Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Xuyên không về trực tiếp ăn dưa cảnh tình cảm của cha mẹ 4

Tiêu Sắt đã thỏa thuận với Tiêu Nhược Phong và đảm bảo một suất thi cho Vô Tâm . Thấy Bách Lý Đông Quân và Diệp Đỉnh Chi đã bước vào , bọn họ nhanh chóng giao thẻ thi của mình cho các sư phụ hướng dẫn của học đường , sau khi xác minh danh tính rồi tiến vào phòng thi .

Trong Thiên Kim Đài , các thí sinh gần như đã đến đầy đủ và đang đứng ngay ngắn trước đài và chờ đợi . Bách Lý Đông Quân liếc nhìn xung quanh , cau mày lẩm bẩm :

- Sao lại sắp xếp chỗ thi lớn như vậy ? Sợ chúng ta gian lận sao ?

Khi y quay người lại , phát hiện Diệp Đỉnh Chí đang đứng ở phía sau mình , kinh hãi nói :

- Ngươi làm gì vậy ?

Vô Tâm và những người khác vừa bước vào đã nhìn thấy Diệp Đỉnh Chi đang bám theo Bách Lý Đông Quân , vẻ mặt khao khát nhìn vào tấm biển lớn trên đó . Bách Lý Đông Quân với vẻ tự hào trong mắt và giải thích điều gì đó với Diệp Đỉnh Chi . Tiêu Sắt cũng liếc nhìn tấm biển , không khỏi cười thầm .

- Lục ca , tại sao huynh lại cười ?

Tiêu Vũ bối rối hỏi :

- Những con số đằng sau những cái tên đó có ý nghĩa gì ?

Tiêu Vũ không thường xuyên ra ngoài hoàng cung như Tiêu Sắt , và Tiêu Nhược Cẩn cũng sẽ không để hắn rời khỏi hoàng cung mà không có lý do chính đáng . Cho nên hắn đã nghe nói đến cái tên Thiên Kim Đài , nhưng hắn chưa từng đến nơi này một lần nào , nên đương nhiên không biết những con số này dùng để làm gì . Tiêu Lăng Trần thường xuyên cùng Tiêu Sắt đi chơi , hắn hiểu rõ điều này , giải thích với Tiêu Vũ :

- Xem ra đối với kỳ thi lớn này , Thiên Kim Đài cũng đã đặt cược xem năm nay ai sẽ đứng đầu . Những con số đằng sau những cái tên đó là nói về tỷ lệ cược của người này , con số càng lớn thì càng nhiều người đặt cược về hắn . Ví dụ như đối với Diệp thúc , con số đứng sau tên thúc ấy là một nghìn . Nghĩa là chỉ cần huynh đặt cược cho thúc ấy một lượng bạc , nếu thúc ấy thắng , huynh sẽ nhận được một ngàn lượng

Tiêu Vũ trầm tư gật đầu , sau đó hưng phấn nói :

- Vậy chúng ta có thể tham gia cá cược sao ?

Tiêu Sắt lập tức dội gáo nước lạnh vào người hắn , nói :

- Đương nhiên là không được

Tiêu Vũ có chút thất vọng gật đầu , vừa định ngồi xuống , liền nghe thấy Bách Lý Đông Quân từ bên đó hét lên :

- Ta cũng là một ngàn !

Trong phút chốc , toàn bộ Thiên Kim Đài đều im lặng , ánh mắt của mọi người đều hướng về phía Bách Lý Đông Quân

Liễu Nguyệt không để ý , bình tĩnh nói :

- Bắt đầu đi

Linh Tố gật đầu , bước tới và nói lớn :

- Kỳ thi bắt đầu !

Sau đó , thư đồng vẫy tay , một cuộn giấy rơi ra , trên đó có bốn chữ lớn : " Ngoại trừ văn võ ". Các thí sinh không khỏi thì thầm với nhau thảo luận về chủ đề này , thư đồng hắng giọng hét lên :

- Im lặng ! Cái gọi là " Ngoại trừ văn võ " có nghĩa là ngoài văn học và võ thuật , các ngươi có thể thể hiện tài năng của mình ở những khía cạnh khác có thể khiến mọi người ngạc nhiên . Có tổng cộng sáu canh giờ để thi , nếu ngươi cảm thấy mình đã sẵn sàng nộp bài , hãy giơ tay và cho bọn ta biết ngươi muốn thể hiện tài năng gì . Bọn ta sẽ cử giám khảo tương ứng đến tiến hành bài kiểm tra . Nếu ngươi vượt qua bài kiểm tra , ngươi sẽ vượt qua kỳ thi đầu tiên . Mỗi thí sinh được phân cho một người giúp việc và ngươi có thể cử người giúp việc để lấy những thứ ngươi cần cho kỳ thi .

Cả Thiên Kim Đài im lặng , mọi người dường như đang nghiêm túc suy nghĩ xem mình nên dùng tài năng gì để giành chiến thắng . Linh Tố nhìn xung quanh một vòng rồi mới quay lại bên cạnh Liễu Nguyệt . Liễu Nguyệt từ thắt lưng lấy ra một tấm thẻ , ném ra ngoài . Linh Tố hét lớn :

- Bài thi sắp bắt đầu !

Diệp Đỉnh Chi mỉm cười với Bách Lý Đông Quân nói :

- Xem ra cuộc thi sẽ lập tức tiến hành .

Ở hai bên bục cao , một cây nhang khổng lồ được thắp lên . Khi nhang cháy hết , sáu canh giờ cũng sẽ hết . Diệp Đỉnh Chi nhìn thấy Bách Lý Đông Quân không để ý tới mình , hắn mỉa mai sờ mũi . Bách Lý Đông Quân đã quay người lại , ra lệnh cho người giúp việc lấy thứ gì đó cho mình . Diệp Đỉnh Chi cũng ra lệnh cho người giúp việc của mình . Trong lúc nhất thời , Thiên Kim Đài lần lượt tràn ngập tiếng nói của mọi người . Cho đến khi những người giúp việc được lệnh rời đi mới dừng lại . Diệp Đỉnh Chi liếm môi , lại nói với Bách Lý Đông Quân :

- Ngươi định làm gì ?

Khóe môi Bách Lý Đông Quân hơi nhếch lên :

- Đến lúc đó ngươi sẽ biết ta muốn làm gì .

Vô Tâm ngồi đối diện Diệp Đỉnh Chi , từ khi ngồi xuống hắn đã không nhìn thấy mặt cha hắn . Vô Tâm lắc đầu bất lực . Mặc dù hắn tham gia kỳ thi vì tò mò không biết kỳ thi ở học đường sẽ như thế nào , nhưng hắn vẫn phải có một số tài năng để có thể sử dụng . Tiêu Vũ thấp giọng hỏi Tiêu Sắt :

- Lục ca , huynh định làm gì ?

Tiêu Sắt quay đầu đang định nói thì thấy một thí sinh mặc y phục trắng đứng dậy , tự tin nói :

- Ta muốn nộp bài thi của mình .

Hầu hết các thí sinh đều đang chờ đợi người giúp việc riêng của mình và không có gì để làm . Bây giờ có người phải nộp bài thi , tự nhiên họ đều sẵn sàng xem kịch . Thư đồng truyền tin cho Liễu Nguyệt , hắn không hề ngạc nhiên chút nào , gật đầu nói :

- Được rồi , ngươi tên là gì ? Và tài năng của ngươi muốn thể hiện là gì ?

Thí sinh mặc y phục trắng chấp tay lại , cười nói :

- Ta là người Bạch Y Phái , tên Đoàn Bạch Y . Bạch Y từ nhỏ đã học chơi cờ , coi như là thành thạo nó . Nên muốn thi đánh cờ

- Được .

Nói xong , thư đồng liền bay xuống , ngồi đối diện Đoàn Bạch Y :

- Ta cùng ngươi đánh cờ

Đoàn Bạch Y sửng sốt , nhìn thoáng qua Liễu Nguyệt trên mặt bị mũ trùm che lại , sau đó nhìn về phía hài tử này , tựa hồ không thể tin được , lại xác nhận một lần nữa :

- Ngươi cùng ta thi đấu ?

Hài tử sốt ruột nói :

- Không thắng thì thua

Đoàn Bạch Y vội vàng mở hộp cờ ra , tự nhiên muốn chơi , nhưng vẫn không khỏi tò mò :

- Ngươi học chơi cờ được bao nhiêu năm rồi ?

Hài tử hỏi lại :

- Thế ngươi học chơi cờ được bao nhiêu năm rồi ?

Đoàn Bạch Y nhìn hài tử còn rất nhỏ nhưng khí phách mạnh mẽ , xét theo đối phương là thư đồng của Liễu Nguyệt công tử , hắn cũng không dám quá kiêu ngạo , khiêm tốn nói :

- Ta học chơi cờ từ năm bảy tuổi cũng đã được mười năm rồi .

Hài tử bĩu môi nói :

- Cũng gần giống . Ta ba tuổi đã học chơi cờ , tính đến nay cũng đã được bảy năm rồi

Đoàn Bạch Y không nói thêm nữa , đẩy quân cờ đen đến trước mặt hài tử

- Quân đen bất bại , thế ngươi đi trước đi

Linh Tố cũng không khách sáo với hắn , hai người bắt đầu đánh nhau trên bàn cờ . Sau khi đốt hương , vừa rồi Đoàn Bạch Y vẫn đứng đắn bình tĩnh , trên trán bắt đầu đổ mồ hôi hột , cầm một quân cờ không chịu đặt xuống . Cho đến khi lưng ướt đẫm , mới bất đắc dĩ thở dài , đặt quân cờ xuống

- Ta thua rồi

Đồ Đại Gia không hiểu ván cờ nên đã cười khi thấy Đoàn Bạch Y không thể đánh bại một hài tử . Liễu Nguyệt thản nhiên nói :

- Thật ra thì cũng khá tốt . Có thể chơi lâu như vậy dưới sự chèn ép của Linh Tố , có thể nói là thông thạo chơi cờ . Linh Tố chỉ cần luyện tập thêm vài năm nữa là có thể trở nên bất khả chiến bại

Đồ Đại Gia ngừng cười , trở nên nghiêm túc :

- Vậy...?

Liễu Nguyệt khẽ lắc đầu :

- Nhưng dù sao nha đầu này vẫn chưa được coi là bất khả chiến bại


Trên đài , Linh Tố nhìn Đoàn Bạch Y có chút đáng thương , nói :

- Ba ván ta thắng hai . Chẳng phải quân đen bất bại sao ?

Nói xong , Linh Tố trả lại quân đen cho Đoàn Bạch Y . Đoàn Bạch Y lau mồ hôi và lại chiến đấu với Linh Tố . Tuy nhiên , sau một nén nhang , ván cờ lại kết thúc với việc Đoàn Bạch Y thừa nhận thất bại . Linh Tố đắc thắng đứng dậy và chuẩn bị bay về phía Liễu Nguyệt . Tiêu Sắt nói :

- Ta tới

Linh Tố quay người lại , nghiêng đầu nhìn hắn :

- Ngươi cũng muốn thi tài chơi cờ à ?

Tiêu Sắt cười nói :

- Cô nương xin hãy chỉ giáo . Không cần phải bắt đầu lại ván cờ mới , chỉ cần sử dụng ván cờ này . Nếu có thể chuyển bại thành thắng , ta sẽ thắng . Thế nào ?

Linh Tố nghiêm túc nhìn Tiêu Sắt

- Ngươi có chắc không ? Quân đen không có cách nào chiến thắng trong ván cờ này nữa

Tiêu Sắt vẫn ôn nhu cười :

- Ta không nghĩ vậy

Vừa nói , hắn vừa đi đến bàn cờ , quân đen đặt xuống bàn cờ . Linh Tố trở nên nghiêm túc , cau mày và ngồi xuống lần nữa . Tiêu Sắt cũng ngồi xuống đối diện .

Trên khán đài , Liễu Nguyệt nhìn có vẻ nghiêm túc hơn một chút . Nhìn một hồi , hắn không khỏi cong môi nói :

- Cái nước cờ này nhìn rất giống nước cờ của một người

- Ai ?

Đồ Đại Gia tò mò hỏi .

- Đương nhiên là tiểu tử này biết chuyện Linh Tố sẽ thua

Vừa dứt lời , Linh Tố đã đứng dậy và nói :

- Điều này sao có thể ?

Tiêu Sắt vẫn giữ nguyên nụ cười khiến người ta tức giận :

- Nếu cô nương không thấy thuyết phục được thì ngươi có thể thử lại . Dù sao , chúng ta còn rất nhiều thời gian .

Thái độ của Tiêu Sắt khiến Linh Tố tức giận , Linh Tố định đấu với hắn một hiệp nữa thì bị Liễu Nguyệt gọi lại .

- Công tử....

Linh Tố bĩu môi , cảm thấy không vui . Liễu Nguyệt cười nhẹ , bình tĩnh nói :

- Không thể đánh bại được lão Thất thì cũng không thể đánh bại được hắn . Ngươi nên nghiên cứu kỹ cuốn sách ta đưa cho ngươi , ngươi sẽ thành công .

- Tại sao ? Công tử , thứ người đưa cho ta rõ ràng là quân thư , không phải quân cờ...

Liễu Nguyệt cười nói :

- Đây chính là nguyên nhân ngươi thua , ngươi vừa mới đánh cờ , hắn lại sắp xếp quân cờ thành kiếm và thương cùng ngươi chiến đấu . Nếu ngươi chưa thực sự ra chiến trường thì khó lòng để hiểu được tình huống này . Tiểu tử này...là một điều bí ẩn



Tiêu Sắt đã vượt qua kỳ thi , nhưng hắn không vội rời đi mà ngồi lại vào chỗ của mình . Khi nghiêng đầu , hắn liền nhìn thấy người giúp việc của Lôi Vô Kiệt đã mang đồ vật tới cho hắn . Trong những thứ kỳ lạ đó , Tiêu Sắt chỉ nhận ra muối tiêu và nói :

- Ngươi không phải muốn tạo ra Phích Lịch Tử đó chứ ?

- Không có khả năng sao ? Cái này không coi là võ thuật , người không có võ công cũng có thể làm được

Lôi Vô Kiệt nói , Tiêu Sắt bất đắc dĩ ôm trán :

- Này ! Ý ta là nếu ngươi tạo ra Phích Lịch Tử . Ngươi nghĩ Lôi Môn sẽ không mang ngươi về tra tấn sao ?

- Đúng vậy , thế thay vì chế tạo Phích Lịch Tử . Ta sẽ chế tạo ra bom cay . Đây sẽ là phát minh của chính ta .

Lôi Vô Kiệt nói xong liền sai người giúp đỡ mua đồ cho hắn . Tiêu Sắt liếc nhìn lần nữa , liền nhìn thấy Tiêu Lăng Trần đang bào gỗ . Nhìn sang một bên khác , thì thấy trước mặt Tiêu Vũ là một đống trái cây và rau củ , không biết hắn muốn làm gì . Nhìn sang bên này , Bách Lý Đông Quân đang nhào bột nếp , Diệp Đỉnh Chi đang xử lý chân cừu , đại khái là đang chuẩn bị nướng cừu . Vô Tâm vẫn im lặng và không nhờ người giúp việc lấy bất cứ thứ gì . Tiêu Sắt không biết Vô Tâm sẽ thi gì .

Tiêu Sắt ngồi chán một lúc , suýt chút nữa đã ngủ quên . Những người xung quanh hắn đều giơ tay và nộp bài . Tiêu Sắt mở mắt ra và thấy trái cây và rau quả trước mặt Tiêu Vũ đã biến mất và biến thành một con thuyền du hành trên biển . Tiêu Sắt kinh ngạc nói :

- Đệ đã từng tới trù phòng rồi được mấy ngự trù bồi dưỡng tài nấu nướng sao ? Sao ta lại không biết đệ còn có năng lực này...

Tiêu Vũ cười nói :

- Làm mẹ vui thì dễ như ăn bánh

Liễu Nguyệt liếc mắt nhìn thuyền trái cây , mỉm cười gật đầu .

- Thú vị

Linh Tố nghe xong liền tuyên bố Tiêu Vũ đã thi đậu . Sau đó , lần lượt từng thí sinh nộp bài , nhưng không ai trong số họ có tài năng thú vị . Đột nhiên , một nữ tử mặc hắc y bay về phía trước , tự tin nói :

- Doãn Lạc Hà đến dự thi .

Toàn bộ nơi này đều náo động . Tiêu Vũ ngơ ngác nói :

- Vị tỷ tỷ này rất lợi hại sao ? Tại sao mọi người đều kinh ngạc như vậy ?

Tiêu Sắt nhẹ giọng nói :

- Nàng là con gái của vua cờ bạc Doãn Lạc Hà , nhưng đệ không biết cũng là bình thường , đệ cứ xem đi .

- Tiên nữ tỷ tỷ...

Bách Lý Đông Quân trợn to hai mắt nhìn Doãn Lạc Hà thở dài . Thấy vậy , Diệp Đỉnh Chi khẽ cau mày , giơ chiếc quạt đuôi mèo của mình ra chặn trước mặt Bách Lý Đông Quân . Nhưng Bách Lý Đông Quân lại đẩy chiếc quạt của hắn ra , nhìn chằm chằm vào nữ tử kia . Diệp Đỉnh Chi cọ mình vào Bách Lý Đông Quân , buồn bã nói :

- Đẹp như vậy sao ?

- Thật đẹp

Bách Lý Đông Quân lúc này không biết trả lời thế nào . Mà sắc mặt Diệp Đỉnh Chi tối sầm . Vô Tâm cúi đầu cười khúc khích , sợ là cha ghen tị vì mẹ chỉ ngắm nhìn người đẹp thêm vài lần thôi sao ?

Doãn Lạc Hà tham gia kỳ thi bằng tài năng đánh cờ bạc . Đường Liên bước tới và mỉm cười nói :

- Không biết cô nương có thể tính ta vào không . Ta cũng tham gia kỳ thi bằng tài năng đánh bạc

Doãn Lạc Hà khoanh tay , nhìn Đường Liên và nhướng mày . Liễu Nguyệt khẽ gật đầu :

- Ừm

Để kiểm tra xác thực danh tính của Doãn Lạc Hà , Đồ Đại Gia đã đặc biệt bắt Đồ Nhị Gia đang ở Bách Hoa Lâu nghe nhạc về . Cái gọi là tài năng đánh cờ bạc là một phần rất quan trọng .

Trong một vụ cá cược , ba người đều cược một nghìn lượng và việc xem ai thông minh hơn là tùy thuộc vào họ . Doãn Lạc Hà mỉm cười nhìn Đường Liên :

- Mời

Đường Liên khẽ mỉm cười , lộ ra tấm thẻ của mình . Đó là tấm thẻ lớn nhất trong số ba người . Đồ Nhị Gia thầm nuốt nước bọt , ánh mắt có chút phức tạp nhìn Đường Liên , hít một hơi thật sâu trước khi đưa ra thẻ nhỏ hơn của mình . Nhưng chắc chắn không lớn hơn thẻ của Doãn Lạc Hà . Quả nhiên , Doãn Lạc Hà đưa ra thẻ của mình , lớn hơn của Đồ Nhị Gia . Kết quả đã được quyết định . Đồ Đại Gia trên khán đài cũng toát mồ hôi hột , sao lại xuất hiên hai nhân vật đánh bạc giỏi cùng một lúc ?

Liễu Nguyệt khẽ mỉm cười , ra hiệu cho hai người vượt qua kỳ thi . Tiêu Vũ hưng phấn nói :

- Đại ca thật lợi hại . Không ngờ huynh ấy lại giỏi việc này

Tiêu Sắt lẩm bẩm :

- Chỉ sợ nữ tử đó không phải là Doãn Lạc Hà thật sự

Vô Tâm liếc nhìn Doãn Lạc Hà , nhẹ giọng hỏi Tiêu Sắt :

- Sao ngươi lại nói như vậy ?

- Mặc dù Doãn Lạc Hà bây giờ vẫn còn rất trẻ , nhưng việc Đường Liên có thể đánh bại cô ấy cũng đủ sốc rồi . Mẹ ngươi không giỏi việc này , liệu đồ đệ mà y dạy có giỏi không ?

Tiêu Lăng Trần không đồng ý , nói :

- Nhưng ca ca rất nhanh , đánh bạc không phải chỉ là cố gắng vượt qua nhau mà không bị phát hiện sao ?

Sau khi Đường Liên trở về chỗ ngồi , không đợi Tiêu Sắt hỏi , Đường Liên liền nói :

- Quả nhiên là con gái của vua cờ bạc , nàng nhìn ra ta hết tiền , nhưng cũng không vạch trần mà còn giúp ta .

Tiêu Sắt suy nghĩ một chút , chẳng lẽ hắn đã nghĩ sai sao ? Vô Tâm nói :

- Ta đoán là muốn giúp ngươi một cái . Dù sao , sau lần khảo hạch đầu tiên , vẫn còn có một lần kiểm tra nữa

Đường Liên gật đầu , hỏi Vô Tâm :

- Ngươi dự định làm thế nào để vượt qua kỳ thi ?

Vô Tâm cười thông minh , đứng dậy đi tới trước đài , nhìn Liễu Nguyệt trên khán đài , lớn tiếng nói :

- Tiểu hòa thượng Vô Tâm , muốn nộp bài

- Ngươi muốn thể hiện tài năng gì ?

Linh Tố hỏi . Vô Tâm cười nói :

- Bần tăng không có tài , nhưng lại biết một ít kỹ thuật nhìn khí vận . Bần tăng quan sát khí vận của công tử , nhìn thấy tử khí đang vất vưởng xung quanh . Ngươi nhất định sẽ đứng đầu bảng trong ba năm tới

Lời này vừa nói ra , mọi người đều cho là hắn vô tình nói ra lời này , Liễu Nguyệt công tử thậm chí không thể để hắn thi qua . Nghe vậy , Liễu Nguyệt mỉm cười tự nhủ : Đứa trẻ này còn thú vị hơn đứa trước .

- Vậy thì để ta nhận lời tốt đẹp của tiểu hòa thượng vậy

Liễu Nguyệt ấm áp nói . Vô Tâm cứ như vậy mà vượt qua kỳ thi , khiến tất cả mọi người đều choáng váng .

Chiếc nỏ do Tiêu Lăng Trần chế tạo và bom cay do Lôi Vô Kiệt chế tạo cũng đã vượt qua cuộc đánh giá . Nhiều thí sinh lần lượt rời khỏi kỳ thi . Khi chỉ còn lại một số ít , một thiếu niên gầy gò mặc áo choàng đen giấu mặt đã tham gia kỳ thi , sử dụng thuật Kì Môn Độn Giáp . Vô Tâm vẻ mặt nghiêm nghị , cảnh giác nhìn Gia Cát Vân . Liễu Nguyệt không phá được trận pháp nên đã để Gia Cát Vân thi đậu . Gia Cát Vân dường như thản nhiên liếc nhìn Vô Tâm rồi rời khỏi Thiên Kim Đài




Hương sắp tàn nên mọi người vô tình nhìn sang phía bên kia . Bách Lý Đông Quân không biết lúc nào đã ngủ say , Diệp Đỉnh Chi ngồi ở bên cạnh y cũng không quay lại chỗ ngồi của mình . Thịt cừu nướng trên vỉ nướng thực sự đã tự lật . Nhìn thấy thời gian đã không còn nhiều , Diệp Đỉnh Chi ở trước mặt Bách Lý Đông Quân nhẹ nhàng búng ngón tay . Bách Lý Đông Quân uể oải ngồi dậy , y còn có chút choáng váng ngồi một lát , sau đó quay đầu nhìn Diệp Đỉnh Chi . Đây là Vân ca sao ?

Diệp Đỉnh Chi lấy thịt cừu nướng ra khỏi vỉ nướng , cắt thành từng miếng , quay đầu nhìn Bách Lý Đông Quân .

- Ngươi làm cái gì ngu ngốc vậy ? Thời cơ đã đến rồi

Bách Lý Đông Quân rốt cuộc tỉnh táo lại , vội vàng lấy rượu ra . Đám người Vô Tâm ở lại tự nhiên được uống một chén rượu rồi ăn một miếng thịt , ai nấy đều khen ngợi . Ánh mắt của Liễu Nguyệt nhìn qua Bách Lý Đông Quân và Diệp Đỉnh một lúc , sau đó tuyên bố hai người đều đã thi đỗ .

Hắn thực sự không thể giúp lão Thất đá tình địch của mình ra một cách vô lương tâm . Xin lỗi lão Thất , sợ sau này hôn thê của ngươi sẽ trở thành bạn cùng lớp với tình địch của ngươi . Liễu Nguyệt trong lòng nói .



Sau khi thi xong , Tiêu Vũ lập tức chạy về phía Bách Lý Đông Quân , một nhóm người ồn ào rời đi , nói muốn tìm một địa điểm để ăn mừng . Sau khi họ rời đi , Tiêu Nhược Phong xuất hiện . Liễu Nguyệt liếc hắn một cái , nói :

- Những người ngươi mang từ Càn Đông Thành về đều rất thú vị

Tiêu Nhược Phong khẽ mỉm cười .

- Ta chỉ mang theo một người từ Càn Đông Thành trở về

Liễu Nguyệt không quan tâm Tiêu Nhược Phong còn đang nói chuyện với mình , cười khúc khích

- Vậy thật thú vị , hắn là người mà ngươi mang về từ Tuyết Nguyệt Thành sao ? Chiếc nỏ lặp đi lặp lại của ngươi chỉ là một bản thiết kế , nhưng hắn đã tạo ra được

Nụ cười của Tiêu Nhược Phong cứng đờ trên mặt , xông ra ngoài  lao về phía đám người Bách Lý Đông Quân như một cơn gió .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro