Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ⅰ.Predilection


Addiction

SUMMARY: Thư ký Châu x Tiểu Trương tổng, câu chuyện từ bạn giường thành bạn trai thường gặp, có rất nhiều hồi ức, cũng có rất nhiều tình yêu

Cảnh báo: Cún con công x Song tính thụ. Có thể bao gồm các yếu tố sau: Bắn vào trong, công bị chuốc thuốc, đánh vào bumbúm, cưỡng gian khi đang ngủ, fingering, liếm bumbúm, semi-public, vân vân; H văn không não, xin hãy tự out ra

Ⅰ.Predilection [priːdɪˈlekʃn]

n. yêu thích hơn, yêu thích một người hoặc một sự vật hơn hết thảy

01.

"Tối nay sao? Tối nay không rảnh." Trương Gia Nguyên đứng trước cửa sổ sát sàn, cố gắng không để tàn thuốc rơi xuống thảm, mặc dù bản thân là người có hơn trăm triệu tệ trong tay nhưng cậu vẫn không muốn bỏ oan vài nghìn tệ ra để giặt tấm thảm trị giá mấy vạn tệ này.

Người ở đầu dây bên kia hơi khó chịu: "Lại không đến? Mày nói xem Gia Nguyên, gần đây mày lạ lắm đấy, có phải người tình nhỏ kia của mày không cho mày tới không?"

"Này, người tình nhỏ cái gì chứ, bạn giường thôi mà." Cậu nhả khói về phía dòng xe tấp nập bên ngoài cửa sổ, ậm ừ đáp lời, đồng thời thầm cầu nguyện mong sao lát nữa Châu Kha Vũ sẽ không ngửi thấy mùi khói thuốc trên người mình.

"Chỉ là bạn giường mà mày đã để tâm đến vậy rồi, anh nói này Nguyên Nhi, từ trước đến giờ mày đâu có thiên vị ai đến mức đó."

Trương Gia Nguyên dập đầu thuốc, dùng giấy ăn cẩn thận gói lại rồi ném vào thùng rác, sau đó suy ngẫm một hồi: "Vậy sao?"

"Đúng vậy, mày tính thử xem đã bao nhiêu ngày mày không đi bar rồi! Bàn số tám cũng phủ đầy bụi rồi đó."

Cậu liếc nhìn tờ lịch trên bàn, tìm mãi mới thấy lần đi bar gần nhất trong số những vòng tròn được đánh dấu trên tờ lịch, lần đó cách đây cũng xấp xỉ một tháng trước rồi.

Một tháng trước, Trương Gia Nguyên xoa mũi, hình như đó vừa hay là ngày Châu Kha Vũ đến công ty các cậu báo cáo.

02.

Cuộc gặp gỡ của cậu và Châu Kha Vũ cũng chẳng tốt đẹp gì, nghiêm túc mà nói thì cũng không thể nói là không tốt đẹp, nếu như không tốt đẹp thì Trương Gia Nguyên cũng sẽ không cùng Châu Kha Vũ giữ mối quan hệ bạn tình suốt một tháng nay, chỉ có điều là chuyện địa điểm lần đầu tiên cấp trên cấp dưới trong công ty gặp nhau lại là ở trên giường, nói ra thì cũng hơi ngại.

Tiểu Trương tổng của tập đoàn Gia Nguyên luôn có lịch trình cố định vào thứ sáu hàng tuần, cậu thích đàn ông là chuyện người trong giới thượng lưu ở Bắc Kinh này ai cũng biết, chỉ cần tìm hiểu một chút mọi người cũng có thể biết được Trương Gia Nguyên thích nhất là đi tìm thú vui ở trong gay bar của một người bạn. Người có tâm cơ chỉ cần tính toán một chút là có thể cầm ly cocktail giả bộ bị ánh đèn mờ trong bar làm cho chói mắt mà vô tình va phải Tiểu Trương tổng kia. Vị tổng tài trẻ tuổi này lúc nào cũng ra tay rất hào phóng, nếu người đó đẹp thì sẽ được cậu đưa lên tận giường, còn nếu nhìn không hợp mắt thì cũng có thể nhận được một nụ hôn hoặc một chiếc bill miễn phí.

Dù sao cũng không lỗ được, cho nên cứ tối thứ sáu hàng tuần quán bar sẽ vô cùng náo nhiệt, doanh thu cũng tăng lên không ít, chẳng trách bạn của cậu lúc nào cũng giục cậu tới giải trí.

Nếu như thương trường như chiến trường, vậy thì khách sạn về đêm chính là một sân chơi, tiểu Trương tổng luôn cố gắng hết sức tìm kiếm niềm vui ở đây, cậu sẽ không uống quá nhiều rượu, chút men say vừa khéo cũng là một trải nghiệm thú vị, những lúc như vậy cậu sẽ chơi đến khuya, sau đó ngủ lại phòng khách sạn ở ngay trên quán bar do bạn mình chuẩn bị riêng, chỗ này vô cùng thuận tiện cho việc mà ai cũng biết là việc gì.

314 là số phòng dành riêng cho Trương Gia Nguyên, ở đây có rượu vang đỏ mà cậu thích nhất, còn có một cây bass, thỉnh thoảng nhân viên dọn vệ sinh sẽ tìm thấy chiếc chìa khóa motor trên hộc tủ đầu giường, bọn họ đều không dám động tới nó, nhưng chỉ một tuần sau chiếc chìa khóa sẽ biến mất ngay và biến thành một chiếc bật lửa vô tình đánh rơi.

Hôm đó như thường lệ, sau khi đã ngà ngà say, cậu trở về phòng mình hút thuốc và đốt nến thơm. Cậu mua cây nến này vào tuần trước khi đi Thượng Hải công tác, giấy gói vẫn chưa mở, vỏ ngoài làm bằng giấy nhám sờ vào hơi mát tay, Trương Gia Nguyên cầm lên hí hoáy, sau một hồi đưa lên mũi ngửi thì xoay người đi vào phòng tắm.

Ánh nến trên tủ đầu giường chập chờn, phòng tắm vang lên tiếng nước chảy, mùi xạ hương vừa cay vừa ngọt hòa quyện với hơi nước lan ra căn phòng bên ngoài.

Ngay lúc này, một tiếng gõ cửa vang lên.

03.

Thường ngày, sẽ không có ai làm phiền cái cây hái ra tiền của bán bar vào lúc này cả, vì vậy Trương Gia Nguyên đã tự suy luận rằng đây là tình huống đặc biệt, nhất là khi tiếng gõ cửa càng ngày càng dồn dập như thế này, cậu tưởng rằng đã có chuyện đột xuất xảy ra nên đã vội vàng lao ra mở cửa với chỉ duy nhất một chiếc khăn tắm quấn quanh người. Dù tối nay cậu uống rất ít, nhưng rốt cuộc cũng vẫn là đã có rượu vào người, nên mấy ý nghĩ đầu tiên trước khi mở cửa như hỏi người kia là ai đã bị hơi men chặn lại, và thế là Trương Gia Nguyên đã không chút do dự mở khóa chống trộm và cửa ra.

Trong thoáng chốc, cậu bị hơi thở còn nồng mùi rượu hơn cả mình làm cho ngạt thở, vừa định mắng người, thì đã bị thứ gì đó chặn miệng lại, lưng bị ép vào cửa, lớp sơn lạnh lẽo trên mặt gỗ khiến cậu vô thức đưa ra người tiếp cận nguồn nhiệt trước mặt. Hình như có ai đó đang kéo chiếc khăn tắm lỏng lẻo phía dưới xuống, khi đầu lưỡi mềm mại ướt át tiến vào bên trong khuôn miệng, Trương Gia Nguyên mới nhận ra bản thân đang bị một tên lưu manh gõ nhầm cửa nào đó đánh úp.

Trương Gia Nguyên cố gắng tách hai chân ra, vốn là muốn chống cự nhưng không ngờ lại khiến cho đối phương càng dễ dàng đưa tay vào bên trong sờ soạng vùng chân từ đầu gối đến đùi non của mình, đôi chân quanh năm mặc quần âu trắng đến bất ngờ, càng lên trên thì càng mềm mại, láng mịn giống như một quả trứng luộc mới bóc vỏ vậy, còn bản thân Trương Gia Nguyên thì đang run lẩy bẩy trong tay đối phương. Người kia không ngừng vuốt ve nhào nặn eo cậu, Trương Gia Nguyên còn mơ hồ cảm nhận được phần da thịt ở đó chắc chắn đều đã bị véo cho sưng đỏ rồi. Hơi thở hoàn toàn đứt đoạn, tim Trương Gia Nguyên vang lên từng tiếng ding dong ding dong chẳng khác gì phím đàn đang bị mèo con cào loạn, chỉ có thể ngơ ngác mặc cho đối phương chiếm lấy, cánh môi bị cắn nát, rỉ máu lại làm cho anh ta càng thêm hưng phấn.

Ngay khi nếm được mùi vị của máu, cậu lập tức giơ nắm đấm lên, cú đầu tiên đã trúng ngay bụng dưới của người ta, vừa nghe thấy tiếng rên rỉ bị bóp nghẹt, Trương Gia Nguyên liền thừa thắng xông lên, còn chưa nhìn rõ mặt đối phương đã muốn giáng vào đầu anh ta cú đấm thứ hai, nhưng kết quả người kia lại nghiêng đầu né tránh, Trương Gia Nguyên chân trái vấp phải chân phải ngã xuống cái giường phía trước, hay tay cũng bị bẻ ra sau lưng.

"Tính cách mạnh mẽ như vậy mà còn đi bán sao, rốt cuộc em có cần tiền không đây?"

Bán? Bán cái gì? Cả người cậu bị vùi trong chăn bông mềm mại và khoái cảm, mái tóc mới sấy khô mềm mại xõa tung trên ga giường trắng muốt hệt như một chú cún ngoan ngoãn, nhưng hai chân lại không ngừng đạp tới đạp lui khiến cho người đàn ông kia nhất thời không dám tiến tới, chỉ dám dùng sức siết chặt cổ tay cậu.

Giằng co mãi thì cả hai người cũng phải kiệt sức thôi, ít nhất là Trương Gia Nguyên nghĩ vậy, cậu cố gắng suy xét xem tình huống hiện tại rốt cuộc là như thế nào, có lẽ chỉ cần nói chuyện rõ ràng cho ra nhẽ với người đằng sau là được, chuyện này chắc chắn có hiểu lầm, không cần phải làm loạn đến mức...

...

Mẹ nó, có lẽ hôm nay mình tiêu đời thật rồi, cậu chửi thầm, người trong chăn chợt kêu lên một tiếng hô kinh hãi, khăn tắm bị xé toạc hoàn toàn, Trương Gia Nguyên thậm chí còn có thể cảm nhận được hơi thở của người kia đang phả vào lưng mình, sau đó chậm rãi di chuyển lên cổ, truyền đến một trận tê dại.

Người đàn ông kia đột nhiên bật cười, với chút ý thức cuối cùng còn sót lại, cậu đã nghe thấy anh ta nói một câu: "Lát nữa sướng rồi thì nhớ gọi Daddy, bé con ương ngạnh."

04.

Nếu như chỉ bị người ta đụ vào mông thì tiểu Trương tổng cũng không cảm thấy quá mất mặt, cùng lắm là nghiến răng ngồi đệm vài ngày, không phải mấy cái status đều viết như vậy sao, chỉ có cảm giác giống như bị xe cán qua thôi, thỉnh thoảng đổi vị trí cũng không phải không thể, dù sao mấy người nhan khống đều là nhìn mặt gọi món, Trương Gia Nguyên cũng vậy, nhìn mặt nhìn chim, thấy hợp thì dạng chân ra cho người ta đụ.

Nhưng giữa hai chân cậu lại có một bí mật, là một bí mật khiến cậu không cho phép bạn tình bật đèn mỗi khi vào phòng.

Nhưng hiện tại, bí mật này đã bán đứng chủ nhân của mình, dưới bàn tay của người đàn ông xa lạ kia nó đã biến thành một đóa hoa mềm mại đang rỉ nước, khép mở liếm mút dương vật, sau đó còn làm ướt cả một mảng chăn bông.

Tiểu Trương tổng, người thừa kế chính thức duy nhất của tập đoàn Gia Nguyên không phải đàn ông giống như khái niệm truyền thống, cậu ấy có thêm một thứ mà đàn ông bình thường không có, nhưng bây giờ khi bị người kia đoạt đi một thứ thì cậu ngược lại càng không giống đàn ông hơn, làm gì có người đàn ông nào chổng mông lên khóc lóc, cầu xin người ta tiến vào cậu ta, mở rộng cậu ta, thao chết cậu ta chứ.

Mùi xạ hương kích thích xoang mũi của Trương Gia Nguyên, cậu và cái người đến mặt mũi còn chẳng thể nhìn rõ kia hệt như hai con thú đang gầm gừ giao hợp dưới ánh nến, cậu sướng đến rơi nước mắt, ngẩng cổ lên để lộ yết hầu đang bị đối phương dùng môi ngậm lấy, dục vọng biến Trương Gia Nguyên thành một con vật giống cái ngoan ngoãn, giọng nói trầm thấp khi ở trên giường cũng trở thành tiếng kêu của một con mèo nhỏ bị kẹt trong chăn, cả người cậu nhớp nháp co rúm lại nép vào lòng đối phương thút thít.

Thậm chí cậu còn lưu luyến cảm giác đau đớn khi dương vật khai phá huyệt đạo kia mà liều mạng co rút thành nội bích để giữ lấy côn thịt thô dài của người nọ, sau đó khi bị đối phương bóp mông chê dâm đãng, cậu lại càng thêm hưng phấn, phun đầy dâm thủy ra tay anh ta.

Trương Gia Nguyên vốn rất cao, cậu lại có thói quen rèn luyện thân thể nên vóc dáng và thể hình lúc nào cũng thuộc top ưu tú, đây là lần đầu tiên Trương Gia Nguyên gặp được một người cao hơn mình, thậm chí hình thể của anh ta còn lớn hơn cậu một cỡ, khi bị đối phương đè trên giường, cậu hoàn toàn không nhìn thấy đèn trần, mà chỉ mơ hồ trông thấy một vòm ngực săn chắc, trông có vẻ sờ vào sẽ rất thích tay của anh ta.

Dương vật vẫn không ngừng ra vào, Trương Gia Nguyên cũng nương theo từng cử động của anh ta mà nhấp nhô lên xuống, ảo giác bị nhấn chìm khiến cậu sợ hãi ôm chặt cổ đối phương, người kia bật cười, để nụ hôn thuận thế rơi xuống chóp mũi và gò má cậu, thậm chí Trương Gia Nguyên còn có cảm giác như thể mặt mình bị cắn một cái, sau đó có một bàn tay ướt át vươn tới trước mặt cậu, bảo cậu há miệng liếm lấy.

Những âm thanh đang vang lên trong đầu thôi thúc Trương Gia Nguyên phải ngoan ngoãn nghe lời người đàn ông kia, thế là cậu cũng ngoan ngoãn há miệng, dùng đầu lưỡi đỏ hồng ướt át liếm từ đầu ngón tay đến gốc ngón tay, rồi lại dịu dàng liếm mút từ dưới lên trên cho đến khi đầu lưỡi bị người kia dùng tay kẹp chặt mới dừng lại. Đôi mắt ngấn nước của cậu nhìn lên khuôn mặt mơ hồ kia, nhưng lại không thể thốt lên lời do miệng vẫn chưa khép lại được, nước miếng cũng vì thế mà ứa ra, nhỏ giọt xuống chiếc giường lộn xộn,

Trong lúc mơ màng, cậu nghe thấy người đàn ông kia khen mình dẻo dai, còn nói hai cái miệng của cậu đúng là trời sinh ra để làm nghề này, đầu óc bị kích thích bởi men rượu và tình dục không xử lý nổi những thông tin quá phức tạp, Trương Gia Nguyên chỉ đang thắc mắc không biết tại sao làm tổng tài thì phải có hai cái miệng, xuất khẩu với nhập khẩu sao, nhưng cậu đâu có làm bên ngành ngoại thương.

May mà đối phương cũng không cho cậu quá nhiều thời gian nghỉ ngơi, anh ta kéo tóc cậu sang hôn xuống, thân dưới không ngừng hung hăng luận động cho tới khi bắn vào bên trong một lần nữa.

Đúng vậy, một lần nữa, Trương Gia Nguyên không nhớ rõ đây đã là lần thứ mấy, nhưng cậu có thế chắc chắn đây tuyệt đối không phải lần đầu tiên, bởi vì bụng dưới của cậu đã chướng đến đau nhức, chỉ cần ấn nhẹ vào đó một chút là tinh dịch sẽ chảy ra ngoài, nhưng khi bị người lạ bắn đầy cả bụng như thế Trương Gia Nguyên vẫn không hề sợ hãi mà ngược lại còn cảm thấy hơi thỏa mãn. Cậu đã sớm buồn ngủ từ lâu, nếu còn mê man nữa thì trận ân ái ngoài ý muốn đêm nay sẽ trở thành một vụ cưỡng gian trong lúc ngủ mất thôi.

Hùa theo anh ta trong vô thức liệu có thể coi là tự nguyện không? Với thể chất của cậu thì khi anh ta bắn vào trong liệu có mang thai được không? Không đeo bao liệu có mắc bệnh truyền nhiễm không? Lát nữa có cần báo cảnh sát không, nên dứt khoát hỏi xin id wechat của đối phương không, hay thẳng tay giết người diệt khẩu luôn, giết người đàn ông đầu tiên biết được bản thân có một cái hoa huyệt của nữ, mặc dù cái người vừa mới kêu anh ta mau chóng tiến vào lại chính là mình ư?

Lần đầu tiên trải nghiệm cảm giác làm bottom của Tiểu Trương tổng đã kết thúc trong mơ hồ, cậu ngủ rất say, đương nhiên cũng không biết sáng nay trướckhi rời đi người kia còn làm chút trò vặt. Sau khi tỉnh lại Trương Gia Nguyên chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức, mới vừa duỗi eo thôi mà đã như bị rút sạch sức lực của rồi, mỗi đốt xương cứ như đều có suy nghĩ của riêng mình mà chạy loạn tứ tung, đằng sau cơn đau đớn quằn quại chính là cảm giác ngứa ran dưới nữ huyệt do bị ma sát. Cậu cúi đầu nhìn xuống thì thấy một tấm thẻ ngân hàng, sau đó mơ màng chắp vá những mảnh ký ức vỡ vụn mà bản thân cứ nghĩ là mơ tối qua.

Cậu dạng hai chân ra, nghiến răng đút tay vào bên trong, sau đó một đống dịch thể còn chưa tẩy rửa lập tức chảy xuống theo các kẽ ngón tay, cũng may tờ giấy không bị nhét quá sâu, Trương Gia Nguyên có thể dùng hai ngón tay để móc nó ra.

Một góc bị xé của mảnh giấy nhớ trên tủ đầu giường khách sạn vừa được lấy ra từ trong cơ thể cậu, trên mảnh giấy có viết một dãy số nguệch ngoạc đã bị dịch thể làm mờ đi phần nào, nhưng vẫn có thể nhìn thấy rõ một chữ 'Dan'. Trương Gia Nguyên giận đến đau phổi, đưa tay với lấy cái bật lửa thì lại phát hiện trong bao thuốc chỉ còn lại một điếu, những điếu thuốc khác đều đã trở thành tàn tro nằm im trong gạt tàn cả rồi.

Người đứng đầu cả một tập đoàn sao mà chịu nổi cục tức này, cậu lấy điện thoại ra add weixin đối phương chuẩn bị mắng người, Trương Gia Nguyên vừa tìm được gói meme phù hợp thì đối phương cũng đã acp lại với một cái avt đen xì vừa nhìn đã thấy nguy hiểm, hạng người đụ xong bỏ chạy, lại còn hút thuốc của người ta quả nhiên đúng là chẳng phải thứ tốt đẹp gì. Cậu vừa gõ xong câu chửi đầu tiên, thì đối phương đã gửi qua 3000 tệ.

- Trải nghiệm rất tốt, không ngờ em vẫn còn tem :D

- 500 tệ kia coi như là tiền boa, không cần thối.

- [Cún con nhấn like]

05.

Mẹ kiếp, chẳng trách anh ta nói phải gọi anh ta là daddy, chẳng trách anh ta nói cậu làm cái nghề này, cậu lại để đối phương coi mình là trai bao đưa đến tận cửa, đến mông cũng vểnh lên cho người ta véo sưng.

Điện thoại sắp bị Trương Gia Nguyên bóp nát rồi, ngay khi nó sắp nhắm mắt buông tay thì Tiểu Trương Tổng đã cho người kia vào danh sách đen, đêm đầu tiên của mình chỉ đáng giá 3000 tệ thôi sao, quá rẻ mạt, thôi thì cứ coi như bị chó cắn một phát vậy.

Cậu cắn răng trèo xuống giường, đỡ eo lết từng bước vào nhà tắm, vừa nhìn vào gương đã thấy bản thân thực sự bị chó cắn thật rồi, cả người cậu chẳng có miếng thịt nào lành lặn cả, chỗ nào cũng đầy vết bầm tím, mà nếu không bầm tím thì lại chi chít dấu hôn và vết răng.

Mẹ kiếp, lần sau nếu còn gặp lại tên Dan này ở quán bar, Trương Gia Nguyên cậu mà không đánh anh ta một trận tơi bời thì cậu không mang họ Trương nữa.

Điện thoại trên bồn rửa mặt rung lên, thông báo đã có năm cuộc gọi nhỡ, Trương Gia Nguyên miệng đầy bọt vội cầm điện thoại lên nghe, sau khi nghe phó giám đốc mắng một trận thì mới nhớ ra chiều nay mình phải tới phỏng vấn thư ký. Giờ này đã trễ từ lâu rồi, cậu vốn cũng chẳng phải phải đến làm gì, nghe nói tiểu công tử của tập đoàn Châu thị muốn đến chỗ bọn họ thực tập, khả năng cao là đã được nhận vào từ trước rồi, Trương tổng cậu chỉ cần xuất hiện ở cảnh cuối cho có lệ là được.

Chỉ có điều bộ dạng hiện tại của cậu không phù hợp để xuất hiện ở cảnh cuối cho lắm, khóe mắt Trương Gia Nguyên ửng đỏ, bọng mắt thâm quầng, thậm chí trên má còn có một dấu răng mờ, thế là cậu hung hăng lấy hộp che khe khuyết điểm trong tủ gương ra, hằn học xoa một lượng lớn che đi dấu hickey trên cổ.

06.

Động cơ motor rú lên làm bảo vệ trực cổng tỉnh giấc, anh ta đang định cúi đầu chào ông chủ thì phát hiện tâm trạng hôm nay của ông chủ không tốt lắm, chiếc mũ bảo hiểm ngày thường cậu vẫn rất nâng niu lúc này lại bị treo sơ sài trên tay lái, Trương Gia Nguyên khí thế hừng hừng tiến vào thang máy, trông kỳ quái cứ như thể đang đi đòi mạng vậy.

Trương Gia Nguyên cứ bước một bước là trong lòng lại thầm mắng người đàn ông tối hôm qua một tiếng, đồng thời cũng âm thầm cảm thấy hối hận vì hành vi phóng đãng của mình, đương nhiên đó cũng chỉ là hối hận tức thời.

Haha, 3000 tệ, chỉ cần 3000 tệ là có thể leo lên giường Tiểu Trương tổng của tập đoàn có tiếng ở Bắc Kinh sao, thật nực cười, Trương Gia Nguyên tức giận đẩy mạnh cửa, kết quả là đúng lúc đó lại có người bên trong mở ra, thế là Trương Gia Nguyên chỉ có thể đẩy không khí, mất thăng bằng ngã thẳng vào lòng người ta.

"Này, Trương tổng tới thật đúng lúc, đây là thư ký Châu mới đến." Giám đốc nhân sự mập mạp, cười khà khà giới thiệu với Trương Gia Nguyên: "Này Tiểu Châu, cậu giới thiệu bản thân với Trương tổng đi, tôi không làm phiền nữa."

Con người tròn trịa đối nhân xử thế cũng rất khéo léo, anh ta vừa thấy biểu cảm khó coi của Trương tổng liền vội bôi dầu vào chân, bỏ lại thư ký mới vẫn đang cứng nhắc ôm lấy sếp của mình.

Trương Gia Nguyên ho khan một tiếng rồi nói 'được', đỡ eo thoát khỏi cái ôm của thư ký Châu, đi thẳng đến chỗ chiếc ghế da ngồi xuống, rồi đau đớn thở hổn hển trước ánh mắt đờ đẫn của anh. Nhưng dù sao ông chủ vẫn là ông chủ, Trương Gia Nguyên đương nhiên có nhiều kinh nghiệm hơn một Tiểu Châu được các anh trai bảo vệ che chở từ nhỏ, lúc này cậu không thể mất đi khí thế được, thế là Trương Gia Nguyên vẫn gắng sức vắt chéo chân, xoay bút giả bộ lật xem bản lý lịch của anh, thỉnh thoảng lại gõ ngón tay lên mặt bàn.

"Tên?"

"A... à! Châu Kha Vũ, Kha trong Nam Kha Nhất Mộng, Vũ trong vũ trụ."

"Hừ, tôi không mù, lý lịch có ghi rõ." Trương Gia Nguyên nhấp một ngụm trà, nhíu mày nói: "Sau này pha trà cho tôi nhớ là không được để nguội, cũng không được để quá nóng."

"Được, được." Châu Kha Vũ mím môi, hai mắt vẫn dán chặt lên mặt Trương Gia Nguyên.

Trương Gia Nguyên không thể tìm thấy chút sơ hở nào trong bản lý lịch kia, ngoại trừ việc nó quá trống trải, nhưng người ta đến đây vốn dĩ là muốn lấy thêm kinh nghiệm, vì tương lai sẽ còn phải hợp tác với nhau, nên cậu cũng không cần thiết phải làm khó đối phương, quy tắc làm việc của người lớn là không được đưa cảm xúc vào công việc, thế là Tiểu Trương tổng điều chỉnh tâm trạng gọi người kia tới add wechat, sắp tan làm rồi, lát nữa về nhà cậu phải gửi văn kiện và giao việc cho Châu Kha Vũ.

Ban nãy khi không cẩn thận ngã vào lòng đối phương, Trương Gia Nguyên đã cảm nhận được một mùi hương khá quen thuộc, và mùi hương đó lại càng rõ ràng hơn khi người kia cúi xuống quét mã, cậu muốn nói vài câu thoải mái để kéo gần khoảng cách với anh, nhưng vừa định hỏi 'cậu dùng nước hoa gì', thì màn hình wechat đã hiện lên trang cá nhân quen thuộc, làm cậu phải dừng toàn bộ động tác lại.

07.

"Trương, Trương Tổng, anh, anh block tôi à."

Châu Kha Vũ nuốt nước bọt, hai tay run lên, nhớ lại những gì mình đã làm tối qua và sáng nay, ngay lập tức chỉ muốn tìm một cái hố để nhảy xuống, tại sao văn phòng tổng tài toàn là cửa sổ sát sàn chứ, cái cửa sổ duy nhất có thể mở lại không đủ để một người cao mét chín như anh chạy ra nhảy lầu.

Trương Gia Nguyên tức giận phồng má hệt một con cá nóc, ánh mắt của cậu tuy là đang hằm hằm sát khí nhưng cũng rất đáng iu.

Sếp mới của Châu Kha Vũ ném điện thoại xuống bàn, nghiến răng mỉm cười nhìn anh: "Tại sao tôi lại block anh, chẳng lẽ anh không tự đoán ra được sao?"








_______

chịu hai ông, hùng hục cả đêm mà không ông nào chịu ngó mặt ông nào

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro