Rồi người đến, cầm ô che mưa nắngDắt em đi qua năm tháng bão bùngEm chẳng sợ Trái Đất này sẽ vắngĐời có buồn em vẫn cứ ung dung.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro