Có hay không ta còn yêu nhau ...
Ali còn tình cảm với Hạnh Phương hay không thì cậu không chắc nhưng cậu chắc chắn rằng cô gái ấy sẽ ghét cậu lắm vì hai người họ chia tay cũng phần nào đó liên quan tới Nhân.
*Flash back*
Cách đây 3 năm, trước khi yêu Nhân thì Ali có quen Hạnh Phương. Tình yêu của họ kéo dài chỉ nửa năm nhưng tình yêu cậu dành cho Hạnh Phương là thật lòng. Hôm đó Nhân có buổi diễn ở mall, hát mừng khai trương, lúc về có bắt gặp hình ảnh một cô gái trông rất quen. Hình như đó là Hạnh Phương, phải rồi là Hạnh Phương người yêu của Dương mà nhưng cô lại đang nắm tay người nào kia, trông có vẻ thân mật quá rồi. Vì có fan và vệ sĩ đi xung quanh nên Nhân chỉ kịp rút điện thoại ra chụp được 1-2 tấm ảnh rồi phải ra ngoài. Lên xe, Nhân không về nhà mình mà qua nhà Ali rồi cho Ali xem tấm hình mà mình chụp được. Cuối cùng Ali nhận được cặp sừng to đùng từ cô gái kia, lúc quyết định chia tay cô gái ấy Ali hỏi rõ lí do thì chỉ nhận được câu nói: "VÌ ANH NGHÈO !". Phải rồi ngày ấy cậu còn chưa nổi tiếng chỉ đi hát các phòng trà nhỏ thì tiền cũng chỉ đủ lo cho cuộc sống của cậu chứ lấy đâu ra nhiều tiền để chiều theo sở thích mua đồ hiệu cho cô. Chiếc váy hồng pastel đó là món quà đầu tiên và cũng là duy nhất Ali tặng cho Hạnh Phương nhân ngày kỉ niệm 5 tháng yêu nhau, Ali đã phải để dành tiền đi hát gần 1 tháng trời để có thể mua tặng cô chiếc váy hiệu đó. Trong khoảng thời gian Ali bị tổn thương về tình cảm, có một vết thương rỉ máu nơi trái tim thì Trúc Nhân chính là người ở bên, quan tâm an ủi chia sẻ với Ali. Đó cũng là khoảng thời gian giúp cho tình yêu của đôi trẻ này nảy nở.
*End flashback*
Cả tối hôm ấy, cậu cứ nhớ đến ánh mắt anh dành cho cô gái kia hồi chiều. Ánh mắt hiện lên đôi phần tiếc nuối, cả đôi phần dịu dàng nhưng ẩn chứa sau cùng lại là sự chán ghét của anh dành cho Hạnh Phương. Đang suy nghĩ về ánh mắt ấy và kể về quá khứ trước kia thì anh đi vào.
- Hôm nay anh hơi mệt, anh ngủ trước nhé. - Ali lên tiếng phá vỡ bầu không khí nặng nề lúc này. Chưa kịp trả lời Ali đã lên giường nằm trước, không kéo cậu lên nằm cùng như thường ngày. Có lẽ hôm nay, sự xuất hiện của cô gái kia khiến anh nhớ về vết thương lòng ấy, nhớ về nỗi đau mà anh đã cố gắng giấu thật sâu nơi con tim mình. Khi mọi thứ dần ổn thì người ấy lại bất ngờ xuất hiện đảo lộn cảm xúc của cậu và anh. Đêm nay là một đêm dài với cả Trúc Nhân và Ali.
Ngày hôm sau vẫn là anh dậy trước chuẩn bị đồ ăn sáng cho cậu như một thói quen, rồi vội vã tới trường quay vì sáng nay anh có lịch quay với anh Xìn và anh Quang Trung - những người trong nhóm Cờ Cá Ngựa chơi thân với cả anh và cậu. Nên khi cậu dậy đã không thấy anh ở nhà nữa. Vì đầu chiều hôm nay cậu mới có lịch diễn nên cả sáng tất nhiên cậu rất rảnh rỗi, vệ sinh cá nhân ra ăn sáng rồi dọn dẹp nhà cửa một chút, cũng đã gần 1 tuần không dọn dẹp nhà rồi. Ngồi xem lại các hợp đồng và dự án mới sắp tới một chút thì cũng tới trưa. Tới điểm diễn để soundcheck lần cuối rồi vào phòng nghỉ dành riêng cho cậu nghỉ ngơi chờ tới giờ diễn. Lấy điện thoại ra lướt face một chút. Thấy bức ảnh anh mới post lên, trông thật đẹp trai nha. Nhưng ảnh mới up 17 phút trước mà ? Tại sao lại không nhắn tin cho cậu ? Tại sao lại không hỏi cậu đã đi quay chưa hay ăn uống gì chưa như mọi khi ? Cậu chợt nhớ ra từ hôm qua khi thấy Hạnh Phương anh lạ lắm. Có hay không anh lại đang nhung nhớ về quá khứ kia ? Lại đang hoài niệm về cảm giác khi còn bên người con gái ấy ? Mệt mỏi đeo tai nghe rồi nhắm mắt lại cậu tự trấn an lòng mình rằng là do cậu nghĩ nhiều quá thôi. Cậu diễn mở màn nên nhanh chóng đã xong buổi diễn, lên xe trở về nhà. Về tới nhà đã nghe thấy tiếng nước trong phòng tắm, là anh đang tắm. Cậu lại suy nghĩ rằng sao anh quay xong cũng không gọi hỏi xem cậu đang diễn ở đâu có cần anh tới đón như mọi khi không. Thật sự hôm nay anh lạ lắm ! Cậu vừa thay xong quần áo cũng là lúc anh tắm xong, anh mặc quần jean đen áo sơ mi xanh nhạt.
- Ủa tối nay có đi đâu à ? - cậu hỏi anh
- Ừ anh đi ăn với mấy anh em bên ekip tiện bàn luôn về sản phẩm sắp tới, có thể anh về hơi muộn em cứ ngủ trước nhé.
Nói rồi Ali bước một mạch ra cửa lấy đôi giày rồi đi. Một lần nữa trong ngày anh bỏ mặc cậu. Trúc Nhân đang hoang mang lắm, phải rồi từ lúc yêu nhau đến bây giờ cho dù là có cãi nhau hay giận dỗi anh cũng không đối xử với cậu như bây giờ. Cậu cảm thấy trống rỗng thật sự, chưa bao giờ mà Nhân cảm thấy sự cô đơn đang vây lấy mình, chưa bao giờ cậu sợ sự cô đơn tới như vậy, chưa bao giờ cả ...
Gọi điện cho Quang Trung rủ đi ăn tối, rồi cậu cũng tẩy trang tắm rửa để Trung tới đón vì cậu chẳng có tâm trạng nào để lái xe cả. Hôm nay Trúc Nhân và Quang Trung chỉ định ăn tối nhẹ nhàng thôi nhưng vì thấy Nhân có vẻ đang buồn nên Trung rủ cậu đi nhậu để giải sầu. Tới quán ngồi trong phòng riêng, hai anh em vừa uống vừa tâm sự nhưng cả cậu và Quang Trung đều không biết rằng tại phòng Vip 5 cách đây 2 phòng, Ali cũng đang ngồi ở đó. Vì tửu lượng khá cao nên uống được kha khá rồi mà cậu chỉ ngà ngà say, còn Quang Trung thì khỏi nói uống tới sáng mai cũng chưa thấy say =)))). Cảm thấy Nhân không nên uống nữa, Trung phải đưa Nhân về ngay không đến lúc cậu say sẽ làm loạn quán người ta cho mà xem. Thanh toán xong đưa Nhân ra đến cổng sau của quán vì Trung để xe ở sau quán thì bắt gặp hình ảnh một nam một nữ đang ôm nhau. Mà nhìn kĩ hơn thì đó hình như là Ali đây mà ? Mà tại sao Ali lại đang ôm nhau với cô gái kia ? Không đúng hơn là Ali chỉ đứng yên cho cô gái đó ôm mà thôi. Mà cô gái kia là ai ? Hàng tá câu hỏi hiện lên trong đầu Quang Trung thì chợt nhớ ra bên cạnh mình đang là Trúc Nhân. Quang Trung định kéo cậu đi không muốn để cậu thấy cảnh này thì đã muộn mất rồi. Trúc Nhân đã thấy toàn bộ sự việc rồi. Cậu chỉ là hơi say thôi chứ vẫn kiểm soát được hành động của mình và vẫn nhận thức được mọi việc nên có thể dễ dàng nhận ra người đang để cô gái kia ôm chính là người yêu mình. Phải rồi chính là quần jean đen áo sơ mi xanh nhạt anh mặc hồi chiều. Còn cô gái kia không cần phải nhìn kĩ cậu cũng nhận ra là Hạnh Phương, bởi vừa hôm qua cậu mới thấy cô gái đó kia mà sao mà quên nhanh vậy được. Rồi chiếc điện thoại trong tay rơi xuống, tiếng va chạm giữa mặt đất và chiếc điện thoại đã lọt vào tai của hai con người kia. Giật mình quay ra thì thấy Quang Trung và Trúc Nhân, và thấy cả những giọt nước mắt đang thi nhau rơi xuống trên khuôn mặt bé xinh có chút đỏ vì rượu của cậu, Ali hoảng hốt chạy tới chỗ cậu nhưng Quang Trung đã nhanh hơn một bước, kéo tay cậu ra xe đi về. Ngồi trên xe mà những giọt nước mắt kia vẫn không ngừng rơi. Có lẽ hôm nay đối với cậu đã quá mệt mỏi, bị bỏ rơi đã đành lại phải nhìn thấy cảnh không nên thấy, trái tim cậu thật sự đã không chịu nổi nữa mà vỡ ra thành trăm mảnh rồi. Thấy cậu như vậy Trung xót lắm chứ, anh bạn thân thiết của mình chứng kiến cảnh người yêu cùng cô gái khác ôm nhau ngay trước mắt, thử hỏi không đau sao được ?
——————————
Lại buồn rồiii :((( xin lỗi mọi người vì vẫn không hay cho lắm 😭
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro