Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[Chap 8]

FIC: Ái Giới!

Couple: Khải Thiên_Nguyên Hoành

Au: Thiên Mỹ [Độc Sủng Thiên (Wattpad)]

Chap 8:

-Nhiên Hi, em lại đây! – Khải ngồi trên ghế, lia mắt nhìn NH đang sắp ra ngoài

-Có chuyện gì nữa sao?

-Em đừng có phá anh nữa được k? Anh lo chuyện này chưa xong, lại còn phải lo cho em nữa sao?

-Em là người yêu... à k... là vợ chưa cưới của anh, em phải ở cạnh anh chứ!

-Em là...? Chuyện đó là sao?

-Chẳng phải sao?

-Em còn nói như vậy 1 lần nữa, anh sẽ cự tuyệt em luôn đấy!

-Anh...

Tuấn Khải còn đang định đến phòng nghiên cứu thì thấy TP cùng với 1 vài tên khác đang bàn chuyện gì đấy, anh đứng bên ngoài nghe

-Mày, mày và mày, tụi mày nghe rõ chưa, vừa lúc tên Tuấn Khải đó k cảnh giác, khi tao ra hiệu, tụi mày phải hành động ngay... - TP là muốn "lật đổ"

-Chết tiệt! – Tuấn Khải nhau mày ngẫm nghĩ, rồi vội qua phòng "giam" Nguyên Hoành – Hai cậu... - Khải mở cửa phòng

-Cậu lại muốn làm gì? – Hoành nói

-Hai cậu mau đi đi!

Nguyên Hoành đứng ngẩn người, k hiểu Tuấn Khải lại đang lên cơn hay sao lại nói như vậy

-Mau! – Khải kéo tay Nguyên ra – Cậu, mau đưa Chí Hoành đi đi, nhanh lên!

-Đi thôi... - Nguyên chỉ nghĩ rằng được thả là may rồi chứ thật sự k biết tại sao lại dễ dàng như thế - Nhưng còn Thiên Tỉ, cậu ấy...

-Đi đi, cậu ấy có tôi rồi! – Khải nói rồi chạy qua phòng Thiên Tỉ - Thiên Tỉ, cậu... - Khải nhìn xung quanh, trống vắng – Aishh, tên chết tiệt TP... - Anh đập mạnh vào cửa rồi ra ngoài

-Đại ca, Tuấn Khải... - 1 tên báo với TP

-Tao biết rồi, có trốn đằng trời cũng k thoát khỏi tao đâu! – TP ném chai nước xuống đất – Đưa tên nhóc kia ra đây, tao có trò vui rồi!

-Vâng! – Rồi 2 tên kéo Thiên Tỉ ra, cột vào 1 chiếc ghế ghỗ cũ

-Tụi mày ra ngoài đi – TP nói rồi nhìn Thiên – Mày! Mày sẽ là 1 kế hoạch tốt cho tao! – TP đưa tay vỗ vai Thiên – Chắc mày cũng biết, kiểu gì nó cũng sẽ quay lại cứu mày

-Nực cười – Thiên nhếch mép

-Ý mày là sao?

-Anh ta có quay lại hay k cũng k liên quan đến tôi, chỉ có điều nếu anh ta lại tới, sẽ là điều bất lợi cho anh!

-Nói tiếp đi

-Anh nghĩ anh ta đến thì mấy người chỉ cần xông ra bắt dễ dàng vậy thôi sao?

-Vậy mày nghĩ tao k có kế hoạch mà bất giác thích thì làm sao?

-K, chỉ là kế hoạch của con người thì làm sao bằng kế hoạch của 1 "con quỷ" chứ?

TP nhìn Thiên, chợt nhận ra câu nói này đầy ẩn ý

-Ý mày là...?

-Tôi biết, có lẽ nếu bây giờ tôi nói tôi muốn gia nhập với các anh, các anh sẽ k tin, nhưng nếu có thể nói đến 1 cách có thể giết chết tên quỷ quyệt kia...có lẽ anh sẽ phải xem xét lại

-Mày... - TP bỗng có 1 cảm giác "đáng sợ" phát ra từ vẻ ngoài của Thiên – Mày muốn... giết Vương Tuấn Khải?

-Đúng! – Ánh mắt cương quyết ấy làm TP phân vân 1 hồi, rồi quyết định cởi trói cho Thiên

-Tao khuyên mày đừng có giở trò gì!

-Anh yên tâm! Cứ làm thế này là được...

*10 pm*

Tuấn Khải lại đến chỗ cũ, từng bước thận trọng qua khoảng sân

-Tuấn Khải! – 1 giọng quen vang lên gọi anh từ phía sau, trong màn đêm

-Là... ai? – Anh k thể nhìn thấy mặt, chỉ thấy loáng thoáng dáng người, mặc 1 chiếc áo choàng đen có mũ – Thiên... Tỉ? – Anh đi đến nhưng cậu ta chạy mất, anh lại đuổi theo – Đứng lại... cậu là Thiên Tỉ phải k?

-Tuấn Khải... mau... mau cứu tôi đi! – Đúng là Thiên Tỉ

"Cậu vừa chạy trốn tôi, vừa kêu cứu?" – Tuấn Khải thật k hiểu

-Tuấn Khải... - Thiên vẫn liên tục gọi như thế cho đến khi tới khu sau sân thì dừng lại, cách Tuấn Khải khoảng 10m

-Cảnh này... - Tuấn Khải chợt nhận ra lần đầu tiên khi anh gặp Thiên cũng đã từng mặc chiếc áo giống như vậy, đứng trước gió trong đêm

-Xin chào, Vương Tuấn Khải! – Thiên bỏ chiếc mũ áo xuống, nhếch mép, nói 1 cách ma mị... - Lại gặp nhau rồi!

-Thiên Tỉ, cậu làm sao thế? – Anh tới gần

-Có nhớ tôi k? – Thiên cười lớn – Tôi nhớ anh lắm đấy! Hhaha – Cái giọng điệu này thật khiến người khác cảm thấy rùng rợn

-Cậu... - Anh vẫn cứ từng bước tiến tới

-Sa lưới rồi! – Thiên Tỉ bỗng cười nhẹ, chỉ tay lên trên, 1 chiếc lưới được kết từ những sợi sắt lớn, nặng – Xin lỗi nhé, anh bị bắt rồi! – Thiên giơ tay vẫy vẫy rồi vừa cười vừa đi khuất

-Thiên Tỉ! – Anh gọi lớn – Tụi mày đã làm gì cậu ấy?

-Chẳng làm gì cả! – TP bước ra – Dù tao có nói là chính nó muốn làm như thế với mày thì mày sẽ k tin, thế nên tao cũng k muốn giải thích nhiều, đợi khi mày gặp nó, thì nên hỏi trực tiếp! Haha

-Tên khốn khiếp... tao nhất định sẽ khiến mày phải trả giá...

-Mày nên lo cho bản thân mày hơn là tốn sức nói những lời này! – TP ra hiệu cho người kéo Tuấn Khải vào 1 căn nhà kho nhỏ bụi bặm, bật sáng đèn

*Ngày hôm sau*

...

n

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: