Tôi muốn ở lại đây mãi mãi
Tôi đang ở năm 2016! Yeah! Chắc chắn là thế!
Mọi thứ dường như lạ lẫm nhưng cũng vô cùng quen thuộc. Tôi nhìn đồng hồ bây giờ đã là 3h15, vậy là mình đã ở thế giới quá khứ này được hơn nửa tiếng rồi, như có một thứ vô hình nào đó đã giữ tôi ở lại vậy.
Lúc quay trở về phòng thể chất, khi nhìn thấy các bạn năm xưa, tôi đã rơi nước mắt. Dù có là giấc mơ tôi cũng không muốn thức dậy chút nào.
Tôi ngồi một góc và ngắm nhìn đám bạn năm 17 tuổi của tôi. Mọi suy nghĩ của tôi lúc này không còn là 'chuyện gì đang xảy ra' nữa, giờ đây tôi lại cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Nhớ lại năm 23 tuổi, năm khủng khoảng nhất của tôi, tôi đã thực tập 1 năm rồi nhưng vẫn chưa được đi làm chính thức, môn sinh học của tôi dạy thì không phải quá quan trọng với tất cả học sinh nên để được đi làm thật sư khó khăn, không những vậy dự án nhà đất vẫn còn chưa được duyệt, năm đó cả thế giới đang phải gánh chịu một trận đại dịch, nền kinh tế phải chịu một trận "lũ quét", chứng khoán, tiền tệ.. Mọi thứ cứ xuống ầm ầm như bão. Ôi ước gì cứ ở mãi cái tuổi vô lo, vô nghĩ này mình sẽ cố gắng học hơn nữa, cho cuộc sống bớt vất vả. Tiếng trống trường dội lên từng hồi lại cắt ngang dòng suy nghĩ đầy tâm trạng của tôi. Hin gọi tôi lại:
- " Nàooo thế có đi về không thì bảo, ngồi ngắm anh ngừi iu đơ cả ra".
- " Hihi làm gì có anh nào đâu, hâm à, nói to bạn ý lại ghéc mình bây giờ"
Ơ từ từ, sao mình lại nói ra mấy cái này. Chẳng lẽ tâm hồn mình đang bắt đầu làm quen với tuổi 17 ư? Mình đang sống lại tuổi 17 ư? Tôi crush Tiv năm lớp 10, lên tận giữa 11.
Tôi nhớ lúc mới vào lớp 10, vừa vui vì đỗ cấp 3 lại thêm trường mới, lớp mới, bạn mới, làm tôi chỉ mải chơi chả học hành gì nên thành tích lớp 10 tôi chả nổi bật gì. Tự nhiên được ngồi gần 1 bạn vừa học giỏi, vừa đẹp zai, vừa giỏi đá bóng. Eo ơi hồi đấy tẻ tâu lại còn thích đầu nấm!!! Máaa nó..! Ai mà không thích cơ chứ! Thế là tomboy cũng thành gái thẳng. Và tôi đã tỏ tình với Tiv, nhưng ngược đãi nỗi, cậu bạn đó chỉ học.
Oh no! Tôi bị từ chối đâm ra cú lắm.
Quyết tâm học hành, thế là lớp 11 thành tích tôi vượt trội hơn hẳn, tôi xếp thứ 5 lớp. Chắc cũng nhờ cậu bạn đó mà thành tích của tôi tốt hơn hẳn, từ xếp thứ 33 mà lên top 5, thấy mình hồi đấy đỉnh quá ư là chời! Tôi thì dạng lười chứ không dốt, chỉ cần chăm học là khấm khá hơn hẳn. Rồi mọi thứ tình củm, tình keo tui cho vào xó hết! Quyết tâm học. Hiện tại tôi đang là học sinh giỏi của lớp 12A. Tôi phải cảm ơn cậu bạn Tiv vì đã từ chối tôi thì đúng hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro