Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 2: GANGBANG, RAPE, S*XTOY, MINDBREAK...

Ờm, H thật sự nặng đó chứ không đơn giản là r18 nữa đâu. Mặc dù mình đọc vẫn thấy nó không đủ lắm nhưng sức viết được đến đây cũng là...khá khổ rồi. Vì là H nên một chương khá dài, cũng tầm hơn 4k-6k chữ, đương nhiên toàn H thôi...

Nếu bạn vẫn đọc thì xin mời.

Sau chương này sẽ không public tiếp trên wattpad, nếu bạn muốn đọc tiếp xin hãy lên wordpress giải pass và đọc, vì lý do độ nặng của nó ở vài phần sau nữa đó. Song tính nên nó cũng :)))

À bạn nào nhanh tay tự giải ra pass đầu tiên thì ib mình stk, mình lì xì đầu năm cho :))))

______________

Long Phi Dạ buổi tối trở về nhà trọ rất muộn, lúc được chủ trọ hỏi chỉ nói qua loa rằng mình phải ở lại nghiên cứu thí nghiệm của trường, phát sinh chút trục trặc nên về muộn hơn mọi hôm. Trừ bỏ gương mặt có chút mệt ra, người ngoài nhìn vào chỉ thấy anh biểu tình thất thần, giống như làm việc quá độ mà thành, cũng không ai nghi ngờ gì. Thậm chí bà chủ còn vỗ vai Long Phi Dạ, nói anh ăn nhiều một chút, nghỉ ngơi đúng giờ. Lúc nghe được câu này, anh gật đầu theo bản năng, gượng cười bước lên phòng.

Anh trước tiên đi vào phòng tắm, tự mình tắm rửa, hơn tiếng sau mới bước ra ngoài. Nhìn đống đồ ăn trên bàn không hề có hứng thú, ngay cả bài tập trong file máy còn chẳng thèm mở ra, cứ như vậy lên giường, cuộn tròn người lại.

Long Phi Dạ nghĩ mình đang mơ, anh khẩn cầu ước nó là mơ.

Nhưng cảm giác trống rỗng phía dưới, hai huyệt vẫn còn sưng, ngay cả núm vú cũng đang muốn nói cho anh biết ngày hôm nay anh đã trải qua những gì, Long Phi Dạ không phủ nhận được. Cơ hồ khi thu người, để lớp vải cọ xát với cơ thể, hoa huyệt không khống chế được lại tiếp tục chảy nước.

Ngứa, vẫn còn ngứa, dược liệu của thuốc quá mạnh sao? Long Phi Dạ mệt mỏi muốn ngủ.

Điện thoại anh bên cạnh chợt vang lên âm thanh của tin nhắn.

Ánh sáng chói mắt của màn hình điện thoại đâm vào mắt anh, dòng số lạ khiến Long Phi Dạ nhăn mày, cũng có chút run rẩy. Anh không khống chế được bản thân bấm vào. Hình ảnh cơ thể dựa vào tường trắng, hai chân vẫn đang mở rộng để lộ hai huyệt bị lấp đầy bằng tinh dịch chảy ra, phía dưới tụ thành một mớ hỗn độn không biệt được. Lại nhìn gương mặt dâm loạn dính đầy dịch trắng, nước dãi chảy ra xuống cổ. Đưa tay kéo thêm một chút, lộ ra dòng tin nhắn.

Ngày mai chỗ cũ, đừng quên nhé sao đỏ.

Hoa huyệt đã ướt nhẹp, cơ thể run lên, Long Phi Dạ không biết bản thân đang sợ hãi hay là hưng phấn.

.

"Ưm..."

Long Phi Dạ khẽ rên một tiếng, miệng dưới lực tay của Phương Nham không ngừng nuốt vào dương vật lớn, vài lần đâm vào quá sâu, quy đầu chọc tận xuống cổ họng, cạ với đầu lưỡi liên tục. Mùi vị nồng đậm của hạ bộ tấn công anh, hai tay phía sau bị Triệu Phiếm Châu giữ lại, không hề có cơ hội phản kháng, hắn đến một chút nhẹ nhàng cũng không có, liên tục bị kéo ra đưa đẩy.

Nguyên Triệt đứng cách đấy không xa, trên tay là máy ảnh kiểu cũ, hắn dựa lưng vào bàn, khóe môi nhếch cao xem chừng rất hứng thú nhìn cảnh mình đang ghi lại, trong suy nghĩ còn nổi lên tâm tư nghĩ ra đủ trò, còn có ý muốn thử tất cả nên người của Long Phi Dạ.

Triệu Phiếm Châu giữ chặt hai tay của anh ấn vào lưng, cưỡng ép để Long Phi Dạ quỳ trên mặt đất, quần cũng bị hắn kéo xuống quá nửa, chỉ còn để lại một cái quần lót màu đen. Hắn lại không hề lưu tình vỗ bốp một cái lên mông anh.

"Đã bị chơi đến mức nào rồi còn mặc bảo thủ như vậy hả?"

Dương vật của Phương Nham rất lớn, hoàn toàn chặn lại miệng của Long Phi Dạ khiến anh không tài mở miệng. Bản thân phải nhận loại vũ nhục này nhất thời khiến Long Phi Dạ không nhịn được mà bật khóc, bả vai cơ hồ đều run lên, lại không biết rằng như vậy mông đào phía sau cũng rung theo, lọt vào mắt Triệu Phiếm Châu khiến hắn càng thêm hưng phấn đến lạ. Bàn tay lớn phủ lên cánh mông tròn trịa xoa nắn, ngón tay chậm rãi kéo một đường dài ở kẽ mông, đặt ở âm đế của anh xoa xoa, còn không tôn trọng cách một lớp cải muốn đâm ngón tay vào trong.

"A...kh..." Long Phi Dạ gần như kinh hoảng muốn hét, lại bị Phương Nham đẩy hông về trước, ép anh ngậm hết cả dương vật của mình.

Ngón tay Triệu Phiếm Châu miết ở âm đế, ngón tay đâm chọc, còn cố ý tìm hạt đậu nhỏ của anh sờ nắn kích thích, sờ đến Long Phi Dạ cũng muốn điên. Bắp đùi anh theo chuyển động của ngón tay dài run rẩy, miệng trên ngậm dương vật đã mỏi, nhưng chỉ biết chảy nước mắt bất lực.

"Khóc cái gì, lần trước không phải bị làm đến văng nước tung tóe hay sao? Nhớ lúc đó mày còn xin làm thêm cơ mà, giờ vẫn muốn giả bộ." Nguyên Triệt cố định máy quay đi đến cạnh Long Phi Dạ, nhìn nước mắt anh tèm nhem đầy mặt, lông mi chập chờn nhắm lại, miệng hàm trụ dương vật của Phương Nham không khỏi nói một câu nhục nhã. Phương Nham phía trên nhìn gương mặt này của anh, động tác càng nhanh, ra vào mấy lần thật sự đâm đến nỗi Long Phi Dạ không thở được. Sau đó hắn đem dương vật dính đầy nước rút ra, bắn lên mặt anh. Tinh dịch dính trên lông mi của Long Phi Dạ, chảy xuống bên dưới.

Long Phi Dạ vì thời gian lâu ngậm dương vật, nhất thời không khép được miệng. Nguyên Triệt thấy anh như vậy liền nhanh tay quét một chút tinh dịch Phương Nham vừa bắn, trực tiếp cho hai ngón tay dính nhớt vào miệng anh, bắt lấy cái lưỡi nhỏ kia, mô tả hành động lúc giao hợp làm loạn trong miệng Long Phi Dạ.

Phía dưới bị ngón tay Triệu Phiếm Châu chơi đùa, dâm thủy sớm đã chảy ra ướt nhẹp cả một mảng trên quần lót, nhìn qua cũng thấy một chỗ đã có màu sậm hơn chỗ khác. Triệu Phiếm Châu sờ sờ thêm một chút mới đưa tay lên, khi rời khỏi còn không quên ấn mạnh một cái vào nơi đó, quẹt ra một đường nước.

"Sờ thôi cũng chảy nhiều nước như thế này rồi, có phải rất muốn bọn tao cắm vào không?"

Nguyên Triệt chơi chán đầu lưỡi của anh mới rút ra, bàn tay dính nước vỗ vỗ lên má Long Phi Dạ ý nói anh mau trả lời. Long Phi Dạ dù vẫn còn hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng đầu óc anh như mờ đi, ánh mắt đờ đẫn nghe thấy câu nói của Triệu Phiếm Châu chỉ biết lắc đầu liên tục, tay bị hắn giữ đã phát đau.

"Không...không được..."

Triệu Phiếm Châu cười ẩn ý, lần nữa sờ phải hạt đậu của anh. "Thật không?"

Long Phi Dạ rên lên, hoa huyệt không khống chế nổi chảy ra nước nhiều hơn.

Phương Nham thấy thế còn cố ý đi đến chơi đùa hạ bộ của anh nhiều hơn, hoàn toàn không cho Long Phi Dạ một chút tôn nghiêm phản kháng nào.

"Mẹ nó chỉ chơi bên ngoài đã chảy nước thế này còn dám nói là không muốn. Chỉ sợ chút nữa bọn tao cắm vào thì sẽ dâm đến độ nào hả." Nói xong liền đi đến nhanh đằng sau anh, vươn tay đã kéo quần lót xuống, để lộ cánh mông trần trụi lẫn hoa huyệt đang chảy nước đằng sau.

Long Phi Dạ rốt cuộc phát hoảng, liều mình giãy khỏi tay Triệt Phiếm Châu, đưa tay che lại hạ bộ của mình, lắc đầu không muốn.

"Không được." Mắt anh đỏ ửng, dù ở trong thế yếu vẫn cố trừng mắt với hắn, hoàn toàn không để Phương Nham tiến thêm một bước. "Gần vào lớp rồi...các người không được..."

Không thể để ba người bọn họ tiếp tục, đó là ý nghĩ duy nhất trong đầu Long Phi Dạ lúc này. Vì thế anh liều mình, nước mắt chảy ra vẫn nghiêm mặt không đồng tình.

Phương Nham nhìn màn cứng đầu của Long Phi Dạ, bàn tay còn muốn vươn ra túm lấy tóc anh đã bị Triệu Phiếm Châu cản lại, hắn đánh mắt sang phía Nguyên Triệt, vừa ngoắc tay vừa nói. Nguyên Triệt như hiểu ý hắn, từ trong túi áo lôi ra mấy vật đưa vào tay Triệu Phiếm Châu.

"Được thôi, nhưng mà..."

Long Phi Dạ bị Nguyên Triệt lật người lại, để cả người anh dựa vào ngực hắn, túm chặt lấy hai tay người kia. Đến chân cũng bị Phương Nham banh ra.

Long Phi Dạ còn muốn nói, đã bị Triệu Phiếm Châu kêu suỵt một tiếng, nụ cười khiến anh rợn tóc gáy.

"Nào, bọn tao không làm, nhưng mà sao đỏ đã phát bệnh nứng mất rồi, không giúp thì kỳ quá."

Trên tay hắn cầm quả trứng rung nho nhỏ, trước vẻ mặt sợ hãi của Long Phi Dạ đem thứ kia nhét vào trong.

.

"Phi Dạ, em biết làm câu này không?"

Long Phi Dạ mơ màng nghe được thầy giáo đang gọi mình, phía dưới ngứa ngáy không tự chủ co lại, đem vật trong huyệt đẩy vào càng sâu hơn.

"Dạ?" Anh chậm chạp ngẩng đầu, ánh mắt mờ mịt nhìn phép toán trên bảng, bản thân muốn đứng lên trả lời như thói quen, ai ngờ thứ kia bất ngờ rung lên dữ dội, suýt khiến anh mất khống chế rên ra một tiếng. Chân chưa kịp đứng thẳng đã mất thăng bằng ngồi xuống ghế, khép chặt hai chân. Long Phi Dạ khóe mắt có chút tức giận nhìn về phía cuối lớp đằng xa, Triệu Phiếm Châu đang chống cằm nhìn anh, tay đặt phía dưới bàn cầm vật gì đó như bảng điều khiển.

Lại thêm một nấc rung nữa.

Long Phi Dạ cắn răng, bả vai vẫn không nhịn được mà run run. Món đồ chơi kia có mấy nấc rung lận, hiện tại mới là đến mức số hai, ở bên trong không ngừng làm rung loạn, đập vào hai bên thịt huyệt kích thích đến chảy nước ngày càng nhiều, cơ hồ đã chảy ra bên ngoài thấm vào quần lót. Tệ hơn là nó đã làm ướt cả quần ngoài của anh.

"Phi Dạ, em sao thế?" Thầy giáo nhăn mày nhìn anh, dường như phát hiện ra điều khác thường hỏi thăm một câu.

Long Phi Dạ đầu óc ù lên, khoái cảm kịch liệt dâng lên trong anh, trào lên tận óc đánh bay đi mấy suy nghĩ trong đầu. Nắm tay siết lại đặt trên người, Long Phi Dạ muốn mở miệng ra đáp lại lời thầy giáo, lại sợ thứ bật ra không phải lời của mình mà là tiếng rên, sợ đến nỗi co người lại, mồ hôi trên trán chảy xuống thành dòng.

"Em..." Lại một nấc nữa, Long Phi Dạ nhịn lại cảm giác khổ sở trong lòng, quay đầu lần nữa nhìn sang Triệu Phiếm Châu. Chỉ thấy hắn đã không còn nhìn anh nữa, hướng mắt sang phía khác tỏ vẻ như việc này không liên quan gì tới hắn vậy. Chỉ là thứ kia rung lên càng mạnh, mắt anh cũng càng hoa đi, tưởng chỉ cần thêm một chút liền ngã ra đất vậy.

"Em...em không sao ạ." Long Phi Dạ dồn hết sức mình cố nặn ra một câu hoàn chỉnh, tay chống lên bàn đứng dậy, gắng sức giữ cho chân mình không còn run nữa. Lại không nghĩ trứng rung rung lên càng mạnh, đập lên huyệt động vừa nhanh vừa tàn nhẫn, gần như bức Long Phi Dạ phát khóc. Anh liều mình chịu đựng, thi thoảng sẽ dùng ánh mắt như cầu xin nhìn về phía Triệu Phiếm Châu. Nhưng hắn tuyệt nhiên từ lần thứ hai anh nhìn sang đã không còn để tâm đến điều này nữa.

Ngón chân khẽ cuộn lại trong giày, độ rung của đồ chơi vẫn không ngừng tăng lên, giống như mấy quả bom nổ trong lòng anh. Trên bảng rõ ràng là câu toán đơn giản, bình thường Long Phi Dạ có thể tự tin trả lời trong chốc lát, nhưng mà hiện tại bản thân anh dưới kích thích mãnh liệt do món đồ chơi nhỏ kia mang lại, trong đầu ngoài việc giờ học nhanh chóng kết thúc để bản thân lôi thứ đó ra đã chẳng còn gì.

Mở miệng thôi cũng đã khó khăn tột cùng. "Câu này, em xin lỗi...a"

Triệu Phiếm Châu ngồi đằng cuối nhìn bắp đùi run lên của Long Phi Dạ, trên môi nở nụ cười đểu, điều khiển trong tay chẳng nghĩ ngợi đã nâng mức đến mức rung cao nhất, nhìn thấy mắt anh đột ngột mở lớn, tay chống trên mép bàn cũng run lên bần bật, khóe mắt đều đã đỏ trở thành niềm thích thú trong đầu hắn.

Phương Nham cùng Nguyên Triệt bên kia đương nhiên đều rất chú ý đến bên này, nhưng thái độ của hai người chỉ như quần chúng xem náo nhiệt, tựa hồ là muốn chứng kiến Long Phi Dạ có thể chịu được loại chuyện này bao lâu nữa.

"Em..." Thầy giáo đi vội tới, vừa vặn tiếng chuông báo hiệu tan tiết vang lên, Long Phi Dạ tựa như bắt được cọng rơm cứu mạng, cúi nhanh đầu xin lỗi thầy giáo một câu đã nhanh chóng lao ra ngoài, phía dưới đã hoàn toàn ướt đẫm.

Triệu Phiếm Châu đút tay vào túi quần, ngoắc tay với hai đàn em của mình, không chậm đi về hướng đã định sẵn.

.

Long Phi Dạ ngồi trong WC, cửa khoá cũng không biết có chặt không đã vội vàng tự mình cởi quần. Anh không chịu được muốn vươn tay thứ đồ chơi trong huyệt mình ra, lại nghĩ đứng như vậy quá khó khăn.

Vì thế sau khi nghĩ đến đủ đường, Long Phi Dạ nén lại cảm giác sợ hãi trong lòng, tự tách hai chân của mình ra, tay cũng sờ đến miệng huyệt ướt đẫm tự mình an ủi. Anh xoa xoa ở bên ngoài trước, sau đó tự mình tách ra môi thịt đã đỏ, chậm rãi đưa một ngón tay vào trong hoa huyệt, lại dần đến ngón thứ hai, ý muốn móc thứ đồ kia ra khỏi. Cũng không biết là do ngón tay anh không đủ dài, hay vật kia bị Triệu Phiếm Châu đút vào quá sâu, Long Phi Dạ mất một lúc vẫn chỉ có thể chạm vào thứ đó một chút, lại không cẩn thận đẩy nó vào sâu hơn, sức rung gần như rung đập vào điểm G của anh, kích thích dâm thủy chảy ra tràn trề. Không ít lần khiến anh run lên dữ dội.

"Ưm...a..."

Vì thế khi ba người Phương Nham tiến vào, đập vào mắt là hình ảnh người sao đỏ nổi tiếng lạnh lùng của trường đang dang rộng hai chân, hoa huyệt vẫn chảy nước ròng ròng thành một mảng ướt át dưới thân, anh đang tự mình cắm hai ngón tay trong lỗ huyệt, không ngừng tiến sâu vào trong, từ góc nhìn của bọn họ có thể nhìn thấy thứ đồ chơi kia bị chôn sâu trong hoa huyệt.

Thật sự là cảnh tượng khó mà tin nổi.

"A...a..." Long Phi Dạ bị khoái cảm đánh bay đi lý trí, ngay cả khi bị ba người họ vây quanh, Nguyên Triệt đã cúi đầu nhìn chằm chằm vào lỗ huyệt dâm đãng của anh vẫn không tỏ ra phản ứng nào, thậm chí ánh mắt ướt át nhìn bọn họ còn có thêm phần động dục cầu thao vậy.

Hoa huyệt đột nhiên bị một ngón tay lạnh cắm tiếp, làm anh sửng sốt đến nỗi rút ngón tay mình ra khỏi đó.

Nguyên Triệt dùng ngón tay không ngừng quét quanh vạch thịt huyệt, cười cười nói.

"Sao không tự mình cắm nữa mà rút ra rồi, hay ngón tay tao chơi mày sướng hơn à?"

Long Phi Dạ đầu óc không nghe được gì, chỉ cảm thấy huyệt mình rất ngứa, áo trước ngực đã bị vén lên lúc nào không hay, ngực mình được một bàn tay phủ lên thô lỗ xoa bóp, mà má anh bên cạnh cũng bị một vật cứng chọc vào.

Ba người bọn hắn thật sự đã coi Long Phi Dạ thành cái máy phát tiết dục vọng. Biến thân thể anh thành món đồ chơi trên tay chuyên dùng để trêu đùa.

Anh nhìn dương vật bán cương của Triệu Phiếm Châu, dường như có ý muốn tránh, lại bị hắn nhanh hơn một bước đẩy hông, khiến quy đầu chọc phải cánh môi đóng kín. Long Phi Dạ trong khoảnh khắc dâng lên ý nghĩ hoang đường.

Vì thế dưới ánh mắt như lửa dục của Triệu Phiếm Châu, cùng với ngón tay không ngừng kích thích lỗ huyệt và thứ đồ chơi kia, mắt Long Phi Dạ cũng dần trở lên tan rã. Anh như không còn suy nghĩ được gì, tự mình mở miệng vươn lưỡi, dùng đầu lưỡi liếm lên qui đầu của Triệu Phiếm Châu, từng chút liếm xuống hành thân to lớn kia, cẩn thận chăm sóc.

Ba người nhìn ra sự biến hoá này của anh, ánh mắt càng thâm thúy hơn. Mà ngón tay Nguyên Triệu cũng điêu luyện bắt được món đồ chơi kia trong lỗ huyệt, ngay khi Lòng Phi Dạ ngậm lấy dương vật của Triệu Phiếm Châu liền hung hăng kéo mạnh vật đó ra, phốc một tiếng tràn theo dâm thủy, tính khí của anh cũng giật giật bắn ra tinh dịch, dính đầy lên bụng anh.

Nguyên Triệt giơ lên ngón tay đang kẹp đồ chơi ướt đẫm của mình, nhìn cái miệng nhỏ đang không ngừng mút lấy dương vật Triệu Phiếm Châu mà ghen tị nhiều chút, vừa mới rút ngón tay chưa được bao lâu đã lập tức đâm vào, tiếp tục khấy động bên trong. Ngực anh cũng được ngón tay Phương Nham chơi đùa, đầu vú lần trước bị chơi chưa hết sưng lần nữa bị cấu nhéo chẳng mấy chốc đã đỏ lên, sưng tấy to tròn. Lúc ấn vào rất mềm, còn có độ nảy nhất định.

Lần này ba người không cắm dương vật vào trong huyệt, chỉ bắt Long Phi Dạ khẩu giao cùng dùng ngón tay chơi anh, cũng thành công làm Long Phi Dạ chảy nước hai lần.

Tiếng chuông vào lớp báo hiệu tiết học tiếp theo đã bắt đầu, mà Long Phi Dạ bị Phương Nham ấn lên bồn cầu, hai tay bị khoá lại bằng còng sắt hắn mang theo, thị lực trong phút chốc bị tước mất.

Anh dưới sự mù mờ của bản thân chỉ có thể cảm thấy chân mình bị một sợi dây vải cố định banh ra, chính mình không thể khép lại, ngay cả miệng cũng bị nhét cầu nhỏ không thể nói được.

Chờ khi đầu óc Long Phi Dạ đủ tỉnh táo để nhận ra tình huống của bản thân, dưới hoa huyệt đã bị nhét vào một cái dương vật giả, chế độ rung từng nấc mạnh dần theo thời gian.

"A...ưm...a..." Anh muốn hét, nhưng lời của bản thân dù cố gắng thế nào cũng chỉ trở thành mấy tiếng ưm a trong cổ họng, sớm đã chẳng thể nói được câu gì hoàn chỉnh. Ngón chân căng cứng theo từng lần rung mà run rẩy, nước mắt một chút liền thấm ướt cả vải che mắt. Chỉ nghe thấy tiếng Nguyên Triệt thì thầm bên tai, khi mà hắn nhẹ nhàng liếm lấy thính tai Long Phi Dạ, cười cợt.

"Bọn tao phải vào lớp rồi, đành để thứ đồ chơi này tạm thời giúp sao đỏ chữa bệnh vậy, ủy khuất sao đỏ một chút vậy, có được không?"

Không...

Không được...

Nhưng đó chỉ là những suy nghĩ không hoàn chỉnh của Long Phi Dạ, còn ba kẻ kia sau đó đã rời khỏi từ lâu, đến cửa cũng lười đóng cho anh.

.

Long Phi Dạ nghiêng người, miệng ngậm lấy cầu nhựa không khép lại được, nước bọt theo khóe môi anh chảy xuống ngực, làm áo đồng phục ướt cả mảng lớn, hai chân bị ép giữ trong thời gian lâu như vậy hiển nhiên rất mỏi, tất trắng trên chân cũng chỉ còn một chiếc, có lẽ ban nãy do ba người kia chơi đùa đã lột ra rơi ở đâu đó. Dương cụ giả cắm trong hoa huyệt vẫn không ngừng rung lắc, so với thứ đồ chơi nho nhỏ vừa nãy có sức công phá hơn rất nhiều. Phần đỉnh vặn vẹo liên tục, kích thích vách tường thịt mẫn cảm bên trong, mà anh chỉ có thể vặn vẹo thân thể, eo anh lúc lắc, bắp đùi không ngừng co rút càng làm thứ kia quay cuồng.

Anh như muốn kêu lên, thanh âm hồ loạn trong cổ họng không thể thoát ra chỉ ưm a giãy giụa, phân thân dưới kích thích mãnh liệt của dương cụ đã bắn qua mấy lần, hiện tại dù không thể bắn thêm gì vẫn dựng đứng, đỉnh đầu rỉ ra chút dịch trong trắng.

Quá thống khổ, Long Phi Dạ nước mắt chảy dài, đầu óc bị thứ kia tra tấn đến mất ý thức, cơ thể co giật lần nữa bị dương cụ làm cho lên đỉnh, lại cực kỳ thoải mái cảm nhận nó đang nghiền nát hoa tâm, dâm dịch dầm dề chảy tí tách rơi xuống sàn. Hai loại cảm xúc đối lập này thay phiên nhau tra tấn anh, sớm đã đem Long Phi Dạ đứng giữa ranh giới sụp đổ rơi xuống vực đen, chấp nhận trầm mình vào hố đen không có đường thoát.

Một đôi giày đen dừng lại trước cửa phòng WC, lúc đưa tay nắm lấy khóa mới phát hiện nó đã mở sẵn, dễ dàng đẩy ra.

Một tiếng két khiến da đầu Long Phi Dạ tê rần.

Là ai? Là ai vừa mở cửa. Chẳng lẽ là ba người kia sao?

Nhưng suy nghĩ này rất nhanh đã bị Long Phi Dạ bác bỏ, căn bản chưa có tiếng chuông báo hiệu tan giờ, tuyệt đối không thể là đám kia được. Nhưng sự phủ nhận này rất nhanh đã biến thành loại sợ hãi khác.

Nếu không là đám kia, vậy thì là ai?

Người vừa đến không nói lấy một câu, chỉ là ánh mắt hắn rất nóng, như lửa đốt mà liếm trên da thịt của Long Phi Dạ, đến khi ánh mắt dừng ở hạ thân đầy nước, môi thịt mấp máy ôm lấy dương cụ giả kia làm cho anh không chịu được mà phát run. Thậm chí chẳng cần nhìn cũng biết ánh mắt người kia đang hướng về chỗ nào.

Bị người khác nhìn trần trụi như vậy quả thật có chút xấu hổ không nói thành lời, nhưng miệng Long Phi Dạ bị bịt kín, tâm trí anh sau khi bị giày vò qua từng trận lại qua cảm giác bị người lạ nhìn thấy bộ dáng này không khỏi ẩn ẩn sinh ra phấn khích thích thú, thậm chí còn có ý nghĩ người lạ mau chạm vào hoa huyệt của mình, giúp anh sờ sờ một chút.

"Ưm..."

Long Phi Dạ không khống chế được bản thân, rên lên một tiếng nhẹ. Lại không nghĩ bản thân nghĩ gì được lấy, xúc cảm lành lạnh của tay người kia chạm lên đầu cuối của dương cụ giả, không cẩn thận còn chạm phải môi thịt đỏ của anh, cùng với dâm dịch dính nhớt chảy đầy ra tay hắn.

Anh chợt nghe thấy một tiếng cười nhỏ của người này, sống lưng lạnh toát.

"Dính quá..."

Giọng này rất quen thuộc, nhưng không biết có phải do đầu óc Long Phi Dạ đã trở lên mơ hồ hay không, anh không tài nào nhận ra nó là của ai.

Ngay giây sau ngón tay còn đang nhẹ nhàng đặt trên âm đế đã dùng lực, một chút liền đẩy dương cụ vào sâu hơn, làm cả cơ thể Long Phi Dạ run bật cả lên, thiếu chút nữa muốn cắn nát quả cầu trên miệng.

Dương cụ giả bị đẩy vào trong, sự rung lắc càng trở lên quay cuồng, đâm phải vách tường nhạy cảm quả thật làm Long Phi Dạ khổ sở quá mức, eo anh lắc mạnh như chối từ, cũng như đưa ra hàm ý khác cho người lạ mặt này.

Hàn Diệp nhìn mỹ nhân đang phát dâm cũng không vội, chỉ là khóe miệng hắn nhếch lên rất sâu, tay vẫn chưa rời khỏi vị trí nhạy cảm, ngón tay điêu luyện xoa nắn hạt đậu, tách ra môi thịt đẫy đà mà cố ý đẩy sâu dương cụ vào trong, lại nhìn đùi trong của Long Phi Dạ không ngừng run rẩy, nước dịch ngày càng nhiều chảy đầy tay của hắn. Thứ đồ chơi này không quá lớn, nhưng cũng đủ khiến Long Phi Dạ khổ sở.

Qua thêm một chút rốt cuộc anh cũng không chịu được, biểu cảm giao giữa phóng túng và xấu hổ dần vặn vẹo, cơ thể giật lên một cái, hoa huyệt vẫn đang ngậm lấy dương cụ đột ngột phun ra nước dâm, chảy đầy ra bên dưới sàn.

Tay Hàn Diệp dính một lượng lớn dâm thủy, xoa lên núm vú của anh cười cười, nhìn nước bọt người kia đã chảy ra mất cả khống chế, bản thân cũng không nhịn được nữa, vật trong đũng quần sớm đã cương thành túp lều nhỏ.

Long Phi Dạ bị vật kia chơi đến mềm người, đang mơ màng không hiểu đột nhiên phía dưới cảm thấy trống rỗng. Hàn Diệp đưa ba ngón tay chen vào trong lỗ huyệt, chậm rãi rút ra dương cụ dính đầy dâm dịch, lúc rút nó vẫn còn đang rung, mạnh mẽ đánh lên vách tường, khi ra hết còn khiến hoa huyệt anh mấp máy tiếc nuối, dường như không muốn đi ra nữa vậy.

Nhưng rất nhanh sự trống rỗng này đã được lấp đầy. Hàn Diệp đưa đẩy dương vật của mình trước miệng huyệt đầy nước của anh, trìu sát đến khi môi thịt đỏ au, Long Phi Dạ khó chịu phát điên liên tục lắc đầu, chỉ sợ nếu anh nói được đã phát ra đủ thứ dâm ngôn cầu mong Hàn Diệp mau chóng đi vào.

Hắn cũng không lề mề, cọ sát một lát đã lập tức cưỡng ép mở ra cánh hoa, một lần liền vào đến lút cán, không hề lưu tình đâm thẳng vào tử cung của Long Phi Dạ.

"A." Anh rên lên một tiếng khoái hoạt, ngón chân và tay căng cứng sau lần đi vào của hắn. Dương vật Hàn Diệp đâm vào rất sâu, cơ hồ qua lần đưa đẩy này mà nhìn ra phía dưới của anh hơi gồ lên, dâm thủy quá nhiều khiến cho bên trong ra vào dễ dàng hơn bao giờ hết, thịt huyệt bao lấy hắn, tham lam cắn nuốt không muốn rút ra.

Hàn Diệp nhíu mày cảm nhận sự thống khoái do cái miệng nhỏ này đem lại, hắn thở hắt ra một hơi, thầm mắng thật là một người dâm đãng, bị dương cụ chơi đến như vậy rồi vẫn còn khít đến độ này, thật sự ép hắn đến sung sướng.

Long Phi Dạ còn chưa thích ứng được với khoái cảm vừa tới, anh chỉ cảm thấy dương vật nam nhân quả nhiên vẫn đem lại cảm giác tốt hơn nhiều so với máy móc lạnh lẽo, vật của người này vừa to vừa thô, khi vừa vào đã muốn đem anh thao hỏng. Tốc độ trừu sáp liên tục cùng biên độ tuy nhỏ mà dồn dập, mỗi lần đều rút ra cả cây rồi đem nó cắm vào thật sâu, mấy lần chọc mở cửa tử cung của anh. Hoa huyệt trước đó vốn đã chứa đầy nước, bởi vì sự đâm loạn này của Hàn Diệp mà phát ra mấy tiếng lép nhép, dâm thủy bị đâm đến xuất hiện bọt bóng.

Long Phi Dạ bị hắn chơi sướng đến trương người, nước miếng chảy ra càng nhiều hơn, eo hơi cong lên, ngay cả chân cũng tận lực dang rộng để Hàn Diệp ra vào dễ dàng hơn. Hắn cơ hồ đâm vào trong hơn chục lần, đâm đến khi cả người Long Phi Dạ đều run lên bần bật mới đột ngột giữ chặt eo anh, lần cuối thúc mạnh vào trong cửa tử cung, hừ một tiếng đem toàn bộ tinh dịch trút vào bên trong. Long Phi Dạ trợn mắt rên lên một tiếng, tử cung tiếp nhận tinh dịch nóng bỏng tràn vào. Hàn Diệp cũng không rút ra vội, nhẹ nhàng đâm vào hai cái, chọc phải tinh dịch ẩm ướt dính nhớt, rất nhanh đã cứng trở lại.

Long Phi Dạ cảm thấy một tiết học này trôi qua rất lâu, anh bị người lạ mặt chơi đến khi miệng huyệt cũng không khép lại được, bụng chứa toàn tinh dịch của người ta, nhiều quá chảy ra khỏi huyệt. Trên người cũng bị trét không ít, ngay cả núm vú cũng dính đầy dịch trắng đục. Lúc dương vật Hàn Diệp rút ra, tinh dịch bị giữ ở bên trong quá lâu lập tức trào xuống, cửa huyệt bị đâm trong thời gian dài dâm đãng mấp máy, như còn chưa đủ đối với anh.

Hàn Diệp đưa tay xoa xoa khuôn mặt ửng hồng của Long Phi Dạ, cảm thán nếu không phải bị băng vải bịt kín mắt, liệu đôi mắt đó sẽ tan rã thất thần đến chừng nào đây.

Hắn cũng không ở lại lâu, nhìn đồng hồ đã sát giờ ra chơi liền nhặt lại dương cụ giả, lần nữa cắm vào trong huyệt của Long Phi Dạ, chặn lại tinh dịch đang chảy ra ngoài, bản thân ung dung rời khỏi. Lại không nghĩ lúc đi ra đến cửa đụng mặt với ba tên kia.

Phương Nham là người phản ứng trước, miệng mấp máy nói không thành lời, lại không hiểu vì sao Hàn Diệp bước ra từ đó. Chỉ có Triệu Phiếm Châu là không bày ra biểu tình gì quá lớn, hơi nhướn mày như hỏi. Mà Hàn Diệp làm động tác thần bí, suỵt một tiếng liền lướt qua ba người đi khỏi.

Đến lúc cả ba đi vào trong phòng nơi Long Phi Dạ bị giữ, phát hiện người kia ngoài việc thân thể dính không ít dịch trắng, trên bụng nhỏ còn có thêm hai chữ "Fuck me" đặc biệt chói mắt, cùng mũi tên được vẽ chỉ xuống hoa huyệt đang ngậm dương cụ, bên trên dính đầy tinh dịch của người kia.

______________________

Hà hà huhu....

Muốn đọc tiếp thì lên wordpress nhó, chứ này nó dừng ở đây hoi:)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro