Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6: Ta Muốn Theo Tỷ

"Tỷ tỷ ngọt hơn cả kẹo đường nữa" Vương Lệ Thành gian tà nói sau đó lưu luyến rời khỏi môi của cô.

Giải nguyệt cho cô sau đó nhanh chạy đi, hắn cũng lo lắng cho tiểu đệ đệ của hắn chứ, bị đá một lần suýt liệt tổ liệt tông rồi nên không dám đến gần cô nữa, Giai Hạ cũng không thèm đôi co với hắn mà cô vẫn nằm đấy suy nghĩ.

Vương Lệ Thành chẳng lẽ đang giấu chuyện gì sao? hay là hắn ta không hề bị ngốc, chuyện này chỉ có hắn mới biết cô ở đây đoán già đoán non cũng chẳng có kết quả gì, mà mặc kệ hắn muốn làm gì thì tùy hắn cô cũng không quan tâm mấy.

"Tiểu thư... tiểu thư...." Thất Nhi ở ngoài cửa chỉ khẽ gọi không biết hai người này có đang thân mật với nhau không nên cô cũng không dám đi vào.

"Vào đi!!"

"Tiểu thư ngày mai chúng ta phải về nhà một chuyến ạ"

"Sao phải về?"

"Vì, lão gia bệnh nặng muốn người về để gặp mặt" Thất Nhi vẻ mặt đau buồn, chắc ông ấy bệnh nặng lắm rồi, dù không phải cha ruột nhưng nghe thì cũng đau lòng Giai Hạ liền đứng dậy đi chuẩn bị một ít đồ mang về.

Về phía Vương Lệ Thành, sau khi rời đi ra cửa sau gặp Cẩn Mai, hắn đi đến khoác vai cô, Cẩn Mai nhẹ ngồi xuống ghế đá, rót một tách trà uống, nhìn bộ dạng của hắn làm cô buồn cười.

"Thất ca, có ngon miệng không? ca đúng là biết lợi dụng"

"Muội mà biết gì, đợi muội có nơi có chỗ đi lúc đó muội cũng giống huynh mà thôi"

"Huynh định giấu tẩu ấy đến bao giờ?"

"Hiện tại huynh vẫn chưa biết cô ấy có phải là người của bọn chúng hay không, phải đề phòng trước đã" Vương Lệ Thành nâng tách trà lên uống, nhớ lại hình ảnh lúc cô và Vương Diệp Nguyên thân mật thật khiến hắn muốn điên lên.

"Lúc nãy tam ca có đến, muội đi cùng huynh ấy sao?"

"Không có, lúc ra đến muội gặp huynh ấy ở cửa chuẩn bị về"

"....." Vương Lệ Thành trầm ngâm một lúc, nhìn điệu bộ của hắn đủ biết là đang ghen rồi, chắc sợ hai người họ nối lại tình xưa chứ gì, vốn dĩ cô cũng biết là Vương Diệp Nguyên từng yêu Giai Hạ nhưng sau hôm ban hôn cho hai người thì Giai Hạ biến mất, rồi sau đó trở về, thì lúc đó Vương Diệp Nguyên đã lấy người khác rồi.

"Huynh ghen sao? sợ huynh ấy cướp tẩu ấy à?" Cẩn Mai trêu hắn.

"Ta không có"

Vương Lệ Thành không rõ cảm xúc của mình lúc này nữa, hình như lúc đó hắn cũng hơi ghen, có một chút giận nên mới liền đeo mặt nạ vào định trừng phạt cô một chút nào ngờ bị cô đá một cước mà không thủ được nghĩ tới mà hồn vía lên mây.

Ngày hôm sau, Giai Hạ chuẩn bị ra xe ngựa để về nhà, cô không cho Vương Lệ Thành hay kẻo hắn theo cô về lại làm loạn thì sao, cô không ngờ rằng hắn đã nhìn thấy cô chuẩn bị mọi thứ và đi ra xe ngồi đợi sẵn.

Giai Hạ vừa lên xe thì thấy hắn đã ngồi đợi sẵn, cô muốn trốn hắn đi mà cũng không được, tên là là camera sao? biết cô ở đâu làm gì, để bám theo, trở về mà làm loạn thì mặt mũi cô để đâu nữa đây.

"Vương Lệ Thành sao ngươi lại ở đây? chẳng phải ngươi đang ngủ sao?"

"Tỷ muốn đi đâu? tỷ định bỏ ta mà đi sao?" Vương Lệ Thành rưng rưng nước mắt, chẳng khác gì trẻ con, cô liền đi xuống xe mua một cây kẹo hồ lô đường cho hắn để dỗ hắn.

"Này ăn đi, rồi ở phủ đi, ta phải về nhà một chuyến không chơi với ngươi được"

"Nhưng mà Lệ Thành muốn theo tỷ à"

"Được rồi, chịu thua với ngươi nhưng phải ngoan nghe không?" Giai Hạ cảm giác như mình có thêm một đứa em nữa vậy, ở thời của cô làm con một quá sung sướng chưa từng hiểu cảm giác phải chăm sóc em gì cả, bây giờ cũng hiểu rồi chăm chồng chẳng khác nào chăm em cả.
———************—————-*********—-
(Ngoại truyện)
Giai Hạ vừa tan làm về nhà, mẹ cô đã chuẩn bị gì đó cô bước vào thì liền bị mẹ cô lôi mình đi vào phòng thay trang phục, cô vẫn ngơ ngác không biết chuyện gì xảy ra nữa, cô phải thay hết bộ này đến bộ kia.

"Mẹ à, có chuyện gì vậy?" Cô ngán ngẩm thay quần áo, sao mẹ cô lại mua nhiều đồ đến như vậy, theo như kinh nghiệm của cô thì chắc lại đi xem mắt cho cô nữa đây.

"Đi xem mắt chứ làm gì, con nhìn con đi, không còn trẻ nữa đâu" mẹ cô vẫn tiếp tục bài ca đó suốt một năm nay rồi, xem ra lần này là lần xem mắt thứ N lần của cô trong năm rồi thì phải, nhiều đến nổi mà cô không biết được bao nhiêu lần rồi nữa.

"Mẹ con chỉ mới 25 tuổi thôi mà"

"Con nhìn Phương Phương bạn thân của con đi, người ta sắp sinh luôn rồi, còn con thì sao? mẹ không biết lần này phải được, người này là con của bạn thân mẹ nhất định con sẽ thích, thằng bé vừa du học từ Mĩ về đấy, dù nó nhỏ hơn con một tuổi nhưng người ta có nghề nghiệp đàng hoàng kế thừa công ty của ba mẹ nó đấy" mẹ cô đeo trang sức vào người của cô, Giai Hạ ngán ngẫm hết mấy người già bây giờ tới lượt phi công trẻ rồi sao?

Cô bị mẹ mình lôi đến nhà hàng sang trọng, Giai Hạ nhìn rất xinh đẹp dù cô chẳng trang điểm đậm hay mặc đồ mắc tiền như những người khác nhưng đủ hớp hồn bất kỳ người đàn ông nào nếu nhìn cô.

Giai Hạ không muốn đi vào trong, bị mẹ cô lôi vào sau Giai Hạ chán ghét nhìn tên nhóc mà mẹ cô khen ngợi, cũng đẹp trai đấy, nhìn cũng biết là công tử nhà giàu đấy mà những người như vậy thường rất đào hoa, nay cô này mai lại cô kia, biết đâu chừng lấy nhau về vài ngày lại đá cô thì sao.

"Thành Thành, cháu đợi lâu ngồi nhỉ?"

"Không sao đâu bác, mẹ con đang bên kia đấy" Vương Lệ Thành chỉ tay sang hướng kia, bà liền hiểu ý rời đi để lại riêng tư cho họ.

"Giai Hạ lần này phải được không được trượt mẹ tin tưởng con" bà không quên nói nhỏ vào tai cô sau đó đẩy cô ngồi xuống"

Giai Hạ khó chịu ngồi xuống, mặt của cô không mấy vui, Vương Lệ Thành nhếch môi cười, thì ra người này là người mà mẹ của hắn hay kể, xinh đẹp thật nhưng hình như cô không muốn đi xem mắt lắm thì phải.

"Chào cô, tôi tên Vương Lệ Thành" Hắn lịch sự đưa tay ra, Giai Hạ miễn cưỡng bắt tay với hắn.

"Chào, tôi tên Giai Hạ"

"Cô giới thiệu về mình đi"

"Tôi tên Giai Hạ, tôi là tác giả truyện tranh, tôi năm nay 25 tuổi, được chưa?" Giai Hạ nói nhanh.

"25 tuổi à? vậy cô lớn hơn tôi một tuổi đấy, DÌ à" Giai Hạ đưa ly nước lên uống một ngụm nghe từ Dì phát ra từ miệng hắn cô liền phun ra, cái gì dám gọi cô là Dì? cô già lắm hay sao? cái tên này thật là láo quá mà.

"Tôi cho cậu gọi lại đấy!!" Giai Hạ nắm chặc ly nước đôi mắt rực lửa hướng về hắn như muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy.

"Dì già rồi nóng tính quá" tuy lần đầu gặp nhưng Vương Lệ Thành lại cực kỳ thích trêu cô gái này, mặc dù không thích đi xem mắt lắm những người khác hắn đều từ chối nhưng có lẽ người con gái này quá đặc biệt hắn không muốn từ chối, muốn thử xem độ thú vị của cô đến thế nào.

"Tôi không có già, cậu làm như cậu trẻ lắm vậy"

"Dĩ nhiên tôi trẻ hơn dì rồi" Câu nói của hắn làm cô tức điên lên thật muốn tung một cước cho hắn thấy sức mạnh của cô.

"Trẻ mà ế cũng như không" Giai Hạ bắt đầu trận chiến đấu khẩu với hắn.

"Nhưng đỡ hơn vừa già, vừa ế, tôi nhận từ mà chấp nhận dì vậy" hắn đứng dậy, đi sang chỗ cô kéo cô vào trong lòng.

"Tôi không cần, đồ nhóc con láo toét"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro