Gửi em yêu dấu.
.
.
"Chỉ cần hiện tại và sau này chúng ta bên nhau là được."
.
.
.
.
.
.
.
- Abyss, răng nanh của em lại dài ra hơn rồi._ Abel lẩm nhẩm, ngón tay hắn chen vào miệng cậu làm Abyss Razor ngượng chín cả mặt.
- Em không nghĩ ra cách nào cả..._ Abyss ỉu xìu nhìn hắn, một bên răng nanh của cậu mới dài ra, chứng tỏ lại sắp đến kì động dục. Ma cà rồng không có thời gian hứng tình cụ thể, vấn đề này chỉ xảy ra khi họ có bạn đời, khốn nỗi bạn đời (do cậu tưởng tượng ra) của hậu duệ cuối cùng trong gia tộc ma cà rồng lại không phải người cùng dòng dõi với cậu.
- Ta biết._ Hắn thản nhiên trả lời lại cậu, trong khi ngón tay cái len vào giữa miệng Abyss, ép cậu phải há miệng để lộ ra bốn chiếc răng nanh dài nhọn. Abyss xấu hổ nhưng không phản kháng, thậm chí Abel còn thấy cậu giữ chặt tay hắn, một bên má đã đỏ ửng cả lên. Abyss Razor rất phiền lòng vì Abel Walker không thấy ngượng ngùng gì hết, thậm chí cả những lúc cậu dùng ánh mắt để ra tín hiệu cho hắn ngừng lại, Abel Walker cũng không quan tâm.
******
Abel Walker nhẩm rằng đây là năm thứ hai mươi, kể từ ngày hắn nhặt được thằng nhóc này về. Tuổi thọ của hai người họ rất dài, thậm chí gần như là vĩnh viễn, nếu như họ tránh xa được tất cả những thứ có thể giết chết bản thân. Quãng thời gian phát triển sẽ được tính vào khi sinh ra và lớn lên như một con người bình thường, sau đó sẽ dừng lại ở ngoại hình mà họ mong muốn.
Abyss Razor là đứa trẻ cuối cùng của gia tộc, những người đi trước cậu ta đều bị con người săn lùng. Có một gia đình đã đem đứa trẻ này đặt trước cổng biệt thự của hắn. Khi đó Abel vẫn còn nhỏ, hắn thấy tiếng khóc của trẻ con vang lên giữa cơn mưa dai dẳng không ngớt. Sét đánh một tiếng trên bầu trời, hắn nhìn ra ngoài cửa sổ, một vệt sáng loé ngang, trả lại cho căn nhà ô cửa sổ nứt vỡ. Ngặt nỗi tiếng khóc thậm chí còn không ngừng lại, điều đó khiến Abel Walker bận tâm.
"Một em bé à?" Abel có chút bất ngờ khi giơ đèn lên soi, đứa nhỏ nằm khóc trong một chiếc áo khoác quấn vội, mép ngoài tay áo dính máu. Hai cái sừng màu đen mới nhú lên chứng minh thân phận ma cà rồng cao quý. Bé con nhìn thấy gương mặt xinh đẹp của hắn thì nín khóc, bàn tay nhỏ xoè ra muốn bám lấy hắn, chuyện này làm Abel bối rối.
- Em đến từ đâu?_ Abel hỏi nhỏ, hắn ôm đứa trẻ vào trong lòng, bởi vì cả cơ thể hắn lạnh, nên bé con bị nhiệt độ này làm cho rơi lệ nhiều hơn. Tiếng khóc ngặt nghẽo đánh vào tai hắn, sấm chớp vẫn nổ đùng đoàng bên ngoài. Dưới cơn mưa bão lạnh lẽo của một mùa hạ tẻ nhạt, Abel vân vê ngón tay bé xíu của nó, làm cho thằng nhóc mở to mắt. Phía bên mắt trái của nó không bình thường, có vẻ như thằng bé là một ma cà rồng không thuần huyết. Hắn cũng là một kẻ tạp chủng, nên Abel Walker đột nhiên có cảm giác gần gũi với nó hơn.
"Được rồi, đừng kéo ta nữa, chúng ta vào nhà thôi." Abel hôn lên trán nó một cái, đứa bé nín khóc ngay lập tức, trên cái miệng chúm chím xinh xắn kia là nụ cười toe toét, trái ngược với khung cảnh bên ngoài. Ngón tay em bé thò ra, quơ quào trước mặt hắn, Abel cẩn thận nắm lấy rồi vô cùng bất ngờ. Hắn nhìn thấy trong lòng bàn tay của đứa nhỏ có một dòng chữ đã mờ dần đi, nhưng ở ngoài quá tối, hắn đành phải nhanh chóng trở về biệt thự.
Abyss Razor.
Tên của đứa nhỏ là Abyss Razor. Một cái tên không có nghĩa tốt đẹp gì mấy, nhưng đối với hắn cũng chẳng quan trọng. Ánh đèn mờ ảo trên trần nhà càng khiến cho mọi thứ trở nên bí bách, giống như tình cảnh của cả hai người họ. Nội thất trưng bày theo phong cách quý tộc cũ, phía khoảng trống tường nhà sơn xanh to nhất ở giữa phòng là bức tranh khảm mosaic lỗi thời, thậm chí còn bám rất nhiều bụi. Abel Walker quấn lấy đứa nhỏ trong chiếc áo lông của mẹ hắn - cũng là nạn nhân bị con người truy lùng. Màu mắt tím nhạt lộng lẫy như một đêm sao, nó khiến cho đứa bé nhìn không ngớt.
- Hì!_ Đứa nhóc cười rất tươi, Abel ngạc nhiên vì sự dạn dĩ của nó. Những sợi tóc trắng điểm tím bị nó nắm lấy rồi kéo mạnh, Abel không đau nên hắn chỉ lặng im ngồi đợi cho nó nghịch chán. Đột nhiên hắn chẳng hiểu mình lại nghĩ gì, nhưng sau đó hắn đã áp tay mình vào má đứa bé. Xúc cảm ấm áp truyền đến từ da thịt đứa nhỏ làm hắn rùng mình. Vốn dĩ ma cà rồng có nhiệt độ cơ thể rất lạnh, nhưng đứa nhóc này lại ấm bất thường. Chỉ có một lí do duy nhất để hắn có thể cảm nhận được điều này, cũng thật cay đắng đến mức buồn cười.
- Thì ra em mang một nửa dòng máu của con người._ Abel gật đầu. "Ta cũng vậy." Nên đó là lí do dù hắn hận con người, hắn cũng không biết làm cách nào. Hắn còn nhỏ, khi mẹ hắn mất thì Abel cũng chẳng thấy cha đâu, nên Abel Walker luôn hoài nghi rằng có phải cha hắn đã bị giết chết rồi không, hay là ông ta đã chạy biến khỏi đây và trà trộn vào thế giới con người?
Đến cả hắn cũng chẳng biết được điều gì đang đón chờ ở phía trước. Abel thở dài, hắn ôm đứa nhỏ trong vòng tay mình. Thằng bé quá non nớt để có thể bị bỏ rơi, ngay cả khi đó là tình cảnh bất đắc dĩ. Hắn nghĩ vậy, và rồi hắn lại mềm lòng khi nhìn vào con mắt xanh ngọc của nó, gợi nhắc cho Abel Walker kí ức về bầu trời.
- Abyss Razor...
Hắn chậm rãi gọi tên bé nhỏ.
- Từ hôm nay, em sẽ ở chung nhà với ta nhé?
*******
Cuộc sống chăm trẻ của hắn không suôn sẻ mấy, nhất là với một đứa nhóc hiếu kì như Abyss Razor.
Abel Walker mệt mỏi vắt tay lên trán suy nghĩ, trong khi thằng nhóc vẫn còn ôm chân hắn chặt cứng. Nếu có cái đuôi ở đây, hắn còn nghĩ thằng nhóc này là người sói (chó) chứ không phải ma cà rồng.
- Ngài không thèm để ý tới em._ Abyss Razor bĩu môi giận dỗi, làm hàng lông mày của hắn giãn ra ba mươi độ vì thoải mái. Càng lớn Abyss càng đẹp, đôi cánh phía sau cũng to hơn, hai cái sừng trên đầu cũng dài ra trông thấy. Thật may rằng Abyss là một đứa trẻ rất giỏi, nên cậu ta có thể kiểm soát cả việc tai, cánh và đuôi xuất hiện theo ý muốn. Đang vào độ giữa xuân, thời tiết ấm áp hơn nhiều. Căn biệt thự cổ lỗ sĩ của gia tộc được nắng ấm tưới lên trông rất có sức sống, Abel thậm chí còn nhìn được phía bên ngoài cửa sổ là những đốm hoa đang nở dần đều. Ngón tay hắn vuốt ve mái tóc của Abyss, trong khi đôi mắt dõi theo từng hành động của cậu.
- Phì!_ Hắn bật cười, bàn tay quấn băng trắng được cậu nâng lên rồi hôn như báu vật. Phía sau lớp vải đó là những vết khâu chằng chịt, mũi khâu đan chéo nhau. Tuy nhiên vì hắn không thấy đau nên chỉ có mỗi cậu ta thấy xót._ Ta đang nghĩ là làm sao mà em có thể lớn tới mức này.
"Chẳng phải điều đó chỉ có ngài biết thôi sao?" Abyss Razor tò mò.
"Ta biết, nhưng..." Lông mày Abel nhíu lại: "Được đi cùng với em đến thời gian này, đó vẫn là một kì tích."
Hắn nhớ lại quãng thời gian ấy, mỗi lần Abyss Razor gào lên là hắn lại sốt sắng không ngừng. Đứa trẻ quấy khóc trong tay hắn - cũng vẫn chỉ là một đứa trẻ, nó khóc không ngừng vì cơn đói. Abel không biết chăm trẻ, hắn lo lắng ôm nó vào lòng, hiểu rằng nó khóc vì thiếu sữa mẹ.
- Xin lỗi, ta không có sữa cho em rồi._ Hắn lẩm nhẩm, bàn tay áp lên trán nó. Hơi nóng truyền đến ngón tay khiến Abel thở dài, hôm ấy là một ngày trời rét lạnh, hắn bế đứa bé trên tay, đội theo chiếc mũ trên áo choàng dài để che đi những vết sẹo kì dị. Chưa bao giờ hắn tha thiết tìm đến con người như thế này, vì hắn chỉ còn một mình. Bước chân giẫm lên đám lá kêu xào xạc, hơi thở gấp gáp của hắn phả vào không trung. Nếu như Abyss biết được cảm giác của hắn lúc đó, nó sẽ nhìn ra phía đuôi mắt hắn đọng lại một giọt nước mắt.
- Abyss..._ Hắn gọi tên nó bằng một nỗi cô đơn khó nói thành lời: "Chỉ một chút nữa thôi." Mưa bắt đầu rỏ xuống, từng hạt một nặng trĩu rơi trên mái tóc trắng xoá tựa tuyết, đuôi tóc màu tím thẫm hoà làm một với đêm đen. Rừng cây u uất che khuất bóng hai đứa trẻ, một lớn một nhỏ dẫn nhau rời đi. Abel nghe được Abyss thôi nức nở, trong con mắt nó sáng lấp lánh làm hắn ngẩn người. Cộp, cộp, cộp, thanh củi lăn lóc dưới con đường lởm chởm gạch đá bị hắn giẫm gãy làm đôi, Abel dừng lại ở phía ngoài thị trấn. Ánh đèn màu chiếu rọi khắp nơi, sáng loáng lên như một ngọn đuốc khổng lồ. Ngón tay hắn siết chặt lấy vải áo, Abyss nhìn hắn mà cười toe toét, lộ ra cái răng nanh mới mọc dài ra một chút. Đột nhiên trong tim hắn có thứ gì đó đâm xuyên qua, cảm giác đau nhói truyền đến như chui vào giữa bụi gai nằm ngủ. Âm thanh gió bão rít gào mà dưới này vẫn vô cùng rực rỡ, đối lập với tình cảnh của cả hai người. Abel Walker e dè nhìn từng cánh cửa một, hắn có chút sợ hãi vì lo rằng sẽ bị phát hiện. Nếu như hắn bị bắt, hắn sẽ phải đối mặt với rất nhiều điều kinh khủng. Abyss còn quá nhỏ, hắn không muốn nó bị con người đem ra mổ xẻ như mổ một con cừu để tổ chức bữa tiệc. Nhưng hắn cũng không căm hận loài người đến độ ấy, vì ba hắn - người đã bỏ rơi hai mẹ con họ, cũng là một con người bằng xương bằng thịt.
- Abyss._ Hắn gọi tên nó, đáy mắt sâu hun hút. Màu mắt tím trong veo như đá pha lê, dưới cơn mưa tầm tã mang lại một nỗi buồn khó quên._ Ta không biết phải làm sao nữa...
Vì ta không muốn rời xa em.
"Vậy nên ta sẽ gõ cánh cửa này. Nếu có chuyện gì không tốt xảy ra, em đừng hận ta nhé." Hắn nói xong, ngón tay run run gõ lên cửa gỗ vài cái. Từ cánh cửa vọng lại tiếng nói của một người phụ nữ làm hắn giật thót. Giọng nói nghe rất già dặn, xem chừng là một người đàn bà khoảng tầm ba mươi đến bốn mươi tuổi. Ở độ tuổi này, chắc họ sẽ cảm thông cho chúng kể cả khi chúng không phải con người chăng? Abel nghĩ vậy, hắn chìm trong đống suy nghĩ nhiều tới mức phải khi một tiếng "cạch" vừa vặn phát ra mới hoàn hồn lại. Vẻ mặt căng thẳng đột nhiên dịu lại, ngón tay giữ lấy Abyss Razor cũng thả lỏng ra.
Người đàn bà mà hắn may mắn gõ cửa, là một goá phụ bị mù.
******
- Em cũng nghĩ gặp ngài chính là một kì tích._ Abyss cười tươi, răng nanh nhọn lộ ra và cái đuôi ve vẩy vì vui mừng. Hành động của cậu làm hắn nghĩ tới một chú chó đợi được chủ khen hơn là một ma cà rồng thanh lịch, quý phái. Cả người to lớn đè lên cơ thể hắn, dù Abel Walker cũng không phải dạng mỏng manh gì, nhưng hắn vẫn có chút khó thở. Ngón cái chen vào miệng cậu bỗng đi sâu hơn, chạm vào đầu lưỡi nóng bỏng. Nước bọt tiết ra làm ướt đầu ngón tay khiến hắn đỏ mặt, biểu cảm có chút không thoải mái vì tư thế mờ ám.
- Abyss, em ngồi dậy được không? Ta khó thở._ Hắn quay mặt đi chỗ khác, kiểm tra xong trạng thái hiện tại của cậu nên người lớn hơn rút tay lại. Thế nhưng không để hắn bỏ dở công việc rồi rút lui như vậy, Abyss đã nhanh chóng bắt lấy cổ tay hắn, đầu lưỡi hư hỏng liếm lên kẽ tay. "Ngài biết hôm nay là ngày của em mà." Ma cà rồng kiêu ngạo có lẽ cũng chỉ ở trong sách mẫu, vì Abyss Razor trước mặt hắn đang cố tình làm nũng, thậm chí ánh mắt kia còn long lanh hơn cả những tiểu tiên hắn từng gặp qua.
- Ta biết, nhưng em cũng hiểu chuyện này mà Abyss._ Hắn nghiêm giọng, Abyss nhận thấy vẻ mặt hắn có chút nghiêm trọng nên không đùa giỡn nữa. Cậu lùi lại, ngoan ngoãn ngồi lui về sau, hai tay đặt trước đùi như đứa con hối lỗi khi bị cha nó mắng._ Ta không thể có thai, Abyss, em biết điều đó mà.
Lần đầu tiên cậu nhận ra cậu yêu hắn, Abel Walker đã nói với cậu thế này: "Xin lỗi nhé, ta là đàn ông, không thể sinh con cho em được."
Lần thứ hai, khi cậu dùng chút can đảm cả đời này của mình để bày tỏ tình cảm, hắn không phớt lờ nhưng cũng không chấp nhận, trái lại câu nói đó đủ găm vào lòng Abyss Razor một mũi dao sâu hoắm: "Abyss, ta rất vui khi em nói điều đó, nhưng hai chúng ta không chung giống loài."
Lần này cũng vậy, Abyss không hiểu tại sao hắn lại cố chấp như thế. Cậu nghĩ, nếu như có một người con gái khác bước vào đời mình, ắt hẳn cô ta cũng sẽ không thể thay đổi được tình cảm của cậu dành cho ngài ấy. Huống chi cậu đã yêu người tận mấy mươi năm, từ khi mới là một đứa trẻ cho tới tận khi trưởng thành. Abyss biết, hắn day dứt với cậu và với chính bản thân mình, cả hai người họ đều là những người còn sống sót cuối cùng của gia tộc. Chỉ là cậu không hiểu tại sao, rằng Abel Walker đã mở lòng và chấp nhận để cậu thể hiện tình cảm, nhưng ngài ấy luôn cố tình né tránh khi Abyss thổ lộ ước nguyện muốn có một gia đình.
- Em chưa từng mong mình sẽ có một đứa con._ Abel thấy má mình được bàn tay ấm áp chạm vào, lập tức những suy nghĩ miên man nhanh chóng dừng lại. Hắn tròn mắt nhìn gương mặt người kia sát lại gần. Abyss Razor đang khóc, con mắt đỏ kì dị kia cũng đong đầy nước mắt, điều ấy khiến hắn lúng túng vô cùng, mà hắn chẳng còn cách nào để dỗ dành cậu, chỉ đành đan những ngón tay vào mái tóc cậu, gỡ đi chiếc nơ cài tóc quen thuộc, làm cho làn tóc xanh mướt của chàng trai xoã dài, từng sợi một chạm vào da thịt hắn ngứa ngáy._ Ta xin lỗi.
Abel Walker không phải chưa từng nghĩ đến chuyện này. Hắn yêu cậu là thật, nhưng vì những trăn trở ban đêm cứ dồn nén làm hắn nghẹt thở, áp lực đè lên hai lá phổi như ngàn tấn thép nặng. Hắn có những giấc mơ rất dài, và bắt đầu suy nghĩ thật lâu. Tới khi hắn mở mắt, nhìn thấy gương mặt say ngủ bên cạnh mình, hơi thở của hắn lại càng trở nên nặng nề. Hắn sẽ phải làm sao đây, khi họ đều là những cá thể dị biệt? Yêu đương? Hắn muốn chứ. Kết hôn? Hắn cũng ao ước. Nhưng Abyss thì sao, hắn không muốn kéo thêm một người nữa bước vào lằn ranh cô đơn này.
- Làm ơn đi, ngài Abel._ Tiếng nói của cậu vang bên tai hắn, như lời nguyện cầu khẩn thiết đến từ sâu nơi linh hồn._ Xin hãy yêu em đi mà...
Em không thể yêu được một ai hết, ngoài người.
- Abyss, ta thực sự không muốn em phải hối hận...A!_ Abel muốn nói thêm gì đó, hắn đẩy cậu ra. Trái lại với suy nghĩ của hắn, Abyss đã gần như phát điên. Răng nanh nhọn hoắt nhô ra, cắn lên cổ hắn một cú làm hắn giật mình. Cơ thể Abel không có máu, chỉ có dịch nhầy tanh tưởi tiết ra từ hai lỗ cắm rất sâu. Chúng có mùi vị như máu pha với đường, hắn tự nhận rằng nó rất kinh tởm. Tuy nhiên Abyss lại liếm hút say mê như mật ngọt quý giá. Hắn muốn vùng vẫy, chỉ là răng nanh của ma cà rồng có chất gây tê tạm thời, hai tay hắn rã rời rồi buông xuống, vẻ mặt đờ đẫn như vừa đánh mất điều gì.
"Abyss, dừng lại đi." Hắn thì thầm bên tai cậu, chúng chỉ như một lon nước tăng lực, thôi thúc cậu làm những điều sai trái. Cậu biết việc này là bằng chứng cho thấy cậu đã phản bội, phản bội lại tình yêu của người, và phản bội lại với lời thề sẽ nâng niu người như báu vật. Nhưng cơ thể ngọt lịm và trinh nguyên của người trước mặt làm cậu không thể kìm lòng. Abyss day dứt giữa lí trí và tình cảm của chính mình, để rồi cậu không còn cảm thấy tội lỗi gì nữa, trực tiếp kéo người sa vào nguy hiểm. "Em không thể." Cậu đáp lại lời hắn một cách chắc nịch, ngón tay chen vào lớp vải áo tinh tế, đùa nghịch với đầu ngực nhỏ nhắn. Abel gầy nhưng vẫn đủ da thịt ở những nơi cần đến, đầu núm thụt vào bên trong, phải dùng miệng hút mới nhô lên được.
- Abyss!_ Hắn hoảng hốt khi cậu vén áo mình lên, hai cánh tay hắn mất cảm giác, cả người hắn mềm oặt như một con rối trong tay cậu, tuỳ ý để Abyss trêu đùa. Hắn không biết điều này là đúng hay sai, vì ngoài mặt hắn tỏ ra giận dữ, nhưng thật lòng, hắn muốn hai người nên như vậy.
- Abyss, ta sẽ không mắng em nên mau bỏ r...A!!_ Hắn chưa kịp nói xong, đầu ngực đã truyền đến cảm giác đau nhói vì bị cắn. Abyss cắn hắn, môi cậu chạm vào xung quanh đầu núm để hút mạnh. Lực hút khiến hắn cảm nhận được ngực mình ran rát, điều xấu hổ hơn là trong tình cảnh này, hắn lại cương lên vì cơn đau truyền đến mãnh liệt.
- Abyss...A...Em ngừng lại đi...Ưm!_ Hắn nói một lần, Abyss lại cố tình hút mạnh. Đầu núm sưng tấy nhanh chóng lộ ra hạt châu hồng nhạt, xung quanh nơi cậu hút vào đã thành một viền đỏ chói mắt. Abyss vẫn không muốn dừng lại, mặc kệ tiếng mắng mỏ của người trước mặt, sau khi cố định lại tay hắn để đặt lên thành ghế đệm, bàn tay ma cà rồng với móng tay sắc nhọn chọc vào bên đầu ngực còn lại.
- A! Em!!!_ Hắn nghiến răng, hai má đã nhanh chóng đỏ bừng vì cơn đau cùng cơn sướng dồn đến cùng lúc. Nước mắt người đẹp chảy ra, thấm đẫm gò má nóng hổi. Abyss phản bội hắn, điều này còn đau đớn hơn cả việc hắn chỉ có một mình, sự phản bội này làm hắn suy nghĩ đến việc nếu sau này cậu bỏ rơi hắn, thì hắn nên làm gì?
- Em sẽ không bao giờ xa ngài đâu._ Abyss dường như đoán ra được tâm trạng của hắn lúc này nên ngừng lại động tác của mình. Abel thấy cậu ngẩng mặt lên, môi mỏng ướt nhẹp nước bọt, đánh dấu lên ngực hắn những vệt màu dở dang. Hắn xấu hổ, một nỗi ngại ngùng không nói nổi thành lời, y như đứa bé bị bắt thóp làm việc xấu vậy. Abyss thậm chí còn nhìn hắn rất chắc chắn, gương mặt đẹp trai hoàn toàn trái ngược với cảnh dung tục bên dưới._ Em thề đấy.
- ...Thôi được rồi, ta tin em._ Hắn thua rồi, hắn thua cậu một cách rõ ràng. Abyss biết yếu điểm của hắn là gì, cậu còn nắm lấy và vờn đùa với nó rất thản nhiên. Abel Walker không biết mình đã nhặt về người như thế nào nữa._ Nhưng em chắc chắn về điều ấy chứ? Ta không cho em một đứa con được đâu.
- Em đâu cần đến việc đó._ Nhận được câu hỏi như ý muốn, vẻ mặt tủi thân của Abyss Razor nhanh chóng biến mất, thay vào đó là một nụ cười hạnh phúc, như thể cậu vừa giữ được bên mình một món đồ hiếm có._ Em chỉ cần ngài thôi là đủ.
(Em đã biết yêu anh, từ trong cơn bão tố.
Ngay cả khi thế gian này vụn vỡ, em cũng không bao giờ hết yêu anh.)
"Ngài Abel, ngài biết không?" Trán Abel ngay lập tức có một cảm giác nóng ran truyền đến. Hơi thở của đối phương sát gần bên, nhiệt độ ấm áp bất thường làm trái tim hắn rạo rực. Vì bọn họ đều có một nửa dòng máu của loài người, nên những xúc cảm thuần tuý nhất của một con người, hay khát khao xác thịt cũng đều rõ như đặt trong lòng bàn tay. Hàng mi hắn hơi rung động, môi cậu chạm lên đó, hôn trôi những giọt nước mắt của người trước mặt. "Từ khi em biết yêu, em đã được ngài cứu lấy. Vậy nên em sẽ không bao giờ buông tay ra đâu."
- Xin lỗi vì làm cơ thể ngài tê liệt._ Abyss lí nhí trong cổ họng, Abel bật cười, chỉ còn mỗi cơ mặt chuyển động được nên hắn cũng không ngại ngần mà hôn cậu. Abyss bất ngờ vì sự chủ động này. Quyến rũ và ngây thơ hoà lấy nhau một cách tự nhiên, cánh tay rắn rỏi của cậu nâng người hắn lên. Đầu lưỡi tinh nghịch chen vào khoang miệng, tìm đến lưỡi cậu mà trêu đùa, vồ vập như thú dữ thấy mồi, sau đó lại lả lướt quẩn quanh tựa cánh bướm. Mềm mại, nóng bỏng và ướt át đến nỗi mặt đỏ tim đập. So với Abel thì má cậu cũng đỏ không kém gì, thậm chí Abel còn có cảm giác như hắn đang trêu đùa cậu nữa chứ. "Em thật là!" Hắn lè lưỡi, đầu lưỡi mềm và nóng ẩm lướt qua bờ môi của cậu. Abel Walker dường như biến thành một người khác, không còn dáng vẻ ngại ngùng ban đầu mà bạo dạn hơn, thậm chí còn cố ý khiêu khích cậu. Abyss nhíu mày, nụ cười không thoải mái mấy, trong khi môi trên lẫn môi dưới đều bị hắn liếm ướt. Trông hắn rất đắc ý, hoàn toàn không phải dáng vẻ mới nãy còn từ chối cậu nữa. "Ngài cũng đâu kém cạnh gì."
Dứt lời, bàn tay cậu từ từ đi xuống, ngón tay nhanh nhẹn cởi khoá quần trong khi vẫn hơi nâng người hắn lên để liếm láp đầu ngực. Quần lót màu trắng dần dần lộ rõ, Abel xấu hổ không nói nên lời. Hắn mím môi, quay đầu đi chỗ khác còn Abyss thì vừa dỗ dành vừa hôn hít da thịt hắn đến nghiện. Abel vẫn xuất thân từ giai cấp quý tộc, nên quần áo hắn mặc trên người cũng đắt tiền không kém ai. Abyss không biết đến giá trị của những trang phục đó, cậu chỉ hành động dịu dàng vì đó là tính cách vốn có của mình. "Ngài ngại à?" Abyss vừa mỉm cười vừa luồn tay vào trong khe quần lót, cảm nhận nhiệt độ nóng hổi truyền tới lòng bàn tay thì yên tâm hơn phần nào.
"Không." Abel khẳng định chắc nịch, tuy nhiên hai tai hắn đã sớm đỏ lên không tự chủ được. Hắn cắn môi, cảm thấy bầu không khí hiện tại rất ngại ngùng, trong khi Abyss chầm chậm ma sát dương vật vẫn còn ngủ say. Móng tay cậu dài và nhọn, đáng lẽ sẽ làm đau hắn, vậy mà Abyss lại hành động một cách thuần thục giống như cậu đã trải qua chuyện này rất nhiều lần. "Em lớn rồi." Hắn nói nhỏ, đủ để Abyss Razor nghe được, đồng thời cũng đủ làm cậu ngẩn người ra một lúc. Sau đó người nhỏ hơn khi hiểu ý của hắn thì cong môi, cúi sâu hơn nữa, kéo xuống vật che chắn nơi nhạy cảm cuối cùng của hắn, làm cả phần bên dưới lộ ra trong không khí. "Em còn biết làm ngài sướng nữa."
- Abyss...Hmmmp...Ta khó chịu._ Đây là lần đầu của cả hai người, tất nhiên Abel sẽ có chút lạ lẫm. Hắn rùng mình khi Abyss ngậm chặt thứ đó vào trong miệng mình, đầu lưỡi mơn trớn da thịt trần trụi. Đỉnh đầu được chiếc lưỡi gian xảo quét qua, day day ở phía lỗ nhỏ trên cùng. Một cơn ngứa râm ran truyền đến làm hắn sởn cả da gà, bờ môi hồng nhạt mím chặt lại hòng ngăn những tiếng rên rỉ thoát ra khỏi cổ họng. Giọng Abel vốn dĩ trầm khàn, nhưng khi bị cuốn vào tình dục thì ngọt lịm đến nỗi khiến kẻ khác phải đỏ mặt. Khao khát mãnh liệt chảy tràn trong cơ thể hắn, ngay cả khi không có máu, Abyss vẫn thấy hai má hắn đỏ lựng lên vì kích thích. Vì thế mà những hành động thừa thãi của hắn lại càng thu hút cậu hơn, ép cậu ra sức phục vụ hắn như cái cách Abyss được sinh ra và phải tuân theo điều đó.
- Abyss..._ Hắn thở gấp, khoé mắt tràn ra những giọt nước mắt vì sung sướng. Abyss giỏi trong việc làm tình, ngay cả khi đó là lần đầu của cậu, điều này được hắn chứng thực khi những ngón tay điêu luyện của ma cà rồng nhỏ tuổi chen vào cửa mình eo hẹp, dạy nó cách để co giãn từ ngay lần đầu tiên. Hai ngón tay với móng tay sắc nhọn va chạm bên trong tường thịt mềm ẩm, cảm giác đau thốn và bỏng rát cùng lúc làm hắn nghiến răng ken két. Abel nhìn lên trần nhà, trong mắt hắn lúc này là hư ảnh và một màu trắng xoá, xung quanh mờ đi khiến hắn bắt đầu hoảng sợ. Sợ rằng nếu hắn nếm đủ ngọt ngào, hắn sẽ không thể nào dứt ra.
- Đừng sợ, tình yêu của em._ Abyss thấy ánh mắt đờ đẫn của hắn thì hiểu ra rằng hắn đang sợ hãi. Chàng trai trẻ lập tức ngẩng mặt lên, trong khi bên khoé môi dính dấp dịch nhầy nhớp nháp, càng đối lập với mọi thứ xung quanh. Tóc Abyss xoã dài, màu xanh cuốn hút làm hắn liên tưởng đến màu tóc của các nàng siren sống ở đại dương, nếu đó là thật, chỉ cần cậu vươn tay ra, hắn cũng tình nguyện chìm đắm. Bàn tay hắn hoàn toàn không thể cử động, song Abel vẫn cảm nhận được ngón tay cậu đan vào bàn tay của hắn, cảm nhận được cả những nốt chai cứng rắn theo thời gian. Abyss Razor dỗ dành hắn bằng những hành động tưởng chừng như vô tình, vậy mà lại càng khiến hắn mềm nhũn người._ Em sẽ nhẹ nhàng hết mức có thể.
- Không cần đâu, em muốn làm gì ta cũng được._ Hắn hờ hững đáp lại, câu trả lời làm hai mắt ma cà rồng mở to vì bất ngờ. Chỉ vài phút sau, Abel đã hối hận vì lời nói của mình. "A!" Hắn giật bắn, phát hiện ra hai chân mình đang quấn lấy cổ cậu, tay phải của cậu đang xâm phạm nơi yếu ớt đó, gãi nhẹ lên nó khiến tường thịt nhỏ chất dịch ẩm ướt. Chiếc lưỡi thô ráp và cả khoang miệng nóng ấm cuốn lấy dương vật của hắn. Cậu nhỏ của hắn cương lên, một cách xấu hổ và hắn thì chưa bao giờ nghĩ đến chuyện tự sướng với nó, nên hắn vốn đã lúng túng lại càng hoảng loạn hơn. Khoái cảm liên tục truyền đến, Abel khó chịu vì không thể cử động, nên cổ họng hắn phát ra tiếng gằm ghè như sói dữ. Trên trán hắn nổi một tầng mồ hôi, từng hạt nhỏ thi nhau chảy tong tong và tiếng rên "Hmmp" đầy kích thích bật ra từ cổ họng một cách rất đỗi tự nhiên.
- A! Abyss.. chậm lại!
Hắn run rẩy và hoảng hốt khi răng nanh của Abyss cạ vào đỉnh đầu dương vật, nó nhói lên một chút nhưng lại khiến hắn sướng rơn trong cơn đau. Abel không tài nào tập trung nổi khi đầu lưỡi của cậu chơi trò mèo vờn chuột với hắn, ranh ma và khôn khéo, y như bàn tay đang đùa nghịch với cửa động chật hẹp. Ngón tay chà sát bên trong nơi cấm địa, theo từng âm thanh nhóp nhép mà mạnh bạo hơn, kéo giãn nếp nhăn sưng đỏ. Abyss ngoan ngoãn thường ngày lại không để câu nói của hắn vào tai, lỗi ở hắn khi đã chiều chuộng cậu quá mức.
- A!!!_ Abel hét lên một tiếng, hắn không trụ được lâu nên rất nhanh đã bắn ra. Tinh dịch tràn đầy trong khoang miệng ma cà rồng trẻ, Abyss có hơi bất ngờ nhưng trước con mắt ngạc nhiên của hắn, cậu chỉ cong môi rồi nuốt trọn. "Em...!" Hắn xấu hổ đến nỗi không nói nên lời, âm thanh ngắt quãng truyền tới khi Abyss nhẹ nhàng vân vê môi hắn, răng nanh cắn lấy bờ môi sưng lên vì hôn quá nhiều, nước bọt chảy xuống, vị tinh dịch ngai ngái len lỏi trên đầu lưỡi khiến Abel Walker nhíu mày vì lạ lẫm. Hắn muốn nhổ ra nhưng Abyss rất nhanh tay nắm lấy cằm hắn, giữ lại trong nụ hôn sâu đậm. Nước mắt trào ra cũng theo gò má hắn, chảy xuống khe hở giữa hai bờ môi, sau đó được cậu nếm hết, không sót lại bất cứ thứ gì. Abel híp mắt, tầm nhìn của hắn chỉ dừng lại được ở con mắt màu đỏ đặc biệt kia, trông nó vô cùng đáng sợ, nhưng lại gần như nhìn thấu linh hồn yếu đuối của hắn, dẫn đến việc hắn cảm thấy rét run. Hàng mi dập dờn như cánh bướm bay trong vườn hoa, khi Abyss nắm lấy cằm hắn, cậu vô tình nắm theo những sợi tóc mỏng manh màu trắng tựa mây, từng sợi một cạ vào cổ tay rất ngứa.
******
Abel Walker bắt đầu cảm thấy hối hận về lời nói của mình. Sau khi dứt khỏi nụ hôn, hắn mới mơ hồ phát hiện ra túp lều dựng thẳng giữa hai chân cậu. Một cảm giác lo sợ dấy lên, trán hắn vốn đã nhễ nhại mồ hôi lại được thêm một tầng mồ hôi nữa. Abyss Razor đoán ra suy nghĩ của hắn nên đưa tay lên bụm miệng cười. Âm thanh khúc khích chọc hai tai hắn đỏ như nhỏ máu.
Rõ ràng là hắn đang sợ, rất sợ là đằng khác. Thằng nhóc này rốt cuộc đã ăn cái gì mà chỉ dựng lên sau lớp quần thôi cũng đã to đến vậy? Abel lúng túng, hắn ho khan một hồi. Abyss cũng rất kiên nhẫn đợi hắn tìm đường lui, trong khi cơ thể hắn vẫn còn tê liệt và bàn tay cậu thì đang đan chặt vào tay hắn.
- Chúng ta... có thể để chuyện này ra sau không?_ Hắn né tránh ánh mắt đói khát của Abyss, vu vơ hỏi một câu. Thế nhưng câu hỏi này lại chọc đúng điểm ngứa chưa gãi được trong cậu, càng khiến Abyss muốn trêu chọc người trước mặt nhiều hơn. Dẫu sao thì cảnh đẹp trên thế gian này cũng chỉ có đôi ba lần, huống chi Abel Walker lại không hay thể hiện cảm xúc ra ngoài.
"Không được đâu mà..." Abyss dụi mặt vào cổ hắn làm nũng như đứa trẻ, vì cậu biết việc này rất dễ để hắn mềm lòng: "Ngài chạm vào em rồi, ngài phải giúp em chứ!"
- Nhưng nó...nó..._ Abel biết cậu đang lợi dụng yếu điểm của mình, song hắn lại chẳng từ chối được. Nếu hắn từ chối, vậy thì hắn sẽ chịu hai tội, một là thất hứa, hai là "thấy chết mà không cứu." Đắn đo suy nghĩ một hồi, Abyss Razor vẫn rất nhẫn nhịn đợi hắn đồng ý, quả nhiên hắn chiều cậu hơn bất cứ ai._ Nhưng em phải nhẹ nhàng thôi...
- Em biết mà._ Abyss nhe nanh, cậu nhanh chóng nâng eo hắn lên, để cơ thể người lớn hơn áp sát với người mình. Abel nghe được tiếng tim đập của cậu rất rõ, hắn đỏ mặt vì ngại, nhưng cũng muốn nghe nhiều hơn. Áp sát thế này mới chứng minh cho hắn thấy bờ ngực của Abyss rất vững chãi và ấm áp, độ đàn hồi hoàn hảo và quan trọng hết, là âm thanh tiếng tim đập mãnh liệt kia chỉ dành cho một người duy nhất là hắn.
Thời điểm Abyss đâm vào, cảm giác không giống như hắn tưởng tượng. Do đã được nới lỏng đầy đủ nên khi tiến vào, cậu chỉ cảm nhận được sự siết chặt của vách thịt mềm mại, còn hắn thì thấy bụng mình có cảm giác no căng như vừa kết thúc bữa ăn. Vách tràng co rút, độ ẩm vừa đủ để tiến hành những nhịp thúc đầu tiên. Tất nhiên Abyss không muốn hắn đau nên cậu rất nhẹ nhàng, dù điều này chưa đủ thoả mãn cậu. "Abyss..." Người đó lí nhí gọi tên cậu trong cổ họng, cảm giác nghèn nghẹn ứ đọng ở cổ khiến hắn không nói được thành một câu hoàn chỉnh, chỉ đành gọi tên cậu trong chốc lát. Hai chân hắn gác lên hông cậu, Abyss cúi người, hai tay đặt lên hai bên hông hắn. Chiếc eo gầy nhưng không trơ xương, da thịt vừa đủ, cũng có cả cơ bắp nên lại càng trở nên hoàn hảo. Abel là một người ăn chay nên cơ thể hắn không có mỡ thừa, nhẹ nhưng không mỏng manh đến độ chỉ cần gió thổi là gãy. Hắn quản lí bản thân rất nghiêm ngặt, vì điều này mà Abyss lại càng thích hắn nhiều hơn. Đương nhiên là một người khô khan như vậy, khi tưởng tượng được bản thân mình chính là kẻ đã kéo người vào trong niềm đam mê nhục dục, nghe hơi xấu xa nhưng Abyss vốn không ngoan ngoãn như cái cách cậu ta thể hiện bên ngoài.
- Abyss...A!_ Abel rên rỉ, giọng hắn trở nên ngọt lịm như đường. Trụ nhiệt nóng bỏng dần dà chôn sâu vào trong cơ thể hắn, nhịp đẩy cũng tăng dần. Abyss muốn nghe những tiếng rên rỉ của hắn, cậu chen ngón tay mình vào miệng hắn như cái cách hắn đã làm khi nãy. Hàm răng trắng đều, đầu lưỡi đỏ hồng bị ngón tay đùa nghịch, móng tay nhấn nhá đầu lưỡi nên Abel không thể tập trung nổi. Hắn nhíu mày, Abyss cố tình làm vậy với hắn, ngay cả một câu yêu cầu dừng lại hiện giờ cũng thật quá khó. Ngón chân không được co lại vì tê liệt, cảm giác bức bối khó chịu cùng với tình triều dao động biến hắn thành một con búp bê tình dục dưới thân cậu. Thân dưới hắn hơi nhướn lên cao, Abyss dùng lực để nâng lên, Abel Walker thậm chí còn thấy cậu em của hắn cũng giơ cao biểu tình. Nhịp thúc không đều đặn, vừa nông vừa sâu làm hắn phát điên, bên dưới vừa hơi rát vừa ngứa điên, tiếng nước chảy tràn vang bên tai hắn không ngừng.
- Em chưa từng nghĩ rằng ngài sẽ không thích em._ Trong cơn say, hắn nghe được giọng của cậu, tay Abyss hơi run, tựa như lo sợ về việc đánh mất một cái gì đó vô cùng quan trọng, mà ở đây, "cái đó" chính là hắn. Mỗi lời cậu nói ra đều khiến tim hắn thắt lại, nghe chừng như một lời khẩn cầu đến từ linh hồn._ Vậy nên, em mong rằng ngài sẽ thật lòng với em.
- Ta biết._ Abel khịt mũi vì ngại ngùng._ Ta sẽ không bao giờ nói dối em nữa.
Vậy nên xin em đừng đau lòng.
- Abyss! Chậm đã...A...Abyss!_ Abel bị tấn công bất ngờ, hắn hoảng loạn há miệng rên rỉ. Abyss Razor nghe được câu thề thốt của hắn, sức trẻ vốn đã hăng hái nay lại càng mạnh mẽ hơn. Không còn là những nhịp đẩy vừa đủ để hắn cảm nhận, mà Abel Walker cảm giác như phía dưới hắn bị cậu giã nát. Khoái cảm đơn thuần liên tiếp ập tới, đè nghiến lên cơ thể không phải của con người. Hắn cảm nhận được vật nguyên thuỷ của đàn ông liên tục giã vào điểm sướng một cách mạnh bạo, tường thịt sưng đỏ mỗi khi cậu ta kéo ra cũng xoắn xuýt hút chặt vào không muốn rời đi. Abyss như một chú sói nhỏ, mặc kệ tiếng rên rỉ hay biểu cảm nhăn nhó trên gương mặt hắn, cậu vẫn hăng say đánh chén.
- Abyss...Abyss...nắm lấy tay ta..._ Trong mắt hắn như có hàng nghìn ngôi sao bay qua. Đầu hắn ong ong cả lên, nên Abel không còn cách nào ngoài gọi tên cậu. Abyss đỡ eo hắn bằng một tay, bên còn lại rất nghe lời mà nâng lấy tay hắn. "Áp vào má em đi." Hắn ra lệnh, cậu có hơi sửng sốt vì yêu cầu đột ngột này nhưng cũng nhanh chóng chấp thuận, ngón tay mảnh khảnh của hắn chạm lên má cậu.
"Ngài muốn vuốt ve em à? "Ừm." Abyss thỏ thẻ và hắn trả lời rất ngắn gọn. Ma cà rồng hiểu ý hắn, bên dưới tuy tốc độ không thay đổi nhưng bên trên, ngón tay hắn đã được chạm vào nơi mà hắn mong muốn nhất. Abyss Razor tinh tế nắm lấy cả những ngón tay đó, kích cỡ bàn tay hai người có chút khác biệt nên tay Abel dường như lọt hẳn giữa lòng bàn tay của cậu. Từ mắt, đến má rồi đến môi, Abyss đều nắm tay hắn chạm qua hết. Đặc biệt khi dừng lại ở môi, cậu rất vui vẻ cắn lấy đầu ngón tay mảnh dẻ kia, răng nanh ghim vào khiến chúng rỉ dịch, rồi say sưa thưởng thức như kẹo ngọt.
- Ta...yêu em.
- Em biết, vì em cũng vậy.
Khoé môi Abyss Razor nhếch lên một đường vì hạnh phúc dâng trào. Tình triều chưa ngớt mà còn nóng bỏng hơn lúc đầu, đỉnh đầu ướt át men theo hang động chật hẹp mà tiến tới, mang lại cho cơ thể hắn một cảm giác khác lạ. "Abyss!" Hắn có hơi hoảng hốt, đôi mắt tròn to nhìn xuống bên dưới, bụng hắn nhô lên một khối chứng tỏ kích cỡ không hề nhỏ. Hắn sắp lên đỉnh, Abyss có vẻ cũng thế, cậu nhanh chóng giữ chặt lấy eo hắn, muốn đem tất cả tinh hoa tưới đầy vào cơ thể người lớn hơn. Chỉ vài phút sau đó, Abel đã thét lên rồi bắn ra, tinh dịch dính lên cơ bụng của cậu và cả hắn, trắng đục lại nhớt nhát. Trong khi đó Abyss cũng vậy, Abel mơ mơ hồ hồ buột miệng rên rỉ khi trụ nhiệt kia co giật vài giây, ngay lúc đó cảm giác nóng ấm tràn đầy bên trong thành ruột cho hắn tỉnh táo đôi phần. Khoé mắt hắn ráo hoảnh, Abyss chậm rãi rời khỏi cơ thể ngọt ngào đó, thoả mãn khi thấy hắn thực sự nuốt trọn tất cả của mình, không để sót một giọt nào.
- Đợi một chút, em bế ngài đi tắm..._ Tình dục qua rất nhanh, Abyss bỗng dưng quay trở lại làm một đứa nhỏ ngờ nghệch. Cậu lúng túng nhìn phía dưới bị hai người họ biến thành một mớ hỗn độn nên ngỏ ý muốn dọn dẹp. Tuy nhiên khi Abyss vừa định rời đi, bàn tay người đã vươn ra để kéo cậu lại. Abel đã khôi phục lại sức dù không đáng kể, ngón tay cử động song vẫn rất hạn chế. "Ở lại với ta chút nữa đi." Hắn thì thầm, mi mắt hắn trĩu nặng vì buồn ngủ. Những đứa trẻ khi ăn no cũng thường hay ngái ngủ, Abel lúc này mang cảm giác nhỏ bé đến nỗi cô đơn, làm cậu không muốn rời xa hắn chút nào. "Vâng." Abyss nhỏ giọng đáp lại, bàn tay vén một bên tóc hắn, cúi xuống hôn nhẹ lên chóp mũi như một lời chúc thật lòng. "Hi vọng ngài sẽ có một giấc mơ thật đẹp.
"Cảm ơn em vì đã không hối hận." Hắn chớp mắt, khoé mi lại bắt đầu nhỏ lệ. Cảm giác buồn ngủ mãnh liệt vây lấy hắn nên Abyss chỉ có thể đợi người trước mặt chìm vào cơn mộng. "Em sẽ hối hận vì cái gì?" Cậu nhỏ giọng đáp lời, sau đó chậm rãi bế hắn lên như một công chúa. Abyss Razor chợt nhận ra, khi hai người họ dán sát với nhau như thế này, có thể nghe được tiếng tim đập chung một nhịp.
"Mong em sẽ không hối hận vì đã yêu ta." Câu nói của hắn làm cậu ngẩn người, bước chân cũng dừng lại. Bầu trời chuyển về hoàng hôn, phủ giữa căn phòng sắc vàng lẫn đỏ ấm áp. Những tia nắng cuối cùng của một ngày vẽ lên tấm lưng trần trụi của cậu một mảng màu rực rỡ, còn hắn chỉ cảm thấy bàn tay kia hơi siết lấy mình.
- Em chưa bao giờ hối hận.
Cả hiện tại và sau này em chưa bao giờ hối hận. Nếu có điều ấy, thì cũng chỉ là hối hận vì không thể yêu người sớm hơn.
*****
- Bé con, em dậy rồi à?
Tiếng nói đầu tiên khi Abyss mở mắt tỉnh giấc lại là giọng của một đứa con trai, không phải mẹ mình. Abel chống tay lên cằm nhìn nó, Abyss xấu hổ lùi lại.
- Ngài Abel? Ngài không cần mất công gọi em đến vậy đâu!_ Abyss Razor hoảng hốt xua tay, trong khi Abel thì nhíu mày hỏi. "Sao vậy?" Hắn muốn vươn tay ra thì bị cậu gạt đi, nên cuối cùng chỉ đành mím môi im bặt.
Ở độ tuổi mười sáu, thiếu niên rất dễ nổi loạn. Abyss có lẽ cũng không phải ngoại lệ, điều này làm Abel suy nghĩ, có khi nào hắn đang quá quan tâm đến cậu, khiến cậu không thoải mái. Chẳng biết hắn bận tâm điều gì mà Abyss thấy người vắt tay lên trán suy nghĩ, sau đó người nhanh chóng bám lấy vai cậu, giọng nói có chút tiếc nuối.
- Xin lỗi, ta làm phiền em rồi hả?
- Không phải! Ý em không phải thế!_ Abyss nghe câu hỏi của hắn, tay chân bắt đầu khua loạn xạ. Có thề với tổ tiên ba đời của cậu, có chết cậu cũng không dám nghĩ thế. Nhưng điều này thực sự rất xấu hổ, nên Abyss không thể nói ra được, ngón tay thiếu niên túm chặt lấy chăn bông ấm áp, hai cánh sau lưng vẫy vẫy vì bối rối.
- Ngài Abel..._ Cậu lí nhí trong cổ họng, mặt cậu đỏ cả lên. Abel lại chẳng hiểu cái gì, hắn "ừm" một tiếng, cả gương mặt đẹp gần sát lại làm thiếu niên vốn đã ngại nay lại chẳng còn chỗ chui._ Em bị mộng tinh.
- À._ Abel ngẩn người ra vì hiểu mọi vấn đề. Hoá ra dạo này thằng nhóc đã lớn rồi, nên có những giấc mơ ướt át như vậy cũng không phải ý tệ. Hắn hơi khô khan trong chuyện này nên chưa từng nằm mơ, song khi đọc sách hay lướt qua những trang báo, thì vấn đề này không có gì đáng kể._ Vậy là em né tránh ta vì điều này hả?
- Dạ._ Thằng nhóc lúng túng đến nỗi cái đuôi xoắn cả vào, Abyss khi xấu hổ sẽ xoắn đuôi, nên hắn không muốn trêu chọc cậu nữa. "Ta hiểu rồi." Abel chống tay đứng dậy, thiếu niên thấy hắn muốn rời đi thì sợ hãi vì mình vừa nói ra điều gì trái ý người. "Ý em là...Em không ghét ngài mà! Em..."
- Ta biết._ Abyss cảm nhận có một lực búng nhẹ lên trán mình. Ma cà rồng nhỏ ỉu xìu như cọng bún, thậm chí Abel còn nghĩ nước mắt nó sắp chảy ra. Hành động đáng yêu của nó làm hắn buồn cười, trên gương mặt ít khi biểu lộ cảm xúc lại mang một nét buồn khó quên, nay lại rạng rỡ hơn bao giờ hết._ Abyss rất ngoan mà, phải không?
- Vậy nên cứ nghỉ đi nhé._ Ngay cả khi Abyss lớn rồi, hắn vẫn không quên đặt một nụ hôn lên trán thiếu niên. Abyss ngẩn người nhìn theo bóng hình quen thuộc dần rời đi, trong lòng có một cảm giác khó nói thành lời.
Nếu ngài Abel biết mình mơ về ngài ấy thì sẽ như thế nào nhỉ?
Thậm chí cậu còn chưa nghĩ về điều đó bao giờ. Chỉ là vài hôm đó, cậu đã mơ thấy người ở bên dưới, những ngón tay áp lên má cậu, ấm áp như tay mẹ. Abyss không nhớ họ đã hôn bao nhiêu lần, nhưng môi của cậu không tự chủ được mà nhích lên vì sung sướng.
Ngài Abel.
Người đã cứu lấy tôi.
Mong rằng sau này chúng ta sẽ như vậy, chứ không phải là một giấc mơ.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Fin
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro