Chương 3: Ít nhất thì cậu sẽ nắm thật chặt cho đến khi cậu phải buông tay
Kuroko trở lại phòng của mình sau đó nhìn đồng hồ, 12:20. Dạ tiệc sẽ bắt đầu lúc 18:30, vẫn còn sớm. Cậu chỉnh đồng hồ báo thức lúc 15:45, 15 phút để gọi ca ca rời giường, ca ca chuyện gì cũng có thể làm rất hoàn mỹ ngoài ý muốn đối với việc rời giường lại vô cùng khó khăn. Nghĩ tới đây, Kuroko không khỏi cười cười. Thời gian còn lại dùng để chờ ca ca chỉnh trang cùng với chi tiết của dạ tiệc xác nhận.
Kuroko ngồi vào trước gương, sờ lên hai điểm nhỏ màu đỏ thẫm trên cần cổ.
Vừa rồi ca ca lại hút máu của cậu nữa nha, rõ ràng chỉ có giữa vợ chồng mới có thể làm chuyện này, ca ca lại làm một lần đối với cậu.
Đầu ngón tay Kuroko hiện lên lam quang nhàn nhạt, đợi lam quang biến mất, vết tích trên cần cổ đã biến mất không còn thấy gì nữa.
Rõ ràng là không thích cậu.
Kuroko đi đến bên giường đối mặt với chăn mền thẳng tắp ngã xuống, mặt chôn ở trong chăn, tay kéo một góc chăn, dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve hoa văn không bằng phẳng phía trên – một cái kéo màu đỏ cùng một ly vanilla milkshake.
Kuroko chôn mặt trong chăn nở nụ cười ấm áp.
Cái kéo này cùng ly vanilla milkshake là do ca ca thêu lên, khi đó còn nói cái gì mà, như thế này anh và Tetsuya có thể vĩnh viễn ở cùng một chỗ.
Vĩnh viễn ở cùng một chỗ......
'Tetsu......"
[ Eh?......]
"Tetsuya ... Tetsuya ......"
[ Giọng nói này là ... ca ca?]
Lông mi Kuroko run lên, chậm rãi mở mắt, lộ ra con ngươi như lam bảo thạch.
"Ca ca?..."
Akashi nhìn Kuroko vừa tỉnh ngủ có bộ dáng mông lung của con thú nhỏ, cưng chiều cười cười, vuốt vuốt tóc Kuroko: "Tetsuya rõ ràng có tướng ngủ rất tốt, nhưng tóc thì luôn luôn loạn nha."
"Vậy ca ca giúp em chải không phải tốt rồi sao." Có lẽ ngay cả chính Kuroko cũng không ý thức được lời cậu nói vừa rồi tràn đầy nũng nịu.
Akashi hiếm khi ngốc lăng được một phen, tiếp đó ý cười trên mặt càng thêm dày đặc, tay từ trên đầu Kuroko chuyển dời đến gương mặt Kuroko, nhéo nhéo: "Được, Tetsuya mau dậy đi, ca ca giúp em chải đầu."
Kuroko ngốc manh mà gật đầu, rời giường đi tới phòng vệ sinh.
Chờ Kuroko đi vào, Akashi dùng nắm đấm che miệng cười lên.
Tetsuya của hắn quả nhiên vô cùng đáng yêu, a a, càng không muốn để Tetsuya có mặt ở dạ tiệc, chưa nói đến người khác, trong đám tóc cầu vồng kia chắc chắn có một đến hai tên cũng coi trọng Tetsuya.
(Lily: anh cũng biết Tecchan là bảo bối vạn người mê rồi mà anh còn k biết giữ là sao? =.=")
Nụ cười của Akashi biến mất, ánh mắt trở nên âm trầm.
Tetsuya là của hắn, chỉ có thể là của hắn.
Cạch.
Akashi nghe thấy tiếng mở cửa lập tức liền đổi về biểu lộ trước đó, cười nói với Kuroko :"Tetsuya, lại đây."
Kuroko ngoan ngoãn đi tới ngồi xuống bên giường, Akashi tiếp nhận lược liền bắt đầu giúp Kuroko chải đầu.
Động tác của Akashi ôn nhu mà thuần thục, rõ ràng đã làm qua không chỉ một lần hai lần.
"Tetsuya đã chọn được quần áo chưa?"
"Chưa, ca ca giúp em chọn đi."
"Có thể nha, Tetsuya hôm nay phá lệ thật đáng yêu nũng nịu đó, chẳng lẽ đối với ca ca khó có khi được làm nũng sao?"
"Em không cảm thấy em đang làm nũng."
"Tetsuya thật đúng là không tự giác mà, chẳng lẽ trước anh còn có người khác thấy qua sao?"
Kuroko dám khẳng định, cậu đã nhìn thấy sau lưng Akashi hiện ra màu đen hắc ám.
"Không có, ca ca là người đầu tiên."
"Thật ngoan.", Akashi thỏa mãn giúp Kuroko chải đầu, 'Tetsuya, mấy giờ trước không phải mới nói qua cho em......"
"Seijuro."
"Ngoan." Akashi cuối cùng giúp Kuroko chải mấy lần, nhìn xem mái tóc mềm mại lại khôi phục bộ dáng bình thường, hắn vuốt vuốt tóc Kuroko một cách cẩn thận nhất để nó không bị loạn.
Akashi để cái lược xuống, cúi người từ phía sau vòng lấy eo Kuroko, hơi dùng sức cắn cắn trên lỗ tai Kuroko.
"Đây là trừng phạt vì Tetsuya dám chen ngang lời của anh."
"Em xin lỗi."
"Ba lần rồi đấy Tetsuya, được rồi, anh giúp em chọn quần áo."
Akashi buông ra đôi tay đang vòng lấy Kuroko đi đến trước tủ quần áo, mở cửa tủ ra, nhìn một loạt không phải quần áo màu lam nhạt thì chính là màu trắng, có chút bất đắc dĩ, đóng lại cửa tủ đối với Kuroko nói :"Tetsuya ở đây chờ anh một chút."
"Được."
Akashi cười cười, rời khỏi phòng Kuroko.
Kuroko sờ lên lỗ tai bị Akashi cắn qua, vết răng nhàn nhạt, dường như còn lưu lại nhiệt độ cùng hương vị của Akashi, Kuroko cười ngọt ngào tựa như là một đứa trẻ được thỏa mãn.
Cạch.
Kuroko nghe tiếng mở cửa nháy mắt liền đổi lại khuôn mặt đơ vạn năm.
"Tetsuya, thay cái này đi."
Akashi lại gần Kuroko đem quần áo trong tay đưa cho cậu.
"... Seijuro ......"
"Thế nào, Tetsuya?"
"Tại sao là màu đỏ?"
"Tetsuya không thích sao?"
"Không phải ..."
Kuroko làm sao dám thừa nhận kỳ thật từ khi cậu thích Akashi thì màu sắc cậu yêu thích nhất là màu lam liền chuyển sang màu đỏ, chỉ là chuyện này ngoại trừ chính cậu thì không ai biết nữa.
"Vậy thì mau thay đi."
"Vâng..."
Kuroko rất nhanh đã thay xong quần áo từ trong phòng vệ sinh đi ra, kéo kéo quần áo có chút rộng rãi nói với Akashi :"Quần áo này là của Seijuro?"
"Thế nào?"
"Hơi rộng."
Kuroko thành thật nói ra suy nghĩ của mình, nhưng lại không biết mình trong lúc vô tình đã lấy lòng Akashi thật nhiều.
Akashi đi lên phía trước giúp Kuroko sửa sang cổ áo:
"Quả nhiên màu đỏ rất thích hợp với Tetsuya."
"Thật sao? Em ngược lại cảm thấy quá diễm lệ."
"Sẽ không a, Tetsuya mặc màu đỏ nhìn rất đẹp."
"Cảm ơn anh."
"Thời gian cũng không còn nhiều lắm." Akashi nhìn đồng hồ treo tường, hướng về Kuroko vươn tay, "Đi thôi, Tetsuya."
Kuroko nhìn bàn tay trắng nõn thon dài trước mặt, trong lòng xẹt qua một tia khổ sở, cậu còn có thể nắm chặt bàn tay này bao lâu?
Kuroko đem mình tay đặt lên, trả lời:
"Vâng."
Ít nhất thì cậu sẽ nắm thật chặt cho đến khi cậu phải buông tay.
----
(Seij: Cảm giác Akashi trong đây có suy nghĩ hơi "không bình thường" lắm. Rốt cuộc là bắt Tecchan ở bên cạnh, vì yêu hay là vì cái gì?)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro