Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 24: Tụi mày có thấy ngộp không thì tao ngưng =)))

221.

Ếu-sà: Như người gái đẹp của thành phố Huế, sông Hương tỏa ra rất nhiều chi lưu...

Thánh Trâm: Gái đẹp gì chảy nhiều đường dị ?

Hệ: Chắc là horny ...

~~> Thứ gì dám bôi đen thánh Trâm thuần khiết của lớp -_-


222.

Mông đang đau đớn quằn quại vật vã cảm thấy mù mịt với tương lai và trái tym íu đúi của thiếu nữ như bị bóp nghẹn khi nghe tin Chung bồ HPT. Mông rên rỉ thê lương:

- Ư hong, hong âu hongggggg hơ hơ hong âu

Hội bàn dưới:

- Cái gì ?? Chung lớp Lý á hả, bồ HPT thiệt hả ??

Riêng U: Thằng Trung á hả??

Mông tuy miệng rên rỉ nhưng vẫn có nhận thức đánh dấu chủ quyền:

- KHÔNG! Thằng Chung! Trung là ba tao!


~~> Dạ okay okay nobody giành của chị =)))

223.

Kiệm Lời đang hăm hở hào hứng giới thiệu một cách sục sôi nhiệt huyết về ông thầy C2-đụng-nóc mới được mời về dạy đội tuyển:

- Các con có biết không, thầy này là thầy thi C1 rồi sang thi C2 band A luôn đó. Thầy ngày xưa là học Chuyên Lê Hồng Phong rồi tốt nghiệp ĐH Sư phạm. Thầy làm việc với thái độ của một người rất là chuyên nghiệp nha, gửi bản kế hoạch rõ ràng, dạy là phải từ 6h45 đến 11h chưa cho các bạn ra luôn! Rất là có tâm... *tĩnh lược một số chữ* Ủa các bạn đội tuyển có về nói lại gì về thầy không các con?

Nỉ : Dạ có cô, bạn Hẹ nói thầy bị lé !

U : Mặc đồ như hội chợ nữa cô !

~~> Okay, điển hình của một tập thể bị hào nhoáng bên ngoài che lấp con mắt =))

224.

Thật không ngờ có một ngày giờ Văn hạnh phúc nhất của năm học cuối cùng lại là giờ dạy thay của Thế Tử. Để giảm căng thẳng nên học bài tiếng Việt: "Hiện tượng trùng nghĩa", Thế Tử kết hợp vừa học vừa chơi nên tổ chức đặt câu nối đuôi, từ thánh Trâm đang có một khởi đầu trơn tru:

- Thời gian bắt đầu cuộc thi là lúc 8h ...

- Cô ấy...

-... ăn mặc hợp mốt thời trang

-... hoàn thành xong bài tập...

Đang tăng tốc chuẩn bị về đích thì chướng ngại vật to lớn nhất của lớp không ai khác ngoài a Tòn.
Trái đất như ngừng quay, thời gian như ngừng trôi, lớp như ngừng thở, gió như ngừng thổi, mây như ngừng bay... nói chung cái gì nhúc nhích được dường như đều ngừng hoạt động chờ a Tòn phát ngôn.
Hẳn là đã chuẩn bị rất kỹ càng, Tòn vung tay như một vị nhạc trưởng chỉ đạo dàn nhạc dõng dạc phán:

- Giọng hát... của anh ấy... như... giọng hát nồng nàn Hà Nội!

Một chú quạ lặng lẽ bay ngang đời Toàn...

[Nếu có trường hợp tử vong vì cười đến tắt thở thì thằng gây cười có chịu trách nhiệm hình sự không nhỉ?!]

Lấy lại bình tĩnh và tinh thần giác ngộ "đi xuyên qua gian nan", Tòn đập bàn tuyên bố:

- LẠI !

Lớp đang la liệt vì cười nhiều thì bật dậy ngay ngắn chờ Tòn cứu vãn sự quê:

- Vũ điệu của cô ấy... như ... vũ điệu của... mãnh thú!

Chú quạ ban nãy lại vòng lại ngang đời Toàn một lần nữa...

~~> Sự cố gắng của Toàn đã được công nhận, kết quả là bị buộc đứng trước lớp nhảy breakdance trên nền nhạc cải lương thật nhập tâm ;;v;;

225.

Zén Zưn đặt một ổ bánh "bông lan trứng nướng" (theo lời nó :v) cho một số thành phần có tâm tặng quà và bằng hữu thân thiết ăn.

Nhưng do sân trường thì chật, người thì đông và thành phần "cho miếng ~" thì không đếm xuể nên nơi ăn lý tưởng sẽ là căn tin mới khuất mặt khuất mày.

Một tập thể cần học lại cách đánh vần chữ "ngại" chui vào cái căn tin bé tẹo, chọn chỗ đèn rọi sáng nhất, vị trí bàn cao nhất, quạt chĩa tới mát nhất,...cũng là chỗ gần ông chủ nhất mà ngồi chùa, nhấn mạnh là chỉ ngồi thôi chứ không mua gì cả =)).

Ấy vậy nhưng tập thể đó rất có ý thức rằng ngồi cao thế mà ăn bốc thì quá ngược đãi IQ loài (vượn) người, nên họ vượt qua mặc cảm mà lấy hơn chục cái muỗng nĩa inox của căn tin ra ăn luôn. Sau chừng 5 phút hưởng thụ sự phù du của cái bánh thì tập thể đã nhân đạo để lại ¼ cái cho người đến sau. Zán chủ xị lên tiếng:

- Ê đám kia còn có 3 đứa à, mình lấy thêm cái trứng muối của cái bánh còn lại luôn đi~
[Bây thấy nó tính toán ghê chưa??]

Tiếp theo là giải quyết vấn đề muỗng nĩa. Vào chỗ người ta buôn bán đã không mua gì còn hành người ta rửa hết số muỗng bằng cả ngày bán cộng lại thì có hơi không phù hợp với bước tiến nhân loại cho nên cả đám dáo dác đưa mắt sang bàn kế bên. À há, có một em nhỏ đang khoan thai ăn bữa chiều trước khi vào lớp học thêm...

Em nhỏ tội nghiệp vừa buông đôi đũa xuống bàn thì nhanh như chớp gần cả một đội quân bay qua chỗ em, xòe trên dĩa mì xào đã hết tám chục loại muỗng nĩa kết hợp.Có cái muỗng bị rớt ra ngoài bạn nhỏ tốt bụng ấy không quản thân mình khó nhọc lụm bỏ vô dĩa lại nữa. Thanh thiếu niên ngày nay thật đáng iu =))



227.

Ếu-sà: Các êm hãy đặt câu biểu cảm của chính mình đối với lớp phó học tập đi. Anh Toàn đứng chỉ đạo cái gì nãy giờ nề, lên đi!
Tòn: Dạ... cái cái cái câu nó sẽ... giả giả... mà dối dối... nha cô =)))

[=.=" không ngạc nhiên cho lắm =)))]

Tòn: Vy ơi *uốn éo uốn éo* ~~~~~~ Vy đẹp quá đi thôi ~~~~~~~

[Đỡ tao lên tao còn thở được TvT]

Ếu-sà sau trận đả kích tinh thần:

- Thôi hãy miêu tả dòng sông ngang cửa sổ này đi. Em đầu bàn nề, em hay nói và cũng nói rất hay.

Thánh Trâm: Dạ,... dòng sông êm đềm chảy...

Ếu-sà: Đâu?? Chảy đâu?? Cạn queo à

Thánh Trâm: Dạ đây, đây cô, chỗ này nè, có nước!!

Ếu-sà chăm chú nhìn: Ừ ờ ờ rồi sao nữa?

Thánh Trâm:  À,... dạ, dòng sông phản chiếu màu... của bầu trời.

[Trời nào đen thui được dị á bà thánh??]

Thánh Trâm vẫn chưa bỏ cuộc, tiếp tục nghiên cứu con sông:

- Ở bên kia có cò nè cô!...Hmm, dòng sông thấp thoáng cánh cò trắng chao nghiêng... uhmmm thì, dòng sông cũng hơi nhiều rác!

~~> Ôn tập văn miêu tả đó mấy đứa =))

228.

Trai trẻ Bến Thượng Hải: Trúc Nhi đâu? Người đẹp đến từ Triều Châu đâu? Lên bảng làm bài này! Bài này mà làm không được nữa là "bố già Bến Thượng Hải" quất nhe mạy!! *insert đoạn tự lồng nhạc cho bản thân* Tèn ten tén ~~

~~> Đáng eo vcl =))

229.

Mông: Thưa thầy cho con đi vệ sinh *ù chạy đi*

Trai trẻ Bến Thượng Hải: Ế!!! Tao chưa cho đi mà đi mạy ??

Mông quay phắt lại: MẮC TT_TT *rồi lại chạy ngay đi*

Trai trẻ chỉ còn biết ngẩn ngơ đứng nhìn =))

~~> Chạy ngay đi, trước khi, mọi điều dần tồi tệ hơn =)))




230.

Mỹ Lan: Tại sao Phạp lại phại chia thành 3 cạnh quân khi tiện công Việt Bặc? [Ý là để tạo thế gọng kìm gọng vó gì đấy :v]

U: Rảnh

Tử: Ò, khi không...

Cụt: Ông tổ nghề lãng (mạn), đi xâm lược cũng tạo hình trái tim

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro