Chương 10 : BUG ? (2)
Tâm tình của Cẩu Lệ đang rất là không xong , đột nhiên tỉnh dậy trong một căn nhà , một lượng kí ức truyền vào trong óc , sau đó lại phải xem cuốn tiểu thuyết. Nữ xứng trong tiểu thuyết lại cùng tên cùng họ với nàng.
Nàng tưởng tên nàng đã đủ đặc biệt rồi , nào ngờ đến cái nữ nhị trong tiểu thuyết cũng có tên giống nàng. Tên giống thì thôi đi , lại còn có kết cục như vậy.
Cẩu Lệ đứng dậy ra ngoài , cầm lấy tiểu thuyết. "Mắt không thấy tâm không phiền , tốt nhất là ném đi. "
Nàng vội vàng đi , cũng không nhìn dưới chân , nào ngờ dép lê vừa trượt , trời đất một trận quay cuồng. Cẩu Lệ ngã xuống cầu thang , muốn níu giữ cái đồ vật ổn định thân thể cũng không kịp nữa.
Trải qua bao lâu nàng cũng không biết nữa , tuy không còn cảm giác quay cuồng , nhưng toàn thân tế bào đang kêu gào chỉ một chữ : Đau! Trước lúc nhắm mắt lại nàng còn kịp nhìn đến tiểu thuyết mở ra , dòng chữ " mộng , chung quy phải tỉnh " thấm máu .
*
"Lệ nhi , lệ nhi, ngươi tỉnh sao?"
Cẩu Lệ đang ngủ đến mơ mơ màng màng, nghe được có tiếng người gọi ở bên tai , muốn quay đầu thì cái ót truyền đến một trận đau nhức.
Nàng nghĩ tới, chính mình muốn đi ném cái tiểu thuyết, đột nhiên trượt chân ngã cầu thang, đại khái là đập đầu vào góc nhọn nào đó của cầu thang đi .
Nha, đau đã chết.
Nàng theo bản năng mà nhíu mày.
Sau đó liền nghe được thanh âm vui sướng của một nam nhân :"Tỉnh tỉnh! Mau kêu thái y tới!"
Cẩu Lệ nỗ lực chậm rãi mà trợn mắt, trong mơ hồ , chỉ thấy một nam nhân , ăn mặc quan phục thần thái sáng láng tầm tứ tuần đang đầy mặt lo lắng mà nhìn chính mình......
"Lệ nhi, ngươi rốt cuộc tỉnh? Hù chết phụ thân!"
Cẩu Lệ nheo lại đôi mắt , không đúng, không đúng, hắn sao có thể là phụ thân nàng ......Trong kí ức của nàng chưa bao giờ xuất hiện người này......
Nhất định là xuất hiện ảo giác.
Mí mắt Cẩu Lệ giật giật, nhắm lại mắt liền tiếp tục ngủ.
Lại tỉnh lại, tựa hồ đã là đêm khuya nàng nhìn thấy xung quanh là một mảnh hắc ám , chỉ có một ánh đèn leo lét chiếu sáng . Căn phòng mang phong cách cổ đại , ngay cả giường nàng nằm cũng là ?
Vui đùa gì vậy ? Nàng đang ở hiện đại cơ mà ? Vậy cái gì đây ? Đưa tay lên sờ sờ đầu đã bị người bắt được , tiếp theo liền nghe được một tiếng trầm ổn giọng nam: "Đừng cử động, ngươi còn đang băng bó !"
Xin lỗi mọi người chương này thiếu chữ nha. Ngày mai ta sẽ bổ chương khác. [Cúi người]
Tiểu khả ái , tiểu thiên sứ, thân ái nhóm , làm ơn hỗ động một chút để cho ta thấy sự tồn tại của các ngươi đi. [ Khóc ròng].
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro