Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2.2

Dazai Osamu chớp chớp mắt.

  Nakajima Atsushi xấu hổ và nhanh chóng giải thích: "A, ý em là, vì Dazai-san đã nói hãy tìm một nơi mà không ai có thể tìm thấy anh, nên em đoán Dazai-san không thể quay lại ký túc xá của mình. Nhưng em thì có,hơn nữa quần áo của anh ướt hết rồi. Trời sắp tối nữa,nếu chạy ra ngoài vào ban đêm mà ăn mặc như thế này sẽ rất nguy hiểm..., ý em không phải là phải nói Dazai-san yếu đuối đâu! Hơn nữa, thường thì không có ai đến Ký túc xá của em, như vậy hẳn là an toàn chứ?"

  Dazai Osamu nghiêng đầu như đang suy nghĩ: "Mặc dù tôi muốn đồng ý, nhưng ở nhà cậu chẳng phải là còn có Kyoka-chan sao? Cái này vẫn là không tiện."

  Nhưng Nakajima Atsushi lập tức mỉm cười bối rối: "Dazai-san, anh đang nói cái gì thế? Thật đấy, tại sao anh lại đùa như vậy chứ? Kyoka-chan là nữ, làm sao em ấy có thể sống với Kyoka-chan được? Ký túc xá của trụ sở thám tử vẫn còn trống rất nhiều."

  "..."

           Dazai Osamu nhướng mày, "Hahaha, trêu cậu thôi."

  Dazai Osamu vươn vai nói với chất giọng ngọt lịm như làm nũng: "Được rồi, đi thôi. Tối nay anh đây sẽ đến nhà Atsushi-kun làm phiền cậu rồi. Nhớ kỹ, người khác không được biết đâu nga ~"

  [Sau khi được cứu khỏi mặt nước, Dazai Osamu đã được vớt lên thành công và đưa về nhà, diễn biến này thật sự suôn sẻ hơn tôi tưởng tượng rất nhiều. ] Hệ thống đột nhiên cười lớn.

  Dazai Osamu thực sự cảm thấy hệ thống này cần một gói bột khử độc.

  Hệ thống đọc "bình luận" của người chơi và độc giả mỉm cười không nói gì.

  Lúc này, Osamu Dazai hiển nhiên không hiểu được tính nghiêm trọng của sự việc.

  Nhưng, ngay cả Dazai Osamu cũng không thể tưởng tượng được trí tưởng tượng của fan hủ nó có thể đáng sợ đến thế nào.

  Ký túc xá của Cơ quan Thám tử Vũ trang là một tòa nhà dân cư hai tầng bình thường, có thể nhìn thấy ở mọi nơi, rất kín đáo, nằm ở một nơi xa xôi và bí mật, thậm chí còn có cỏ dại và mảnh vụn tích tụ trước cửa.

  Nói chung là sẽ không có ai đến đây.

  Nhưng vào lúc này, dưới lầu đầy rẫy người chơi ra vào với vẻ mặt háo hức.

  Dazai Osamu thậm chí còn nhìn thấy ai đó cầm tấm biển có dòng chữ [LOVEDazai Osamu] trên tay, và Dazai cảm thấy mình thật sự có thể chết ngay lúc này.

  Dazai Osamu hòa vào trong bóng đêm, không dám lộ mặt, đợi Nakajima Atsushi vất vả đuổi những người khác đi, rồi tìm cơ hội leo lên tầng hai khi không có ai nhìn thấy,vào trong Phòng của Nakajima Atsushi qua cửa sổ.

  "Ahhh, sao họ đến đây nhanh thế? Thế giới này thật quá đáng sợ!" Dazai Osamu thở dài mệt mỏi nằm trên bàn, ngạc nhiên trước một sinh vật thần kỳ như người chơi.

  Nhóm người chơi đó quá mạnh mẽ, tính cơ động và lòng dũng cảm quá lớn, họ xứng đáng được gọi là thảm họa thiên nhiên thứ tư, Dazai thực sự lo lắng về việc Yokohama trong tương lai sẽ trở thành như thế nào.

  "Họ thực sự kỳ lạ, nhưng họ thậm chí còn không biết về điều đó,anh nghĩ sao Dazai-san?" Nakajima Atsushi trông thực sự ngạc nhiên khi Dazai-san không biết về điều này.

  Trong tâm trí của cậu tôi có phải hơi toàn năng quá rồi không chàng trai?

  "Nhưng... thực ra cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Dazai-san không chỉ nổi tiếng với phụ nữ mà còn được cả đàn ông yêu thích. Thật không hổ là Dazai-san." Nakajima Atsushi mỉm cười nói.

  Đồng tử của Dazai Osamu run rẩy: "???"

  Cậu đang nói về gì vậy Atsushi-kun! ! !

  Mặc dù đã biết việc mình được cả nam lẫn nữ hâm mộ, nhưng Dazai Osamu vẫn bị sốc khi Nakajima Atsushi nói điều đó một cách nhẹ nhàng như vậy.

  "Được rồi, bây giờ thì ổn rồi. Đừng lo lắng, Dazai-san! Em chắc chắn sẽ không để ai có thể tìm thấy anh!" Atsushi Nakajima nghiêm túc nói: "Em sẽ không bao giờ để những người đó đến gần Dazai-san." 

         Những người đó đang đi quá xa rồi. Dù họ có thích anh ấy đến đâu, họ cũng không thể bỏ qua mong muốn của anh ấy và gây ra rắc rối như vậy. Nếu bạn thích ai đó, bạn không nên đối xử với người mình thích như vậy,ta nên làm cho người kia hạnh phúc.Tiếng lòng của bé hổ chưa yêu bao giờ.

  Vẻ mặt của chàng trai trẻ rất chân thành và rõ ràng, cậu ta đang thực hiện lời hứa một cách nghiêm túc và lo lắng cho Dazai Osamu.

  "...Hmm." Dazai Osamu cảm thấy lương tâm mình có chút đau đớn.

  Trong khi ăn và trò chuyện cùng Atsushi,Dazai Osamu đã lấy được gần như toàn bộ thông tin anh muốn biết từ Nakajima Atsushi.

  Chàng trai trẻ này thực sự không có bất cứ khả năng phòng thủ nào trước Dazai và hết lòng tin tưởng anh.

  Không, ánh mắt đó có chút quen thuộc, nếu nói là tôn trọng và tin tưởng thì có hơi quá nhẹ, thậm chí còn chứa đựng những cảm xúc đáng sợ mà Dazai Osamu quen thuộc nhưng hiếm thấy ở nam giới.

  Với bậc thầy tâm lí như Dazai thì việc bắt được những cảm xúc này không lạ. Tuy nhiên,Những cảm xúc tích cực chân thành và mạnh mẽ, lòng tốt và tình yêu khiến Dazai Osamu không thể chịu nổi,đã nhiều lần Dazai muốn bỏ chạy.

  Cái này đang làm cái gì vậy? cái đống cảm xúc mãnh liệt đó là như thế nào? ! !

  Dazai đã xác định rằng có điều gì đó không ổn xảy ra với Nakajima Atsushi.

  Làm sao có người thực sự thích anh ấy được? ? ? Ôi, đáng sợ quá! ! !

  Không còn nghi ngờ gì nữa, Nakajima Atsushi đã bị kịch bản điều khiển, chỉ là tôi không biết tác giả đã sắp xếp cho cậu ta vai trò gì.

  Nhưng dù thế nào đi nữa, điều đó đối với Dazai Osamu vẫn rất đáng sợ,đặc biệt thú vị đối với Dazai Osamu 18 tuổi.

  Tuy nhiên, cuối cùng Dazai không trực tiếp trốn thoát vì anh biết rất rõ một điều, không có người nào tốt hơn Nakajima Atsushi để quan sát.

  Dazai Osamu: 'Ít nhất thì Nakajima Atsushi sẽ không đột nhiên làm điều gì khủng khiếp với mình'

            ' ..................phải không?'

  Osamu Dazai muốn biết kịch bản chi phối mọi người đến mức độ nào, điều này rất quan trọng.

  "Dazai-san, anh đi tắm trước đi. Em sẽ sang phòng ký túc xá của anh lấy quần áo." Atsushi Nakajima mở miệng hỏi.

  Dazai Osamu cảm thấy ánh mắt của mình đang nhìn mình theo hướng hoàn toàn trái ngược - như thể anh đang nhìn một kẻ yếu đuối và không vâng lời. Thật hiếm khi anh lại thẳng thắn và quan tâm đến mình như vậy, sau đó anh gật đầu và bước vào phòng tắm.

  Ah, tôi không thể nhịn được nữa, tôi cảm thấy ớn lạnh khắp người, tại sao Atsushi Nakajima lại tốt với tôi đến vậy? Rất đáng sợ! Còn việc chạy trốn thì sao?

  [Đáng tiếc, đem nó về nhà tắm chính là cơ hội tốt để phát triển quan hệ không rõ ràng, tại sao Nakajima Atsushi ngốc nghếch lại ngây thơ rời đi như vậy? ] Hệ thống tiếc nuối thở dài.

  Dazai Osamu: "..."

  Được rồi, so với hệ thống thì Nakajima Atsushi dễ thương hơn nhiều.

  Dazai Osamu đột nhiên cảm thấy không có chuyện gì, hiện tại trình độ này sao có thể khiến một bật thầy như mình sợ hãi bỏ chạy? Nếu ngay cả cậu ta, cấp dưới hiền lành và ngoan ngoãn Nakajima Atsushi cũng phải lẩn trốn thì những người khác sẽ ra sao?
_____________________________________________________________________
       Ráng chạy cho xong mấy chap trong tuần này mà sao thấy dễ bị stress qué :"333.Ngày dịch 2 chap kiểu vầy chắc xỉu vì lao lực quá độ ỤvU
         Nhưng không sao vì đam mê bú hàng bất diệt nên mị sẽ chạy dealine đc hết (QwO)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro