Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[Trạm Trừng H] Mãi Mãi Không Rời 2

_ Trạm. . .  Lam Trạm. . . !!! Ta sai rồi. . . ta thật sự biết sai rồi mà. . .  Ư. . . hức. . . nhanh quá, nhanh quá rồi. . .  Ô. . . Chậm chút, chậm chút. . . ô. . .

Giang Trừng sau hơn ba canh giờ tàn chịu đựng Lam Vong Cơ tàn nhẫn đâm rút đã khóc tới khàn giọng, yếu ớt cầu xin một tia thương xót. Thanh âm còn mang theo nức nở. Giống như một tiểu ấu miên khiến người thương xót.

Nhưng mặc kệ y như thế nào đáng thương, Lam Vong Cơ một chút muốn dừng dấu hiệu cũng không có. Tựa như muốn mang hết 2 tháng chịu đựng trước kia tính hết trong hôm nay.

Tiểu ngọc hành của Giang Trừng bị khoái cảm dằn vặt đến không thể bắn ra thêm thứ gì, ngược lại Lam Vong Cơ còn chưa một lần tiết ra tới. Chọc cho Giang Trừng kiêu ngạo nội tâm một trận nhịc nhã.

Lam Vong Cơ ghé sát người vào lưng y, thỏa mãn hôn xuống cần cổ trắng nõn kia một cái mới trầm trầm cất giọng.

_ Ha. . . A Trừng, vi phu hầu hạ ngươi thỏa mãn sao ? Bên dưới cắn ta thật chặt quá a. Sướng như vậy lại vì cái gì lại muốn vi phu chậm lại đâu ?

Lời nói ý nghĩa là thập phần dâm lãng, lại cố tình bị hắn dùng từ tính thanh âm, bình thản lại nghiêm túc mà biểu lộ ra, nghe không đến một tia thiếu đứng đắn. Hung khí thô to phía dưới càng hung hăn va chạm, thật sự cấp Giang Trừng làm đến run rẩy kêu khóc.

_ Phu quân. . . phu quân. . . !!! A Trừng thật sự biết sai rồi. Sẽ không. . . ô, sẽ không dám lại tái phạm nữa mà. Ưm. . . hức, còn làm nữa. . . còn làm nữa sẽ chết mất. . .  a~

Giang Trừng hai hàng lệ nóng chảy dài trên má, đầu óc đã bị tình dục hun đến khó có thể thanh tỉnh. Cơ hồ chỉ biết một tay ôm bụng lớn, một tay giữ cho thân thể thăng bằng không ngã; mơ mơ hồ hồ mà đong đưa theo nhịp thúc đã có phần nhẹ nhàng hơn của Lam Vong Cơ.

Tiểu Giang Trừng phía trước yếu ớt cương cứng, sa sút tinh thần. Ngược lại huyệt nhi phía sau lại vẫn vô cùng nhiệt tình tiếp nhận dương vật Lam Vong Cơ ra vào, dâm dịch bị đánh tới nổi lên bọt trắng, theo cự vật thâm tím đầy gân xanh mà kéo ra ngoài.

Non mềm thịt ruột bị chà sát tới đỏ au, mỗi lần Lam Vong Cơ rút ra đều thèm thuồng co rút, lộ ra cả một chút đo đỏ ở bên ngoài. Lóng lánh ánh nước, vừa đẹp đẽ vừa dâm dục.

Lam Vong Cơ đưa tay trái đan vào 5 ngón của Giang Trừng. Mười ngón tương giao mà xoa lên phần bụng trĩu nặng. Bao hàm cả ôn nhu lẫn thâm tình.
Một bàn tay hư hỏng khác lại đỡ lấy ngực y, giúp y trụ vững.

Lam Vong Cơ bất thình lình dùng sức, luồn tay phải qua hai gối Giang Trừng mà bế bổng y lên. Cự vật cũng rút ra ngoài tới hơn một nửa. Nhưng cực đại quy đầu vẫn còn nằm gọn bên trong, rất chính xác đỉnh tới điểm nho nhỏ gồ lên trong huyệt thịt. Trực diện làm Giang Trừng phải rên lớn một tiếng.

Quá lớn kích thích còn chưa qua đi, Giang Trừng đã vựng hồ hồ mà bị Lam Vong Cơ đặt  ngửa trên bàn đá, hai chân thon dài cuốn hờ quanh eo Lam Trạm, thừa nhận cái kia to lớn xâm phạm.

Lam Vong Cơ là sợ y quỳ lâu không tốt cho thân thể. Dù sao cũng là mang thai người, quỳ nhiều sẽ bị ảnh hưởng.

Trước ngực Giang Trừng trướng thành một mảng lớn, là nơi tích sữa non cho tiểu hài tử.

Nhũ hoa cũng vì  tới kỳ sinh sản mà to hơn, đỏ mọng đẹp mắt. So ra còn muốn lớn hơn đầu ngón tay trỏ của y.

Giang Trừng nhũ hoa cùng ngực tuy không phát triển được như của nữ nhân, nhưng khi sờ vào lại vô cùng mềm mại, còn mang thoang  mùi vị sữa tươi thơm ngọt.

Lam Vong Cơ nhìn nhìn, giống như bị hai viên hồng anh kia hút hồn, kìm lòng không đậu mà há miệng ngậm lấy.

Đầu lưỡi đỏ tươi hết liếm mút rồi lại day cắn, mềm mại ướt át cái lưỡi đá đá viên đỏ tươi thịt non kia tới trướng lại càng trướng. Dọa cho Giang Trừng đang trong cơn mê mang cũng phải bừng tỉnh.

_ Ư . . . Lam Vong Cơ !!! Ngươi cái này đại hỗn đản. . . Ưm. . . Mau nhả ra ngay ! Không được hút . . . Ngực sẽ chảy sữa mất. . . Ô. . .

Giang Trừng ngại tới mặt cũng muốn cháy, lại phải vừa cầu xin vừa cào đánh tới trên lưng người kia.

Hắn cũng không phải tiểu hài tử, liếm mút ngực y cũng không được cái gì, còn muốn trang một bộ đói ăn tiểu hài cho ai xem đâu ?

Lam Vong Cơ vẫn cố tình giả bộ không hiểu, vùi đầu liếm mút y nhũ hoa, tóc dài đen mượt cọ trên ngực bụng y, mang lại xúc cảm rất lạ lẫm. Tiếng nước "chóc, chóc" thi thoảng bật ra, vô cùng thiếu đứng đắn.

_ Ô, . . . Nương, ta hút mỏi như vậy mà lại không chảy sữa a. Bảo bảo thật ủy khuất đâu.

Lam Vong Cơ ngẩng mặt, trên người toát ra đầy biểu tình mất mát, một bộ đáng thương hề hề. Cái kia lưu ly con ngươi ngây thơ to tròn nhìn tới gương mặt Giang Trừng, là một trang mộng bức tình dục mặt.

Giang Trừng trừng lớn mắt hạnh. Lam Vong Cơ lại không biết phát cái gì bệnh điên. Kia làm nũng giọng nói, còn không biết xấu hổ gọi y là "nương".

Giang Trừng nghiến răng ken két.

Con mẹ nó, có cái hài tử nào còn muốn cao hơn "nương" hắn nửa cái đầu ? Lại có tên đại nghịch bất đạo hài tử nào vừa ăn "nương" hắn nhũ hoa vừa ở bên dưới không ngừng đâm rút, làm nương hắn lớn bụng đâu ?

Người Lam gia sáng sớm tuyên dâm, còn dám mặt dày vô sỉ đương cái hài tử mà vừa ôm hắn đạo lữ vừa gọi "nương".

Lam gia quy phạm cái con khỉ. Như thế nào hơn 3000 gia quy lại dưỡng ra một cái Lam Trạm đại biến thái.

Hắn có hút thế, hút nữa Giang Trừng ngực cũng không thể phun sữa.

Y mới không tin chỉ 5 tháng mang thai mà có thể thực sự cấp sữa bị hút ra tới. Y mới không có dâm đãng tới vậy. Hừ !!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro