Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 21: Sự lựa chọn sau cùng (Chương cuối)

Những ngày sau đó, trôi qua rất thoải mái và dễ chịu, Akashi cảm thấy như vậy, Kuroko cũng miễn cưỡng thừa nhận.

Thực ra Kuroko cũng hi vọng thời gian cứ như vậy thật yên lặng mà trôi qua, không có phiền não, cũng không có lục đục với nhau.

Nhưng trên thực tế, người nào đó còn chưa có hoàn toàn đưa ra lựa chọn.

Cho nên thẳng đến một buổi tối ngày nọ, Akashi giở trò xấu đã hỏi lý do ban đầu Kuroko tới nhà hắn, hắn thật sự rõ ràng cảm nhận được tâm ý của đứa trẻ này đối với mình. Thế là, Akashi bắt đầu xoắn xuýt, hắn không biết tương lai sẽ phát sinh thứ gì, hắn sợ mình căn bản không mang lại được hạnh phúc cho Kuroko, mà nói không chừng sẽ còn mang đến cho cậu rất nhiều rắc rối hoặc là ... tai nạn, mà chính hắn cũng có chút không nỡ rời bỏ khẩu súng của nghề sát thủ đã đi cùng mình nhiều năm.

Ba giờ sáng, Kuroko không biết vì cái gì có cảm giác không an ổn, bỗng nhiên bừng tỉnh, phát hiện người bên cạnh không thấy đâu.

Kiểu đầu trong khi ngủ của Kuroko đã biến thành ổ gà, duỗi cái eo mềm mại, đôi mắt vô thần nhìn bên cạnh trống không ngẩn người một hồi, không hề nói gì, yên lặng nhấc lên chăn mền nằm xuống ngủ tiếp, giống như không nhìn thấy bất cứ thứ gì.

Kuroko biết, người này sớm muộn muốn về nhà.

Akashi nửa đêm ra ngoài, hắn cảm thấy có một số việc nhất định phải làm.

Khi toàn thân đẫm máu trên đường đến nhà Kuroko, Akashi liền phát hiện súng của mình không thấy đâu, nếu không có khẩu súng kia hắn sống đến cho đến nay lâu nhất cũng chỉ là ký ức dài dằng dặc.

Hắn biết nhất định là tại thời điểm đào hố bị rơi mất, thế nhưng mà những ngày sau, rất có ý biết trốn tránh tâm tình muốn làm sát thủ của mình, nhưng càng ngày càng nhiều hạnh phúc khiến trong lòng hắn mang một cảm giác xấu hổ tội lỗi, không rõ ngọn nguồn, hắn cảm thấy một chút dị thường, nhất định phải, nhất định trở lại nơi đó nhìn xem.

Gọi taxi chuyên dụng của sát thủ kia.

"Tiên sinh muốn đi đâu? Ngài còn chưa có trả tiền đâu ~ Tiếp tục như thế tôi cần phải cho vay nặng lãi a." Nụ cười của tài xế rất quỷ dị, giọng điệu nói chuyện giống như là lơ đãng nói đùa.

"Tới chỗ lần trước." Akashi một đường nhìn chằm chằm phong cảnh phía ngoài, một chút cũng không bình tĩnh, hắn cảm thấy mình gặp phải lựa chọn nghiêm trọng, tựa như hai cánh tay muốn chém một con kia.

Nhưng trên thực tế đây cũng là kết quả lựa chọn rõ ràng như thế, mày nói xen mày đến cùng quan tâm nhất chính là thứ gì?

Không biết không biết không biết.

Đứng trong nội viện của biệt thự đã bị san thành bình địa, Akashi phát hiện mặt đất có vết tích bị đào qua, còn có một tờ giấy dính đầy đất.

【 Dị đồng sát thủ-kun, súng ta đã nhận lấy, là vật sưu tập rất trân quý a. Ta cảm thấy nó đối với ngươi đã vô dụng, cái gì trân quý ngươi nên trân quý đi. 】

Ai ai ai? Đến cùng là ai.

Một dấu vết đều không có, chữ cũng là dùng báo chí ghép lại, xem ra đối phương cũng kiêng kị nhãn lực của Akashi.

Thật rất chán ghét loại cảm giác này, bất quá câu nói sau cùng tựa hồ cũng rất đáng được suy nghĩ một chút.

Akashi đen mặt lại lên taxi, khiến cho áp suất bên trong taxi thấp đi.

"Tiên sinh có tâm sự gì sao. Nhìn ra được đó."

Akashi không để ý tới hắn, tùy ý để gió xuyên thấu qua cửa sổ bay vào cổ áo.

"Tiên sinh là làm mất thứ gì sao."

Akashi nghe được câu nói này tâm bỗng nhiên nhảy một cái.

"Một loại hồi ức." Akashi lạnh lùng trả lời, tên sát thủ này bình thường sẽ không ngồi trong xe nói chuyện.

"Thế nhưng là nhìn tiên sinh bộ dáng thật giống như là mới tạo dựng tốt đẹp hơn hồi ức đấy. Làm sao còn cùng trước kia dây dưa không rõ a?" Akashi từ kính chiếu hậu thấy được tài xế khẽ nhếch khóe miệng.

"Không, quyết định đã sớm xong rồi, chỉ là có chút không bỏ xuống được đồ vật trước kia mà thôi."

"Nếu đã không bỏ xuống được thì làm gì mà bây giờ mới đến tìm?"

......

"Hôm nay tính tiền đi."

Trở lại trước quán cà phê, đã gần tới sáng sớm, Akashi ném cho tài xế một cái thẻ, nói đây là tất cả phí tổn mà dị đồng sát thủ bỏ ra thuê hắn.

Akashi cảm thấy nên cáo biệt trước kia, mặc dù trong lòng còn có nghi hoặc, bất quá hắn đã hạ quyết tâm, từ nay về sau, chỉ có Akashi Seijuro của Kuroko, không còn dị đồng sát thủ nào nữa.

Hiện tại thế nào, trở về? Đánh thức Kuroko thì làm sao bây giờ? Vậy nhưng không có cách nào giải thích.

Thế là Akashi tại thời điểm mặt trời ánh lên màu nhàn nhạt gỉ sét bắt đầu đi dạo, một mực đi dạo ước chừng đến lúc Kuroko rời giường, mới mua điểm tâm trở về.

Akashi đã quyết định trở về làm người bình thường, vậy biểu hiện cũng phải bình thường một chút, tỉ như giống bây giờ, ngẫu nhiên đi ra mua điểm tâm. Kỳ thật quá trình mua điểm tâm cùng kết quả không có chút nào bình thường, không giây phút nào không toả ra khí tràng giết người, có trời mới biết người này đến tột cùng là lúc nào có thể bỏ, thật sự là không thể không hiếu kì nhân sinh trước kia của hắn là như thế nào mà sống được.

Kuroko về sau tỉnh lại phát hiện Akashi vẫn chưa có trở lại, cậu đưa tay sờ sờ hắn bên kia giường, lạnh buốt, xem ra chưa từng trở về. Vẫn ngồi ở trên giường trong tâm Kuroko đột nhiên bắt đầu khủng hoảng, hoàn toàn chính xác, nam nhân này nói đi thì đi, ai cũng trói buộc không được hắn, vạn nhất hắn ...

Nam nhân này, đã sớm choán đầy tâm trí cậu.

Khóe mắt Kuroko bỗng nhiên bắt được một thân ảnh con mèo linh xảo ngoài cửa sổ.

Soạt ...

Cửa sổ bị kéo ra, một nam nhân nhảy vào. Động tác cùng trước kia không có sai biệt, chỉ là lần này, nam nhân toàn thân được tắm rửa bởi ánh nắng sáng sớm, không trói buộc được dị sắc đồng tử đỏ - vàng kim, trở nên càng thêm lóa mắt, chỉ là trong tay cầm theo một đống túi nhựa đựng bữa sáng rất bình thường, có chút ... không cân đối.

[ Vẫn là cầm súng thì nhìn bình thường hơn. ] Trong đầu Kuroko nhảy ra ý nghĩ như vậy .

"Akashi-kun đi làm cái gì đó, có cửa không đi dùng cửa sổ làm gì, em nhớ đã đưa cho Akashi-kun chìa khoá." Nói thật trong lòng Kuroko vừa rồi khủng hoảng một trận, liền bắt đầu khó chịu, mặc dù mặt không biểu tình, bất quá nhìn cách gọi tên kia là biết. Thế nhưng dù là dạng này, cậu cũng một điểm đều không nghĩ tới vạch trần chuyện tối hôm qua Akashi tự tiện chạy ra ngoài.

"Đi mua điểm tâm cho Tetsuya a ~" Akashi cười đem đồ ăn trong tay đặt trên bàn ăn. "Akashi-kun nhất định lại mua điểm tâm làm loạn nhà thêm đi." Có vẻ giống như là ngữ khí nói móc?

"Làm sao lại thế?" Trên thực tế rõ ràng là làm sao không biết đây?

Không biết khi nào, Akashi chạy tới sau lưng Kuroko, quỳ gối trên giường, dùng hai tay vòng lấy eo Kuroko, đem đầu tựa lên vai Kuroko, nhẹ nhàng cọ lấy tóc Kuroko, chìm đắm bên trong hương vị của đứa trẻ này. (Lily: câu này nhiều chữ "Kuroko" quá rồi đấy =))

"Tetsuya, anh sẽ không đi đâu nữa."

"Ai, nói như vậy, Seijuro đã đưa ra quyết định?" Nam nhân này làm sao nói với cậu lại có sức hấp dẫn như thế? Lòng không khỏi mềm nhũn ra.

"Đương nhiên."

"Seijuro, em cũng đưa ra quyết định." Kuroko ngừng lại một chút "Em không làm sát thủ, cũng không ở quán cà phê sát thủ này nữa, em muốn cùng anh ở một chỗ, đi nơi nào cũng đều được."

Akashi mỉm cười, đem người trong ngực ôm chặt hơn.

"Nói như vậy, em cùng Seijuro đều thất nghiệp nha."

"Ai, hình như là vậy." Chẳng hề để ý mà cười cười, ai không biết hai người kia đến tột cùng là có bao nhiêu tài sản?

"Seijuro yên tâm, em có thể mở một quán cà phê kiếm tiền, nhất định sẽ không để cho anh bị đói."

"Anh cảm thấy Tetsuya tốt nhất đừng nói câu này a ~ Cẩn thận anh sẽ khiến em không thể lao động đó."

Một trận im lặng.

"Đúng rồi Tetsuya, em cho rằng thời điểm anh giết người luôn giúp người khác cắt tóc phải không?"

=======

"Ngươi có nghe nói qua dị đồng sát thủ là sát thủ mạnh nhất trong truyền thuyết chưa?"

"Ài, nào có tên sát thủ này a, ngươi nhầm lẫn đi. Thật sự là người đã có tuổi trí nhớ đều không tốt, còn luôn luôn xuất hiện ảo giác."

Lão già gãi gãi đầu, hắn nhớ rõ ràng mấy tháng trước còn ở giữa phòng cờ này nói qua sáu tên sát thủ truyền thuyết a.

=======

Dị đồng sát thủ, tìm không ra người này.




--------------------END------------------

Seij: Ơ, thế là hết rồi à ??!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro