Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Máy lạnh hư roii[1_16+]

Căn hộ nhỏ của Phuwin hôm nay ngột ngạt hơn bao giờ hết. Cái máy lạnh đáng tin cậy vốn giúp cậu vượt qua mùa hè khắc nghiệt giờ đây đã im bặt. Nóng đến mức áo thun mỏng manh cậu đang mặc dính sát vào da, lộ ra từng đường nét mảnh khảnh nhưng vẫn gợi cảm đến khó cưỡng. Đôi môi hồng mím nhẹ, mắt long lanh mồ hôi đọng lại như thể cậu vừa bước ra từ phòng tắm.

“ Pond, máy lạnh nhà tao hư rồi… qua đây sửa giúp tao đi ”

Phuwin cố tình kéo giọng mềm mại, ngọt ngào trong cuộc gọi, như muốn kích thích chút nhẫn nại cuối cùng của người đầu dây bên kia.

“Nóng quá… mày không muốn thấy tao chịu đựng như thế này chứ?”_Phuwin

“ Biết chiêu trò của mày hết rồi, Phuwin nhưng vẫn muốn qua ”_giọng Pond vang lên, khẽ khàng nhưng mang theo một âm điệu đầy nguy hiểm.

...

Không đến hai mươi phút, Pond đã đứng trước cửa nhà Phuwin, thậm chí còn không buồn gõ. Khi cánh cửa vừa mở, anh ngẩn người. Phuwin đứng đó, tựa người vào khung cửa, áo thun rộng cổ để lộ xương quai xanh cùng một chút da thịt trắng nõn bên dưới. Hơi nóng khiến từng giọt mồ hôi lăn dài trên cổ cậu, tạo thành một đường cong quyến rũ đến bất ngờ. Pond nín thở, mắt không cách nào rời khỏi cậu được.

“Vào đi, trời nóng quá… Mày mà để tao đứng đây thêm chút nữa thì…” Phuwin nhấn nhá, ngón tay thon dài hờ hững vén mấy lọn tóc ướt sau tai, để lộ đường viền gợi cảm của chiếc cổ thanh mảnh.

“Vào ngay.” Pond bước thẳng vào, đôi mắt tối lại, ý nghĩ trong đầu như muốn làm gì đó nhiều hơn là sửa cái máy lạnh chết tiệt kia.

Pond bước đến góc phòng, bắt đầu tháo vỏ máy lạnh ra, nhưng tâm trí lại bị hút chặt vào bóng hình đang thong thả ngồi lên ghế sofa đối diện. Phuwin không thèm để ý đến nhiệt độ nữa, cậu cố tình duỗi dài đôi chân, quần short ngắn hờ hững che đi vừa đủ, để lộ làn da trắng ngần và những đường cong mềm mại mỗi khi cậu khẽ cử động.

“Mày sửa xong chưa?” Phuwin hỏi, giọng nhẹ nhàng nhưng lại mang theo chút trêu đùa, như thể cậu đang rất thoải mái với tình trạng nóng nực này. Ánh mắt cậu lướt qua Pond với một nụ cười khiêu khích, cậu nhấc ly nước lên, khẽ liếm môi trước khi uống từng ngụm nhỏ.

Pond nghiến răng, từng động tác của Phuwin đều như đang cố tình trêu ngươi anh. Đôi môi hồng đó, đôi mắt đen láy ẩn chứa ngọn lửa bên trong khiến anh cảm thấy khó chịu hơn cái máy lạnh hỏng kia rất nhiều.

“Phuwin,” Pond lên tiếng, giọng khàn hẳn, “mày muốn chết nóng thật hay muốn tao giúp hạ nhiệt độ theo cách khác?”

Phuwin ngẩng đầu, nhoẻn miệng cười, vẻ mặt vô tội nhưng lại khiến Pond khó có thể đoán được cậu đang nghĩ gì. “Cách khác? Mày nói xem… đó là cách nào?”

Pond không trả lời, chỉ bước đến gần hơn, mắt dán chặt vào từng biểu cảm của Phuwin. Căn phòng như càng thêm nóng, không phải vì cái máy lạnh kia, mà bởi khoảng cách giữa hai người đang ngày càng thu hẹp.

“Tao nghĩ… mày biết tao định làm gì mà, phải không?” Pond thì thầm, tay chống lên thành ghế, mặt cúi sát xuống nhìn cậu trai đang cố ý vờ vịt trước mặt mình. Hơi thở của cả hai hòa vào nhau, không gian dần căng thẳng.

“Vậy thì làm đi,” Phuwin đáp khẽ, đôi mắt sáng rực lên, không hề né tránh.

Trong khoảnh khắc ấy, Pond mất hết kiên nhẫn

Không đợi thêm giây nào, Pond áp đôi môi mình lên môi đối phương, mơn trớn từng chút một, như một con sói đang chiếm lãnh thổ. Cảm giác ướt át đôi môi cùng sự thô bạo trong từng nụ hôn khiến Phuwin rùng mình , đôi mắt hờ hững như đang tận hưởng khoái cảm.

"Đừng trách tao nếu mày khó thở đêm nay"_Pond

"Vậy thì làm tao nghẹt thở đi"_Phuwin

"Là mày nói đấy"_Pond

Phuwin chưa kịp đáp, Pond đã lao đến, cơ thể mạnh mẽ của anh đè chặt cậu vào tường. Những ngón tay thon dài của Pond siết lấy cổ Phuwin, không phải để bóp nghẹt mà để chiếm hữu, để khẳng định quyền lực. Đôi mắt cậu mở to, không thể tin vào sự đột ngột này, nhưng sự phấn khích trong lòng lại nhanh chóng đẩy lùi mọi lý trí.

“Pond...”

Phuwin thốt lên, nhưng chưa kịp hoàn thành câu thì môi Pond đã bịt chặt lên miệng cậu. Nụ hôn tiếp theo bắt đầu mãnh liệt như cơn sóng vỡ bờ. Pond không ngần ngại, đôi môi anh áp sát vào, nóng bỏng và đầy thách thức. Anh hôn như thể muốn nuốt trọn Phuwin, như thể cậu là không khí mà anh cần để sống.

"A~~ha.."

Phuwin khẽ rên lên, đôi tay cậu tự động bám lấy vai Pond, bị cuốn theo từng nhịp hôn dồn dập. Cảm giác đầu lưỡi của Pond quấn lấy lưỡi cậu, sâu và mạnh mẽ, khiến Phuwin cảm thấy choáng ngợp. Sự táo bạo của Pond như lửa thiêu đốt mọi lý trí, và cậu không thể không đáp lại. Cậu đẩy lưỡi mình vào sâu hơn, quấn lấy, hòa quyện.

“Pond...đừng dừng lại~~tao thích cảm giác này”

Phuwin nói, hơi thở trở nên gấp gáp, những âm thanh rên rỉ không thể kiềm chế tuôn ra từ miệng. Cảm giác mạnh mẽ và bất ngờ khiến cậu như sắp bùng nổ.

“Đã nóng thế này mà còn mặc kín mít như vậy?” Pond khàn giọng, anh thoát khỏi nụ hôn sâu, ngón tay khẽ luồn vào gấu áo cậu, cảm nhận làn da mềm mại bên dưới. Anh không chờ đợi nữa mà mạnh tay kéo phăng chiếc áo khỏi người Phuwin, lộ ra thân hình thon dài và làn da trắng mịn ẩn hiện dưới ánh sáng mờ ảo của căn phòng.

Phuwin thở dốc, hơi nóng từ cơ thể bị lớp vải giữ lại giờ đây bùng lên như ngọn lửa. Cậu bất giác muốn che đi, nhưng Pond đã nhanh hơn, bắt lấy đôi tay đang vươn lên của cậu, ép chúng chặt vào tường. Anh cúi đầu, ánh mắt hừng hực như muốn nuốt chửng cậu, từng hơi thở phả lên làn da trần trụi của Phuwin khiến cậu không khỏi rùng mình.

“Đừng che,” Pond ra lệnh, giọng anh trầm thấp nhưng mang theo uy quyền không thể phản kháng.

“Tao muốn nhìn rõ từng phản ứng của mày, từng nơi tao chạm vào.”_Pond

Rồi anh cúi xuống, đôi môi nóng bỏng áp lên bờ vai trần của Phuwin. Cảm giác ẩm ướt của đầu lưỡi khiến cậu run rẩy, tiếng rên khẽ bật ra khỏi miệng mà không thể kiểm soát. Pond di chuyển từ từ, môi anh trượt dọc theo xương quai xanh lộ rõ, mỗi nơi đi qua đều để lại dấu vết đỏ thẫm, như muốn ghi dấu lãnh thổ của riêng mình.

“Tao sẽ không bỏ sót chỗ nào hết,”

Pond thì thầm, tay anh lần nữa trượt lên, vuốt ve từ eo cậu lên đến ngực. Ngón tay thon dài mơn trớn quanh từng đường nét, cảm nhận làn da mịn màng, nóng rực vì cảm xúc dồn nén. “Mày thật đẹp, Phuwin... nhưng tao muốn thấy mày không chỉ như thế này.”

Phuwin cắn chặt môi, mặt cậu đỏ bừng khi nhận ra ánh mắt Pond đang dán chặt vào cơ thể mình, như một kẻ săn mồi đang ngắm nhìn con mồi tuyệt đẹp trong tay. Pond không hề che giấu ham muốn mãnh liệt, từng cử chỉ, từng cái nhìn đều khắc sâu ý đồ chiếm hữu.

“Đừng nhìn tao như thế... ahh...”

Phuwin khẽ nói, giọng cậu run rẩy, ánh mắt lảng tránh nhưng vẫn không thể kìm nén phản ứng của cơ thể. Bờ ngực trần nhấp nhô theo từng nhịp thở dồn dập, làn da cậu ửng đỏ dưới cái nhìn đầy khát khao của Pond.

Anh cuối xuống xoa nắng đầu ti làm Phuwin lại làm cậu thấy ngứa ngáy, cậu muốn nhiều hơn thế nữa

"Ah~~Pond bú nó đi..."_Phuwin

"Tao không nghĩ mày dâm thế đấy"_Pond trêu cậu nhưng vẫn thỏa mãn đề nghị kia, anh liếm ngực Phuwin vài cái sau đó đưa vào miệng bú. Dù Phuwin là nam nhưng lại có ngực 75, hơi phi thường nhưng Pond rất thích, miệng hắn cú bú nút ngực cậu như muốn nó chảy sữa cho anh uống.

Phuwin ngữa cổ ra tận hưởng khoái cảm Pond mang lại, rất sướng nhưng chưa đủ, tay hư của cậu đưa xuống phần dưới, cầm lấy cặc nhỏ của mình mà sục

_____

💬 Nóng như cái lò 🥵

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro