Búp bê
Nửa đêm ,Tôi tỉnh dậy ở phòng của mình, bỗng dưng dối diện xuất hiện một cái TV chiếu những thước phim quái đị, màu sắc căn phòng tím đen khiến bản thân chả phân biệt được mơ hay thực .
Tôi cố kiếm một thứ gì đó để tắt tv đi nhưng ko tắt được, tính chạy ra khỏi phòng thì thấy những con búp bê bé tí đứng ở đó cười tôi.
Chúng vây quanh kéo tôi đi ra ngoài mặc tôi gào thét khản họng. Chúng xúm vào cào cấu tôi, thọc lét cơ thể mặc cho tôi cố vùng vẫy. Trò vui của chúng là nhìn tôi quằn quại trong bất lực
Bản năng tôi nói rằng phải tiêu diệt chúng....
Trời gần sáng , chúng bỗng bất động. Tôi nhanh chân ném chúng ra thật xa căn nhà để trấn an bản thân, nhưng tôi đã lầm , dù cô gắng tháo rời cơ thể chúng và ném đi thật xa thì chúng vẫn xuất hiện ở nhà tôi.
Hễ tôi ngủ là chúng lại cử động và đánh thức tôi dậy. Nở một nụ cười ma quái và tiếp tục trả đũa cho những gì tôi đã cố gắng làm với chúng..
Tôi chẳng cầu cứu được ai, bố mẹ lần em gái đều ko thấy trong căn nhà này....
*****
Tôi thức dậy với một cái đầu nặng trĩu , hóa ra tất cả đều là mơ . Với 1 đứa trẻ lên 6 như tôi việc này là rất đáng sợ . Đáng sợ hơn là tôi mơ lặp đi lặp lại rất nhiều lần.
Sau này , tết đến , mẹ tôi dọn nhà thì thấy một cái đầu búp bê dưới gầm tủ . Mẹ kêu đây là con búp bê mẹ mua cho hồi bé nhưng tôi phá phách tháo lìa đầu với thân dẫn tới thất lạc . Tôi mới ngờ ra có thể tôi đối xử với búp bê không tốt nên nó trả thù trong giấc mơ......
Hứa rằng bản thân sẽ không bao giờ đối xử với búp bê như thế
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro