Văn án
Liệu có bao h những người đang ngồi trên ghế nhà trường như tôi đây tự hỏi, mình đang cố gắng học như vậy để làm gì chưa? Để rồi đến khi trưởng thành sự thành công chắc gì đã dễ dàng mời gọi chúng ta.Cứ nhìn ra ngoài kia thì sẽ thấy.Người đã luôn luôn bất bại trên con đường học tập, h thì ở nơi xã hội vội vã ngoài kia, họ đang đứng đâu? Và còn có người nào ngước nhìn theo họ như trên con đường học vấn kia nữa không?.Còn quay lại nhìn...à phải là ngước mặt nhìn những người đã luôn đứng top 1 từ dưới lên trên nơi con dốc học tập kìa.Và h thì họ lại luôn là chỗ để cho chúng ta phải ngước mặt lên để ngưỡng mộ.Vậy thứ gì đã làm cho xã hội của chúng ta không được công bằng như 18 năm học tập trên ghế của nhà trường như thế? "Chắc là do họ giỏi hơn về kỹ năng thôi!"- Đừng lấy nó ra để bao biện cho sự thất bại của bản thân nữa.Chứ thứ thật sự mà có lẽ thứ đã thay đổi những con chim non bay ra khỏi lồng là học sinh chúng ta đây thì đó chính là sự quyền lực. Đúng, thứ thay đổi chúng ta chính là sự quyền lực, và chúng đã luôn âm thầm thậm chí là công khai tạo ra nhiều sự bất công vô lý trong cái xã hội này! Vậy các bạn có bao giờ tưởng tượng nếu cái sự bất công đấy mà chúng ta được 'học tập' trước trong môi trường học tập thì nó sẽ như thế nào chưa? Có lẽ sẽ có một số bạn cho rằng điều này sẽ không thể xảy ra được, đúng chứ? Hay chẳng hạn là "Cái chuyện đấy sẽ không được nhà trường nào đưa vào để làm hư những năm tháng ít ỏi của mấy đứa học sinh đâu!" hay "Nếu làm như vậy thì sẽ rèn luyện tốt cho học sinh tốt hơn, làm cho chúng phấn đấu hơn! ". Luôn vậy nhỉ, vấn đề nào cũng có hai ý kiến. Nhưng tất nhiên câu trả lời cho vấn đề trên là "Có". Đúng vậy nó thực sự có, đó chính là ngôi trường Ritdha – nơi chuẩn bị bắt đầu những năm tháng cấp ba đầy kỉ niệm của tôi.
*Lời này là của Pang (Trước khi vô trường) nhe, hỏng phải của tui đâu :"))
~ End ~
Halu mí bồ! Chiện là sau khi xem The Gifted thì tui chính thức bị nghiện flim rầu :")). Mà với con mắt của một đứa đu hê hê như tui thì sao có thể xem flim một cách bình thường đc. Vậy nên tui có lên mạng để tìm một số fic của đôi WavePang ý (Tui ngược đời zị đó, ngừi ta đu PangWave còn tui đu WavePang:)))). Sau đó thì cũng có lọt hố vài bộ....Và trg đó có cả AllPang nữa(Xem 1 tặng 1 "))). Nhưng chờ dài cổ ra thì cũng chỉ có vài bộ ra mỗi văn án, còn một hai bộ thì dừng rùi hoặc là ít ra chương hay ko ra nữa lun. Vì thế nên tui mới hung hăng vt ra cái fic nì. Có lẽ chả ai đọc đâu, nhưng ít nhất cũng thỏa mãn đc đôi chút cơn khát của tui. Văn phong của tui thì có thể nói là cũng chỉ dừng lại ở mức khá thôi, nên nếu câu từ có lủng củng, lộn xộn hay bất kì một lỗi sai j đấy thì mọi người cứ góp ý cho tui nhé (Ko nhận nhìu gạch đá đâu nhé, nhà tui xây đủ gạch rùi ")). Tuy ko thể hứa vs mọi người là tui sẽ ko drop nhưng chắc chắn nếu ko vướng phải vc j thì tui sẽ đăng típ truyện cho mấy bồ. Lịch đăng thì cũng chả cố định đâu nhưng ít nhất là tuần nào tui cũng đăng heng (Lúc nào mà thấy tui đăng liên tiếp thì cũng đừng thắc mắc nhé:)))À mà tui hay đăng h tâm linh lắm đó nhe ●‿●. Sơ lược một chút về truyện thì có thể tui sẽ lấy một số chi tiết của cốt (do trí tưởng tượng hẹn hẹp của tui ;)) nhưng vẫn xác định trước là chỉ 1 chút từ cốt thui chứ còn lại sẽ thay đổi cũng kha khá đóa. Nhân vật có thể sẽ OOC, tui nhắc trước rùi nhé, CÓ THỂ SẼ OOC . Đó, hiện tại thì sơ lược lại là như zị. Truyện này tui chỉ đăng trên mỗi nick này và trên Wattpad thôi nhé, mong mọi người ko vác nó đi khi ko có sự cho phép! Cảm ơn mọi người đã bỏ thời gian ra mà đọc mí lời tào lao nì của tui!Chúc mọi người có một buổi tối zui zẻ (Còn nếu là ban ngày rùi thì chúc mọi người một ngày zui zẻ ) (●'ω`●).
Vậy nhe h thì tui chuồn đây bái bai mí bồ. \(●~▽~●)
Tình hình là có ai còn nhớ kon truyện này của tớ không ạ? Thực sự thì tớ định xóa truyện rồi á, mà đến lúc đọc lại thì cũng thấy bị cuốn cuốn ;)) Với lại nó cũng là đứa con đầu lòng của tớ nên tớ cũng có chút sót. Thế nên tớ đã đưa ra quyết định sẽ tiếp tục đăng chiếc cả này. Toàn bộ phần văn án mở đầu và phần tâm sự xà lơ ở cuối tớ sẽ không chỉnh sửa gì hết (Mặc dù ló sẽ làm mình nhớ đến quãng thời gian trẩu không lối về, h khác h là trẩu trưởng thành :))) Còn các chương có lẽ tớ sẽ sửa khá nhiều tất nhiên là chỉ sửa câu cú từ ngữ thui nha, chớ nội dung thì vẫn vậy hà, đứa con đầu lòng của tớ mà, tớ cưng nó zữ lắm đó chèng. Đó có z thui hà. Welcome mí bà tiếp tục đến với câu chuyện xà lơ của tui. Cảm ơn mấy cậu vì vẫn đọc nó và đã đọc nó. Khọp khun mác mác ná kha~
Bái bai
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro