Chapter 16: Ta không sợ
Một canh giờ qua đi, rạng sáng lúc hai giờ. Nam nhân cuối cùng từ trên mặt bàn nâng lên cái đầu còn ngái ngủ có chút mơ hồ, nhìn bên cạnh bàn là cà phê đã nguội lạnh. Ôm lấy đầu, liều mạng hồi tưởng đến tột cùng là mình đã ngủ từ lúc nào, nhưng tất cả ký ức đều tiêu thất như hư không, chỉ có cảm giác đầu nặng nề vô cùng vì đã ngủ rất say.
[ Làm sao mình có thể ngủ say như chết thế? ] Ngay cả bản thân hắn cũng thất kinh.
Từ khi mình biến thành một nhân vật hắc bạch lẫn lộn, liền rốt cuộc không thể ngủ một cách yên tâm thoải mái an ổn. Hắn biết một khi ngủ không có chút nào phòng bị tùy thời đều có khả năng bị ám sát. Vì quyền thế tài phú cùng dã tâm, hắn bỏ qua hết thảy, trăm phương ngàn kế đưa ra hết âm mưu này tới âm mưu khác.
Hiện tại hắn còn sống đã là may mắn đến cỡ nào rồi, người làm nhiều chuyện xấu cuối cùng rồi sẽ luôn không an tâm.
Thế nhưng thiên hạ làm sao lại có chuyện trùng hợp như vậy? Đã khôn khéo đến trình độ này, lão hồ ly làm sao lại không có chút phòng bị nào mà thiếp đi? Tất nhiên có người từ đó đâm một cước, ai? Đương nhiên là Kuroko.
Bất quá, vì hiện tại còn sống là quá may mắn, chi bằng bi ai còn nhiều hơn, còn có một nam nhân đợi hắn chết đủ mười lần đang chờ hắn.
Hắn cho rằng một tờ khế ước liền có thể triệt triệt để để khóa trụ sát thủ mạnh nhất. Chỉ cần hắn muốn, tuyệt đối có thể khiến dị đồng không còn chỗ ẩn thân, khiến hắn toàn tâm toàn ý trung thành, bất quá, tất cả thật ra không có thuận lợi như vậy. Kỳ thật hắn cũng không có đoán sai, khế ước này đích xác sẽ trói chặt Akashi, khiến hắn vô hình trung mất đi tự do, chỉ là hắn không nghĩ đến người kia đã sớm quyết tâm có đến mà không có về thật tốt rồi.
Không sai, nghiêm ngặt thủ tín vĩnh viễn là trở thành sát thủ trước khóa thứ nhất, đây là ưu điểm, càng là nhược điểm, nhưng là có thể trở thành sát thủ người linh hồn trung nhất định phải tồn tại đối với sự vật bất công cùng dơ bẩn dã tính phản kháng.
Quy tắc sẽ không bị phá vỡ, nhưng, có thứ so với quy tắc quan trọng hơn. Có thể làm xong sự tình mới đi thực hiện quy tắc.
Akashi chính là ôm quyết tâm giết chết người kia về sau liền vĩnh viễn biến mất.
Trong những ngày kế tiếp, Akashi không có làm cái gì đặc biệt, hắn không có ý định chuẩn bị đặc thù. Khẩu súng kia làm bạn hắn nhiều năm, hắn tín nhiệm, bất quá lần này có khả năng là lần cuối cùng chấp hành nhiệm vụ của nó, a, đúng rồi còn có cái kéo kia. Mà mấy ngày nay, tập tính của hắn tựa hồ lại trở về như trước, sẽ đến phòng cờ không ai bì nổi ngược các loại người, sẽ nắm bắt mấy tin đồn xông vào lỗ tai. Chỉ là hắn lại không có ghé qua quán cà phê, mặc dù nơi đó đã bắt đầu buôn bán bình thường.
Cùng lúc này, nam nhân kia mỗi ngày đều chờ tin tức báo chí dân sinh đưa tin ba người tử vong. Hắn biết rõ, nói không chừng dị đồng sát thủ sẽ không ở trên tóc bọn họ lưu lại vết tích, nhưng chỉ cần ba người đều đã chết, liền có thể chứng minh tất cả.
Một ngày, hai ngày, ba ngày .... Bảy ngày.
Xác định thời gian lặng lẽ trôi qua, tâm lý nam nhân xuất hiện biến hóa vi diệu, hắn không cảm nhận được cảm giác tuyệt vọng cùng sợ hãi dị thường, giống như ** khống người và hắn cùng một dạng. (Lily: cái ** này ta không hiểu lắm, nguyên văn nó thế a~)
Tên sát thủ này, chẳng những không trói được linh hồn của hắn, xem ra ngay cả thân thể của hắn cũng buộc không được.
Như vậy, chờ đợi chuyện xấu này đại khái chỉ có tử vong.
Thế là, kỳ hạn bảy ngày đã hết. Trong biệt thự các sát thủ bị gọi tới cũng nhiều, thời gian một ngày rồi lại một ngày trôi qua, hắn càng sợ sát thủ đáng sợ kia sẽ giơ súng xông vào nơi này.
Nhưng, trốn tránh dị đồng sát thủ chung quy chỉ là phí công, ngày này cuối cùng cũng đã tới.
Hắn rất đúng giờ, đây là Akashi luôn luôn thờ phụng mỹ đức.
Ngày thứ bảy kết thúc tiếng chuông vang lên, có rất nhiều người không thể thấy được mặt trời mọc ngày mai.
Nam nhân phong bế trong văn phòng của mình đứng ngồi không yên, hắn có một loại cảm giác đáng sợ không rõ, người trước khi chết đại khái đều sẽ có loại dự cảm kỳ dị này.
Hắn lắng tai nghe thanh âm bên ngoài, hắn tin tưởng vững chắc chỉ cần có thể sớm bắt được tin tức hơn nữa trong tay hắn còn có tờ khế ước kia, xác suất thắng lợi có thể sẽ đột phá chín mươi phần trăm.
Nhưng mà...
“Không cần nghe nữa, những kẻ kia đều đã chết.” Thanh âm lạnh như băng vang lên, đâm xuyên qua trái tim một người.
Một nam nhân toàn thân dính đầy máu tươi đứng ở sau lưng hắn, bên trong cặp đồng tử dị sắc là dáng vẻ ghét bỏ, có trời mới biết sát thủ này thống hận hắn đến cỡ nào.
Hắn một chút cũng không biết người này vào đây bằng cách nào, tiến đến vào lúc nào, càng không biết người của mình sớm đã bị hắn giết không còn một mảnh.
“Ngươi không sợ...” Thanh âm run rẩy cho thấy rõ ràng là hắn đang sợ.
“Ta không sợ.” Akashi giọng nói bình tĩnh đến dọa người, cùng lúc trước một dạng bình tĩnh, tựa như hết thảy đều nằm trong lòng bàn tay.
Nhưng là khuôn mặt của hắn biểu lộ lại trở nên càng ngày càng dữ tợn, khóe miệng nở nụ cười, che giấu không được sự kiêu ngạo phách lối.
“Ngươi là kẻ đầu tiên khiến cho ta bối rối, cũng là kẻ cuối cùng.”
Câu nói này, không chỉ lộ ra trương dương cùng tự tin cực độ, còn có bi tráng nồng đậm.
(Lily: xong đời ngươi rồi, ai bảo đã YSL còn thích ra gió cơ, đùa giỡn với lửa là k nên nha ~ há há =))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro