút đùa cợt, hơi thở phả nhẹ lên tai cậu. "Mà cục cưng nghĩ 17cm của chúng tôi không đủ làm em hài lòng?"
Bạch Dương vội lắc đầu, nhưng không thể nói gì. Kim Ngưu đặt tay lên mái tóc cậu, vuốt nhẹ như một lời an ủi. "Em không cần phải sợ. Bọn tôi ở đây để bảo vệ em, không phải làm em đau."
Ánh đèn vàng dịu nhẹ trong căn phòng nhỏ càng làm không khí thêm ngột ngạt. Bạch Dương cảm nhận cơ thể Kim Ngưu áp sát vào mình, nơi nhạy cảm chạm nhẹ vào vòng eo cậu, khiến từng tế bào đều như căng tràn cảm giác khó diễn tả.
Nhân Mã di chuyển gần lại, ánh mắt đầy vẻ quyến rũ nhưng cũng lộ rõ sự chiếm hữu. Hắn vuốt ve dương vật của Bạch Dương liên tục rồi ngậm lấy. Cảm giác nặng nề trong không gian khiến Bạch Dương khó thở. Dù không muốn thừa nhận, nhưng sự kiềm chế của cậu bắt đầu mờ dần trước sự quyết đoán của Nhân Mã.
Kim Ngưu, ngay phía sau lưng, không buông lỏng, đôi tay anh siết chặt vòng eo của Bạch Dương, ghì cậu xuống thêm chút nữa. Cảm giác cơ thể cậu bị ghì chặt khiến trái tim Bạch Dương đập mạnh, như thể không còn đường thoát.
Nhân Mã nâng cằm Bạch Dương lên, đôi môi hắn lướt qua da cậu, một động tác nhẹ nhàng nhưng đầy quyền lực. "Nhóc con, em không biết mình đang muốn gì, nhưng em không thể tránh khỏi chúng tôi.". Hắn thì thầm, giọng nói đầy mê hoặc, không thể chối từ.
Bạch Dương nghẹn ngào, đầu óc quay cuồng trước sự cận kề của hai người đàn ông. Cậu thở gấp, đôi môi khẽ nhếch lên như thể muốn nói gì đó, nhưng chẳng thể thốt nên lời. Mắt cậu nhắm lại, cảm nhận sự căng thẳng trong từng hơi thở.
"Không cần nói gì." Kim Ngưu lên tiếng, giọng anh trầm và đầy sự bá đạo. "Cảm nhận đi, Bạch Dương. Không ai có thể làm em cảm thấy như thế này ngoài chúng tôi."
Bạch Dương run rẩy, một tiếng rên rỉ không tự chủ thoát ra khỏi miệng cậu khi cảm giác nặng nề hơn bao giờ hết. "Ah...Đừng... sâu quá..." Câu nói của cậu như một lời van nài, nhưng trong đôi mắt vẫn lóe lên sự khao khát không thể từ chối.
Nhân Mã khẽ mỉm cười, đôi mắt hắn như ngập tràn sự chiếm hữu. "Em yêu, cảm giác này em thích chứ?" Giọng hắn dịu dàng nhưng đầy thách thức, khiến Bạch Dương không thể dứt ra khỏi cái vòng xoáy này. Nhân Mã và Kim Ngưu đều cảm nhận sự căng thẳng lan tỏa qua từng hơi thở của Bạch Dương.
Đột nhiên, Bạch Dương quát lên, giọng cậu đầy bực bội, đôi mắt đầy sự thách thức. "Cả hai người quá đáng lắm rồi đấy!". Cậu hét lên, bàn tay vung lên đấm vào mặt Nhân Mã khiến hắn ngã nhào, không thể chịu đựng được sự chiếm hữu này.
Nhân Mã cảm nhận được sự bướng bỉnh của Bạch Dương, nhìn cậu với ánh mắt sắc lạnh. Sự kiềm chế của hắn gần như đã cạn kiệt. Mắt hắn lóe lên một tia giận dữ, đôi tay siết chặt. Hắn tiến lại gần Bạch Dương, Kim Ngưu thấy thế đã nhanh chóng đẩy cậu ra khỏi đùi mình, khiến Bạch Dương mất thăng bằng và ngã xuống sàn.
"Xin lỗi ngay lập tức, không thì đừng trách." Kim Ngưu ra lệnh, giọng anh trầm nhưng không kém phần nghiêm khắc.
Bạch Dương trừng mắt nhìn Kim Ngưu, cảm giác tức giận trào dâng trong người. "Xin lỗi con cặc!" Cậu hét lên, lời nói không che giấu sự bực bội.
Nhân Mã, không thể kiềm chế thêm nữa, hắn cởi chiếc quần của mình xuống để lộ con cặc dài hơn 17cm của mình, lập tức tiến đến, bế Bạch Dương lên một cách dứt khoát. Cậu bất ngờ bị đẩy vào thế không thể phản kháng, cảm giác chóng mặt và một cơn đau nhẹ vụt qua cơ thể khi Nhân Mã đột ngột thúc mạnh. Bạch Dương nghẹn ngào, đôi mắt cay xè, những giọt nước mắt không tự chủ trào ra.
Kim Ngưu đứng đó, không thể không cảm thấy lo lắng cho Bạch Dương. "Nhân Mã, nhẹ tay với bé con của chúng ta một chút." anh nói, giọng trầm thấp.
Nhưng Nhân Mã không nghe, ánh mắt hắn đầy sự tức giận và quyết đoán. "Câm mồm." hắn đáp lại Kim Ngưu, giọng nói lạnh lùng và đầy cứng rắn, như thể không muốn ai ngăn cản mình lúc này.
Nhân Mã không thể kiểm soát được sự giận dữ và cơn khao khát đang bùng lên trong cơ thể mình. Hắn không kiềm chế được, thúc mạnh rồi bắn vào trong Bạch Dương khiến cậu không thể thở nổi, đôi mắt cay nồng, từng giọt nước mắt lăn dài. Cậu khóc nấc, giọng nghẹn ngào vang lên, "Xin... xin lỗi... ư hức em sai rồi, em đau quá... Em xin lỗi...". Cảm giác đau đớn làm Bạch Dương không thể tự chủ.
Kim Ngưu lập tức nhận ra tình hình, bước tới cầm tay Nhân Mã, giữ hắn lại. "Nhân Mã, bình tĩnh đi, mày làm bé con đau kìa." giọng Kim Ngưu trầm, nhưng lại đầy sự lo lắng. Anh nhìn vào mắt Nhân Mã, cố gắng giúp hắn nhận thức rõ hơn. Nhân Mã cuối cùng cũng cảm nhận được sự đau đớn của Bạch Dương, đôi mắt hắn từ từ dịu lại, sự nóng giận vơi đi phần nào.
Kim Ngưu không để Bạch Dương một mình. Anh nhẹ nhàng bế cậu lên từ tay Nhân Mã, kéo cậu vào lòng mình, ôm lấy cậu để xoa dịu, lời nói dịu dàng vang lên bên tai Bạch Dương: "Đừng khóc nữa, mọi chuyện sẽ ổn." Anh nhẹ nhàng vỗ về lưng cậu, giúp cậu cảm thấy an toàn và bình tĩnh hơn.
Nhân Mã đứng đó, cảm nhận sự mất mát trong lòng, nhìn thấy người mình yêu khóc khiến trái tim hắn đau đớn. Hắn không thể tha thứ cho bản thân, cảm thấy mình đã đi quá xa. Hắn từ từ quỳ xuống, nắm lấy tay Bạch Dương, mắt hắn đầy sự hối lỗi. "Xin lỗi em... thật sự xin lỗi em rất nhiều..." Giọng hắn trầm thấp, đầy sự ân hận. "Tôi không nên như vậy... Em có đau không?"
Bạch Dương vẫn không thể kìm nén được cảm xúc, nước mắt vẫn tuôn rơi. Kim Ngưu nhìn vào Nhân Mã, rồi quay lại quan tâm hỏi: "Bạch Dương, em cảm thấy thế nào? Tôi lấy thuốc giảm đau cho nhé?". Anh nhanh chóng lấy thuốc và nhẹ nhàng thoa lên cơ thể cậu, từng động tác chăm sóc đầy yêu thương.
Sau đó, Kim Ngưu bế Bạch Dương vào nhà tắm, nhẹ nhàng giúp cậu vệ sinh sạch sẽ. Mỗi hành động của anh đều là sự quan tâm và dịu dàng, không vội vàng, không ép buộc. Sau khi tắm xong, Kim Ngưu lại ôm Bạch Dương vào lòng, ngồi bên cạnh, ánh mắt anh tràn ngập sự yêu thương và lo lắng. "Anh sẽ luôn ở đây bên em, không để em phải chịu đau đớn một mình nữa.". Anh thì thầm, giọng đầy sự an ủi.
Nhân Mã đứng lặng nhìn cảnh tượng trước mặt, hắn tiến lại gần ôm Bạch Dương vào lòng, đôi mắt hắn đầy sự đau khổ. Lời xin lỗi mà hắn nói ra mang theo cả sự ân hận và tình yêu sâu sắc. "Tôi thật sự không có ý làm em tổn thương." Hắn thì thầm, tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc ướt của Bạch Dương. "Tôi chỉ... Tôi chỉ quá nóng vội và ghen tuông. Xin em hãy tha thứ cho tôi."
Bạch Dương không thể nói gì, chỉ nhìn hắn với đôi mắt đỏ hoe, đau đớn. Cậu cảm nhận được sự hối lỗi trong lời nói của Nhân Mã, và dù vẫn còn giận, trái tim cậu cũng không thể hoàn toàn từ chối tình cảm đó.
Nhân Mã nhận ra sự yên lặng của Bạch Dương, hắn nhẹ nhàng hôn lên trán cậu. "Tôi biết tôi sai rồi, và tôi sẽ không để em phải chịu đựng một mình. Tôi sẽ làm tất cả để bù đắp cho em."
Kim Ngưu cũng đứng gần đó, nhìn thấy Nhân Mã và Bạch Dương trong tình cảnh này. Anh cảm nhận sự thật lòng của Nhân Mã và sự khó khăn của Bạch Dương, vì thế, anh quyết định tạo không gian cho cả hai. "Nhân Mã, biết mình sai và sửa được là tốt rồi. Hãy để Bạch Dương của chúng ta bình tĩnh lại đã."
Nhân Mã gật đầu, hắn quay lại nhìn Bạch Dương một lần nữa. "Tôi sẽ làm gì đó để em cảm thấy tốt hơn. Tôi sẽ chăm sóc em, không làm em tổn thương nữa tiểu bảo bối." Nhân Mã ngồi xuống, nhẹ nhàng nắm lấy tay Bạch Dương, để cậu ngồi trên đùi mình mà xoa đầu với vẻ yêu chiều.
Kim Ngưu đi đến cạnh Bạch Dương, ngồi xuống bên cạnh cậu và đưa tay xoa dịu. "Nhóc con của chúng ta chắc chắn không sao đâu, sẽ ổn thôi." Anh nói với giọng nhẹ nhàng và tình cảm, cố gắng làm Bạch Dương cảm thấy yên tâm hơn.
Nhân Mã nhìn vào Bạch Dương và Kim Ngưu, rồi nói với giọng nhẹ nhàng: "Tôi sẽ luôn bảo vệ em, không bao giờ để em phải chịu đau đớn như thế này nữa. Tôi xin lỗi vì đã để em cảm thấy tổn thương, Bạch Dương."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro