Chương 4
Lên lớp 9, trường tổ chức buổi họp giữa lớp trưởng, lớp phó học tập giữa các lớp của cả 4 khối . Theo thứ tự thì lớp trưởng ngồi dãy phải, lớp phó học tập ngồi dãy trái, tôi là lớp phó học tập 9A4 ( các bác thấy em giỏi không,lên cấp 2 lại được làm lớp phó học tập) , nên ngồi gần lớp phó 9A3 . Ôi, em này thì dễ thương lắm luôn, khuôn mặt cười ngây thơ vô cùng, mà lại chân dài nữa, lớp 9 mà gần 1m6 ,em lên cấp 2 được 1m56 , may không phải ngồi bàn đầu gần cửa nữa mà chuyển sang ngồi bàn đầu đối diện cô giáo các bác ạ×_×!
Mặc kệ mấy con cá sấu với trăn nam mỹ chém gió ở trên, tôi ngồi dưới chém.. em này, tán qua tán lại 1 hồi, em nó bảo :
- Bạn nói chuyện vui ghê, hihi !
- He he, mình mà !
Kết thúc buổi họp, em nó đứng dậy, tôi cũng đứng dậy theo, mà chẳng hỉu sao mà lớp 9 tôi thấp tè, đứng tới... nách em ấy . Nên dĩ nhiên là tôi với em này chả ra ngô khoai gì cả, gái xinh nào mà lại thích đi với trai lùn chứ, làm tôi tự kỷ gần cả tuần sau vì ngây ngất với nụ cười em này ( sau này lên cấp 3 thì học khác trường, mãi khi học đại học mới gặp lại, còn bây giờ thì tôi cao hơn em ấy rồi, he he )
Hồi cấp 2 học hành cũng chưa lấy gì làm căng thẳng, bài vở vẫn còn dễ, nên sau giờ học ngoài game ra thì đám con trai còn rủ nhau đi đá bóng. Hồi ấy làng tôi,có cái sân làng nhỏ để tổ chức lễ hội những ngày cuối năm. Làng thì toàn ae họ hàng hang hốc.Nên cái sân nhỏ được mấy thằng choai choai tụi tôi được giao cho làm chủ sân làng ,kiêm bảo vệ,kiêm lao công dọn vệ sinh luôn.Mấy hôm lễ hội xong là dọn dẹp thấy các cụ hiện về luôn.Tuy nhiên,ngày thường thì chúng tôi được toàn quyền sử dụng,miễn là không chạy nhảy vào khu nhà thờ tổ là được.Nên mỗi lần đá bóng, bọn tui chẳng bao giờ mất tiền sân cả ,kkk.Đá thắng thì được xiền, đá thua chẳng mất gì,hé hé !
Rồi 1 buổi chiều đang diễn ra, cuộc đấu giữa làng lá mít và băng hải tặc không râu ( bên tôi làng lá, toàn fan Naruto với One piece). Chuyện là tôi đá bóng, khâu dốc bóng ,với chuyền thì xịn chứ khâu dứt điểm thì tệ , nên tôi toàn đá giữa sân làm cầu nối tuyến giữa với tiền đạo , lâu lâu hứng lên thì bắn vịt trời, với ghét mấy thằng huấn luyện viên online lắm ( cay từ vụ CS) thì bắn ra ngoài sân ! Hôm nay chả hỉu sao đang dẫn banh ngon thì tôi thấy ô kìa, khung thành góc chữ A bên phải sao trống thế, ngon,Triệu hồi thập vĩ,lục đạo tiên nhân co chân sút luôn @@! Mấy thằng cùng làng mắt chữ X mồm chữ O :
- Ê chuyền đây, tia chớp nâu ( má làm gì có tia chớp nâu, tia chớp đen chứ, chả là đi đá bóng nhiều lên da em hơi đen nên không làm được tia chớp vàng)
- Ê ..ê nâu nâu ( chúng mày gọi chó à , ê với chả nâu)
Kệ, với sức mạnh của mãnh thú làng lá mít,vì bảo vệ danh dự của làng lá, vì gia tộc họ Đào, tôi sút thẳng, cơ mà như đã nói ở trên,do bị thập vĩ ảnh hưởng,tôi sút ngay vào căn nhà có cổng màu đen sau lưng khung thành bên kia, nghe 1 cái " Binh " rồi 1 cái " Tòm " =.=! . Đoán chừng là chắc rơi vô hồ cá nhà người ta rồi ( nhà giàu kinh, có hồ cá trong nhà luôn), Cả làng lá và băng hải tặc không râu đều co giò lên chạy được 1 đoạn thì 1 thành viên của băng không râu có tên khá ngầu là big daddy (mẹ ,sao không có thằng big mom nữa nhỉ, cả gia đình hải tặc đi đá phủi luôn) gào lên,nước mắt ,nước mũi tèm lem :
- Trả quả bóng cho bố ( á đù ,mày tưởng mày là daddy thật à)
-Thôi, hôm khác tao mua đền cho !
- Cu cậu khóc òa lên, nghẹn ngào mà thều tháo nói : Ko, trái bóng là quà sinh nhật mẹ tao tặng,có chữ ký cua Rô béo lấy lại cho tao (Con trai mà khóc hơn con gái,mày phải là big girl mới đúng) !
Bó tay, quà sinh nhật mày quý thế thì đem ra để thiên hạ nó dùng chân vùi dập à, ngu thế, sao ko cất trong nhà đi. Báo hại tôi lấm lét đi qua nhà bên kia, kiễng chân lên, nhón đầu qua rào mà dòm vô, vừa hay thấy một em gái đang đứng cạnh hồ non bộ, vóc người trước lồi sau vểnh, tóc xõa tới lưng, áo váy hơi ướt, đúng kiểu tôi thích mặt học sinh thân hình phụ huynh các bác ạ, đặc biệt có đôi mắt to tròn, tôi nhìn không chớp mắt, quên mất luôn trái bóng kỷ niệm của big girl đang gào khóc ngoài kia.
- Ê, ê, sao rồi nâu? (Nâu nâu ,thằng cha mày. Giọng thằng bạn đang cõng tôi )
Sực tỉnh, tôi vội nói :
- Ơ..em gì ơi, cho anh lấy quả bưởi , à lấy quả bóng em đang cầm được ko ? ( haizz ,đá bóng vào nhà người ta, chưa xin lỗi đã đòi lấy bưởi với lấy bóng)
- Vô duyên, ai là em ông !
Nói vậy rồi em cũng lấy trái bưởi à nhầm trái bóng đang cầm trước ngực đưa tôi. Tôi nở nụ cười cầu tài :
- Cảm ơn e nh..bươ..bốp
Chưa dứt câu thì em đã ném ngay trái banh vô mặt, tôi bật ngửa, thằng bạn đang cõng cũng chổng vó theo, 2 ông thần la oai oái giữa đường, mấy thằng kia vội chạy lại :
- Sao ko mày? Trái bóng dội lại à ?
- Dội cái đầu mày, đá nãy giờ rồi đến giờ mới dội à ?( sao lại lòi đâu ra thằng thiểu năng ở đậu thế không biết)
Tôi làu bàu đứng dậy, vẫn còn nghe tiếng cười khúc khích của em (bưởi) trong nhà vọng ra, thầm rủa trong bụng " Con nhỏ độc ác, nhớ đấy .Bưởi to mà ngầu à"
Trên đường về, tôi nghĩ trăm phương nghìn kế đê làm quen em.
(À còn vụ quả bóng của big girl ở trên, sau đó tôi đi chợ với mẹ cũng thấy khoảng cả rổ bóng như thế có chữ ký của Ronando béo , nhà sản xuất họ in sẵn chữ ký lên luôn rồi, chứ lấy đâu ra quả bóng có chữ ký của Rô béo mà bán cho big gjrl kia)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro