Mình thường không đặt nhiều kỳ vọng vào những series học đường có màu sắc thế này. Nhưng ấn tượng của mình về Friendly Rivalry sau khi xem tập 1 là: Ồ, phim này được quay tốt. Rồi... xem hết :)
Có thể nói một trong những điểm nổi trội nhất của bộ phim là yếu tố siêu thực được sử dụng trong cảnh một cách trực tiếp và táo bạo, để thể hiện ý ẩn dụ lớn về nước. Mặc dù siêu thực có tính điện ảnh và thẩm mỹ cao nhưng cần phải cẩn trọng và xử lý khéo léo bởi nó có thể dễ dàng phá vỡ tổng thể bộ phim cũng như làm bản thân phân đoạn trở nên "giả"; thường thì cái giá là quá đắt so với hiệu quả nó mang lại. Bằng cách sử dụng nó gắn liền với một hình ảnh xuất hiện xuyên suốt và vô cùng quan trọng của cả bộ phim, dù không quá xuất sắc, cách thể hiện thế này là giá trị và hòa hợp.
Tiếp theo có thể kể đến yếu tố hài hước trong những tập đầu bộ phim, dùng để giới thiệu nhân vật. Sự hài hước độc đáo này chủ yếu cũng đến từ đầu óc táo bạo của biên kịch. Và chính tính châm biếm trong những phân cảnh hài hước đã góp phần làm cho các cảnh bi kịch không trở nên quá nặng nề và lấn át không khí chung của phim, tăng thêm sự bí ẩn và thú vị của nhân vật cũng như kích thích góc nhìn đa chiều từ người xem. Jaeyi là nhân vật phát huy tốt nhất yếu tố này. Có thể nói những cảnh giới thiệu Jaeyi đã trở thành tiền đề cho lối thể hiện các khía cạnh tính cách của cô: thể hiện một cách dứt khoát (điển hình là các cảnh cười). Cụ thể, thay vì cho người xem thấy sự ác ma của nhân vật có một chất chứa, một uẩn khúc nào đó, thì bộ phim chỉ trực tiếp cho thấy sự ác ma. Điều này sẽ làm nhân vật trở nên cá tính, sắc nét và cuốn hút. Ngoài lề thì mình vẫn còn khá bất ngờ về cảnh phim Seulgi bị bắt nạt ở trường cũ, hộp sữa chọi vào đầu sau khi cắt kẹo cao su khỏi tóc, thực ra theo mình nhớ cảnh này có tương đồng trong cách biên tập với các cảnh hài nên cảm xúc mang lại cho mình khi theo dõi rất khó tả.
Về nội dung, dưới góc độ tiếp cận của mình, đây là một bộ phim về quyền tự chủ. Những vấn đề về quyền tự chủ được cài cắm qua nhiều nhân tố: học sinh và thuốc, Taejoon và các con, cạnh tranh thứ bậc, định kiến. Nhìn vào bức tranh toàn cảnh, các học sinh nằm dưới một hệ thống cạnh tranh đã trở thành truyền thống trong xã hội. Bao trùm bộ phim là cảnh những học sinh tìm đến và lệ thuộc vào thuốc để thỏa mãn hệ thống đó. Người cung cấp thuốc, Jaeyi, lại nằm dưới sự khống chế đầy ngột ngạt của cha. Cha Jaeyi, là người dường như được lột tả như nhân vật có khả năng thao túng thứ bậc. Trong một bức tranh như vậy, sự xuất hiện của Seulgi, với bộ đồng phục khác màu, đã tạo ra một sự "lộn xộn".
Seulgi là một nhân vật được khai thác với sức sống mãnh liệt và sự nhạy cảm cao: những cảm xúc thầm kín, phức tạp và nhiều dao động. Mặt khác, sự vận động thể chất của Seulgi trong các tình huống có nhịp độ nhanh tạo ra một sự đối lập đặc biệt (vừa bổ sung cho sức sống của nhân vật). Đáng lưu ý nhất có lẽ là cảnh tắm và giặt đồ sau khi bị bắt nạt, ngôn ngữ hình thể đã được lựa chọn để biểu đạt thay vì gương mặt và hình ảnh các sự vật khác (đồng phục - vớ dính đồ uống - máu, sân thượng, nước,...) cũng đủ mạnh để lưu giữ hoặc truyền tải cảm xúc. Với các cảnh bị bắt nạt phía sau thì cả biểu cảm gương mặt và cơ thể của Subin đều toát lên được cảm giác bị tổn thương, trong từng cử chỉ bình thường nhất. Sự lạc lõng của Seulgi với môi trường mới vẫn luôn có thể nhìn thấy một cách tự nhiên và rõ ràng từ tập 1, cũng theo cách như vậy.
Sự khác biệt của Seulgi có thể là điểm đã thu hút Jaeyi từ ban đầu (dù sự tiếp cận của Jaeyi phần lớn vẫn đến từ mong muốn điều tra thông tin). Seulgi xuất hiện với một sự độc lập trước quyền lực của Jaeyi, không giống những người bạn khác. Sự độc lập này có thể đến từ việc chưa hiểu rõ tình hình, nhưng bản thân nhân vật Seulgi vốn mang một cảm giác tách biệt rất lớn với môi trường Chaehwa. Mặt khác, quyền lực của Jaeyi thực chất là một thứ quyền lực được chuyển giao từ cha cô sang cô, áp đặt lên các học sinh (thuốc được trộm từ bệnh viện cha Jaeyi và ông cũng theo dõi được tình trạng các học sinh dùng thuốc). "Sự độc lập trước quyền lực" chính là thứ mà Jaeyi khao khát. Điều này sau này lần nữa được chứng tỏ thông qua phân đoạn Seulgi chống đối lại cha Jaeyi trong lễ hội trường. Bên cạnh đó, sự hứng thú của Jaeyi với Seulgi cũng đã được "nhắc đến" trong phân cảnh ở khu đổ rác, khi Seulgi phát tán bài luận của mình như một cách kháng cự lại định kiến và ý đồ của Jaeyi đối với cô.
Tuy nhiên, khi Seulgi quỳ gối trước Jaeyi, sự độc lập lúc này dường như đã bị phá vỡ. Jaeyi chọn không áp đặt quyền lực lên Seulgi, mà ngược lại, bảo vệ cô. Nguyên nhân là Jaeyi đã cảm nhận được sự tương đồng trong hoàn cảnh của cả hai khi Seulgi chia sẻ với cô cảm giác chìm trong nước. Sự tương đồng giữa cả hai đã thực sự kết nối Jaeyi với Seulgi. Nước là vùng an toàn giả, nơi Jaeyi chìm xuống nhờ lớp giáp và Seulgi chìm vào nhờ thuốc. Nỗi sợ của Seulgi không chứng tỏ cho sự hèn nhát mà ngược lại, chứng tỏ cho lòng can đảm khi cô dám hành động cho sự an toàn của mình. Hai nhân vật được xây dựng với vẻ đối lập ở bề ngoài nhưng tương đồng về hoàn cảnh nội tâm. Seulgi ngay từ nhỏ đã chẳng được ai chú ý, cô "vùng vẫy" bằng cách mặc đồ công chúa, trong khi Jaeyi luôn thu hút mọi sự chú ý từ khi còn nhỏ như một công chúa. Vậy Jaeyi có vùng vẫy không? Cô không có lý do để vùng vẫy nhưng không thể chịu nổi bản chất trống rỗng của sự hoàn hảo này. Chi tiết trong nhà thờ cho thấy rõ điều đó: tự tạo tội để thú tội.
Những cảm xúc Jaeyi thể hiện đa phần đều là học được, không phải cảm nhận được. Điều này khiến cô không hiểu cảm xúc của Seulgi khi bắt nạt Nari và khi tiết lộ cha Seulgi có quan hệ bất chính với học sinh, khiến cô bật cười thích thú khi nghe trộm người khác (dù họ đang nói xấu mình) và khiến cô chắp tay khóc trong nhà thờ. Nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc Jaeyi là một nhân vật hoàn toàn vô cảm hay có trí tuệ cảm xúc thấp (bằng chứng đơn giản nhất là hành động bịt tai Seulgi ngay sau đó). Thực chất, Jaeyi là một nhân vật bị mất kết nối với chính bản thân và có sự cảnh giác cao (được thể hiện qua những sự chuẩn bị về mặt tinh thần của cô). Những cảm xúc hiếm hoi trong Jaeyi chỉ được bộc lộ bằng việc tưởng tượng về cái chết của Jeyun - đối tượng sẽ không giết chết cô; khi cô đánh Jena - trước khi nghĩ rằng Jena muốn giết cô; một số cảnh bên Seulgi, đặc biệt là cảnh thể hiện cảm xúc tội lỗi sau khi Jena chết, rất đối lập với thời điểm ban đầu trong nhà thờ và các cảnh sau này, khi cô đã học cách mở lòng và thậm chí là dần trở nên yếu mềm hơn. Có thể nói, không chỉ Seulgi, Jaeyi trước khi gặp Seulgi cũng đã phải chiến đấu từng ngày để sinh tồn, chôn vùi tình cảm thực sự như một cách phòng vệ, cho đến khi mọi thứ đi quá xa và biến thành địa ngục. Seulgi, người có cùng hoàn cảnh với Jaeyi, lại có một điểm khác biệt quan trọng với Jaeyi: cảm xúc của Seulgi đều là thật. Kết quả khác biệt giữa sự an ủi từ Seulgi và từ Jaeyi đối với bạn của mình đã phần nào nêu lên điều này. Đồng thời, đây cũng chính là sự khác biệt giữa Seulgi với các học sinh Chaehwa khác, hay rộng hơn, là môi trường mà Jaeyi lớn lên. Điểm này cũng được nêu lên qua chi tiết cô là học sinh duy nhất đạt điểm A+ trong bài luận - một dạng kiểm tra yêu cầu nhận thức về bản thân. Dù vậy, khi Seulgi dần gỡ bỏ lớp giáp của Jaeyi, Jaeyi cũng đã thể hiện những cảm xúc thật. Cả hai đã giúp nhau có được sự tự chủ, thứ sẽ giúp Jaeyi nổi lên, giúp chân Seulgi chạm đất và họ gặp được nhau ở đó với lòng tin, sự chân thành.
Tại sao Seulgi vẫn có thể có những cảm xúc trọn vẹn dù cho cũng phải vật lộn để sinh tồn? Chi tiết thể hiện mạnh mẽ nhất cho sự khác biệt giữa hai nhân vật là khi Seulgi tức giận đứng lên vì lời Jaeyi nói về cha mình. Seulgi ngay tại thời điểm đó không chỉ là một người khốn khổ vật lộn để sinh tồn mà còn là đứa con thất lạc của một người cha chưa bao giờ từ bỏ ý định tìm kiếm con. Điều này đã tạo ra sự hoàn thiện cho chi tiết Jaeyi mất tích ở bờ sông. Hình ảnh Seulgi tuyệt vọng đi tìm Jaeyi bên bờ sông có thể được xem là tương đồng với hình ảnh cha Seulgi và là lời khẳng định rằng Jaeyi đã có được tự do về mặt cảm xúc, giống như Seulgi. Mặt khác, phân đoạn trước khi Jaeyi nhảy sông là minh chứng rõ ràng cho một happy ending khi cô lặp lại những thao tác với Jena lúc nhỏ - trước khi Jaeyi tin rằng chị cô cũng cố để giết cô, tức là bấy giờ không có bộ giáp nào sẽ đè nặng và nhấn chìm Jaeyi dưới lòng nước; đồng thời, nêu lên thông điệp then chốt: không phải bỏ lại tình cảm mà lấy tình cảm làm sức mạnh mới là cách an toàn để đối diện với nỗi đau.
Một số nét quan trọng về quyền tự chủ cũng đã được dùng khắc họa Kyung. Kyung là nhân vật bị áp đặt nhiều nhất trong bộ phim. Thứ áp đặt Kyung không phải quyền lực từ một ai cụ thể mà là định kiến xã hội. Kyung không bị phụ huynh kiểm soát hay giáo viên thúc đẩy nhưng luôn cạnh tranh để đạt vị trí thứ nhất. Sự cạnh tranh này của Kyung bắt đầu trở nên độc hại khi cô hi sinh nguyện vọng của bản thân để có được sự công nhận cao nhất, bắt nguồn từ quan niệm cái gì là nhất, thế nào là giỏi của người khác. Bên trong Kyung chứa đựng sự bức bối, uất ức, đau khổ và cô giải quyết bằng cách chống đối lại định kiến về phụ nữ trong việc thủ dâm. Đối với mình, vai này không dễ thể hiện. Woori hình như có bảo rằng cô băn khoăn phải làm sao để việc thủ dâm không gây phản cảm mà rồi quyết định diễn thật tự tin. Điều này vừa hay là cách chính xác để nó không phản cảm, theo mình. Woori là một diễn viên thông minh và có sự nhạy cảm cần thiết. Cô đã lột tả được sự đau khổ, kìm nén nhưng non trẻ và lương thiện của nhân vật.
Yeri, dường như lại được khắc họa trái ngược với Kyung. Cô năng động, nhanh nhạy, hiểu rõ những định kiến tồn tại và cách nó vận hành xã hội, từ đó xoay xở trục lợi dưới quyền lực của nhiều đối tượng cụ thể. Suy cho cùng, dường như không có điều gì thực sự ràng buộc được Yeri. Điều này tạo nên mối quan hệ bổ trợ tốt của hai nhân vật Kyung và Yeri. Cách Yeri quan tâm tới Kyung... dễ thương, hihi :v
Đối với cá nhân mình, tập cuối bộ phim còn một số điểm khá đáng tiếc. Tập cuối đã công bố một vài tình huống dang dở ở các tập trước, như bóp cò với những viên đạn đã được lên nòng. Diễn biến của tập nhanh với các chi tiết được nhấn mạnh một cách tinh vi và vẫn cân đối với nhịp độ của các tập trước thay vì quá dồn dập, cuống quýt. Phải cho đến khi mọi thứ hoàn tất, người xem mới biết rõ chuyện gì đã xảy ra. Cách làm này tạo ra một áp lực lớn cho tính "truyện" của đoạn kết - phải là một kế hoạch và các tình huống nảy sinh đầy bùng nổ. Tuy nhiên, đoạn kết bộ phim lại mang tính "cảm". Mặc dù đây là một cái kết tốt cho bộ phim, nhưng cách dẫn dắt đến cái kết này như vậy, là vẫn chưa thực sự thuyết phục. Taejoon - một kẻ thái nhân cách, có niềm tin ngông cuồng và sẵn sàng từ bỏ đứa con "không đạt chuẩn" - vốn được hứa hẹn là một nhân vật vô cùng đáng sợ thông qua thái độ của Jaeyi và từng được lột tả một cách khá tiềm năng trước đó. Tuy nhiên, tập cuối bộ phim đã không đáp ứng được sự hứa hẹn này. Không có một sự khai thác nào khác đủ sâu hay đủ ấn tượng vào động cơ của Taejoon. Bên cạnh đó, sự đáng sợ có được từ trước nhờ không khí phim của Taejoon đã không còn nhiều tác dụng khi thế chủ động của ông được thiết kế một cách khá nghiễm nhiên và rồi cuối cùng, lại gặp rắc rối vì bị quay lén - vốn là một cách yếu ớt và không mấy bất ngờ. Có thể nói, dù đây là một cái kết có hàm ý và tính liên kết tốt nhưng vẫn chưa tận dụng được tối đa các hiệu ứng mà phim có.
Tổng kết lại, bộ phim khai thác một chủ đề không mới nhưng còn đang nhức nhối trong xã hội, có sự cân bằng, có sự sáng tạo trong cách triển khai (thay vì phô bày sự chênh lệch quyền lực dựa vào tương tác tiêu cực giữa các học sinh có vị trí khác biệt và chỉ xoay quanh hoặc gói gọn trong phạm vi trường học, bộ phim lựa chọn cách truyền tải tình cảm và mở mang hơn) cùng với giá trị nghệ thuật đáng tham khảo. Đoàn phim từ các đạo diễn đến các diễn viên đều đã thực hiện tốt vai trò của mình để cho ra một sản phẩm chất lượng tốt. Cuối cùng, sức hút và vẻ đẹp của Friendly Rivalry là không thể bàn cãi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro