Có lẽ Quan Thư Ký đây say nhầm ánh mắt em.
Có lẽ Quan Thư Ký đây đã từng nếm trải vị rượu,vị nồng cay,vị ngọt dịu,vị đắng nghét như cái cuộc đời của gã và bao nhiêu người,và nó luôn khiến gã vào cơn say,những cơn say chả có mục đích,những cơn say đã hành hạ gã vào nhưng buổi sáng tinh mơ,khi gã thức dậy sau đêm làm bạn cùng rượu chè.
Tất cả là do em,một con nhóc thích phiêu lưu và còn kém tuổi hơn gã,một cô bé hồn nhiên và đáng yêu,hình ảnh đó đã ghim vào tâm trí gã,một Quan Thư Ký 'tay yếu chân mềm' như gã.
Gã không bao giờ đụng đến rượu chè,nó là thứ chất 'cấm' của gã,gã đã từng hứa trong cuộc đời này là sẽ chả bao giờ đụng đến nó. Nhưng bây giờ ả lại uống nó như cơm bữa,chỉ vì muốn mơ về hình bóng em,gã đã nghiện hình bóng em xuất hiện trong mơ gã.
Cái cách mà giọng nói của em vang lên bên tai gã,giọng nói ngọt ngào và ngây thơ nhưng chứa đầy sự quyến rũ từ những câu từ,khiến gã mê đắm cái vị ngọt được rót vào tai gã,gã yêu cái cách mùi hương em xộc vào mũi ả,đánh bại mọi giác quan của gã,gã yêu cái cách cổ em đỏ lên khi ả mút vào,vị đắng cay của cuộc đời gã bị xoá tan vào khoảng khách ấy,khoảng khách gã được chiếm lấy em,giữ em làm của riêng..Ôi gã yêu cái cách em xuất hiện trong mỗi giấc mơ gã,làm mọi việc kinh tởm với gã,mà gã chả bao giờ phản kháng,để em nhuốm lấy cái thân xác đã đầy sự dơ bẩn của gã.
Nhưng khi tỉnh dậy,gã chỉ đón nhận cơn đau đầu gần như khiến đầu gã nổ tung,cái cảm giác phê pha khi môi hắn áp nhẹ vào môi em đâu? Hoá ra,mọi thứ chỉ là mơ,chỉ là cái ảo tưởng mà hắn mang ra để dựa dẫm vào mỗi đêm,chỉ là ảo ảnh hắn tạo ra và ôm lấy nó để chữa lành đi vết thương trong lòng gã
Ôi,gã nhớ người thương,người mà gã hằng mong ước được chiếm lấy.Liệu em có muốn làm của riêng gã? Muốn được gã yêu chiều như nàng công chúa,như viên ngọc quý mà gã trân trọng.
Ước mơ sẽ đến sớm thôi,gã sẽ khiến em nằm trong xiềng xích của tình yêu,sự trói buộc sẽ khiến em ở lại,bên gã mãi mãi.
"Ôi nhà lữ hành thân mến..có lẽ tôi say nhầm ánh mắt em rồi"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro