16.
---
Shunichi đứng im, đầu óc quay cuồng. Cảm giác dao động mạnh mẽ trong cậu, không biết phải làm gì với bản thân.
Cậu cảm thấy như một con sóng vỗ vào bờ, lúc dâng cao, lúc chìm xuống, lúc thì sợ hãi, lúc thì không thể ngừng nghĩ về cảnh tượng vừa rồi.
Hirata nhìn Shunichi, ánh mắt của hắn đầy thấu hiểu, như thể đã đọc được hết mọi suy nghĩ trong đầu cậu.
"Mày không phải người yếu đuối như mày nghĩ đâu."
---
Hirata tiến lại gần, giọng nói đầy nhẹ nhàng nhưng sắc bén.
"Mày có thể che giấu mọi thứ bên trong, Shunichi, nhưng tao biết mày là loại người như thế nào. Tao thấy trong mày có cái bóng tối, có sự tàn nhẫn."
---
Shunichi cảm thấy một cơn lạnh chạy dọc sống lưng, những lời nói của Hirata như một lời tiên đoán, vừa khích lệ, vừa đe dọa.
"Mày là động vật duy nhất mà tao thấy xứng đáng cùng đi với tao. Mày có đủ tàn nhẫn để đứng cùng bên cạnh tao, đối đầu với cả thế giới này."
---
Shunichi cảm thấy những lời đó như một sức mạnh kỳ lạ đang len lỏi trong người cậu, đẩy cậu đi gần hơn với sự thật mà cậu đã không dám đối mặt.
Cậu cảm thấy dao động, như một con thú nhỏ bị dồn vào góc, nhưng rồi lại cảm nhận được sự tự do trong những lời nói của Hirata.
---
"Mày không cần phải sợ hãi nữa. Tao sẽ luôn bên cạnh mày." Hirata thì thầm, rồi đưa tay chạm vào vai Shunichi, như một lời cam kết.
---
Shunichi đứng đó, trong lòng tràn đầy mâu thuẫn, nhưng cuối cùng, cậu cũng không thể ngừng suy nghĩ về những lời nói của Hirata.
Có thể cậu không muốn chấp nhận sự thật này, nhưng có phải Hirata đang đúng?
---
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro