Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Thảm Án Liên Hoàn

LƯU Ý TRƯỚC KHI ĐỌC:

BỘ FIC SAU ĐÂY HOÀN TOÀN HƯ CẤU VÀ KHÔNG CÓ THẬT. NỘI DUNG CÓ CHỨA CÁC CHI TIẾT ÁN MẠNG - RÙNG RỢN - KINH DỊ ‼️‼️

NẾU CÁC BẠN CÓ TÂM LÝ YẾU HOẶC KHÔNG THÍCH NHỮNG YẾU TỐ NÀY - HÃY CÂN NHẮC KỸ TRƯỚC KHI QUYẾT ĐỊNH TIẾP TỤC ‼️

NHỮNG TÌNH TIẾT TRONG FIC KHÔNG PHẢN ẢNH BẤT KỲ SỰ KIỆN HAY HIỆN TƯỢNG THỰC TẾ NÀO - TẤT CẢ CHỈ MANG TÍNH CHẤT TƯỞNG TƯỢNG VÀ GIẢ TƯỞNG❕

FIC ĐƯỢC VIẾT VỚI MỤC ĐÍCH GIẢI TRÍ, KHÔNG ÁP ĐẶT LÊN NGHỆ SĨ Ở NGOÀI ĐỜI THẬT ❗❕

VÀ CẢ CÁC HỌ TÊN CÁC NHÂN VẬT PHỤ TRONG FIC ĐỀU LÀ GIẢ KHÔNG CÓ THẬT. KHÔNG CÓ Ý TRÙNG TÊN HỌ VỚI BẤT KỲ AI Ở BÊN NGOÀI ĐỜI THẬT ❗

---

Màn đêm ở Hà Nội như một chiếc áo nhung đen huyền bí, bao trùm lấy mọi thứ. Ánh đèn đường vàng vọt chập chờn, lập lòe chiếu sáng yếu ớt ở một con hẻm nhỏ dẫn vào hiện trường vụ án một căn nhà bỏ hoang nằm sâu trong khu phố cũ, nơi hiện trường vụ án được phong tỏa. Không gian đặc quánh bởi mùi máu tanh và hơi ẩm ướt của cơn mưa cuối đông.

---

Nguyễn Quang Anh, Đội Trưởng Đội Trọng Án, đứng bên cạnh chiếc xe cảnh sát, ánh mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm vào các biển cảnh báo đang căng ngang lối vào. Anh đội mũ trùm, tay chỉnh lại áo khoác dài chống mưa, chuẩn bị bước vào bên trong. Bước vào hiện trường, đôi mắt sâu thẳm quét qua căn phòng chật hẹp. Căn nhà bỏ hoang, vốn dĩ đã lạnh lẽo, giờ đây càng thêm rùng rợn bởi những dấu vết của cái chết.

"Đội Trưởng, báo cáo sơ bộ đây,” Lê Thượng Long, một đồng nghiệp và là cấp dưới thân thiết, bước đến và nói: “Nạn nhân là một người phụ nữ tên Hồ Thiên Vy, 32 tuổi, hiện nay đang làm chủ các Spa thẩm mỹ tại Hà Nội, bị sát hại trong tình trạng... không còn nguyên vẹn."

Quang Anh khẽ gật đầu, không nói gì, tay cầm đèn pin rọi lên những vết máu loang lổ trên sàn. Không khí nồng nặc mùi ẩm mốc hòa quyện với thứ mùi kim loại nồng nặc của máu.

---

Giữa căn phòng, thi thể người phụ nữ bị treo lơ lửng bằng dây thép gai từ trần nhà xuống, cổ tay bị trói chặt cũng bằng dây thép gai. Dòng máu từ trên cổ và cổ tay thi nhau chảy xuống, kèm với thi thể đung đưa qua lại tạo thành những hình xoắn ốc quái dị trên sàn gỗ mục nát.

“Lần này, hắn lại dùng dây thép gai," Trần Đăng Dương, một cấp dưới khác, trầm ngâm. "Hắn muốn gửi thông điệp gì đây?"

Quang Anh cúi người, chăm chú quan sát những vết cắt sắc bén trên cổ tay nạn nhân. “Một tên sát nhân thích thể hiện... hoặc đang chơi trò mèo vờn chuột với chúng ta.”

Bất chợt, tiếng chuông điện thoại reo lên. Lê Quang Hùng, Phó Đội Trưởng Đội Trọng Án vội bắt máy, sắc mặt anh dần thay đổi. Sau khi ngắt máy anh nói: “ Lại có thêm một nạn nhân khác, ở phía Nam thành phố. Và theo như lời pháp y nói vụ án này không đơn giản.”

Lập tức sắc mặt của những người ở tại hiện trường căn nhà hoang đó liền trở nên khó hiểu. Thượng Long liền nói:
“ Từ đây qua phía Nam thành phố không ngắn, làm sao tên sát nhân lại có thể ra tay với người khác nhanh đến như vậy chứ.”

Ngay khi tất cả đang suy nghĩ thì Quang Anh lên tiếng: “ Không phải là không thể khi tên hung thủ không chỉ có một mình”.

Đăng Dương tiếp lời: “ Ý Đội Trưởng nói hắn có đồng bọn sao ”. Quang Anh im lặng và không nói gì tuy nhiên sự im lặng đó chính là một đáp án xác thực cho câu hỏi của Đăng Dương.

Quang Hùng khi thấy vậy liền nói:
“ Trước hết chúng ta hãy nhanh qua vụ án bên phía Nam, ở đây hãy để cho đội khám nghiệm hiện trường giải quyết và về trụ sở họ sẽ báo cáo lại. ”

Khi Quang Hùng dứt câu và quay qua dặn dò những người còn lại xong thì cả bốn người đều đồng loạt ra xe và di chuyển đến hiện trường vụ án tiếp theo -  phía Nam thành phố.

---

Phía Nam Thành Phố

Sau hơn 30 phút di chuyển, cả bốn người của Đội Trọng Án đều đã đến hiện trường vụ án. Một trong các cấp dưới khác trong Đội là Nguyễn Thái Sơn nhận thấy và chạy ra cúi người và nói :
“ Xin chào Đội Trưởng, Phó Đội
Trưởng. ”, Quang Anh và Quang Hùng gật đầu và nói: “ Nói sơ qua về nạn nhân cũng như cách thức giết chết của tên hung thủ cho bọn tôi nghe đi Sơn  ”.

Thái Sơn tay cầm hồ sơ đưa qua tay giao cho Quang Anh và nói: “ Nạn nhân là một người đàn ông hiện nay 43 tuổi có tên là Lâm Minh Vương, hiện nay đang làm Giám Đốc công ty thực phẩm Vương Nghi. Và cách thức hung thủ ra tay rất...tàn bạo ”. Thái Sơn vừa nói vừa nhăn mặt.

“ Tàn bạo sao ”, Quang Anh nói và đi thẳng vào trong hiện trường.

“ Lại là nhà hoang ”, Đăng Dương nhăn mặt và nói tiếp “ tên này không chọn những địa điểm khác sạch sẽ hơn một chút được à ? ”. Quang Hùng phía sau nhanh tay đánh vô vai Đăng Dương một cái: “ Cậu nói điên nói khùng gì vậy. ” Đăng Dương chuẩn bị lên tiếng đáp trả thì nghe tiếng của Thượng Long thốt lên mà khi cả hai quay qua nhìn cũng bất giác đưa tay lên miệng che lại.

"Chúa ơi...” Thượng Long sau khi tập cảnh tượng trước mặt liền lấy tay che miệng, cố gắng kìm nén cảm giác buồn nôn.

---


Trên sàn gỗ mục nát, thi thể một người đàn ông khoảng 40 tuổi nằm sõng soài. Cơ thể ông ta bị xé toạc, bàn tay bị cắt đứt và được sắp xếp thành hình ngôi sao ngược. Máu chảy lan ra, loang lổ trên nền nhà như một bức tranh điên loạn.

“ Lần này, hắn chơi trò mới,” Thái Sơn lên tiếng, ánh mắt không giấu nổi sự căng thẳng. “Hình ngôi sao ngược... một biểu tượng của ma quỷ?”

“Không chỉ thế,” Đăng Dương cúi xuống, dùng găng tay nâng nhẹ một chiếc đồng hồ vỡ nằm gần thi thể. “ 21:15. Đây có thể là thời điểm hắn hành động.”

“Hoặc là một thông điệp,” Quang Hùng tiếp lời. Thượng Long sau khi lại gần quan sát: “Tên này thích để lại dấu vết, nhưng chúng ta đều biết, hắn không bao giờ để lộ điểm yếu thực sự.”

“ Có hai khả năng ”, Quang Anh sau một lúc trầm ngâm suy nghĩ thì đã lên tiếng làm cho cả những người còn lại quay qua nhìn chờ anh nói tiếp. “ Một là giống như lời của Đăng Dương nói đây là thời gian hung thủ ra tay giết người, còn hai là như lời Quang Hùng nói là một thông điệp mà tên ác quỷ đó để lại cho chúng ta giải mã.”

Sự im lặng lần nữa xuất hiện, tiếp theo lại là tiếng chuông điện thoại của Quang Hùng vang lên phá hủy đi bầu không khí im lặng đến rùng rợn này. Quang Hùng nghe máy và gật đầu như đã nắm bắt được tình hình cụ thể từ người gọi bên kia. Khi ngắt máy, anh nói: “ Phía pháp y đã đưa ra báo cáo chính xác về thời gian tử vong của Hồ Thiên Vy là vào lúc 20:25 phút tối nay. Nguyên nhân gây ra tử vong chính là bị ngộp thở, trên cổ nạn nhân có dấu dây thép gai xung quanh sau khi kiểm tra kỹ thì thật sự hung thủ chính là dùng dây thép vừa xiết cổ nạn nhân vừa dùng dây thép gai khác treo cổ nạn nhân lên trần nhà và dùng chính dây thép gai đó để trói hai cổ tay nạn nhân lại. ”

Thái Sơn nói: “ Cách thức càng ngày càng đáng sợ mà.” Giọng Quang Anh vang lên: “ Lập tức đưa thi thể người đàn ông kia về khám nghiệm tử thi để xác định thời gian cụ thể chính xác là bao nhiêu, khi đó chúng ta mới xác nhận được bên hung thủ có bao nhiêu người để mà tiến hành điều tra và đưa ra ánh sáng.”

Ngay lập tức tất cả những người đang có mặt tại hiện trường vụ án tại phía Nam đó đều đồng loạt hô to “ .”

---

Tại Trụ Sở Đội Trọng Án

Cốc Cốc _ “ Chúng tôi đến để báo cáo kết quả điều tra thưa Đội Trưởng ”. Đỗ Hải Đăng và Nguyễn Trường Sinh, hai thành viên còn lại của Đội Trọng Án gõ cửa và lên tiếng sau đó nhận được câu trả lời từ bên trong “ Vào đi .” Cả hai mở cửa bước vào, tất cả những thành viên chính thức của Đội Trọng Án đều ở trong căn phòng của Đội Trưởng Nguyễn Quang Anh.

“ Đông đủ nhỉ, xem ra không cần tốn sức lực tập hợp mọi người rồi.” Hải Đăng nói với giọng hơi trêu chọc. “ Vô thẳng vấn đề đi ” Quang Hùng nói.

Trường Sinh đi lên kéo tấm bảng trắng phía sau cái rèm ra và mở tài liệu lấy những tấm hình của các nạn nhân khi còn sống kèm theo những tấm hình chụp có thi thể và các vết thương gây ra tử  vong đem lấy ghim treo lên tấm bảng trắng đó.

Hải Đăng báo cáo: “ Hai nạn nhân lần này có mối liên hệ mật thiết với nhau.”

Nghe vậy tất cả đều di chuyển tập trung lại trước tấm bảng trắng. “ Hồ Thiên Vy và Lâm Minh Vương là tình nhân của nhau ”, Trường Sinh vừa nói vừa cầm cây bút lông màu đỏ vẽ nối liền hai bức ảnh của hai nạn nhân lại với nhau.

Hải Đăng tiếp lời “ Ông Lâm Minh Vương đã có vợ con đầy đủ nhưng vẫn ngoại tình với Hồ Thiên Vy. Và số tiền Hồ Thiên Vy mở chuỗi hàng loạt các Spa thẩm mỹ  của cô ta là tiền của Ông Lâm Minh Vương đã cho. Và mỗi quan hệ của cả hai đã đến nay được hơn hai năm. Sau khi điều tra thẩm vấn bên gia đình của Ông Lâm Minh Vương , cụ thể là người vợ, Bà ấy tên Trương Tuyết Nghi thừa nhận không hề biết chồng mình đã ngoại tình và đặc biệt hơn còn là với người bạn thân của Bà, người bạn thân tên Hồ Thiên Vy. ”

---


“ Vậy còn thời gian tử vong của Lâm Minh Vương thì sao ”, Quang Anh hỏi. Trường Sinh đáp: “ Là vào khoảng 21:05 đến 21:15. Còn thời gian tử vong của Hồ Thiên Vy là vào khoảng 20:15 đến 20:25.”

“ Vậy là có đồng bọn sao ” Thượng Long nói. “ Chưa biết là bao nhiêu kẻ nữa đây”
Đăng Dương nhăn mặt nói tiếp. “ Có khi là một tổ chức cũng có khả năng ” Quang Anh nói thêm.

“ Tại sao Đội Trưởng lại nghĩ là một tổ chức ” Thái Sơn hỏi.

“ Linh tính và cảm giác của tôi mách bảo hung thủ không chỉ có hai người mà còn có rất nhiều người ” Quang Anh nhìn thẳng vào mắt Thái Sơn trả lời.

Trường Sinh gõ bút lên bảng “ Tôi cũng nghĩ giống Đội Trưởng, bởi vì giết người trong mội thời gian ngắn như vậy chỉ với một kẻ là không thể, tính về trường hợp của nạn nhân Hồ Thiên Vy thì nội việc siết cổ đã tốn rất nhiều thôi rồi thêm việc treo sát nạn nhân lên trần nhà chỉ trong thời gian ngắn đó thì chỉ có thể là từ hai người hoặc ba người hoặc là  nhiều hơn như vậy nữa thì mới xuể việc được nhanh ”.

“ Dù có hàng trăm kẻ đi chăng nữa cũng phải tìm cho ra bọn chúng ”, Quang Anh ra lệnh với giọng lớn hơn. “ RÕ ” những tiếng đáp lại từ những người trong căn phòng đó lập tức phát ra.

---

Ở Một Nơi Khác

Nếu ở trụ sở Đội Trọng Án đang tất bật chạy đôn chạy đáo để điều tra thì ở nơi này - một Quán cà phê lại bình yên nhẹ nhàng vô cùng nhưng cũng không kém phần rợn người.

Ở ngay tại quầy pha chế có một người con trai có dáng người nhỏ nhắn với mái tóc màu nâu đang lau tách cà phê để treo lên kệ và nhìn khá giống như một quản lý “ Bọn họ hình như càng đến gần với chúng ta hơn rồi ”.

Đối diện quầy pha chế, một người con trai có mái tóc màu đỏ rực trên tay cầm cây kéo xoay qua xoay lại đứng trước cửa sổ trả lời: “ Để xem họ có thể đi xa được đến đâu ”, vừa nói người ấy vừa cầm kéo cắt đi hai đóa hồng trắng đang còn tươi tắn từ chậu hoa được đặt trên chiếc bàn được đặt sát vào cạnh cửa sổ và lần lượt cả hai đóa hoa rớt xuống và một đóa hồng trắng vô tình rơi xuống ly nước trà màu đỏ còn đang uống dở dang của người con trai có mái tóc đỏ kia.

Từ một đóa hồng trắng giờ đây đã bị nhuộm màu đỏ tươi bởi tách trà. “ Khá đẹp đấy nha ”, một người con trai khuôn mặt có nét đẹp khá giống như các chàng trai bên xứ Trung Hoa nói khi thấy đóa hồng trắng lại vô tình rớt vào ly trà kia.

“ Nhưng nếu cả hai đóa hoa này được ở chung một chỗ chẳng phải sẽ đẹp hơn rất nhiều hay sao ”, người con trai này có nét đẹp kết hợp giữa nam và nữ và còn có mái tóc màu xanh dương tôn lên vẻ đẹp thiên về nữ nhiều hơn ngồi kế bên lên tiếng.

Một người con trai có chất giọng Nam khá trầm cũng không khá cao tiến lại và lấy tay nhặt đóa hồng trắng còn lại lệ và bỏ vào trong ly trà kia “ Hmm đúng là rất đẹp nhỉ .”

Và có hai người con trai có chất giọng Bắc khá cao cũng đồng loạt tiến lại gần. Một người có nét đẹp rất tuyệt nhìn góc nào cũng rất đẹp “ Haa đúng là ở chung với nhau nhìn đẹp lên nhiều thật này, mà còn rất đẹp khi chúng đều bị nhuộm đỏ kìa ”, người đó vừa nói vừa cười khẩy .

Người con trai còn lại cũng đáp lại với chất giọng Bắc của mình “ Ở chung vừa không khiến chúng cô đơn mà còn khiến chúng đẹp hơn rất nhiều à nha ”, người này có nét khá giống các chàng trai bên xứ sở Kim Chi vừa nói vừa đánh mắt sang người con trai có mái tóc đỏ rực kia.

Người con trai tóc nâu ban đầu đang lau tách cà phê đi lại gần “ Vậy thì tiếp theo chúng ta nên làm gì để cho các đóa hoa khác cũng trở nên xinh đẹp khi bị nhuộm đỏ như vậy đây nhỉ?”, vừa dứt câu tất cả những người đang đứng cả đang ngồi đều nhìn sang người con trai tóc đỏ kia như đang chờ chỉ thị từ người đó.

“ Tiếp theo chúng ta chỉ cần nghỉ ngơi và đợi chờ những vị khách quý ghé thăm mà thôi ”, nói xong người con trai với mái tóc đỏ đó cắm thẳng cây kéo đang cầm trên tay vào tách trà đang có hai đóa hoa kia và thân kéo xiên qua cả hai đóa hoa ấy.

Dưới mặt nước của ly trà đó dần dần hiện rõ khuôn mặt của cậu trai tóc đỏ kia cùng với nụ cười khó đoán.

---

Đây là dây thép gai

Đây là tấm bảng trắng kéo kéo được

Các cây ghim hình ảnh lên bảng

---

Kết thúc chương 1.
00h23p - T7/21/12/2024

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro