Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

07

Couple : Tuấn Tài × Quang Hùng
Tuấn Tài : Hắn
Quang Hùng : Cậu
Thể loại : Ngọt
Truyện dùng tên thật !
CÂN NHẮC KĨ TRƯỚC KHI ĐỌC , VUI LÒNG KHÔNG TOXIC
--------

Quang Hùng, một ca sĩ trẻ đầy triển vọng, đã bước chân vào làng giải trí từ sớm với niềm đam mê mãnh liệt dành cho âm nhạc. Nhưng ngành công nghiệp showbiz không hề lung linh như những ánh đèn trên sân khấu. Đằng sau những nụ cười trước ống kính là vô số áp lực, những toan tính và cả những bí mật đen tối mà không ai muốn lộ ra.

Tuấn Tài, một nhà sản xuất âm nhạc có tiếng, đã từng gắn bó với nhiều ngôi sao lớn, giúp họ đạt được vị trí đỉnh cao trong sự nghiệp. Hắn là một người khéo léo, biết cách điều khiển mọi tình huống để có được thứ mình muốn. Và ngay từ lần đầu tiên gặp Quang Hùng trong một buổi thử giọng, hắn đã biết rằng đây sẽ là một "con mồi" hoàn hảo cho kế hoạch của mình.

Quang Hùng, với tài năng thiên bẩm và ngoại hình cuốn hút, nhanh chóng trở thành tâm điểm của sự chú ý. Tuy nhiên, càng nổi tiếng, cậu càng bị cuốn vào những mối quan hệ phức tạp, những lời đồn đoán và áp lực từ mọi phía. Mỗi đêm, khi ánh đèn sân khấu tắt đi, Quang Hùng lại đối mặt với sự cô đơn và lo sợ về tương lai.

Tuấn Tài thấy rõ những điểm yếu của cậu. Hắn bắt đầu tiếp cận Quang Hùng một cách khéo léo, ban đầu bằng những lời khuyên hữu ích, những buổi trò chuyện sâu sắc về nghề nghiệp. Tuấn Tài dần dần trở thành người mà Quang Hùng tin tưởng nhất, dựa dẫm vào mỗi khi cậu gặp khó khăn.

Nhưng sau lớp vỏ bọc hoàn hảo đó, Tuấn Tài có những kế hoạch riêng của mình. Hắn biết rõ vị trí của mình trong ngành công nghiệp này và luôn muốn kiểm soát tất cả những ngôi sao dưới tay mình. Quang Hùng, với sự non nớt và lòng tin quá lớn, không hề nhận ra rằng mình đang bị Tuấn Tài dẫn dắt vào một vòng xoáy không lối thoát.

Một đêm sau buổi diễn lớn, khi Quang Hùng trở về phòng khách sạn, Tuấn Tài bất ngờ xuất hiện. Hắn không còn là người đàn ông dịu dàng như những lần trước nữa. Đôi mắt lạnh lùng của hắn nhìn cậu với sự quyết đoán đầy chiếm hữu. Quang Hùng lo lắng, nhưng không kịp phản ứng khi hắn tiến tới, khống chế và đẩy cậu vào góc tối của căn phòng.

Căn phòng khách sạn chỉ có ánh sáng mờ nhạt từ ngọn đèn góc phòng, tạo ra một không gian ngột ngạt và áp lực. Quang Hùng dựa lưng vào tường, ánh mắt cậu run rẩy trước Tuấn Tài – người đàn ông mà cậu đã từng coi như một người thầy, một người bạn, giờ đây đang nhìn cậu bằng ánh mắt đầy quyền lực và lạnh lùng.

“Hùng... em có biết anh đã đợi cơ hội này lâu thế nào không?”

Tuấn Tài nói, giọng khàn khàn nhưng lại đầy chắc chắn. Hắn từng bước tiến đến gần, cho đến khi cậu không còn đường lui.

Quang Hùng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

"Anh... anh muốn gì?”

Cậu cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng không thể ngăn đôi tay mình run lên.

Tuấn Tài mỉm cười, nhưng đó không phải là nụ cười dịu dàng như trước kia. Nó đầy tính toán.

“Anh đã giúp em leo lên tới đỉnh cao. Bây giờ, em phải trả lại cho anh.”

Lời nói của hắn như lưỡi dao sắc bén cắm vào tim Quang Hùng. Cậu nhận ra sự thật tàn nhẫn của ngành công nghiệp mà mình đã mơ ước từ nhỏ. Mọi sự giúp đỡ, mọi lời khuyên mà Tuấn Tài dành cho cậu không phải vì tình cảm, mà chỉ là sự đổi chác. Thứ mà hắn thực sự muốn không phải là thành công của cậu, mà là cậu.

Tuấn Tài tiến lại gần hơn, ép Quang Hùng vào tường.

“Anh đã giữ gìn hình ảnh cho em trước truyền thông. Nếu anh muốn, chỉ cần một cuộc gọi, sự nghiệp của em sẽ chấm dứt trong chớp mắt. Nhưng nếu em ngoan ngoãn... mọi thứ sẽ vẫn ổn.”

Quang Hùng nhắm mắt lại, cơ thể cậu bị ép sát vào tường. Cậu hiểu rằng mình không thể phản kháng, không thể tìm được đường thoát trong lúc này. Từng lời của Tuấn Tài như kéo cậu vào hố sâu của tuyệt vọng.

Tối hôm đó, căn phòng khách sạn chỉ còn lại những âm thanh vang vọng của sự bất lực. Tuấn Tài chiếm lấy cơ thể Quang Hùng, không chút do dự, không mảy may suy nghĩ đến cảm xúc của cậu. Hắn là kẻ thắng trong cuộc chơi quyền lực này, còn Quang Hùng chỉ là một con rối trong tay hắn.

Sáng hôm sau, Quang Hùng thức dậy với thân thể đau nhức và tâm trí trống rỗng. Cậu nhìn vào gương, thấy khuôn mặt mình tái nhợt và đôi mắt thâm quầng. Cậu không thể tin được điều gì đã xảy ra, nhưng sự thật là cậu đã mất đi một phần của chính mình.

Tuấn Tài, như thường lệ, vẫn giữ vẻ ngoài hoàn hảo của một nhà sản xuất quyền lực. Hắn không hề tỏ ra có lỗi, mà ngược lại, còn tỏ ra hài lòng. Trước khi rời khỏi phòng, hắn quay lại nói với Quang Hùng một câu mà cậu sẽ không bao giờ quên:

“Đừng quên, em là của anh. Bất kỳ lúc nào anh muốn, em cũng phải ở đây.”

Quang Hùng nhìn theo bóng dáng hắn rời đi, cảm giác như mình vừa mất đi mọi thứ, không chỉ sự tự do, mà còn cả giấc mơ của cậu. Từ đây, mỗi bước đi của cậu đều sẽ phải bước theo cái bóng của Tuấn Tài. Nhưng Quang Hùng biết, trong lòng cậu, cậu sẽ không thể mãi sống dưới sự kiểm soát đó. Sớm muộn gì, cậu cũng sẽ tìm cách thoát khỏi vòng kìm kẹp của Tuấn Tài và tìm lại chính mình.

Quang Hùng ngồi trong phòng, nhìn ra cửa sổ, nơi ánh nắng nhẹ nhàng chiếu vào. Thế giới ngoài kia vẫn tiếp diễn, người người hối hả, nhưng trong lòng cậu, mọi thứ như đã ngừng lại từ đêm qua. Cậu cảm thấy mình trở nên nhỏ bé, yếu đuối trước cuộc đời tàn khốc của showbiz. Từng nghĩ rằng với tài năng và sự cố gắng, cậu sẽ tự mình đạt được mọi thứ. Nhưng giờ đây, cậu hiểu rằng những bước đi cậu có được đều được dàn dựng, và Tuấn Tài chính là người đứng sau tất cả.

Hôm nay, cậu có một cuộc phỏng vấn quan trọng với một tờ tạp chí lớn. Đội ngũ PR của Tuấn Tài đã sắp xếp buổi phỏng vấn này để giữ vững hình ảnh của Quang Hùng, một nghệ sĩ sạch, không scandal và luôn nỗ lực. Từ sau đêm đó, cậu không còn lựa chọn nào ngoài việc phải nghe theo mọi sự sắp đặt của hắn.

Trước khi bước vào phòng quay, Tuấn Tài xuất hiện, đặt tay lên vai cậu, nở một nụ cười giả tạo.

“Em chỉ cần làm tốt phần của mình, anh sẽ lo phần còn lại.” Hắn thì thầm, làm cậu rùng mình.

Cuộc phỏng vấn bắt đầu với những câu hỏi quen thuộc về hành trình âm nhạc của Quang Hùng, nhưng đến giữa buổi, một phóng viên bỗng nhiên đặt một câu hỏi khiến cậu đứng hình

"Người ta nói anh đang có mối quan hệ rất thân thiết với nhà sản xuất Tuấn Tài. Có tin đồn rằng anh được nâng đỡ một cách đặc biệt. Anh có thể nói gì về điều này?"

Quang Hùng cảm thấy tim mình đập nhanh, ánh mắt cậu liếc qua Tuấn Tài đang ngồi ở phía sau trường quay, khuôn mặt hắn lạnh tanh. Câu hỏi này rõ ràng không có trong kịch bản, và Tuấn Tài không vui chút nào. Nhưng ngay trong khoảnh khắc đó, một phần trong cậu bỗng dấy lên một sự can đảm bất ngờ, giống như một tia sáng le lói giữa đêm đen.

Cậu nở một nụ cười gượng gạo và nói

“Tôi tin rằng thành công không thể chỉ dựa vào sự giúp đỡ của người khác. Dù cho có được nâng đỡ hay không, cuối cùng vẫn là bản thân tôi nỗ lực để chứng tỏ tài năng.”

Tuấn Tài ngồi phía sau, nheo mắt nhìn cậu, nhưng cậu không để tâm nữa. Đó là lần đầu tiên trong nhiều tháng, Quang Hùng dám nói lên tiếng nói của chính mình, dù chỉ là một câu nói mơ hồ, nhưng nó cũng mang theo sự khởi đầu của sự đấu tranh.

Sau buổi phỏng vấn, Tuấn Tài kéo Quang Hùng ra một góc riêng, gương mặt hắn đầy sự tức giận.

"Em nghĩ mình đang làm cái gì vậy, Quang Hùng? Em đang đùa với lửa đấy.”

Cậu đáp lại bằng giọng nói bình tĩnh nhưng kiên định.

“Tôi không thể mãi sống dưới sự kiểm soát của anh. Tôi đã làm theo tất cả những gì anh muốn, nhưng đây không phải cuộc đời tôi mong muốn.”

Tuấn Tài bước đến gần, cúi xuống thấp, giọng hắn trở nên đe dọa

“Em quên rồi sao? Nếu anh muốn, sự nghiệp của em sẽ sụp đổ ngay lập tức. Em không có sự lựa chọn nào cả, Hùng à.”

Nhưng lần này, Quang Hùng không còn sợ hãi như trước. Cậu đứng thẳng lưng, ánh mắt sáng lên quyết tâm.

“Anh có thể kiểm soát công việc của tôi, nhưng không thể kiểm soát được tinh thần tôi mãi mãi. Tôi sẽ tìm cách thoát khỏi anh, và nếu phải bắt đầu lại từ đầu, tôi cũng sẽ làm.”

Tuấn Tài nhìn Quang Hùng chằm chằm, đôi mắt hắn lấp lánh sự giận dữ pha lẫn với ngạc nhiên. Cậu giờ đây không còn là chàng trai dễ bị điều khiển mà hắn đã quen thuộc. Nhưng thay vì nổi giận, hắn chỉ nở một nụ cười nhếch mép, đầy thách thức.

“Được thôi, chúng ta sẽ xem em có thể đi được bao xa mà không có anh.”

Thời gian trôi qua, Tuấn Tài tiếp tục giữ lời đe dọa của mình. Các hợp đồng bị hủy, các lời mời biểu diễn bị từ chối, truyền thông dần dần quay lưng với Quang Hùng. Nhưng cậu vẫn tiếp tục chiến đấu, mặc dù con đường phía trước rất gian nan.

Một buổi tối nọ, khi ngồi một mình trong phòng thu, nơi cậu từng dành biết bao nhiêu thời gian để sáng tác và luyện tập, Quang Hùng cảm nhận rõ sự cô đơn hơn bao giờ hết. Tuy nhiên, trong lòng cậu vẫn có một niềm tin mãnh liệt, niềm tin rằng cậu sẽ tìm thấy con đường riêng cho mình, dù cho có phải mất bao lâu đi chăng nữa.

Quang Hùng không bỏ cuộc. Cậu tập trung toàn bộ thời gian vào sáng tác, cố gắng tự tạo dựng lại sự nghiệp từ đầu, không còn dựa vào những mối quan hệ trước đó. Sự quyết tâm của cậu không chỉ đến từ mong muốn khẳng định bản thân, mà còn là nỗ lực để chứng minh rằng cậu có thể tồn tại mà không cần đến Tuấn Tài.

Một ngày nọ, trong lúc cậu đang thu âm tại một phòng thu nhỏ lẻ, một cánh cửa bất ngờ mở ra. Người bước vào là Nhi, một nhà báo trẻ tuổi và nhiệt huyết. Cô đã theo dõi Quang Hùng từ lâu, và cảm nhận được sự khác thường trong cách mà giới truyền thông đối xử với cậu gần đây. Linh biết rằng có điều gì đó lớn hơn đằng sau những câu chuyện mà công chúng thấy được.

“Anh Hùng, em có thể giúp anh đưa mọi chuyện ra ánh sáng.”

Nhi nói, ánh mắt đầy quyết tâm. Cô đề nghị sẽ làm một bài phỏng vấn chuyên sâu để tiết lộ sự thật về những gì Quang Hùng đã trải qua, về mối quan hệ độc hại với Tuấn Tài. Đây sẽ là một cú sốc lớn cho cả làng giải trí, và chắc chắn sẽ gây ra làn sóng dư luận khổng lồ.

Quang Hùng ngồi lặng lẽ, cảm nhận rõ trái tim mình đập mạnh. Cậu đã từng nghĩ đến việc công khai mọi chuyện, nhưng điều đó sẽ đồng nghĩa với việc sự nghiệp của cậu có thể bị hủy hoại hoàn toàn. Những tin tức tiêu cực không chỉ ảnh hưởng đến Tuấn Tài, mà còn ảnh hưởng đến hình ảnh của chính cậu.

Nhi nhìn vào mắt Quang Hùng, thấy rõ sự do dự của cậu.

“Em biết điều này sẽ không dễ dàng. Nhưng anh không thể để Tuấn Tài mãi mãi kiểm soát cuộc đời mình được. Nếu anh im lặng, anh sẽ chỉ mãi bị cuốn vào vòng xoáy đó.”

Quang Hùng hít một hơi thật sâu, ánh mắt cậu dần dần trở nên kiên định. Đây là cơ hội duy nhất để cậu thoát khỏi ám ảnh và trả lại sự thật cho chính mình. Nếu không làm điều này, cậu sẽ chẳng bao giờ có thể tự mình sống một cách chân thật.

Bài phỏng vấn với Nhi nhanh chóng được xuất bản và gây ra một cơn bão dư luận. Sự thật về mối quan hệ giữa Quang Hùng và Tuấn Tài làm chấn động showbiz. Những chi tiết về sự kiểm soát, thao túng, và áp bức được vạch trần, khiến không ít người sốc. Công chúng bắt đầu chia rẽ, một bên ủng hộ Quang Hùng, khen ngợi lòng dũng cảm của cậu khi dám nói ra sự thật, còn một bên lại chỉ trích, cho rằng cậu chỉ đang cố gắng gây chú ý và lợi dụng scandal để vực dậy sự nghiệp.

Tuấn Tài ngay lập tức tổ chức một cuộc họp báo, phủ nhận mọi cáo buộc và cho rằng Quang Hùng chỉ đang "chơi trò nạn nhân". Hắn sử dụng mọi quan hệ, truyền thông để phản công, đẩy cậu vào tình thế bị tấn công ngược lại.

Quang Hùng ngồi trong căn phòng nhỏ, cảm nhận được áp lực từ dư luận. Nhưng lần này, cậu không còn cảm thấy cô đơn. Nhi luôn ở bên cạnh, và không ít người hâm mộ trung thành vẫn đứng về phía cậu. Điều này khiến Quang Hùng nhận ra rằng, đôi khi sự thật không phải lúc nào cũng dễ dàng được chấp nhận, nhưng cậu đã làm đúng. Cậu không còn phải sống trong sự kìm kẹp của ai khác nữa.

Trong khi Tuấn Tài vẫn tiếp tục cuộc chiến đấu với truyền thông, Quang Hùng quyết định sẽ không phản hồi lại bằng những lời lẽ gay gắt. Thay vào đó, cậu dồn sức vào việc ra mắt một album mới, một tác phẩm hoàn toàn do chính cậu tự sáng tác và sản xuất. Album này không chỉ là âm nhạc, mà còn là tiếng nói của cậu, phản ánh những gì cậu đã trải qua, sự đau đớn, nỗ lực và sự tự do cuối cùng mà cậu tìm thấy.

Ngày ra mắt album, Quang Hùng bước lên sân khấu của một buổi biểu diễn nhỏ. Khán giả không đông như những đêm diễn trước đây, nhưng ánh mắt họ sáng ngời vì sự ủng hộ và đồng cảm với cậu. Lần đầu tiên, cậu cảm nhận được sự tự do khi hát những ca khúc mà mình thực sự muốn hát, không phải là những thứ bị ép buộc.

Sau khi ra mắt album Quang Hùng dần thoát khỏi cái bóng tâm lí và tìm đến những con đường mới. Thành An, một doanh nhân trẻ tài giỏi, đã lặng lẽ theo dõi Quang Hùng từ xa suốt thời gian qua. Khác với Tuấn Tài, Thành An không bị cuốn vào sự mưu mô hay danh vọng của giới showbiz, mà là một người thấu hiểu giá trị con người thật của Quang Hùng.

Thành An bước vào cuộc sống của Quang Hùng vào thời điểm cậu yếu đuối nhất, không phải để kiểm soát, mà để giúp cậu tìm lại chính mình. Thành An là người đã hỗ trợ Quang Hùng ra mắt album mới và tổ chức buổi biểu diễn nhỏ mà không cần phô trương quá mức. Dưới sự dẫn dắt của Thành An, Quang Hùng không còn phải đấu tranh một mình nữa.

Một ngày nọ, sau khi buổi biểu diễn kết thúc, Quang Hùng bước xuống sân khấu và bắt gặp Thành An đang đợi ở hậu trường. Ánh mắt của Thành An đầy sự tự tin và ấm áp, khiến Quang Hùng cảm thấy yên bình. Họ không cần nói quá nhiều, chỉ đơn giản là đứng cạnh nhau, chia sẻ khoảnh khắc bình yên đó.

Trong khi đó, Tuấn Tài, người từng nắm giữ mọi quyền lực trong tay giờ đây đứng trước bờ vực sụp đổ. Sau những lời tố cáo và sự thật được phơi bày, hắn dần dần mất đi sự ủng hộ của các đối tác lớn trong ngành. Những người từng theo chân hắn giờ quay lưng, không ai muốn bị dính vào scandal mà hắn đã tạo ra.

Hắn cố gắng sử dụng mọi mối quan hệ để cứu vãn tình thế, nhưng càng vùng vẫy, hắn càng chìm sâu hơn vào vũng lầy. Trong khi Quang Hùng nhận được sự ủng hộ từ công chúng vì lòng dũng cảm và tài năng của mình, Tuấn Tài lại chỉ còn lại sự cô độc.

Về phía Quang Hùng cuộc sống cậu càng tốt lên trông thấy.

Quang Hùng và Thành An dần xây dựng cuộc sống mới bên nhau, không cần đến ánh đèn rực rỡ của showbiz để chứng tỏ bất cứ điều gì. Cả hai chọn cho mình con đường riêng, nơi âm nhạc và tình yêu không bị giới hạn bởi sự kiểm soát hay những âm mưu phía sau.

Một ngày nọ, Quang Hùng ngồi trong phòng thu của Thành An, lặng lẽ viết tiếp những ca khúc mới. Thành An bước vào, nhẹ nhàng đặt tay lên vai cậu, mỉm cười.

“Anh luôn ở đây với em.”

Quang Hùng quay lại, nhìn vào ánh mắt của Thành An, cảm nhận được sự chân thành và bình yên mà bấy lâu nay cậu tìm kiếm.

Nhưng truyện chưa kết thúc ở đấy.

Một buổi tối, cơn mưa bất chợt đổ xuống, khi Quang Hùng đang ở phòng thu cùng Thành An thì nhận được cuộc gọi lạ. Cậu do dự một chút rồi quyết định nghe. Giọng nói khàn khàn vang lên từ đầu dây

“Hùng... Anh... cần gặp em, lần cuối.”

Đó là Tuấn Tài.

Quang Hùng đến một căn nhà cũ, nơi Tuấn Tài từng sống những ngày đầu sự nghiệp. Giờ đây, hắn không còn là nhà sản xuất quyền lực, mà chỉ là một người đàn ông tàn tạ và mệt mỏi, đôi mắt hắn đầy sự hối hận.

“Anh đã mất tất cả...”

Tuấn Tài nói, giọng yếu ớt.

“Tất cả vì tham vọng và sự ích kỷ của mình.”

Quang Hùng im lặng, không biết phải nói gì. Cậu từng căm ghét hắn, nhưng giờ đây, nhìn thấy hắn trong tình trạng này, cảm giác đó dường như đã phai nhạt, chỉ còn lại sự trống rỗng.

“Anh biết mình đã sai... Anh chỉ muốn em ở bên cạnh, nhưng đã quá muộn rồi,”

Tuấn Tài cúi đầu, nước mắt lăn dài trên má.

Quang Hùng nhẹ nhàng đặt tay lên vai Tuấn Tài, nhưng không nói gì. Đây có thể là lần cuối họ gặp nhau, và cậu hiểu rằng quá khứ không thể thay đổi.

Sau khi cậu đi khỏi, trong căn nhà cũ, Tuấn Tài nằm đó, một mình trong bóng tối, không có ai bên cạnh. Không còn ánh đèn, không còn tiếng vỗ tay, không còn những người hâm mộ cuồng nhiệt. Hắn đã mất tất cả, chỉ còn lại sự cô độc dày vò. Hắn nhớ đến Quang Hùng, nhớ những khoảnh khắc đẹp đẽ và cả những giây phút đen tối. Trong lòng hắn, có sự hối hận sâu sắc, nhưng giờ đây đã quá muộn để sửa chữa.

Căn phòng im lặng, chỉ còn tiếng mưa rơi ngoài cửa sổ. Những giọt nước mắt lăn dài trên má hắn, nhưng không ai thấy. Hắn không muốn tiếp tục sống trong nỗi đau này, không muốn gánh vác những ký ức đã từng làm hắn ghét cay ghét đắng. Hắn đã lựa chọn rời xa thế giới này, bỏ mặc mọi thứ mà giải thoát cho bản thân.

Khi tin tức về cái chết của Tuấn Tài đến tai Quang Hùng, cậu như chết lặng. Hàng triệu cảm xúc chao đảo trong lòng, nhưng cuối cùng chỉ còn lại một sự trống rỗng. Cậu không thể tin rằng Tuấn Tài đã ra đi mãi mãi. Dù từng bị tổn thương và đau khổ bởi hắn, nhưng cậu không thể phủ nhận rằng trong sâu thẳm trái tim mình, cậu đã rung động với hắn, nhưng có lẽ đau khổ quá nhiều làm cậu không chấp nhận được sự thật là bản thân lại thích người đã cưỡng bức, cướp đi thứ cậu gìn giữ cả thanh xuân, đánh đổi cả sự nghiệp của cậu.

Quang Hùng ôm chặt Thành An, nước mắt lăn dài trên má. Cậu cảm thấy như có một cái gì đó bị xé nát bên trong.

“Tại sao lại không cho em một cơ hội cuối cùng?"

cậu thì thầm, lòng đầy nỗi tiếc nuối.

Cậu ngồi lặng lẽ bên cửa sổ, nhìn cơn mưa trút nước xuống đất, tự hỏi liệu có điều gì còn lại cho những kỷ niệm đau thương này. Cái chết của Tuấn Tài như một bóng ma ám ảnh, và mặc dù cậu đã cố gắng rời xa, nhưng quá khứ vẫn còn đó, không thể xóa nhòa.

_________

Góc giải đáp :

*NHÂN VẬT NHI LÀ TUI NHA MN =)))

*GIẢI THÍCH VỀ CÁI KẾT :

Về Quang Hùng: Ở cuối truyện, Quang Hùng đã chịu đựng rất nhiều tổn thương, nhưng với sự xuất hiện của Thành An, cậu như tìm được một điểm tựa mới. Tuy nhiên không rõ về việc cậu sẽ thực sự quay lại với Thành An hay chọn một con đường riêng.

Về Thành An: Nhân vật này như một "tia hy vọng" xuất hiện đúng lúc, nhưng cũng không làm rõ hoàn toàn liệu An có thật sự là người có thể mang lại hạnh phúc cho Quang Hùng, hay chỉ là một giải pháp tạm thời.

ỪM TRUYỆN NÀY KẾT MỞ . TUI MUỐN ĐỂ MỌI NGƯỜI TỰ NGHĨ RA KẾT CHO CÂU CHUYỆN =)))
---
ĐÁNG LẼ 21H TUI MỚI ĐĂNG TRUYỆN MÀ NAY  ĐĂNG SỚM MỘT TÍ NHA. 
TRUYỆN NÀY TUI ĐỊNH CHIA NHỎ TỪNG CHAP NHƯNG SỢ FLOP QUÁ TT
Và quan trong là tui muốn cảm nhận của mọi người về truyện của tui , để lại bình luận để tui còn có động lực nha 🥲🥲

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro