Chương 10
Người nam nhân tuy khó chịu bất quá mặt ngoài hướng Hạ Nam phất tay. Nhưng người nam nhân có nhan sắc bên cạnh là tỏ ý không bằng lòng, khiêu khích Hạ Nam:
"Chẳng phải là nam nhân tàn tật đến chỗ chúng ta quét dọn sao, đi không nhìn đường à mà dám đụng đến Lam công tử."
Hạ Nam không nói gì lại cúi đầu nói xin lỗi lần nữa rồi đi. Trong lòng Hạ Nam chính là khó chịu với cả hai nam nhân. Một kẻ nam nhân đi chịu nằm dưới nam nhân khác chỉ vì tiền thật đáng tởm. Người còn lại hưởng qua nam nhân đã nằm dưới vô số nam nhân khác, còn đáng khinh tới mức nào.
Cái nam nhân tên Lam công tử nheo mắt mà nhìn về phía đại thúc đến khi khuất mới chịu rời tầm mắt. Cái nam nhân có nhan sắc tên gọi Tiểu Mĩ nhìn đến Lam công tử hắn yêu thích không nhìn đến bản thân mà nhìn tên đại thúc què quặt, đáy mắt trở nên ác ý.
Đại thúc lang thang trong hậu viện, bỗng một bàn tay ác ý đem hắn kéo lại, khiến hắn đập vào lồng ngực ai đó. Giọng nói mà hắn sống chết không muốn nghe tới cất lên:
" Liền mấy hôm ta không gặp, đã muốn tìm nam nhân thao rồi."
Đại thúc lười tranh luận, lựa chọn im lặng.
" Tên này không phải có cừu hận với ta sao, như thế nào cứ sáp lại, có ý đồ gì chứ."
Thật ra không phải Tần Dung muốn lại gần Hạ Nam, hắn chỉ đang muốn thử. Sau khi cưỡng bức Hạ Nam,
Tần Dung đối cừu hận trong lòng đã giảm đi một chút. Bất quá thân thể lão nam nhân này không tồi, rất dẻo dai, chỗ đó cũng cắn rất chặt.
Tần Dung đã thử qua nhiều người, nhưng đối thân thể một người vẫn là lần đầu tưởng nhớ đến vậy. Tần Dung đã đến tìm đầu bài của mình nhưng vẫn không thể có lại cảm giác thoả mãn ngày ấy.
Tần Dung nghĩ rằng ăn vẫn chưa đủ đi, hơn nữa Hạ Nam nợ Tần Dung nhiều như vậy, liền ngoạn thân thể lão nhân này đến khi hắn chán thì vứt bỏ cũng được.
Nghĩ nghĩ, Tần Dung liền đi tìm Hạ Nam. Tần Dung muốn xem đối đại thúc hắn hứng thú tới mức nào. Vừa nhìn thấy Hạ Nam, Tần Dung đã muốn buông lời khó nghe. Nhưng đột nhiên nhìn tới cái cổ trắng không tì vết, rồi lại nhìn xuống quả đào, Tần Dung liền vươn trảo nắn mông đại thúc.
"Thao" đại thúc thầm chửi một tiếng, tên khốn này lại muốn làm gì đây, không phải lại phát điên đó chứ. Nhưng mà tay Tần Dung giữ Hạ Nam rất chặt, khiến Hạ Nam không thể quay người lại ngăn chặn ma trảo.
"Chậc chậc cái mông đủ mềm, không phải vì cái thân thể này mà năm đó người ấy chọn tên này chứ."
Đại thúc thẳng nam cảm thấy thật ghê tởm buồn nôn. Liền hướng người đằng sau mà mắng
"Ngươi không phải đối ta hận, như thế nào động chạm, khiến ta đây cũng không thoải mái."
Hạ Nam nói khiến Tần Dung đang thưởng thức cái mông đột nhiên nổi giận
"Cấp ngươi mặt mũi ngươi liền làm kiêu, có phải hiện tại muốn ta ngoại thượng ngươi mới chịu ngoan ngoãn."
Tần Dung nói xong không chờ Hạ Nam phản ứng liền kéo quần Hạ Nam xuống. Hạ Nam túm cái quần, hai bên giằng co thiếu điều muốn xé đôi cái quần.
Nhớ lại kí ức đau cúc sáng nay, vết thương vừa mới êm êm của đại thúc nhói lên. Nếu làm tiếp thật sự chi bằng đem Hạ Nam đánh cho một cái chết. Hơn nữa Hạ Nam đối với Tần Dung có một chút e sợ, Tần Dung trong mắt Hạ Nam là người cái gì cũng dám làm.
Nhưng mà Hạ Nam vốn không địch lại Tần Dung, giằng co mấy cái quần liền bị vứt sang một bên, gió thổi vào giữa đôi chân Hạ Nam khiến lông tơ hắn dựng thẳng.
Tần Dung không nói một lời liền cắm tay vào, chỗ hậu huyệt vừa mới khép miệng vết thương lại nứt ra khiến Hạ Nam một thân mồ hôi lạnh.
" Đau một lần thì không chết, đau nhiều lần thì chết đi sống lại"
Hạ Nam đau đớn, Hạ Nam không muốn bị nam nhân tái thao. Hạ Nam là cái thẳng nam, không cần.
Thấy đại thúc im lặng, Tần Dụng đem mặt đại thúc cưỡng ép quay lại phía mình. Sau đó liền thấy một mạt ẩn nhẫn mà bi thương. Đại thúc mắt hơi đỏ khiến tim Tần Dung đập "bịch" một cái. Tần Dung hắn lại có xúc động muốn yêu thương vỗ về cái bình ổn đại thúc này, thật mẹ nó.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro