Chương 4: Dạ Tiệc Mưu Mô
Văn phòng Tenebris – Buổi sáng trước ngày tiệc
Stelle đứng trước bàn làm việc của Black Swan, tay cầm tập tài liệu danh sách nhân viên dự tiệc. Nàng lướt qua từng cái tên, đôi mắt sắc lạnh dừng lại ở một cái tên quen thuộc.
"Acheron chắc chắn sẽ có mặt, đúng chứ?" Black Swan nhấn mạnh, giọng điệu không cho phép phản kháng.
"Thưa chủ tịch, tôi đã thông báo đây là sự kiện bắt buộc. Cô ấy không thể từ chối." Stelle gật đầu, ánh mắt lo lắng.
"Tốt lắm. Còn một việc nữa…" Nàng đứng dậy, bước đến bên cửa sổ, ngắm nhìn bầu trời trong xanh bên ngoài. "Sắp xếp một phần văn nghệ, bảo Firefly, Hanabi và Robin chuẩn bị. Tôi muốn mọi thứ thật hoàn hảo."
Stelle khẽ cúi người. "Tôi sẽ lo liệu, thưa chủ tịch."
Đến 6 giờ 30 tối, tại nhà hàng Luna Lux rực sáng như một cung điện lộng lẫy giữa lòng thành phố. Những chùm đèn pha lê treo cao tỏa ánh sáng ấm áp, ánh nến lung linh trên từng bàn ăn phủ khăn trắng tinh khôi. Đội ngũ nhân viên phục vụ mặc đồng phục chỉnh tề, di chuyển nhịp nhàng giữa các bàn, tạo nên một không khí vừa trang trọng, vừa náo nhiệt.
Black Swan bước xuống từ chiếc Rolls-Royce đen bóng. Nàng diện chiếc váy trắng ôm sát, phần vai trễ khéo léo để lộ làn da mịn màng. Mái tóc búi cao thanh lịch càng làm nổi bật đường nét kiêu sa trên gương mặt nàng.
Bước vào nhà hàng, nàng ngay lập tức trở thành tâm điểm của mọi ánh nhìn. Nhưng ánh mắt nàng chỉ tìm kiếm một người duy nhất – Acheron.
Tại bàn tiệc, Acheron ngồi ở một góc khuất, như thường lệ. Bộ vest đen đơn giản của cô không khiến cô nổi bật giữa dàn nhân viên, nhưng sự lạnh lùng và khí chất bí ẩn vẫn đủ để khiến vài ánh mắt xung quanh hướng về cô.
Ở sân khấu chính, Firefly, Hanabi và Robin đang chuẩn bị biểu diễn. Hanabi, với vẻ ngoài năng động, đang kiểm tra micro. Firefly chỉnh lại cây đàn guitar trong tay mình, trong khi Robin ngồi trước cây đàn piano, đôi mắt chăm chú vào bản nhạc.
"Đêm nay sẽ tuyệt lắm đây," Hanabi nói, nở nụ cười tươi với Firefly.
Firefly nhếch môi, liếc nhìn Hanabi. "Tuyệt vời hơn nếu bớt căng thẳng. Nào, tập trung đi. Nhớ biểu diễn cho tốt vì tôi có người thương ở đây~"
Robin mỉm cười nhẹ, xen vào: "Không sao đâu. Chủ tịch muốn buổi tiệc hoàn hảo, và chúng ta sẽ làm được."
Trong lúc đó, phía dưới sân khấu, nụ cười của Black Swan nở rộng khi cuối cùng nàng cũng nhìn thấy Acheron. Nàng lấy một ly rượu vang từ khay phục vụ, bước lại gần.
"Acheron." Giọng nàng vang lên, nhẹ nhàng nhưng mang theo sức ép khó từ chối.
Acheron ngẩng lên, đôi mắt tím lạnh nhìn nàng. "Chủ tịch."
Black Swan ngồi xuống cạnh Acheron, đặt ly rượu lên bàn. "Tôi hy vọng cô đang tận hưởng bữa tiệc. Mọi thứ ở đây đều được sắp xếp chu đáo, phải không?"
"Rất ổn, thưa chủ tịch." Giọng Acheron điềm tĩnh, không chút dao động.
Black Swan cười, ánh mắt sắc sảo như lưỡi dao. "Tôi đã đặc biệt chọn nhà hàng này để tạo không khí thân thiện hơn. Nhưng có vẻ cô vẫn giữ khoảng cách với tôi."
"Tôi chỉ làm những gì cần làm," Acheron đáp, nhấc ly nước lọc uống một ngụm nhỏ, hoàn toàn bỏ qua lời bóng gió của nàng.
Black Swan thoáng nhíu mày nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, đối lại bằng giọng điệu bỡn cợt. "Tiếc ghê. Tôi nghĩ rằng chúng ta có thể hiểu nhau hơn trong một bầu không khí như thế này."
Trên sân khấu, Hanabi giơ tay chào khán giả. "Chào mọi người! Chúng tôi là nhóm biểu diễn đêm nay. Hãy cùng tận hưởng âm nhạc nhé!"
Firefly bắt đầu chơi những giai điệu đầu tiên, giọng Hanabi hòa quyện với tiếng đàn piano trong bài hát du dương. Robin đứng ở trung tâm, hát chính bằng giọng hát mạnh mẽ nhưng vẫn mềm mại.
Nhân viên bên dưới vỗ tay theo nhịp điệu, không khí trở nên náo nhiệt hơn.
"Robin hôm nay tuyệt thật!" Ruan Mei quay sang Herta, mỉm cười.
"Đúng thế, nhưng tôi nghĩ Firefly mới là linh hồn của nhóm" Herta đáp, đôi mắt không rời sân khấu.
Black Swan chỉ mỉm cười và tận hưởng màn biểu diễn cùng những ly rượu đắt tiền, ánh mắt nàng vẫn dán chặt vào Acheron, người hoàn toàn thờ ơ với màn biểu diễn.
Một tiếng đồng hồ sau, sau phần biểu diễn âm nhạc, ánh đèn sân khấu dịu đi, nhường chỗ cho không khí hào hứng của các trò chơi. Stelle bước lên sân khấu, cầm micro với vẻ tự tin.
"Thưa quý vị, chúng tôi sẽ bắt đầu với trò chơi đầu tiên: Tìm vật phẩm bí ẩn. Các đội sẽ được ghép cặp ngẫu nhiên và cùng nhau tìm các vật phẩm được giấu kỹ trong nhà hàng. Mỗi vật phẩm có giá trị điểm khác nhau, đội có số điểm cao nhất sẽ chiến thắng."
Dưới sự sắp xếp bí mật của Black Swan, Acheron và nàng được ghép thành một đội. Acheron thoáng nhíu mày khi nghe thông báo, còn Black Swan chỉ nhếch môi cười đầy ẩn ý.
Trò chơi tìm vật phẩm, nghe đơn giản nhưng đối với Acheron đó như một trò đùa kì lạ của Black Swan - Cấp trên của cô.
Black Swan và Acheron cùng bước vào khu vực tìm kiếm, không khí giữa họ im lặng đến căng thẳng.
"Chủ tịch, tôi nghĩ chúng ta nên chia ra tìm kiếm để tiết kiệm thời gian," Acheron gợi ý, mắt nhìn thẳng, không hề có ý định tiếp cận.
"Không, tôi nghĩ tốt hơn là nên cùng tìm. Dù sao đây cũng là trò chơi đôi" Black Swan trả lời, bước sát lại gần cô.
Acheron khẽ thở ra, nhưng vẫn giữ thái độ bình tĩnh. "Vậy thì để tôi đi trước."
Họ bắt đầu lục tìm trong các góc khuất của nhà hàng. Acheron nhanh chóng tìm thấy một vật phẩm là chiếc vòng tay vàng giấu trong chậu cây.
"Khá nhanh nhạy đấy," Black Swan nhận xét, cúi xuống nhặt vật phẩm từ tay Acheron, tay nàng vô tình chạm nhẹ vào tay cô. "Cảm giác rất thú vị khi làm việc cùng cưng."
Acheron chỉ đáp lại bằng một cái nhìn lạnh nhạt rồi nhanh chóng tìm tiếp những vật phẩm khác. Trong khi đợi cô tìm thì Black Swan lướt mắt nhìn sang những cặp đôi khác. Nàng thấy Stelle cùng Firefly vui vẻ trò chuyện thân mật còn hướng kia thì thấy Hanabi và Robin cũng đang chơi trò tìm vật phẩm nhưng có lẽ hai người họ chỉ tập trung vào đối phương chứ không hoàn toàn chơi trò chơi này. Ánh mắt nữ Alpha hiếm hoi ánh lên vẻ khao khát tình cảm mãnh liệt rồi nàng lặng lẽ nhìn sang Acheron thầm nghĩ "Nếu cưa cẩm cô không được thì tôi sẽ sử dụng cách khác táo bạo hơn!"
Khi kết thúc trò chơi, đội của Black Swan và Acheron giành chiến thắng nhờ số điểm cao nhất do tìm được 7/10 vật phẩm bí ẩn. Black Swan liền tặng cho Acheron chiếc lắc tay bạch kim. Nhìn bề ngoài thì chiếc lắc tay này có vẻ đơn giản và bình thường nhưng nó được đính rất nhiều đá quý và kim cương. Cô thầm nghĩ có lẽ chiếc lắc này còn đắt hơn cả tháng lương của bản thân.
Một lát sau khi vừa mới hoàn thành trò chơi đó, Acheron định ngồi xuống thì Stelle bước lên micro lần nữa, nở nụ cười tươi. "Cảm ơn mọi người đã tham gia phần chơi đầu tiên. Bây giờ, chúng ta sẽ đến với trò chơi thứ hai: Vòng quay thử thách. Mỗi người sẽ quay bánh xe thử thách. Nếu quay trúng một ô, bạn phải thực hiện nhiệm vụ trên đó."
Bánh xe thử thách được đẩy ra, với các ô như: Hát một bài, Chia sẻ bí mật, Uống một ly rượu, và Hôn người ngồi cạnh.
Khi đến lượt Acheron, cô bước lên với vẻ thờ ơ. Đôi mắt xám của cô chỉ nhìn bánh xe, không quan tâm đến ánh mắt đầy ẩn ý của Black Swan phía sau.
"Quay đi, Acheron!" Hanabi đứng dưới cổ vũ. Firefly cũng mỉm cười, nói thêm: "Hy vọng cô quay trúng điều gì thú vị."
Acheron xoay bánh xe, kim lướt qua từng ô và dừng lại ở ô… Hôn người được chỉ định.
Mọi người trong công ty rất phấn khích khi thấy Acheron quay trúng vào ô đó. Họ hò hét và vỗ tay lớn khiến cho Acheron hoang mang. Cả phòng tiệc rộn lên tiếng cười và reo hò. Hanabi cười lớn: "Ai đây? Ai sẽ là người may mắn?"
Stelle nhanh chóng lên tiếng, cố tình chỉ tay về phía Black Swan: "Tất nhiên là chủ tịch rồi! Chúng ta không thể bỏ qua cơ hội này."
Acheron thoáng nhíu mày rồi đỡ trán, nhưng cô không phản đối vì mọi người xung quanh ai cũng cảm thán cô thật may mắn. Cô đứng dậy, bước đến gần Black Swan.
"Tôi hy vọng đây chỉ là một trò chơi, không phải âm mưu nào khác." Acheron nói nhỏ, giọng điềm tĩnh nhưng không giấu được chút cảnh giác.
Black Swan mỉm cười, nghiêng người lại gần hơn. "Chỉ là một trò chơi thôi mà, Acheron. Cô không cần căng thẳng như vậy."
Rồi cả căn phòng ra sức cổ vũ rằng Acheron hãy hôn môi đi vì đây là cơ hội ngàn năm có một. Acheron im lặng rồi chợt bặm môi rồi tiến đến Black Swan. Cả căn phòng lặng đi khi Acheron cúi xuống, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên má Black Swan. Nụ hôn chỉ thoáng qua, không mang theo chút tình cảm nào.
Black Swan nhếch môi, đôi mắt nàng lóe lên sự không hài lòng lẫn thách thức. Nàng quên mất là thêm chữ môi vào. Do sơ suất nên đã để Acheron lách luật nhưng dù sao cũng được người đó hôn. Nàng cũng hoan hỉ vui vẻ bỏ qua cho kẻ đầu tím này.
Sau trò chơi, không khí buổi tiệc đã trở nên rộn ràng hơn sau phần trò chơi. Black Swan bước đến bàn, nơi Ruan Mei, Herta, và Acheron đang ngồi.
"Cô giỏi lắm, Acheron!" Ruan Mei lên tiếng, nở nụ cười trêu ghẹo. "Chủ tịch của chúng ta hẳn rất thích thú."
Acheron lắc đầu, đáp gọn: "Đừng ghẹo tôi nữa, đó chỉ là một trò chơi thôi."
Herta nhướng mày, liếc nhìn Ruan Mei. "Tôi nghĩ Acheron là người duy nhất có thể giữ bình tĩnh trước những kế hoạch của chủ tịch."
Black Swan đứng phía sau, nghe thấy cuộc trò chuyện nhưng không lên tiếng. Nàng chỉ mỉm cười đầy ẩn ý. Nàng quay sang Stelle, ra hiệu. Stelle nhanh chóng mang đến một ly rượu đặc biệt. Nàng đưa ly rượu cho Acheron, giọng ngọt ngào và bình thản: "Đây là phần thưởng xứng đáng dành cho cô."
Acheron không nghi ngờ gì, cầm ly rượu và uống cạn. Lúc đó Ruan Mei cùng Herta cũng rời đi tìm không gian riêng tư cho cả hai. Ánh đèn dịu nhẹ phủ lên căn phòng, không khí xung quanh tràn ngập mùi hương nhè nhẹ của hoa nhài.
Acheron nheo mắt, cảm giác cơ thể mình trở nên khác lạ, hơi thở như nghẹn lại trong cổ. Lòng bàn tay cô nóng ran, từng sợi thần kinh như bị đốt cháy bởi một ngọn lửa vô hình.
Black Swan đứng phía sau quan sát thấy tình trạng của Acheron thì biết bản thân đã đạt được mục đích. Nàng quay sang gật đầu với trợ lí Stelle như lời cảm ơn rồi nháy mắt ra hiệu cô dẫn các nhân viên ra ngoài sân hóng gió.
Khi mọi người rời đi hết, cô chạy đến bên Acheron giả vờ quan tâm rồi hỏi han "Acheron cưng, có sao không? Khó chịu ở đâu sao?"
"Tôi... cảm thấy hơi khó chịu," cô khẽ nói, giọng trầm thấp nhưng dường như lạc đi trong không gian.
Black Swan mỉm cười, ánh mắt đầy mê hoặc khi nhìn thẳng vào cô. Nàng chậm rãi đứng dậy, đặt tay lên vai Acheron với cử chỉ tưởng chừng như an ủi, nhưng bàn tay ấy lại vô tình trượt nhẹ xuống cánh tay cô, khiến Acheron khẽ rùng mình.
"Đừng lo mà" Black Swan thì thầm, giọng nàng thấp và ngọt ngào như mật ong rót vào tai. "Có lẽ cô đã làm việc quá sức. Để tôi giúp cô, được không?"
Acheron ngước mắt nhìn lên, đôi mắt tím ấy dần dần mờ đi bởi cơn choáng váng, nhưng ánh nhìn ấy vẫn cố gắng giữ lấy chút kiểm soát còn sót lại. "Chủ tịch... tôi không nghĩ đây là—"
"Shh..." Black Swan đưa ngón tay chạm nhẹ lên môi cô, cắt ngang lời nói. "Không cần nói gì cả. Chỉ cần để tôi lo liệu."
Dưới ánh đèn vàng ấm áp, Black Swan cúi xuống gần hơn, hơi thở nàng phả nhẹ lên làn da nóng rực của Acheron. Nụ cười trên môi nàng chứa đầy ẩn ý, đôi mắt hổ phách rực rỡ như ngọn lửa, thiêu đốt bất cứ ai dám nhìn thẳng vào nó.
"Cô luôn tỏ ra lạnh lùng và xa cách" nàng nói, giọng điệu dịu dàng nhưng đầy sự chiếm hữu. "Nhưng giờ đây, tôi chỉ thấy một Acheron dễ tổn thương... và tôi không thể không bị cuốn hút bởi nét lạnh lùng của cô, Acheron."
Acheron cảm giác như mặt đất dưới chân mình đang tan biến. Cơ thể cô dường như không còn thuộc về bản thân, mỗi lời nói của Black Swan như ngấm vào từng tế bào, khiến cô càng thêm mơ hồ.
"Tôi nghĩ tôi cần phải—"Cô cố đứng dậy, nhưng đôi chân không nghe theo, buộc phải dựa vào bàn tay Black Swan đang đỡ lấy eo cô.
"Không sao đâu mà" Black Swan nhẹ nhàng kéo cô lại gần, giọng nói thanh thoát trầm ấm mang theo sự mời gọi. "Tôi ở đây. Để tôi chăm sóc cô, Acheron."
Nàng cúi gần hơn, môi chỉ cách nhau vài centimet. Black Swan dường như đang tận hưởng từng khoảnh khắc, từng hơi thở của Acheron. Một tay nàng giữ eo cô, tay còn lại vuốt nhẹ trên tấm lưng mảnh mai, như muốn khắc ghi cảm giác này vào tâm trí.
"Acheron nè" nàng khẽ thì thầm, giọng nói đầy mê hoặc. "Cô không thể trốn mãi được đâu. Sớm muộn gì, cô cũng thuộc về tôi thôi."
Acheron không thể trả lời, đầu óc cô mờ đi, hơi thở trở nên nặng nề. Cô cảm giác như mình đang rơi tự do vào một vòng xoáy không lối thoát, nơi chỉ có đôi mắt rực lửa và giọng nói đầy uy quyền của Black Swan.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro