Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[ Ly Chu ] Cho trăng bén gió (R)

E hèm, cho phép tui cosplay giáo viên văn

Anh/Chị hãy cho tôi biết, tiêu đề và nội dung có mối liên hệ gì?

Giải đi mấy bà, ai hiểu nghĩa tên chap là biết nội dung chap này đấy🤭

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

" A ly ơi~ "

Ly Luân đang tịnh tâm tu luyện thì một giọng nói êm tai của thiếu niên vang lên, mở mắt ra liền thấy một thiếu niên bạch y xinh đẹp mang nét tinh nghịch đang đi về phía hắn, là Chu Yếm, em với vẻ mặt thần bí đi vào, rồi chẳng chờ hắn kịp phản ứng đã vòng 2 chân ngồi lên đùi hắn

Ly Luân theo phản xạ vòng tay ôm eo em để em không bị ngã rồi ngước mắt khó hiểu nhìn em, sao vẻ mặt hôm nay của em có chút lạ lạ nhỉ?

" Sao thế a yếm? "

Chu Yếm với vẻ mặt khó hiểu, đưa tay 2 nâng mặt hắn lên, giọng điệu nũng nịu phá chút.....quyến rũ?

" A ly, chúng ta....thành thân bao lâu rồi? "

Ly Luân khó hiểu hỏi lại: " Gần ba ngàn năm, sao vậy a yếm? "

Chu yếm vẫn giữa nguyên vẻ mặt cùng giọng điệu ấy mà hỏi lại

" Chúng ta đã thành thân lâu vậy rồi, vậy người có biết, chúng ta những năm qua vẫn luôn thiếu bước nào không? "

Ly Luân mơ hồ đáp: " Chẳng phải chúng ta đã thử hiện đầy đủ các bước trong sách rồi sao? "

Chu Yếm lắc lắc tay: " Không đâu, chúng ta khi ấy chưa đọc hết, chúng ta chưa động phòng "

Ly Luân càng nghe càng mơ hồ: " Không phải chúng ta sau khi thành thân đã ngủ cùng nhau sao? Từ đó đến nay cũng luôn ngủ cùng nhau mà? Sao lại nói là chưa động phòng? "

Chu Yếm cười bí hiểm rồi lấy từ trong ngực áo ra một cuốn sách, đưa nó cho Ly Luân rồi bí hiểm nói

" Ngươi đọc cái này đi là biết~ "

Sau đó em trèo xuống khỏi người Ly Luân rồi ngồi bên cạnh đùa nghịch tóc hắn

Ly Luân khó hiểu, Ly Luân hoang mang, Ly Luân cần lời giải thích, Ly Luân mở sách ra xem

Và xem xong là mặt Ly Luân đầy vẻ không thể tin nổi, vậy ra, những năm nay họ vẫn luôn hiểu sai về cái gọi là "động phòng", hắn cứ ngỡ đây chỉ là chuyện của lầu xanh thôi chứ, ra nó còn có nghĩ là " động phòng " sao?

Nhưng sao trong lầu xanh gọi nó là "rẻ mạt" mà trong động phòng lại gọi đó là "chuyện tốt"? Nhân loại khó hiểu thật

Dường như biết Ly Luân đang nghĩ gì, Chu Yếm lên tiếng nói

" Không chỉ nhân loại, mà tất cả các yêu lữ ở đại hoang đều biết chuyện này, và nó được gọi là 'giao phối' hoặc 'kì phát tính' "

Ly Luân nghe thế càng khó hiểu: " Vậy sao chúng ta không có? "

Chu Yếm: " Vì ngươi mộc yêu, ta là vượn, mà vượn thì giống con người, không có cái gọi là 'kì phát tính', hoặc có thể có nhưng đã bị bỏ qua "

Ly Luân: " Vậy sao anh chiêu không dạy cho chúng ta? "

Chu Yếm cười gượng: " Ngươi không phải không hiểu tính ông ấy, với chuyện này khá tế nhị, chẳng ai rảnh đâu mà dạy, mà thường thì nó được coi là bản năng nên chẳng cần ai dạy cả "

Ly Luân sau vài phút xử lý thông tin thì dường như hiểu ra gì đó, hắn vứt sách sang bên rồi quay qua ôm em, để em lần nữa ngồi lên đùi mình

" Vậy....bây giờ, ngươi muốn gì hửm? A yếm? "

Chu Yếm khẽ run người, sau đó vòng tay qua cổ hắn, quyến rũ nói

" Đương nhiên là....bù lại đêm động phòng đã mất rồi~ "

Nói xong Chu Yếm liền cúi xuống chủ động hôn lên môi Ly Luân, sau đó bị hắn đảo khách thành chủ, hôn ngấu nghiến lấy đôi môi anh đào của em

Chuyện kia thì họ chưa làm thật nhưng hôn thì ngày nào cũng có, và em, chẳng bao giờ thẳng nổi Ly Luân

Em bị Ly Luân hôn đến mức toàn thân mềm nhũn, sau khi được thả liền nằm xụi lơ trên người hắn

Hắn bế Chu Yếm về phòng ngủ của 2 người, sau khi đặt em xuống cũng lại lầm nữa hôn lấy đôi môi đỏ mọng của em

Nhưng bước tiếp theo thì hắn lại không biết phải bắt đầu từ đâu, Chu Yếm thì đã biết trước nên đã chuẩn bị mọi thứ

Em đưa tay lên kéo hắn lại gần, trán cục trán, em truyền lại hết mấy cuốn sách Long Dương Chi Ái cho hắn, còn bồi thêm câu không biết là an ủi hay khiêu khích

" Ngươi là đầu gỗ, không biết chuyện này là bình thường, cứ bình tĩnh mà làm, chuyện này không vội được, còn không được nữa thì thôi chúng ta dừng lại "

Em rốt cuộc là đang an ủi hay đang khiêu khích hắn đấy? Nhưng mặc kệ em có ý gì, hắn cảm thấy em đang xem thường hắn mà hắn, ghét nhất là bị em xem thường

Thế là Ly Luân cúi xuống cắn mạnh lên hõm cổ em, làm em phải rên khẽ vì đau

" Đừng xem thường phu quân của em, việc của em là nằm đó hưởng thụ, mọi việc còn lại, cứ để ta lo "

Ly Luân chen vào giữa chân em, từ cổ hôn dần xuống, vừa hôn vừa thoát y cho em mà có vẻ để chuẩn bị cho đêm động phòng muộn này nên hôm nay em ăn mặt đặc biệt quyến rũ, mong manh đến mức hắn chỉ cần dùng chút sức là có thể xé nát bộ đồ trên người em

Ly Luân cứ thể thuận lợi một đường hôn xuống, trêu đùa 2 núm vú của em, mỗi nơi đi qua đều trống dâu lên cánh đồng hoa tuyết, tiếng rên rỉ khe khẽ của em càng tăng thêm phần nồng nàn

Hắn hôn đến hạ thân em, không khách khí gì há miệng ngậm lấy tận gốc của em, đột ngột bị bao bọc bởi sự ấm áp khiến em giật mình, nước mắt đã sớm lưng tròng trong đôi mắt xinh đẹp của em, gương trắng trắng nõn xinh đẹp của em cũng bị lửa tính hung cho đỏ lên, thật khiến người ta vừa thường vừa muốn chà đạp em thêm

Chưa từng trải qua chuyện hoan ái, Ly Luân hoàn toàn dựa vào bản năng mà mút gốc rễ của em nhưng điều ấy thôi đã đủ để em sướng rơn người, không kiềm chế được mà bắt ra

Chu Yếm sau cao trào liền thở hỗn hển, Ly Luân ngồi thẳng người dậy, không chê bẩn mà nuốt sạch tinh hoa của em

Chu Yếm thấy thế hoảng hốt: " A ly, đ-đừng nuốt, bẩn "

Ly Luân lại như không có chuyện gì cúi xuống hôn lên khóe mắt ướt đẫm của ái yêu

" Của em, đều ngon "

Sau đó, hắn banh chân em ra, từ từ đưa một ngon tay thon dài vào trong hậu huyệt chân hẹp của em, bị dị vật xâm nhập, hậu huyệt ra sức bài xích mà cắt mút lấy nhưng điều này càng khiến hắn muốn đút tay vào sâu hơn

Chu Yếm sau cao trào cả người đều trở nên nhạy cảm, chỉ với một ngon tay của Ly Luân đưa vào đã khiến em căng thẳng, tuy chuyện này là em bắt đầu trước nhưng em so với hắn cũng không khác gì, đều chưa từng trải nghiệm qua loại chuyện này, đương nhiên sẽ có chút căng thẳng

Ly Luân biết ái yêu đang căng thẳng liền cúi xuống hôn lên trán, lên mắt, lên má, lên môi em để em bớt căng thẳng và cách này quả thật có hiệu quả

Chu Yếm từ từ thả lỏng, ngón tay hắn cũng thuận tiện di chuyển hơn, rồi 2 ngón, 3 ngón, đến khi ngón thứ 4 có thể thuận lợi tiến vào, em đã hoàn toàn thích ứng được với dị vật, thậm chí còn thấy không đủ

Chu Yếm nhè nhẹ lay lay cánh tay Ly Luân, gương mặt biểu thị sự không thỏa mãn, em muốn thứ khác, một thứ có thể lấp đấy khoảng trống trong em

Ly Luân cũng hiểu ý, sau đó liền rút ngón tay ra, tự mình thoát y rồi lấy cự vật đã sớm cương cứng của mình ra đặt trước lối vào của em

Chu Yếm nhìn kích thước của ái yêu mà không khỏi nuốt nước bọt, không hổ là Hòe Thụ vạn năm, gốc rễ thật lớn

Nhìn kích thước của hắn, Chu Yếm liền có ý muốn bỏ chạy nhưng đáng tiếc, súng đã lên nòng, sao có thể bỏ?

Thế là một cành hòe xuất hiện, nhanh như chớp cuốn lấy 2 chân em kéo em về lại vị trí cũ, Ly Luân cúi xuống kéo em vào một nụ hôn sâu như đang trách cứ em

Thả ra, Ly Luân vuốt ve cánh môi hồng hồng đỏ đỏ của em mà vờ trách cứ

" Đã châm lửa còn chạy, thật là một con khỉ bạc tình "

Nghe thế, Chu Yếm liền đưa tay vò đầu hắn, tự cho là hung dữ mà cảnh cảo

" Là vượn, là vượn trắng cao quý! "

Bộ dạng tức giận đến xì khói của em khiến khóe môi Ly Luân cong cong, thật đáng yêu~

" Được được, là vượn, là vượn trắng cao quý nhất đại hoang "

Nghe ái yêu khen, Chu Yếm lộ vẻ đắc ý mà hất cằm lên

" Phải thế chứ "

Nhân lúc Chu Yếm đang phân tâm, Ly Luân liền đỉnh hạ thân của mình vào, đến khi em nhận ra thì gốc rễ của hắn đã đi vào gần 1 nửa và đang gặp khó khăn

Dù đã được giản nỡ đầy đủ nhưng cái động chân hẹp quanh năm chẳng ai đụng vào, lần đầu trải nghiệm chuyện hoan ái, không phải muốn mềm là mềm liền được mà của Ly Luân còn lớn như thế, muốn thuận lời đi vào thật sự là rất khó

Chu Yếm cũng vì đau mà cấu chặt lấy lưng Ly Luân, nước mắt giàn giụa khó nhộc lên tiếng

" Đ....a ly.....đau quá "

Ly Luân thấy vượn trắng nhà mình đau thì xót, lại dùng cách hôn để phân tán sự chú ý của em, sau một lúc được vỗ về thì Chu Yếm cũng đã thả lỏng người, gốc rễ của hắn cũng thuận lợi đi vào

Sau khi thích nghi, Chu Yếm lại thấy không đủ mà khẽ cự mình, đáng thương lại mê hoặc nói

" A ly, phu quân, động đi~ "

Trước cái vẻ yêu mị này của ái yêu, Ly Luân thật tính là chịu không nổi, thật là muốn bắt nạt em cho đến khi em khóc nấc lên mà

Ái yêu đã mở lời, thân là phu quân của Chu Yếm thì hắn không thể khiến phu nhân nhà mình thật vọng được thế là hắn bắt đầu động, ban đầu là sự nhẹ nhàng như thăm dò cũng như để em thích nghi sau đó liền không nhịn được nữa bắt đầu công cuộc phá thành đoạt đất

Chu Yếm ở dưới chỉ biết rên rỉ nhưng âm thanh ngọt ngào, nó như một bản tình ca du dương tô điểm thêm cho đêm xuân ngàn vàng, càng như một lời cổ vũ, một liều thuốc kích thích khiến Ly Luân càng ra sức cày cấy trên người ái yêu

Cho đến khi hắn nghe thấy ái yêu bật thốt lên nhưng tiếng rên rỉ cao vút liền biết mình đã chạm đến điểm ngọt của em, thế là càng ra sức đâm chọt vào chỗ ấy

2 yêu cứ thể quấn quýt lấy nhau quên cả thời gian, thẳng đến khi Chu Yếm không chịu nổi nữa mà cầu xin tha thứ

" A.....a ly......mê.....mệt.....ah....ta mệt......rồi.....d...dừng....chúng ta.....dừng lại nha? Ngày tháng còn dài....ah ư....cứ từ từ......nên.....dừng nhé?....ah....dừng nhé phu quân? ah..........um....hức.....phu quân "

Chu Yếm thật sự đã kiệt sức, sao cái cây này sức lại khỏe thế chứ? Hành em nẩy giờ không biết mệt, em bắt mấy lần rồi mà đến giờ Ly Luân còn chưa bắn, hắn là thụ yêu hay thú yêu mà sức bền thế?

Đối diện với vẻ mặt đáng thương của ái yêu, Ly Luân cười nhạt rồi cúi xuống hôn lên cánh môi đã sớm bị chà đạp đến sưng đỏ của em

" Không phải nói ta không được sao? Sao giờ lại bao dừng rồi? "

Chu Yếm thật sự muốn tát mình lúc nẩy một cái, sao em có thể quên cây hòe nhà em là một cái thụ yêu thù dai chứ?

Chu Yếm yếu ớt ôm cổ cây hòe nhà mình, đáng thương tội nghiệp nói

" Là ta sai.....ta xin lỗi mà.....ngươi là giỏi nhất.....ah....um.....tha....tha cho ta đi mà, phu quân~ "

Bình thường thấy vẻ mặt này của em Ly Luân chắc chắn sẽ xiêu lòng nhưng ở trên giường là một câu chuyện khác, nó chỉ khiến hắn càng muốn bắt nạt em thêm mà thôi

Ly Luân cúi xuống lên hõm mắt em, miệng cười như mời phát ra khiến em khóc không thành tiếng

" Không thể~ "

Như để chứng minh cho lời mình nói, Ly Luân thúc mạnh một cái vào người em, khiến em phải rên " AH " một tiếng lớn

Chu Yếm âm thầm rơi nước mắt, tự thế với lòng lần sau sẽ không chọc cây hòe thù dai này nữa

Và thế là, đến tận buổi sáng 3 ngày sau Chu Yếm mới được Ly Luân tha cho, khi ấy em cũng ngất luôn rồi

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Hí hí, vì đang vui nên tui tặng mấy bồ chap H đấy

Sorry nếu văn phong không hay, tại lâu quá rùi không viết H, lại chuộng phong cách dịu nhẹ nên có thể sẽ khiến một số bạn không đã cái nư

Thật ra tui cũng muốn viết H bạo, mỗi tội lần cuối tui viết H bạo là năm ngoái, mà mỗi lần viết là máu mũi tui là tuông trào nên là...😅

Thui, thông cảm cho tui nghen

Chúc mấy bà đọc truyện vui vẻ😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro