Ác ma hay thiên sứ
Chap 1
" Chuyện gì vậy. Rốt cuộc nó là sao ? Tại sao cậu bé đó khóc thê thảm thế Họ gọi cậu ấy là ác ma. Chác lầm rồi. Vì cậu ấy có đôi xinh đẹp thế này."
- Quý khách. Có chuyện gì à ? Một giọng nói ấm áp làm Hebe đột nhiên tình giấc. Kéo cô ra khỏi giấc mơ hồi nãy.
- Ủa. Chuyện gì vậy. - Hebe ngạc nhiên
- Xin lỗi. Chúng tôi sắp đóng cửa rồi ạ. - Giọng nói ấm áp ấy lại vang lên
- Ồ vậy sao ? Xin lỗi tôi đi ngay - Hebe.
" Thì ra mình đang mơ. À ! Hồi nãy mình đến tiệm thiên văn này để nghe kể về chuyện thần thoại Hy Lạp nhưng lại ngủ thiếp đi. Xấu hổ thật. Nhưng rốt cuộc giấc mưo lúc nãy là có ý gì ? " Hebe mãi suy nghĩ thì một người đàn ông quay lại. Cô hết sức ngạc nhiên vì người đó rất giống cậu bé cô gặp trông giấc mơ.
- Là cậu. Ác ma. - Hebe gần như thốt lên
- Ơ. Chết rồi mình vừa nói gì vậy - Hebe ngại ngùng
- Này Aaron cậu làm gì với khách thế hả ? - Một người trong tiệm nói vọng vào căn phòng nới hai người đang đứng.
- Việc đóng cửa giao cho cậu đấy, Aaron. - Một giọng nói khác chen vào.
- Ừhm được. Cứ để tôi. - Aaron nói xong thì quay lại nhìn Hebe
- Tôi đã làm gì sai sao ? - Aaron
- Tôi... tôi..... Xin lỗi anh. Do tôi mới ngủ dậy nên đầu óc không được tỉnh táo. Anh thông cảm - Hebe vừa nói vừa cúi đầu ra chiều hối lỗi.
- Không sao. Tôi chỉ bị cô làm giật mình một chút thôi. Đừng lo - Aaron dịu dàng đáp
"Anh ấy tốt thật. À mọi gọi ảnh là Aaron. Cái tên hay thật. Anh ấy có lẽ là mẫu người lý tưởng trong lòng của mình. Nhưng mình vừa rồi đã" Hebe suy nghĩ rồi tỏ ra bối rối
- Cô đang nghĩ gì vậy ? À ! Đúng rồi cô tên gì vậy - Aaron.
- He.... He... Hebe Tian - Hebe ấp úng (Thấy trai đẹp không bối rối mới lạ)
- Hebe. Cái tên dễ thương thật. Nó rất hợp với cô. Cô đến một mình à. - Aaron
- Ừhm - Heb gật đầu e thẹn
"Cậu ấy đáng yêu thật. Nhưng mình vẫn thấy cậu ấy lạ lạ làm sao í ? Rõ ràng là rất giống cậu bé đó. Chắc mình suy nghĩ nhìu quá rồi. " Hebe vừa nghĩ vừa lắc đâu quày quạy. (Sặc..... cẩn thận người ta tưởng người điên mới từ trại tâm thần xổng chuồng chừ.)
- À. Trong các chuyện thần thoại Hy Lạp không biết có chuyện về ác ma không nhỉ ? - Hebe thắc mắc như để che dấu sự bối rối.
- Có. - Aaron nói với giọng pha chút buồn.
- Vậy lần sau anh kể cho tôi nghe nhé. Có được không. - Hebe
- Hôm nay là ngày cuối cùng tôi làm ở đây. - Aaron
- Sao vậy ? - Hebe nói với sự nuối tiếc.
- Không gì cả ? Thôi cũng tối rồi. Cô về đi. - Aaron
Hebe nghe thế không nói gì. Chỉ lẳng lặng bỏ về. Trên đường đi cô chỉ mãi suy nghĩ về anh. Đột nhiên cô lấy tay sờ lên cổ và phát hiện mình để quên chiếc khăn ở đó.
- Chết. Mình phải quay lại lấy thôi. Biết đâu mình có thể gặp lại ảnh - Heb
Vừa nói xong cô liênc hạy như bay đến đó.. Trên đường đi cô vô tình va phải trụ điện mấy lần (Bó chíu. Hậu đậu đến thế là cùng)
Vừa mở cửa bước vào, cô liền thấy ánh sáng từ một căn phòng nhỏ. Tò mò, cô bước lại đó xem và thấy một người đàn ông trong một bộ đồ đen. Người đó không ai khác chính là Aaron.
"Là anh ấy, Aaron. Không ! Đôi cánh đen đó. Chẳng lẽ là ác ma mình gặp trong mơ."
Aaron quay lại và ngạc nhiên khi thấy Hebe còn ở đây.
- Không . Đừng qua đây - Aaron thốt lên rồi biến mất.
Chap 2
- Đừng đi. Anh đi đâu rồi - Hebe thốt lên và bước vào vòng xoáy xanh nơi anh đã biến mất.
- Sao cô lại vào đây ? - Một giọng nói vang lên trầm ấm quen thuộc.
- Aaron. Aaron à ? Anh ở đâu ? - Hebe cố gắng nói thật to.
Cô nhìn xung quanh và ngạck nhiên. Cô thật sự không biết mình đang ở đâu. Xùng quanh cô chỉ toàn những chấm sáng lấp lánh hệt như những vì tinh tú.
- Thật là hết cách với cô luôn. Đành phaỉ đưa cô đến đó luôn vậy. - Giọng nói ấy lại một lần nữa vang lên.
Đột nhiên có một sức đẩy đưa cô cuốc vào một vòng xoáy của ngôi sao. Cô không thể làm gì được. Chỉ có thể gọi tên Aaron một lần nữa.
"Aaron. Aaron à ? Rốt cuộc anh đang ở đâu." Hebe ngất xỉu trên một thảm cỏ và trong giấc mơ cô đã không ngừng gọi tên anh. Đột nhiên cô tỉnh lại. Cô giật mình khi một con sói [Í lộn] người sói đang kề sát mặt cô.
- Con mồi này chắc ngon lắm đây. Lâu rồi mình cũng quên mất mùi vị của thịt con gái rồi. Ta ăn đây cô bé. - Con sói lên tiếng (Eo ơi... ăn thịt á. Hông chịu hông chịu ăn mất ss Hebe rùi thì còn đâu fic cho con viết nữa)
- Không phải chứ. Chết rồi. Không - Vì quá sợ ss chết lặng ở đó.
Phụp. Một mũi tên gắm chặt vaò cái mông của con sói (Kaka.. Không biết ai ác thía bắn đâu không băn lại băn vào mông)
- Ai ? Là ai giám phá hỏng việc tốt của ta. - Con sói tức tối lên tiếng
- Ta nói ngươi mới đúng, dám ở trong khu rừng thần thánhOlympia làm chyện đó hả ? - Một giọng nói vang lên pha chút bực bội.
- Cút mau - Giọng nói ấy lại tiếp tục vang lên và lần này lại to hơn trước.
- Chết rồi. Chạy thôi.- Con sói thấy việc không hay nên hiện nguyên hình rồi cụp đuôi mà chạy (Đáng đời. Dám hại ss nè)
- Aaron. Là cậu. - Hebe thốt lên và chạy đến ôm chầm người đàn ông đó. - Cậu không sao rồi tốt thật.
- Cô nhìn lầm rồi.
- Không phải chứ ? Anh quên tôi rồi à. - Hebe ngạc nhiên
"Nhưng nhìn kĩ lại thì ngưòi này có đôi chánh màu trắng và tóc lại có màu vàng nữa." Hebe quan sát người đó thật kĩ rồi nghĩ thầm. (Eo ơi thử hỏi Aaron có mãi tóc vàng sẽ ra sao nhỉ ? Không giám nghĩ tới)
- Tôi không biết. Tóm lại phải dẫn cô đi gặp ngài Apolo thôi. - Anh chàng đó nắm tay Hebe kéo đi
- Khoan.. khoan... Anh là ai ? - Hebe cố níu lại
- Tôi là thần tình yêu Eros. - Anh chàng đó nói với giọng khó chịu
- EROS - Hebe thét lên (Từ thốt thành thét là biết là to đến đâu rồi)
- Cô đừng tên người ta nữa được không. - Eros tỏ vẻ bực mình hơn. - Tôi sẽ dẫn cô đến thần điện
Eros nói xong thì nắm lấy tay Hebe rồi bay đi về hướng thần điện. Từ xa có một người đang đứng trên cây. Người ấy cao cao và có một đôi cánh màu đen. Xung quanh chỉ toàn màu đen vây lấy. (Tốn giấy quá tác giả ơi. Nói đại ai đi cho rồi. - Nini.Kaka không thích - Tác giả)
- Nhỏ đó ngốc quá. Bị cái tên khó chịu dẫn đi rồi - Anh chàng đó lên tiếng.
Cuối cùng Eros cũng đã dẫn Hebe đến thần điện. Cô cùng Eros bước vào. Trên chiếc ghế dài được phủ toàn lông chim màu trắng đan thành một tấm chăn, một vị thần với mái tóc vàng xoã dài với bộ đồ trắng. Eros gọi ông ta là ngài Apolo - thần mặt trời. Sau một hồi nói chuyện giữa Eros và thần mặt trời Apolo. Apolo lên tiếng:
- Cái gì ? Bạn của Aaron à ? - Apo
- Vâng. Cô ấy nhầm thần là Aaron. Hình như cô ấy được ai đưa từ nơi khác đến đây. - Eros
"Họ đang nói gì thế ? Chẳng lẽ mình đang ở trong thế giới thần thoại của Hy Lạp rồi sao ? Và ở đây là Olympus. Người này là thần mặt trời có địa vị tối cao." Trong khi hai người kia nói chuyện, Hebe vẫn đang quỳ ở đó và tay chân đã bị trói. Cô mãi miết suy nghĩ về những điều vừa xảy ra. Cô như không tin đây là sự thật.
Còn về phía Eros và ngài Apolo, khi ngài nhìn thấy Hebe ngài đã thốt lên cắt ngang dòng suy nghĩ của Hebe.
- Cô khá dễ thương đó. Đến đây gần một chút nào. - Ngài vừa nói vừa vẩy vẩy tay ra hiệu cô đến gần.
- Đại nhân Apolo. Nhỏ này và Aaron có thể là đồng loã đó. (Làm gì dùng từ đồng loã ghê vậy) Hơn nữa cô ta có tóc đen, mắt đen không may mắn chút nào. Nên sớm giải quyết cô ta đi. - Eros (Cha này đẹp trai mà sao ăn nói khó nghe thía)
- Khoan. Anh vừa phải thôi nghe. Mẹ không dạy anh phép lịch sự à ? Tóc đen, mắt đen là co tội à ? Ở thé giới tôi co hàng trăm triệu người như vậy chẳng lẽ có hàng trăm triệu người không may mắn sao ? - Hebe rất bực mình - Tôi thấy anh và Aaron giống nhau nhưng anh ấy lịch sự và đáng yêu hơn anh nhìu - Hebe tiếp lời (Chí lý. Chí lý)
chap 3
đợi nghĩ đã. hừm
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro