Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Hương sữa

*Nội dung hoàn toàn là hư cấu!
---

"Bánh Quy có vị như sữa."

Đặng Giai Hâm cảm thấy gần đây mọi người đều rất kì lạ.

Ví dụ, Tô Tân Hạo, người luôn nghiêm túc, cầm điện thoại di động và không ngừng nhìn vào nó, thỉnh thoảng lại liếc nhìn Đặng Giai Hâm.

Chu Chí Hâm thậm chí còn đột ngột đi tới và ngửi được mùi trên người cậu, sau đó bắt đầu...

"Ôi, Bánh Quy, em thơm quá~"

Đặng Giai Hâm đỏ mặt khi anh ấy chạm vào mình, Tô Tân Hạo đã đưa Chu Chí Hâm đi mà không đợi cậu trả lời.

Đặng Giai Hâm: Em get được rồi, get được rồi. (ý là get cp á, đoạn này bé nó hiểu nhầm quan hệ của 2 vị kia đó)
---

Tả Hàng đi tắm, Đặng Giai Hâm thấy điện thoại di động chưa tắt, định bấm tắt đi thì thấy bài báo trên Baidu:

"Mọi người thực sự có pheromone?"

Đặng Giai Hâm nghĩ rằng Tả Hàng chắc hẳn đang đọc một cuốn tiểu thuyết gần đây và trở lên "kì lạ". (Gốc là từ 魔怔 "mó zheng": có nghĩa là những lời nói và hành động bất thường, giống như bị ma nhập)

Sau khi Tả Hàng bước ra khỏi phòng tắm, Đặng Giai Hâm đã gõ vào đầu Tả Hàng.

"Cậu nên đọc ít tiểu thuyết hơn trong tương lai."

Tả Hàng liếc nhìn Đặng Giai Hâm với vẻ mặt khó hiểu, và đột nhiên nắm lấy tay Đặng Giai Hâm rồi ngửi mùi hương của cậu ấy.

"Bánh Quy, cậu thật thơm~"
---

Vào buổi tối, khi Đặng Giai Hâm tắt đèn và chuẩn bị đi ngủ, cậu cảm thấy có thứ gì đó cuốn vào chăn bông của mình, cậu nhấc lên và thấy Trương Cực nằm ngay trên người mình và vùi đầu vào cổ cậu.

"Muộn như vậy rồi em còn không định đi ngủ sao?"

Đặng Giai Hâm ôm lấy cậu ấy, cậu ấy rõ ràng là em trai của cậu, nhưng lại cao hơn mình gần một cái đầu.

Trương Cực không nói, chỉ ôm chặt lấy Đặng Giai Hâm.

Đặng Giai Hâm thấy cậu ấy không nói gì nên cũng không nói chuyện nữa.

Sau một thời gian, Đặng Giai Hâm cảm thấy đau sau gáy...
---

Sáng hôm sau, Đặng Giai Hâm bước ra ngoài với hai quầng thâm dưới mắt và dấu răng trên cổ, theo sau là Trương Cực đang vô cùng sảng khoái.

Cậu tự hào ôm Đặng Giai Hâm trong vòng tay của mình.

"Anh có mùi thật thơm, Bánh Quy đã được em đánh dấu, tất cả đều là mùi của emm~"

Đặng Giai Hâm: ......

Tô Tân Hạo dành lấy Đặng Giai Hâm.

"Ca Ca, anh rửa mặt rồi ăn cơm đi, Trương Cực, chúng ta có chuyện cần nói."

Người ta nói rằng toàn bộ tầng mười tám tràn ngập tiếng la hét của Trương Cực.

Đặng Giai Hâm bị Trương Trạch Vũ chặn ở trong góc, và đôi mắt đau khổ của Trương Trạch Vũ khiến cậu sởn cả tóc gáy, cậu ấy sờ mũi một cách bất thường.

"Tại sao Trương Cực lại cắn vào cổ anh trai của em?"

Trái tim của Đặng Giai Hâm gần như tan chảy bởi tiếng sữa nhỏ này, cậu ôm mặt Trương Trạch Vũ và hôn lên trán cậu ấy.

"Ca Ca không yêu Tiểu Bảo nữa sao?"

Trương Trạch Vũ cúi đầu xuống và vỗ mạnh vào ngón tay của mình.

Đặng Giai Hâm ôm Trương Trạch Vũ và đặt cậu ấy trong vòng tay của mình.

Trương Trạch Vũ ôm cổ cậu và cắn một cái vào gáy.

Đặng Giai Hâm lọt vào tầm mắt mọi người với vài dấu răng trên cổ.

Tả Hàng nhìn cậu chằm chằm một lúc, rồi đột nhiên lao tới, đỡ eo và cắn một cái vào cổ cậu ấy.

Đặng Giai Hâm: Tôi thực sự phục các cậu rồi.

Đặng Giai Hâm không nói gì, một lúc lâu sau, tất cả đều biết rằng Đặng Giai Hâm vẫn thờ ơ với hành vi của họ, vì vậy trên cổ cậu ấy lại có thêm nhiều dấu răng.

Chu Chí Hâm ngậm dâu quanh cổ.

Tô Tân Hạo gặm cậu như một chú cún bị kích động, miệng cũng bị cậu ấy cắn rồi.

Trương Cực gần như lúc nào cũng xài chiêu cũ, nhưng Trương Trạch Vũ đã kéo cậu ấy đi.

Đặng Giai Hâm vẫn đi đến dỗ dành Trương Trạch Vũ đang đau khổ như mọi khi, và lại phải chịu cơn đau khi bị cắn vào cổ.

Tả Hàng bỏ món bánh bao yêu thích của mình vào bữa tối, và nhìn chằm chằm vào Đặng Giai Hâm mỗi ngày để "ăn", cậu nói rằng sẽ "ăn" cả Đặng Giai Hâm nếu cậu ấy béo hơn một chút như bánh bao.

Đặng Giai Hâm: .....

-END-

Cập nhật chương mới 👇

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro