Bướng
04.11.2018
Đôi mươi hồng thắm một nhành mai
Không còn nghiên bút, chẳng mực mài
Mẹ nói tuổi xuân không dài mãi
Ậm ừ cho đặng, lại đợi ai
Mẹ muốn hoa đào nở với ai
Hoa say kẻ khác chẳng thuận lời
Hoa nằm trong nụ không nguyện nở
Cha buồn mẹ khóc, hoa rối bời
Nhìn lại quanh mình thấy chơi vơi
Vườn không mở cửa không chào mời
Yêu một ánh mắt tâm lạc lối
Chẳng bận nào bướm nào ong lơi
=========
Cảm xúc dồn nén, không bùng nổ, mà cô đọng thành ngôn từ...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro