Chương 7
CẢNH BÁO: H+++, DÙNG NHIỀU TỪ NGỮ THÔ TỤC.
Tác giả bận, mấy ngày nữa mới rảnh, hàng chưa sửa lỗi chính tả, logic (nếu có)...
_______
Từ khi được Tiêu Nhược Cẩn cho phép, cứ hôm nào Tiêu Nhược Cẩn không đến quán rượu, Bách Lý Đông Quân sẽ chủ động đến tìm hắn chơi.
Có đôi lúc Tiêu Nhược Cẩn bận, Bách Lý Đông Quân sẽ ngoan ngoãn ngồi đợi hắn, len lén nhìn hắn chuyên tâm làm việc. Thông thường, đều là Bách Lý Đông Quân tìm cớ qua đây, chủ động tặng cho Tiêu Nhược Cẩn những món đồ chơi nhỏ thú vị mà cậu làm. Những thứ này trong nhân gian không có gì đặc biệt, nhưng với hoàng tử sống trong cung cấm từ nhỏ như Tiêu Nhược Cẩn lại là thứ vô cùng thú vị.
Để đáp lễ, có hôm Tiêu Nhược Cẩn sẽ mang đến những loại rượu hiếm từ khắp mọi nơi mà trước đây Bách Lý Đông Quân chưa từng được nếm cho cậu uống thử, chơi tận hứng cả một buổi chiều.
Gần một tháng trôi qua, Tiêu Nhược Cẩn có cảm giác gì với mình không Bách Lý Đông Quân không biết. Nhưng mỗi ngày cậu càng thích Tiêu Nhược Cẩn thêm một chút đó là điều vô cùng rõ ràng.
Đêm nay cùng Tiêu Nhược Cẩn uống xong bốn bình Phù Tô, đầu óc của Bách Lý Đông Quân đã hơi mơ hồ. Lắc lắc đầu để bản thân thêm phần tỉnh táo, thiếu niên nhìn sang Tiêu Nhược Cẩn đã say đến nhắm mắt dựa lên cây cột phía sau lưng. Bách Lý Đông Quân cho rằng hắn đã bất tỉnh liền lấy can đảm nhích lại gần hắn hơn, rướn người khe khẽ hôn lên cánh môi của hắn.
Khoảnh khắc đôi môi cả hai chạm vào nhau, tim Bách Lý Đông Quân đập nhanh hơn bao giờ hết. Vừa chạm nhẹ một cái, cả người thiếu niên đã e thẹn đến phiếm hồng, lập tức rút lui trở về.
Không ngờ, lúc này lại có bàn tay giữ lấy sau ót Bách Lý Đông Quân, đè cậu hôn xuống lần nữa. Chiếc lưỡi dài không báo trước xâm lược vào khoang miệng của thiếu niên, ép cậu môi lưỡi giao hoà với mình. Đảo khách thành chủ chèn tay qua khớp gối, siết lấy vòng eo nho nhỏ kéo cậu ngồi lên người mình.
Bách Lý Đông Quân triệt để sợ đến ngây người, mặc cho đối phương bày bố. Trong trí tưởng tượng của thiếu niên, hôn môi chỉ đơn giản là hành động chạm nhẹ như chuồn chuồn lướt nước. Mút mát quấn quýt đến chảy nước bọt ra ngoài như thế này là một việc hoàn toàn nằm ngoài tầm hiểu biết của cậu
Chiếc lưỡi đinh hương bị Tiêu Nhược Cẩn nút đến tê rần, khắp gian nhà phát ra tiếng nước chậc chậc. Hôn không bao lâu, Bách Lý Đông Quân đã cảm nhận dưới nơi bí mật có một vật đột nhiên phồng lên, cứng ngắt như đá, cách một lớp vải đỉnh lên huyệt non.
Tiêu Nhược Cẩn say mê cuốn cậu vào nụ hôn suồng sã, hắn cảm thấy cái miệng nhỏ này còn ngon hơn cả Thu Lộ Bạch, mút bao nhiêu cũng không đủ. Bên dưới theo bản năng đỉnh lên vài cái, mỗi lúc đỉnh lên hắn sẽ đè ép eo cậu không cho cậu cử động. Tốc độ mỗi lúc một nhanh, hoa huyệt yếu ớt bị đỉnh đến mức mềm nhũn chảy nước.
Buông tha cho đôi môi sưng đỏ của thiếu niên, Tiêu Nhược Cẩn mở mắt nhỏ giọng hỏi "Đông Quân thích ta bao lâu rồi?"
Bách Lý Đông Quân cảm giác mình làm chuyện xấu bị bắt gặp, không dám ngẩng đầu nhìn mặt Tiêu Nhược Cẩn, lí nhí đáp "Từ hôm đầu tiên gặp huynh."
Bàn tay đặt trên eo thiếu niên không do dự cởi bỏ nút thắt đai lưng, nâng mặt cậu lên đối diện với mình, có chút ngà ngà say hứng thú hỏi "Thích ta đến như vậy?"
"Dạ" Bách Lý Đông Quân không chút do dự gật đầu, y phục không chỉnh tề si mê nhìn hắn.
Chạm phải ánh mắt long lanh đượm tình này của thiếu niên, con ngươi của Tiêu Nhược Cẩn càng thêm ám trầm. So với dáng vẻ chính khí đường đường ngoài quán rượu, Tiêu Nhược Cẩn của bây giờ càng có vẻ nguy hiểm, chẳng khác gì ánh mắt của soi đói dành cho con mồi.
Tiêu Nhược Cẩn tuột áo Bách Lý Đông Quân ra phía sau, dính lại ngay khuỷu tay. Để lộ vai trần cùng nhũ tiêm đo đỏ tròn trịa ngoài không khí. Sau đó hắn lại dùng ngón tay thon dài khảy khảy đầu vú trước khuôn ngực phẳng lì mềm mại nộn thịt một cách đầy thích thú
"Đầu vú của bé trai không phải đều là màu nâu sao? Vú của Đông Quân sao lại hồng đến mức này, còn nhô lên tròn trịa như trân châu nhỏ nữa. Đệ đã làm gì vậy?"
Tiêu Nhược Cẩn vừa hỏi, cự vật bên dưới vừa thúc lên không ngừng, Bách Lý Đông Quân cảm giác hoa huyệt của mình đang ào ạt tuông trào dâm thủy đến ướt nhẹp, đói khát liên tục co bóp.
Nghĩ đến bí mật trong cơ thể mà mẫu thân dặn không thể tùy tiện tiết lộ ra ngoài, Bách Lý Đông Quân vô cùng muốn dừng lại động tác xấu hổ giữa hai người. Nhưng hai chân run rẩy, cả người vô lực chỉ có thể rùng mình rên rỉ đáp
"Ưm... trời... trời sinh"
"Để ca ca xem chim nhỏ có dễ nhìn như đầu vú không nhé?" Tiêu Nhược Cẩn vừa nói vừa bế thiếu niên lên giường, muốn cởi quần của cậu.
Khoảnh khắc hoa huyệt rời khỏi tảng đá dưới háng Tiêu Nhược Cẩn, Bách Lý Đông Quân mới xem như được thả ra khỏi cơn tình triều. Lấy lại chút tỉnh táo, bàn tay nho nhỏ của thiếu niên níu chặt lưng quần. Đỏ mắt cầu xin Tiêu Nhược Cẩn
"Đừng"
Đè thiếu niên dưới thân, lần nữa kê dương vật vào hạ bộ của Bách Lý Đông Quân mà cọ xát. Bờ môi như có như không lướt qua gò má và khuôn mặt cậu, ngón tay không dừng se lấy đầu vú, khàn khàn hỏi "Sao vậy? Bé ngoan không phải thích ca ca sao? Để ca ca xem."
"A...ư... không được...ưm bên...bên dưới...ưm... á..." Bị Tiêu Nhược Cẩn đột ngột kéo căng đầu vú, Bách Lý Đông Quân nức nở hét lên một tiếng, hoa huyệt càng co rút thèm khát đến phát sợ. Cố gắng nói tiếp "Bên dưới...kì quái..."
Tiêu Nhược Cẩn có hơi khựng lại, hôn lên đôi mắt to tròn mà hắn vô cùng yêu thích, hạ bộ chuyển từ cọ xát sang dùng lực đè ép hòng giảm cơn nứng tình, hai ngón tay chơi đùa đầu vú dần chuyển sang xoa bóp bằng cả bàn tay.
"Kì quái chỗ nào? Ca ca xem xong mới tin."
"A a ưm... không muốn...kì...kì quái...xấu" Bách Lý Đông Quân nức nở nói
"Đầu vú của bé ngoan đáng yêu như vậy, chim nhỏ sao có thể xấu được. Dù kì quái ca ca cũng sẽ thích..." Tiêu Nhược Cẩn mút lấy cánh môi thiếu niên một cách sắc tình, dương vật đã nứng không chịu nổi, cố ý nói khích với thiếu niên "Hay là đệ không thích ta, đệ chỉ giả vờ nói như thế thôi, đúng không?"
"Không...a a không phải, Đông Quân thích...thích Cẩn ca ca...ưm" Như sợ Tiêu Nhược Cẩn không tin mình nữa, Bách Lý Đông Quân buông lỏng lực tay ở lưng quần, ngược lại còn muốn kéo xuống cho hắn nhìn.
Tiêu Nhược Cẩn thấy bé con dưới thân đã ngoan ngoãn thuận theo, lập tức nhanh chóng cởi quần cậu ra, Bách Lý Đông Quân cũng nâng mông phối hợp với động tác của hắn.
Thiếu niên banh hai chân giữa không trung, vươn tay tách hai mép hoa huyệt vì bị Tiêu Nhược Cẩn đỉnh nắc nảy giờ mà sưng đỏ, tươi múp cho hắn nhìn. Ngây ngô nói "Kỳ quái, không đẹp"
Vừa nhìn thấy quang cảnh tục tĩu trước mắt, Tiêu Nhược Cẩn vô thức nuốt một ngụm nước miếng.
Hạ thân của thiếu niên hoàn toàn khác những nam nhi bình thường khác. Ở độ tuổi mười lăm mười sáu này, dù có phát dục chậm, bên dưới vẫn sẽ mọc lác đác một lớp lông mỏng. Nhưng bên dưới thiếu niên lại trơn bóng như trẻ nhỏ, mịn màng đỏ hồng không có một sợi lông tơ.
Dương vật vốn dĩ là bộ phận đặc trưng của nam giới trên người thiếu niên cũng đo đỏ phớt hồng nhỏ chỉ bằng một nửa nghiệt căn của hắn. Bên dưới dương vật là âm hộ tươi mới bóng lưỡng cực kỳ béo múp. Vừa nhìn đã muốn nuốt vào miệng. Chưa kể đến xuân thủy chảy tràn xuống nệm giường ướt cả háng và mông nhỏ, đủ để thấy thân thể của bé con ngây thơ này dâm đãng đến cỡ nào.
Tiêu Nhược Cẩn như bị thôi miên nhìn chằm chằm vào cửa huyệt, đẩy hai chân thiếu niên lên cao thêm một chút rồi ấn xuống, để lồn nhỏ có thể hướng lên trên hoàn toàn bại lộ dưới ánh sáng. Dặn Bách Lý Đông Quân giữ chắt tư thế này, Tiêu Nhược Cẩn cúi người híp mắt lè lưỡi dài liếm từ đùi xuống tới lỗ huyệt. Nước bọt trong miệng tiết ra nhiều hơn một chút, Tiêu Nhược Cẩn che giấu hưng phấn trong lòng, điềm đạm nói
"Không có gì kì quái. Cưng ơi! Đệ là song tính thể, và vưu vật vạn dặm mới có một đệ biết không?"
Bách Lý Đông Quân nào còn tâm trí trả lời hắn, khoảnh khắc chiếc lưỡi sần nhám vờn quanh mép huyệt và âm đế, hai tai của cậu đã lùng bùng không nghe rõ đối phương nói gì, đôi mắt cũng ngậm nước mờ mờ ảo ảo. Thứ duy nhất mà cậu rõ ràng lúc này đó là khoái cảm truyền đến từ lỗ huyệt.
Tiêu Nhược Cẩn vừa thưởng thức lồn dâm vừa không khỏi cảm thán. Số hắn xem như đỏ, vưu vật vạn dặm có một này cũng để cho hắn vô tình nhặt được. Là một hoàng tử nhắm đến long vị, từ sớm Tiêu Nhược Cẩn đã tiếp xúc qua chuyện này, rèn giũa định lực của bản thân khi đứng trước mỹ sắc, cũng miễn nhiễm hết mức có thể với các loại xuân dược thông thường. Thân thể trần trụi của thị thiếp thông phòng, cả nam lẫn nữ không phải Tiêu Nhược Cẩn chưa từng thấy qua.
Song tính thể cũng không ngoại lệ, trước đây giao dịch với phiên ban, hắn từng được sứ thần phiên ban khai nhãn một lần, mở rộng nhận thức. Lần đó tuy vô cùng hiếu kỳ nhưng Tiêu Nhược Cẩn vẫn từ chối.
Từ trước đến nay, trong thế giới của Tiêu Nhược Cẩn, hoan ái không có gì quá thú vị, hắn cũng chỉ xem đó là một trong những công vụ mình cần làm.
Cho đến khi hắn đặt chân đến vùng đất này, gặp Bách Lý Đông một thân bạch y, hai má ửng đỏ đầy xuân sắc ngà ngà say mời rượu người qua đường. Vừa nhìn cái mông cong vểnh và cái miệng ngọt ngào mời chào khách qua đường đó, Tiêu Nhược Cẩn đã muốn đè đối phương xuống đường chịch một phen.
Tốn không ít công sức, quanh co một hồi, cuối cùng Tiêu Nhược Cẩn cũng tha được bé con lên giường, cam tâm tình nguyện banh môi lồn mở chân cho hắn liếm.
Vùi đầu dưới chân Bách Lý Đông Quân, Tiêu Nhược Cẩn đê mê ngậm cả hoa huyệt vào trong miệng mà nút từng hồi. Nước dâm chảy ra từ miệng huyệt cũng không có cơ hội rơi xuống nệm giường nữa.
Tiêu Nhược Cẩn bú đến chán chê liền bắt đầu vươn lưỡi vào trong lỗ huyệt, vét một vòng quanh thành âm đạo
"A..." Bách Lý Đông Quân đang xoay tròn eo nhỏ mài lồn dâm lên miệng Tiêu Nhược Cẩn một cách sung sướng dâm đãng thì bị hành động vét máng này của Tiêu Nhược Cẩn làm cho thét lên một tiếng. Chim nhỏ và lồn dâm non nớt lần đầu đạt cao trào, cũng lúc bắn ra. Mông tròn cũng cạn sức mà sụp xuống giường, cả người giật giật thở hỗn hễn.
Tiêu Nhược Cẩn vươn tay chùi đi vài giọt tinh dịch trên mặt mình, tiếp tục đè hai chân thiếu niên banh ra hai bên, không cho cậu khép lại. Dù con cặc bên dưới vì nứng mà cứng đến muốn nổ tung nhưng hắn vẫn còn nhớ bé con chưa đủ mười sáu tuổi. Hơn nữa hắn còn chơi chưa đã cái lồn dâm này.
Tiêu Nhược Cẩn không thiếu nhất chính là lý trí và kiên nhẫn, hắn nhịn được.
Lần nữa cúi mặt xuống, Tiêu Nhược Cẩn ác ý dùng răng cà quanh âm đế lồi ra ngoài hai mép môi.
"A a a a" Bách Lý Đông Quân bấu chặt khăn trải giường, ngước cổ ra sau không ngừng kêu lên những âm thanh vô nghĩa, hoa huyệt co rút đến mức hai mép môi bên ngoài cũng như có như không nhúc nhích cử động theo "Cẩn ca ca...a a a ưm a đừng...đừng nút nữa mà...khó chịu...khó chịu...hức"
Uốn lưỡi mấy vòng liếm láp âm đế, Tiêu Nhược Cẩn cười cười nói "Ngốc quá, cái này không gọi là khó chịu. Mà là sướng, muốn ca ca đụ"
Bách Lý Đông Quân nứng đến nước mắt đầy mặt, mếu máo đáng thương nói theo lời Tiêu Nhược Cẩn dạy "A a a sướng...sướng...Đông Quân muốn ca ca đụ... a a a muốn Cẩn ca ca đụ."
Nghe Bách Lý Đông Quân nói lời này, Tiêu Nhược Cẩn liền buông tha cho âm đế tội nghiệp. Trở lại vươn lưỡi dài vào bên trong lỗ huyệt, tiếp tục vét lấy vét để. Vét đến khi lưỡi không thể vươn ra được nữa, đầu mũi cũng chạm vào mu lồn. Tiêu Nhược Cẩn lập tức mô phỏng thao tác giao hợp. Lấy lưỡi của mình thục ra thục vào, khuấy đảo gian dâm hoa huyệt đẫm nước.
Âm thanh lách nhách dâm dục hòa cùng tiếng rên la thở gấp vang vọng khắp phòng. Tiêu Nhược Cẩn tiếp tục vươn ngón tay vào lỗ huyệt khều qua khều lại, quậy lồn ngày một nhanh, âm thanh ngày một lớn.
Bách Lý Đông Quân không chịu nổi chơi đùa ác ý kiểu này, mê sảng nức nở "A a a... cứu đệ với... a a a... đừng móc nữa ca ca... Cẩn ca ca đường móc huyệt nhỏ nữa...ra rồi...ra rồi ca ca móc ra rồi... cứu Đông Quân...đụ Đông Quân."
Hạ thân thiếu niên kịch liệt giãy dụa, run rẩy giật giật, dương vật bé nhỏ lại yếu ớt phun ra một luồng tinh dịch nhợt nhạt lên bụng. Hoa huyệt lại cao trào đến phun nước tung toé ra ngoài.
Tiêu Nhược Cẩn cũng không muốn nhịn nữa. Tuy bé con chưa hoàn toàn phát dục, hắn không thể chơi lồn dâm của cậu, nếu lỡ như mang thai sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của thiếu niên. Nhưng cúc huyệt bên dưới lại không cần phải lo lắng điều này. Sứ thần phiên ban từng nói, khắp người của song tính thể 'lỗ' nào sinh ra cũng để chơi, khoái cảm khác biệt.
Tiêu Nhược Cẩn thoăn thoắt cởi hết y phục của mình ném xuống giường. Gậy thịt cứng như đá cuối cùng cũng được giải phóng ra ngoài, nảy lên một cái dựng đứng như cột đình.
Bách Lý Đông Quân trợn mắt há miệng nhìn trần nhà. Không hề thấy hạ thân rậm rạp đầy lông xoăn ngắn của Tiêu Nhược Cẩn. Con cặc cương cứng cũng to gấp hai ba lần dương vật của Bách Lý Đông Quân.
Tiêu Nhược Cẩn kê sát con cặc thâm tím không quá gân guốc nhưng lại cong như cái móc câu lên hoa huyệt múp míp. Thô tục tùy ý chà sát nó vài vòng trước cửa huyệt, nhét quy đầu to như quả trứng gà vào lỗ lồn, lại cọ cọ xoay xoay cho nó trơn tuột ướt đẫm dâm dịch. Tiêu Nhược Cẩn không báo trước rút ra khỏi lồn dâm thô bạo thúc hông nắc vào cúc huyệt mềm mềm bên dưới.
"A" Cả hai cùng thét lên một tiếng, Tiêu Nhược Cẩn không chịu được nữa ngậm lấy môi Bách Lý Đông Quân vừa nút lưỡi vừa nắc liên hồi.
Sứ thần phiên ban không lừa hắn, đến lỗ đít vốn dĩ không dành để ân ái cũng có thể trở nên mềm mại trơn trượt khi nứng tình như thế này.
"A a a Đông Quân, đệ hút chặt quá, dâm quá" Tiêu Nhược Cẩn chín nông một sâu vừa nắc vừa rên nói
"Ư a... ư ư...á a a sướng...Cẩn ca ca đụ sướng." Bách Lý Đông Quân theo bản năng móc hai chân lên hông Tiêu Nhược Cẩn, dâng mông lắc lư về phía cặc bự, muốn được chơi nhiều hơn nữa.
Bìu dái có hơi nhăn nheo bên dưới dương vật Tiêu Nhược Cẩn đang trĩu xuống đung đưa đánh lên mông Bách Lý Đông Quân theo từng cú nắc, phát ra âm thanh bạch bạch bạch vô cùng dồn dập.
"A" Tiêu Nhược Cẩn rên lên một tiếng ôm lấy theo thiếu niên nâng lên chút nữa, hận không thể nhét cả bìu dái vào cúc huyệt của thiếu niên. Hông trần giáng từng cú nắc mạnh bạo đến nổi hoa huyệt và mông tròn cũng hưởng ké đỏ au tê rần rần
"Á...ca ca...a..." Đột nhiên Tiêu Nhược Cẩn thúc đến một điểm gồ ghề bên trong trực tràng, Bách Lý Đông Quân lần nữa giật bắn cả người, thở hơi lên hoảng loạn nói "Hư...Cẩn ca ca đụ hư...a a a... đụ hư cúc huyệt Đông Quân...đụ hư...hu hu...đụ hư rồi"
Tiêu Nhược Cẩn cũng sướng đến nổi đầy gân xanh, ngước mặt lên trời, hoàn toàn mất đi cốt cách tùng trúc, không khác gì con thú hoang động dục đê mê híp mắt mà đụ nắc, rên rỉ nói
"Đúng vậy, đẻ ca ca đụ nát đít dâm a...Đông Quân mau lớn để ca ca đụ luôn lồn dâm cho mang thai nhé...a a a...đã quá...đít dâm hít chặt quá...bé con dâm giỏi quá...a..."
Bách Lý Đông Quân bị Tiêu Nhược Cẩn đè ép gần như hãm sâu vào nệm giường, cả người lung lay bị Tiêu Nhược Cẩn đâm thọc, nhét cặc bự vào sâu trong trực tràng. Sướng cả cái lồn dâm trống rỗng.
Tiêu Nhược Cẩn chạy nước rút dập thêm chục cái, Bách Lý Đông Quân liền xụi lơ bắn ra lần ba. Lần này chim nhỏ phun không nổi nữa, chỉ giật giật vài cái rỉ nước trong suốt. Lồn dâm tương phản lại ồ ạt tưới ướt lông cu Tiêu Nhược Cẩn, chảy xuống nơi cặc đít đang kịch liệt giao hợp.
'Phốc' một tiếng, cự vật được rút ra ngoài. Tiêu Nhược Cẩn lật người Bách Lý Đông Quân lại, nhấc mông cậu bên cao.
"Bé ngoan khép hai chân lại"
Bách Lý Đông Quân cố gắng làm theo lời của Tiêu Nhược Cẩn, muốn khép chặt chân. Nhưng hai chân cứ run rẩy, mông cũng chổng không nổi.
Tiêu Nhược Cẩn chỉ có thể dùng chân mình kẹp hai chân của cậu lại cho thật khít, giữ chắc hai cánh mông của thiếu niên. Dùng sức thúc một cái.
Lần này gậy thịt không thúc vào cúc huyệt mà thúc vào vùng tam giác giao nhau giữa mép lồn và hai chân. Phải, Tiêu Nhược Cẩn muốn dùng tư thế chân giao thỏa mãn cơn ghiền. Hắn không chơi được cái lỗ bên trong nhưng hai cánh môi múo rụo đỏ hồng căng mọng này mê người quá, đụ tạm như vậy cũng được.
Hai mép môi vì thiếu niên khép chân mà nhập lại không một khe hở, lại vì cặc to đụ nắc mà tách ra trược dọc khắp thân gậy, giúp nó chà sát xoa bóp thư giản.
"A...sướng quá...chân của Quân nhi cũng giỏi, chân của Quân nhi cũng dâm cho ca ca đụ...a a ư ư ư...môi lồn đang vuốt ve ca ca...Quân nhi ca ca yêu đệ...ca ca yêu đệ"
"A a a...dạ...cho ca ca đụ...a a ưm ưm ưm...lồn dâm cho ca ca đụ... vuốt á...á vuốt cặc ca ca...Đông Quân yêu ca ca...a a a" Gò má tì sát xuống nệm, đỏ ửng một mảng, Bách Lý Đông Quân nhắm hai mắt rên la hùa theo nói
Mỗi lần dương vật nắc qua cửa huyệt, quy đầu cong cong to như quả trứng gà lại đẩy mạnh lên âm đế một lần. Bìu dái cũng chuyển sang đánh vào bắp đùi mềm mại.
Nắc thêm nửa khắc, lồn dâm bị đụ nhừ, Bách Lý Đông Quân cũng rên không nổi nữa, âm đế rỉ ra vài giọt nước màu vàng, bên trong hoa huyệt cũng tuông trào nước dâm như thác chảy. Tiêu Nhược Cẩn cũng bó chặt hai chân cậu lên kéo sát không kẽ hở vào háng mình, bắn ra lượng lớn tinh dịch. Tia bắn phịt lên bụng, lên nệm, lên đầu vú của thiếu niên. Kết thúc trận hoan ái điên cuồng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro